Vay nóng Homecredit

Truyện:Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 0620

Vạn Cổ Chí Tôn
Trọn bộ 3766 chương
Chương 0620: Nhân yêu (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3766)

Siêu sale Lazada


Đột nhiên một cổ lực lượng vẻn vẹn bạo phát đi ra, khí thế trên người bạch tuộc quái lập tức vọt tới đỉnh điểm một tay đã hướng hạt châu kia chộp tới.

Bảy cánh tay khác cũng không có rảnh rỗi, một cái đem quầy hàng trên mặt đất xoáy lên. Hai cánh tay niết khởi quyết ấn, từng đạo kim quang trán phóng ra. Còn có trên hai cánh tay hào quang chớp động, phân biệt hiện ra lưỡng thanh trường kiếm, hai cánh tay cuối cùng, một quyền một chưởng đã hướng phía nhân yêu đánh đến.

Ngay sau khi xác định hạt châu này chính là Đông hải Nguyệt Minh Châu, hắn lập tức đổi ý.

Đông hải Nguyệt Minh Châu đối với bọn họ hải tộc mà nói, không chỉ là chí bảo có thể cho tu luyện làm nhiều công ít, nhưng lại có một tầng ý nghĩa thập phần trọng yếu. Căn bản không có hải tộc sẽ đem loại vật này bán đi.

Nhân yêu tròng mắt nhẹ nhàng nghiêng ở một bên, nhìn chăm chú lên bạch tuộc quái, cười lành lạnh nói:

- Quái vật xấu xí tám cánh tay, lại dám quấy rầy ta cùng tiểu đệ đệ lần thứ nhất gặp mặt, thật là đáng ghét!

Nói tới vươn ra cánh tay nhẹ nhàng nắm chặt, đem hạt châu bảo hộ tại lòng bàn tay, một quyền trực tiếp hướng bên cạnh thân vung đi.

Bạch tuộc quái oanh ra một quyền nhất chương chi lực, dĩ nhiên lập tức bị phá khai mở chỉ cảm thấy quyền phong của đối phương hóa giải hết thảy lực lượng của hắn, hướng trái tim của mình đánh tới.

- Chi!

Hắn hoảng hốt hít một hơi lạnh, hai thanh bảo kiếm đột nhiên chém xuống, trong hai cánh tay nặn ra quyết ấn cũng theo đó đánh xuống. Thân thể của hắn tại thời khắc này cũng đột nhiên tăng vọt gấp đôi có thừa, trở nên bắt đầu cực lớn.

Trên người khí tức ở trên con đường mở ra, dĩ nhiên là Võ Hoàng đỉnh phong!

- Phanh!

Người trên con đường này tất cả đều giật mình đem ánh mắt quăng tới, chí thấy bạch tuộc quái trước kia thần sắc hung dữ đột nhiên đã ngốc trệ. Hai con ngươi thoáng cái tựu chầm chậm tan rã ra, thân thể hắn vừa mới bành trướng, trong lúc đó tựa như hết hơi, dần dần uể oải xuống.

Mà sáu cánh tay oanh ra kia, tại thời khắc này liên tiếp nổ bung, bắn ra bao quanh huyết vụ.

Tất cả mọi người hoảng sợ thất sắc, chỉ thấy quyền đầu của nhân yêu đã cắm vào bên trong trái tim của bạch tuộc quái. Bàn tay xinh đẹp xanh lục như ngọc kia trên đó không ngừng có máu tươi nhỏ ra.

Bọn hắn cảm giác không thấy thực lực của nhân yêu, nhưng là vừa rồi bạch tuộc quái lập tức tuôn ra đến lực lượng, chấn nhiếp tâm linh mỗi một người, tuyệt đối là Võ Hoàng đỉnh phong không thể nghi ngờ.

Như vậy, tồn tại có thể làm cho Võ Hoàng đỉnh phong ở dưới một chiêu chết đi...

Người ở xung quanh vốn là đếu tới xem náo nhiệt, hoặc là không có việc gì như cũ phối hợp làm việc, giờ phút này đều là toàn thân phát lạnh lên, vội vàng nhao nhao dịch chuyển khỏi vị trí, tận lực rời xa yêu nhân kia.

Lý Vân Tiêu cũng là mồ hôi lạnh chảy xuống, thầm nghĩ trong lòng xong đời rồi, yêu nhân kia dĩ nhiên là Bát Hoang Cảnh Võ Tôn... chính mình vừa rồi trực tiếp ra 300 vạn nguyên thạch đem hạt châu mua xuống hẳn là tốt rồi. Vì ham chút nguyên thạch này, lần này không chỉ có hạt châu nguy hiểm làm không tốt còn cúc hoa cũng không giữ được.

Hắn nhìn xem bộ dáng yêu nhân kia dùng đầu lưỡi liếm môi, chỉ cảm giác chỗ cúc hoa của mình một hồi lạnh lẽo.

- May mắn hảo ca ca ta phản ứng kịp thời, nếu không hạt châu này đã bị máu của tên bạch tuộc quái xấu xí này làm bẩn rồi.

Nhân yêu nhõng nhẽo cười đi tới, vươn tay, viên Nguyệt Minh Châu kia còn sáng loáng nằm ở trong lòng bàn tay, cười nói:

- Tiểu đệ đệ, mau tới đây cầm a.

- Ọt ọt!

Lý Vân Tiêu nuốt một ngụm nước miếng, không ngừng lui về phía sau, yết hầu khô khốc một hồi chát chát nói:

- Ngươi để xuống đất a.

Nhân yêu cười hì hì bắt đầu ah, nói:

- Đừng sợ ah, ca ca rất muốn cùng ngươi uống chút rượu với nhau, tâm sự đây này.

Lý Vân Tiêu xoa xoa đổ mồ hôi, nói:

- Ngươi không phải đã có một đệ đệ ấy ư, hơn nữa ta còn bề bộn nhiều việc, ngươi buông hạt châu, sau khi ta lấy liền đi.

- Ngươi nói là hắn?

Nhân yêu chỉ chỉ sau lưng tên Vũ Tông cường giả đã mất đi thần thức, ánh mắt lộ ra một vẻ chán ghét, nói:

- Người này ta căn bản không biết, xem người ta rất xinh đẹp sẽ sống chết quấn quít lấy người ta, thật sự là chán ghét!

Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, trên thân tên Vũ Tông cường giả lập tức bị oanh nổ ra, chỉ còn lại hai cái đùi đổ xuống trên đường.

- Ta chán ghét con mẹ ngươi ah! Hạt châu kia lão tử không muốn!

Lý Vân Tiêu đáy lòng phát lạnh, quay người đã hóa thành một đạo quang mang bay đi.

Cho dù là Võ Tôn cường giả, hắn cũng có dũng khí chiến một trận. Mặc dù không địch lại, cũng không trở thành chạy trối chết. Nhưng đối mặt với nhân yêu này, đáy lòng của hắn cũng đã phát lạnh, đâu còn đề được bao nhiêu dũng khí chiến đấu.

Cùng Võ Tôn bình thường đánh, thua nhiều lắm là vừa chết mà thôi. Đến loại trình độ này như bọn hắn, đã sớm không có khái niệm sinh tử. Nhưng là cùng yêu nhân kia nói chuyện, nếu là thua, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Trước tình huống tên Vũ Tông cường giả lúc trước cũng có thể thấy được đến, sống không bằng chết.

- Khặc khặc, tiểu đệ đệ còn rất quật cường nha, ca ca ta thích.

Lý Vân Tiêu cuồng phi sau một lúc, bên tai còn truyền đến thanh âm của yêu nhân kia, lập tức sắc mặt thoáng một phát trở nên trắng bệch.

Chỉ thấy cách đó không xa, nhân yêu đang cười hì hì nhìn theo hắn xem, trong ánh mắt lộ vẻ ham muốn.

- Hừ, nếu ngươi đã muốn tới, ta liền mang ngươi đi chơi một chút.

Lý Vân Tiêu cố nén nội tâm nộ khí, cảm giác bị một nhân yêu đùa giỡn, là lớn lao nhục nhã. Hắn hướng phía một phương hướng bay nhanh mà đi, đột nhiên nhân ảnh bên cạnh lóe lên, nhân yêu tốc độ dĩ nhiên trực tiếp vượt qua hắn, đưa hắn chặn đường trên không trung, cười lành lạnh nói:

- Ta biết rõ ngươi muốn đi đâu, chỗ kia thật có mấy gia hỏa khó giải quyết, chẳng lẽ ngươi cùng bọn họ là một đám?

Lý Vân Tiêu trong nội tâm cả kinh, địa phương hắn muốn đi đúng là chỗ Thiên Nhất Các cao thủ ẩn giấu. Đinh Linh Nhi lại để cho Chu Tường cẩn thận theo dõi Thiên Nhất Các, lúc này mới tra ra được chỗ ẩn thân của đám cao thủ mới tiến vào Khinh Ca Lâm Địa, đang ở trong thành Nam này. Lý Vân Tiêu đúng là muốn đem nhân yêu dẫn đi qua, sau đó dẫn phát hỗn loạn, lại để cho yêu nhân kia cùng đám người Thiên Nhất Các kia xung đột, không thể tưởng được lại bị xem thấu.

Hơn nữa yêu nhân kia dĩ nhiên cũng biết chỗ kia có dấu cường giả, hắn đến cùng là người nào?

Nhân yêu phối hợp nói ra:

- Trong khoảng thời gian này Khinh Ca Lâm Địa giống như không quá thái bình ah, liên tiếp xuất hiện không ít cao thủ.

Hắn nhìn chằm chằm vào phía xa, hiếm có lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, nói:

- Những người kia hẳn là Thiên Nhất Các a? Chẳng lẽ ngươi là người của Thiên Nhất Các?

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

- Biết rõ là tốt rồi, đợi lát nữa đồng bạn ta đến, tất nhiên đem ngươi xé nát!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3766)