← Ch.2996 | Ch.2998 → |
Thẳng đến mươi vạn năm trước, Ma Chủ Đế không biết làm sao thoát khỏi giới lực Thiên Võ Giới áp chế, triệt để xé rách giới lực, dùng chân thân hàng lâm, từ đó làm cho ma kiếp diễn ra, đó là trận chiến phong ma vào mười vạn năm trước.
Sau cuộc chiến phong ma, những cường giả may mắn sống sót tiến hành phong ấn Thiên Đãng sơn mạch, triệt để phá hỏng vết nứt không gian.
Mà bây giờ Hóa Thần Hải xuất hiện cổ ma tỉnh khó hiểu, đây là vấn đề, mà cổ ma tỉnh đi thông Thiên Đãng sơn mạch, Thiên Đãng sơn mạch xuất hiện vết nứt không gian.
Thứ hai, theo hắn phỏng đoán, mặc dù Thiên Đãng sơn mạch có ma khí lưu lại cũng sẽ hình thành ma vật, sẽ không để ma khí bản thân hỗn loạn, càng không có khả năng để ma khí bay loạn ra ngoài như thế này.
Hắn lập tức mang tin tức của mình truyền cho Linh Mục Địch, dù sao Linh Mục Địch là một trong những người đứng đầu trận chiến phong ma năm đó.
Linh Mục Địch biến sắc, trầm ngâm nói:
- Nếu thật sự đi thông Thiên Đãng sơn mạch, vậy phiền toái lớn rồi. Khả năng duy nhất chính là phong ấn năm đó mất đi hiệu lực, không chỉ Thiên Võ Giới xuất hiện khe hở, ngay cả Ma giới cũng xuất hiện khe hở, hai giới tiếp giáp với nhau, sẽ xuất hiện tình cảnh năm xưa.
Lý Vân Tiêu nói:
- Đại nhân cảm thấy loại khả năng này lớn hay không?
Linh Mục Địch phân tích nói:
- Khả năng là rất lớn, theo lời ngươi nói, Thiên Đãng sơn mạch có đại lượng ma khí còn sót lại, hơn phân nửa đã hóa vật, những thứ này có mạnh có yếu, nếu không phải thôn phệ, sinh ra hắc diễm hung hồn sát các thứ gì đó, cưỡng ép đục lỗ phong ấn, mở ra thông đạo cũng vô cùng có khả năng, dù sao Thiên Đãng sơn mạch ma khí có hạn, nếu như xuất hiện cường đại tồn tịa, thậm chí là tầng thứ Ma quân, như vậy có khả năng sẽ quay về Ma giới.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đầy hắc tuyến, nói:
- Nghe ngươi nói như vậy, như thế nào ta cũng cảm giác thông đạo hai giới xuất hiện, ma kiếp...
Linh Mục Địch nói:
- Đây chỉ là phân tích mà thôi, điều kiện tiên quyết chính là ' cổ ma tỉnh ' kia thông hướng Thiên Đãng sơn mạch, đây là tình huống xấu nhất.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tình huống tốt là sao?
Linh Mục Địch nói:
- Tình huống tốt nhất chính là
- Cái gì? Trực tiếp thông hướng Ma giới? Chẳng lẽ không phải càng hỏng bét.
Lý Vân Tiêu bắt đầu kinh hãi.
Linh Mục Địch lạnh nhạt cười nói:
- Ngươi cho rằng Thiên Võ Giới là hoàn toàn hoàn mỹ, không có chút khe hở nào sao? Kỳ thật khe hở Thiên Võ Giới và Ma giới cũng không phải chỉ có Thiên Đãng sơn mạch, rất nhiều địa phương đều tồn tại, nhưng ma khí tỏa ra rất có hạn, rất khó hình thành ma vật cao cấp. Năm đó Thiên Đãng sơn mạch cũng chỉ là một trong số đó, nhưng sau khi bị Ma Chủ Đế đục lỗ mà biến thành thông đạo, có thể để ma ma vật cường đại xuyên qua.
Hắn ví von nói:
- Giống như có một bức tường, mặc dù có rất nhiều khe hở, nhưng chỉ có thể cho một ít ruồi bọ chạy qua. Mà có một ngày bị người cưỡng ép đánh ra lỗ hổng cực lớn, lão hổ và sói thuận lợi tiến vào. Mặc dù ngươi sau này che khe hở đó cũng không làm được như lúc trước, lổ hổng này chính là nơi yếu kém nhất.
Lý Vân Tiêu chợt nói:
- Ta hiểu rồi, Thiên Đãng sơn mạch chính là lổ hỏng của Thiên Võ Giới, nếu như cổ ma tỉnh trực tiếp thông tới Ma giới, như vậy chỉ là khe hở nhỏ mà thôi, chỉ có thể cho con ruồi con muỗi bay qua, ma vật cường đại hơn là không được.
Linh Mục Địch nói:
- Là đạo lý này, ai, Ma giới tồn tại chính là đại tai hoạ ngầm. Chỉ sợ lỗ hổng hai giới càng nhiều, tương lai hoàn toàn dung hợp làm một giới.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Có loại khả năng này sao?
Linh Mục Địch cười nói:
- Đạo hóa thành một, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật. Ma giới chính là do một trong tam sinh vạn vật do đạo biến thành, luận đẳng cấp còn trên cả Thiên Võ Giới. Ta phỏng đoán mặc dù có ngày như vậy, cũng là Thiên Võ Giới bị Ma giới thôn phệ, nhưng mà chúng ta sẽ không thấy được, ngược lại không cần quan tâm.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói không ra lời, cười nói:
- Đại nhân nói thật ghê gớm.
Linh Mục Địch mỉm cười, nói:
- Nên đi xem cổ ma tỉnh rốt cuộc nằm ở nơi nào đi.
Hai người đối thoại với nhau, Lý Vân Tiêu trực tiếp bay tới biển cuối cùng, mấy ngàn trượng phía trước liền có thể nhìn thấy hư không vũ trụ vô tận, vô số ngôi sao lập lòe, không ngừng chiếu sáng các nơi.
- Ngươi là người phương nào, dừng lại!
Đột nhiên phía trước có tiếng quát chói tai, lập tức một đạo kim quang từ đằng xa phóng tới phía trước, trực tiếp biến thành bóng người màu vàng cực lớn, sắc mặt biến hóa, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu trực tiếp hiện thân, nói:
- Hóa Thần Hải tân nhiệm trưởng lão danh dự Lý Vân Tiêu, cầu kiến Nguyên Đức đại nhân.
Hình chiếu duỗi ta ra ngoài ngăn cản, nói:
- Lệnh bài trưởng lão của ngươi đâu?
Lý Vân Tiêu nói:
- Vừa bổ nhiệm, còn không có lệnh bài.
Hình chiếu màu vàng vung tay lên, quát:
- Không có lệnh bài thì trở về đi, chờ có thể chứng minh thân phận thì tới đây.
Lý Vân Tiêu khó xử nói:
- Lệnh bài kia nhất thời nửa khắc làm không được, mong rằng dàn xếp một chút.
Hình chiếu màu vàng khoát tay, nói:
- Không có dàn xếp.
Lý Vân Tiêu nói:
- Như vậy ah, vậy ngươi nói cho ta biết cổ ma tỉnh ở nơi nào, ta tự mình đi qua.
Hình chiếu màu vàng quát:
- Không biết sống chết, nhanh chóng rời khỏi, nếu không bổn tọa thủ hạ vô tình.
Lý Vân Tiêu hơi hối hận vì không bảo Huyền Hoa đi cùng, nhưng giờ phút này cũng không quản được quá nhiều, dù sao chuyện cổ ma tỉnh quá trọng đại, phải giải quyết sớm mới được.
Hơn nữa rất nhiều ma công và ma đan khuếch tán, trong đó cũng ẩn chứa nguy hiểm thật lớn, nếu Nguyên Đức chưởng quản cổ ma tỉnh, nhất định phải tìm Nguyên Đức hiểu rõ tình huống mới được.
Lý Vân Tiêu một tay bấm niệm pháp quyết, ma khí ngập trời tuôn ra trong cơ thể, ma vân bao phủ toàn thân hắn..
Hai đồng tử biến thành đen kịt nhìn qua thiên uyên.
- A? Ngươi...
Hình chiếu màu vàng kia cả kinh.
Ma khí trên người Lý Vân Tiêu quay cuồng, hắn nhanh chóng phát hiện có ma lực hấp dẫn bản thân, "Đùng" một tiếng liền hóa thành lôi điện, trực tiếp xuyên qua hình chiếu tiến về phía đó.
- Dừng lại, chạy đâu!
Hình chiếu màu vàng kinh hãi, vội vàng xoay người lại, lăng không đánh ra một đạo kiếm quang.
Nước biển phía dưới bị bổ ra, nước biển quay cuồng nhưng không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu.
Hình chiếu màu vàng bấm niệm pháp quyết trực tiếp trên biến mất trên không trung.
Thiên uyên và biển cuối cùng dính liền với nhau, nơi này có một cung điện màu trắng đang lơ lửng, di thế độc lập, trong đó có một thân ảnh màu trắng bay ra, cầm chiến kích trong tay đề phòng.
- Dừng lại!
Thân ảnh màu trắng cầm chiến kích múa một vòng, ngăn cản hắn tiến lên.
Thân ảnh màu trắng chém thẳng về phía Lý Vân Tiêu!
- Ha ha.
Lý Vân Tiêu cười lớn một tiếng, thân hóa lôi đình, hắn trực tiếp giẫm nát chiến kích, mượn lực tiến lên phía trước, biến mất không thấy gì nữa.
← Ch. 2996 | Ch. 2998 → |