Vay nóng Tima

Truyện:Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2625

Vạn Cổ Chí Tôn
Trọn bộ 3766 chương
Chương 2625: Lưu Minh phủ (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3766)

Siêu sale Shopee


Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Cái này tịnh không có thể nói rõ vấn đề? Ta nhớ kỹ bên người Đinh Bằng cùng Linh nhi cũng có Kim phong Ngân phong.

Hộ vệ kia vội vã xua tay, lắc đầu nói:

– Cái này không giống nhau. Tuy rằng Kim phong Ngân phong là vệ đội lệ thuộc trực tiếp Hội Trưởng Đại Nhân, nhưng đích xác sẽ thường thường phái ra làm các loại sự tình, nhưng có một người là tuyệt sẽ không rời bên người Hội Trưởng Đại Nhân, đó chính là thủ lĩnh Kim phong Ngân phong... Lại đại nhân. Mấy ngày hôm trước ta tựa hồ trong lúc vô ý nghe được thanh âm của Lại đại nhân.

– Chỉ là thanh âm?

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Nói mơ hồ như vậy.

Hộ vệ kia nóng nảy nói:

– Vân Tiêu đại nhân cũng không tin, ta người này lỗ tai thập phần nhạy cảm, chỉ cần thanh âm nghe qua một lần cơ hồ sẽ không quên, huống chi nhân vật như Lại đại nhân, ta làm sao có thể quên.

Lý Vân Tiêu trầm tư một chút nói:

– Tiểu ca cũng biết hiện tại Thương Minh đối phó Lăng Bạch Y, bảy đại Thương Minh là tình huống gì?

Hộ vệ kia nói:

– Cái này ngược lại không phải bí mật gì, việc này là do Vạn Bảo lâu khởi xướng, Vân Tiêu đại nhân nói vậy cũng biết nguyên do a. Nhưng đối phó Lăng Bạch Y không phải là việc nhỏ, làm không tốt liền có thể nhận lấy tai nạn tính hủy diệt, cho nên nội bộ Thương Minh cũng có chủ trương không đồng nhất.

Hộ vệ kia nói mi phi sắc vũ, có thể có cơ hội ở trước mặt đại nhân vật biểu hiện một chút, để cho hắn dị thường hưng phấn cùng vui vẻ nói:

– Trong đó Kim Tiền Bang, Tinh Nguyệt trai cùng Thiên Nguyên thương hội chúng ta đều ủng hộ, mà Lôi Phong Thương Hội, Thiên Nhất các, Mạn Đa thương hội đều phản đối.

Lý Vân Tiêu nói:

– Vậy ngươi có biết tại sao Thiên Nguyên thương hội lại hỗ trợ không? Việc này rất nguy hiểm, nếu Lăng Bạch Y không chết, trả thù mà nói, ai có thể gánh lửa giận của hắn?

Hộ vệ lắc đầu nói:

– Đây cũng không phải là tiểu nhân có thể biết, hơn phân nửa là xuất phát từ lợi ích thương hội đi, Vân Tiêu đại nhân hỏi Linh nhi tiểu thư một chút liền biết.

Lý Vân Tiêu biết hắn không có khả năng hiểu được càng nhiều, liền cười nói:

– Đa tạ cho biết.

Hộ vệ kia vốn là thụ sủng nhược kinh, càng vâng vâng dạ dạ, vẻ mặt tươi cười.

– Lý Vân Tiêu, đứng lại!

Đột nhiên một tiếng hét lớn truyền đến, từ trong thương hội bước ra mấy người, mấy người chớp động liền xuất hiện ở cửa, ngăn cản lối đi của Lý Vân Tiêu.

Chính là Đinh Bằng, phía sau còn theo ba lão giả.

Ánh mắt Đinh Bằng bỗng nhiên sáng ngời, nhìn chằm chằm Thủy Tiên, có chút ngạc nhiên.

Thủy Tiên phiền não nói:

– Nhìn cái gì vậy con cóc, có tin ta móc mắt ngươi hay không!

– Con, con cóc?

Đinh Bằng sửng sốt, kinh ngạc nói:

– Ngươi nói ta là con cóc?

Thủy Tiên nói:

– Nói chính là ngươi, chẳng lẽ còn có người khác sao?

Đinh Bằng nuốt nuốt nước miếng nói:

– Ngươi có biết ta là người phương nào không? Vậy mà nói ta là con cóc, ngươi có biết nữ tử Thiên Vũ giới muốn được ta ưu ái cùng sủng hạnh, có khả năng nhiễu Thiên Vũ giới hai vòng không.

Nếu những người khác dám nói hắn con cóc mà nói, sợ là sớm đã nổi dóa, nhưng lúc này nhìn Thủy Tiên, lại một điểm tính tình cũng không có, trái lại nhẫn nại giải thích nói:

– Ta chính là Thương Minh một trong Thất Đại Thương Hội...

– Được rồi, ta không thích nghe con cóc ngươi giải thích, ngươi mau tránh đường, để cho ta và Vân Tiêu ca ca đi.

Thủy Tiên không nhịn được nói.

– Ngươi, ngươi...

Đinh Bằng thoáng cái không có tính tình, buồn bực chỉ vào Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi kêu ta con cóc, lại gọi hắn là Vân Tiêu ca ca, ngươi chớ bị hắn lừa, phải biết rằng hắn cùng tỷ tỷ của ta có quan hệ mờ ám!

Thủy Tiên cáu giận nói:

– Ai cần ngươi lo? Quản tốt chính ngươi đi, con cóc!

– Đinh Bằng thiếu gia, ngươi mới vừa nói cái gì?

Phía sau một vị lão giả đột nhiên mở miệng, con mắt nửa híp đột nhiên mở ra, phảng phất có Lôi quang thiểm động, nói:

– Ngươi mới vừa nói người này cùng Linh nhi tiểu thư có quan hệ không rõ?

Hai gã lão giả khác cũng là sắc mặt trầm xuống, đồng loạt nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, lộ ra thần thái đối địch.

Thân thể Đinh Bằng run lên, vội nói:

– Ba vị đại nhân bớt giận, là tiểu tử này cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, mỗi ngày quấn quít lấy tỷ của ta, tỷ của ta cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

Tên lão giả kia hừ nói:

– Đinh Bằng thiếu gia không cần giải thích nhiều, sự tình Linh nhi tiểu thư chúng ta cũng có điều tra, nàng thật có một tri kỷ gọi Lý Vân Tiêu, chỉ là không nghĩ tới bọn họ vậy mà có quan hệ không rõ.

Trong mắt hắn dần dần ngưng tụ sát khí, Thần Thức ba người đều đem Lý Vân Tiêu tập trung, tựa hồ thoáng cái là tử địch.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Xin hỏi ba tên này là?

– Câm miệng!

Đinh Bằng phẫn nộ quát:

– Lý Vân Tiêu, ngươi sao dám nói chuyện như vậy? Ba vị đại nhân này là Lưu Minh phủ trưởng lão, Cảnh Diệu, Cảnh Minh, Cảnh Cao, thực lực thông thiên, được người kính ngưỡng, ngươi nói chuyện phải chú ý một chút.

– Lưu Minh phủ?

Lý Vân Tiêu suy tư một trận, trong ấn tượng cũng không có môn phái này, mà ba lão đầu kia thực lực cũng không tệ, tuyệt không phải thế hệ hời hợt, không khỏi ngạc nhiên nói:

– Chẳng lẽ là lánh đời tông môn?

Đinh Bằng đắc ý cười lạnh nói:

– Chính là lánh đời tông môn, lượng ngươi cũng chưa từng nghe qua, cái này cũng không có thể trách ngươi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nếu là lánh đời tông môn, sao còn muốn ra ngoài?

Đinh Bằng hừ nói:

– Ba vị trưởng lão là Thiên Nguyên thương hội ta mời, nên xuất sơn.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nghĩ không ra Thiên Nguyên thương hội còn cùng những lánh đời tông môn này có dính dấp, chẳng lẽ cũng là vì đối phó Lăng Bạch Y?

Người nói chuyện trước chính là đại ca của hai người khác Cảnh Diệu, hắn lạnh lùng nói:

– Ta thực sự là càng ngày càng hiếu kỳ, Lăng Bạch Y kia, rốt cuộc có thật lợi hại không, đã nhiều ngày nghe tên của hắn, có thể nói nghe nhột lỗ tai.

Cảnh Minh cười nói:

– Đại ca suy nghĩ nhiều, lợi hại hơn nữa có thể lợi hại đi nơi nào? Hiện tại Thiên Vũ giới bất quá là trong núi không hổ, hầu tử xưng vương mà thôi.

Cảnh Cao nói:

– Chuyện Lăng Bạch Y trước không nói, nếu hắn dám đến, tự nhiên sẽ cho hắn biết ba huynh đệ chúng ta lợi hại, vẫn là trước xử lý Lý Vân Tiêu này đi.

Cảnh Minh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra sát khí nói:

– Có gì khó xử lý, trực tiếp giết là được, Thiên Vũ giới nhiều người như vậy, chết một người không ảnh hưởng chút nào.

Ba ba ba ba.

Lý Vân Tiêu vỗ tay khen:

– Ba vị nói thật khí phách, chỉ là bây giờ ta còn chưa hiểu rõ, vì sao ba vị muốn giết ta? Chẳng lẽ là đố kị ta lớn lên đẹp trai? Nhưng này là trời sanh, không có biện pháp a.

– Ta phi!

Cảnh Cao khinh thường phun một bãi nước miếng, cười lạnh nói:

– Hừ, cũng đúng, phải cho ngươi chết minh bạch a. Đinh Linh Nhi tiểu thư chính là nhân trung long phượng, chỉ có công tử nhà ta mới xứng, ngươi chính là con cóc, cũng dám cùng Linh nhi tiểu thư chơi trò mập mờ, ngươi không chết còn có thiên lý sao?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3766)