← Ch.115 | Ch.117 → |
Cùng lúc đó, Tiêu Gia tại Tiêu Chiến lãnh đạo, đem Áo Ba Gia tộc đội ngũ cho tiêu diệt.
Tại ba cái Đấu Linh hợp lực bên dưới, Áo Ba Mạt cùng hơn trăm người đều bị tiêu diệt.
Gia Liệt Tộc cùng Áo Ba gia tộc tinh anh cùng cao tầng đều không còn, bọn hắn tích trữ tài nguyên tự nhiên là thuộc về Tiêu Gia.
Tiêu Chiến tại trong đêm xuất lĩnh Tiêu Gia tộc nhân nhanh chóng chiếm lĩnh tất cả tài nguyên.
Qua ngày hôm sau, tin tức Gia Liệt Tộc cùng Áo Ba gia tộc bị diệt tin tức truyền khắp ô thản thành.
Không cần nghĩ cũng biết là ai làm.
Mọi người thật sâu chấn động với Tiêu Gia năng lực.
Rung động qua đi, nhiều người liền bắt đầu cười trên người khác nổi đau.
Gia Liệt Tộc có thể nói là trong ba đại gia tộc hành xử khiến người chán ghét nhất, bởi vì đồ vật bên trong phường thị cũ của Gia Liệt Tộc có giá rất cao hơn những nơi khác.
Nếu như không phải thật sự là cần thiết, bọn hắn cũng không đi mua tại phường thị của Gia Liệt Tộc.
........
Tiêu Gia, bên ngoài phòng Tiêu Long sân ngoài.
Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên, Thanh Lân ba người ngồi quanh một cái bàn đá.
" Ca ca, ngươi muốn chúng ta đi tới Già Nam Học Viện sao? " Thanh Lân nghi hoặc nhìn Tiêu Long nói.
" Sư Phụ, ngươi cũng biết chúng ta thực lực, không cần thiết phải đến Già Nam Học Viện." Tiểu Y Tiên không vui nói.
" Các ngươi không muốn đi cũng phải đi. Từ trước đến nay các ngươi đều là tại dưới sự bảo hộ của ta phát triển, bây giờ cũng đến lúc các ngươi tự mình nỗ lực. Già Nam Học Viện là nơi thích hợp cho các ngươi lịch luyện."
Già Nam Học Viện nằm bên cạnh Hắc Giác Vực, học viên cũng thường xuyên đi tới Hắc Giác Vực cùng lân cận sơn lâm làm nhiệm vụ, là một chỗ thích hợp cho Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân hai người lúc này học tập.
Tiêu Long cũng không muốn các nàng ỷ lại quá nhiều vào hắn.
" Vậy còn Lam Nguyệt tỷ tỷ? Nàng cùng chúng ta đến Già Nam Học Viện sao? " Tiểu Y Tiên hỏi.
" Lam Nguyệt thì không cần, đợi đến khi nàng đột phá Đấu Hoàng sẽ cùng ta đi Hắc Giác Vực." Tiêu Long lắc đầu nói.
Lam Nguyệt trước đây khi còn ở Băng Thiên Sơn Mạch cũng thường xuyên theo gia tộc đội ngũ đi vào trong Băng Thiên Sơn Mạch nhiều ngày liền, nàng kinh nghiệm so với Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân phải phong phú nhiều lắm, không cần đến Già Nam Học Viện.
Hơn nữa lấy nàng hiện tại tuổi tác cũng đã không thích hợp đến Già Nam Học Viện.
" Tiêu Long ca ca! "
Lúc này một đạo âm thanh quen thuộc truyền đến, một thiếu nữ mặc một bộ trang phục thanh nhã đi về phía ba người bên này.
" Huân Nhi, mau tới đây ngồi." Tiêu Long nhìn Huân Nhi cười nói.
" Chào buổi sáng, Thanh Lân muội muội, Tiểu Y Tiên tỷ tỷ." Huân Nhi cũng đối với hai nữ chào hỏi.
Hai người đối với Huân Nhi nhẹ điểm đầu, xem như là đáp lại chào hỏi.
" Tiêu Long ca ca, các ngươi đáng nói chuyện gì a? " Huân Nhi tò mò hỏi.
" Tiên Nhi cùng Thanh Lân muốn đi Già Nam Học Viện." Tiêu Long nói.
" Thì ra là vậy." nghe vậy Huân Nhi gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó lại mỉm cười nói: " Già Nam Học Viên thật sự là một nơi tốt, nơi đó công pháp Đấu Kỹ cao thâm có rất nhiều, hơn nữa cạnh tranh rất gay gắt, rất thích hợp để lịch luyện."
Nghe lời nói của nàng, tựa hồ đối với Già Nam Học Viện rất hiểu rõ.
" Huân Nhi, ngươi có hay không định tham gia đăng ký vào Già Nam Học Viện? " Đột nhiên Tiêu Long hỏi.
Nghe vậy Huân Nhi nhất thời trầm mặc không nói gì.
" Ngươi vẫn chưa quyết định sao? Trong tộc những người khác đều sẽ quyết định tham gia Già Nam Học Viên chiêu sinh." Tiêu Long nhíu mày nói.
Huân Nhi còn không có ra quyết định, chứng tỏ trong lòng nàng còn đang nghĩ đến Tiêu Viêm. Ngoại trừ hắn ra cũng sẽ không có người nào khiến cho Huân Nhi do dự như vậy.
" Huân Nhi, người khác có thể không nhìn ra ngươi tu vi nhưng không che giấu được ta. Ngươi bây giờ đã là Ngũ Tinh Đấu Giả rồi, đợi đến lúc Già Nam Học Viên chiêu sinh đoàn đến là cơ hội tốt cho ngươi. Đừng vì một ít không đáng nguyên nhân mà làm lỡ tiền đồ của mình, ta nghĩ ngươi phải hiểu rõ hơn ai hết."
Tiêu Long nghiêm túc nhìn Huân Nhi nói.
Nghe vậy Huân Nhi vẫn trầm mặc không nói gì.
Thấy vậy Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân nhìn nhau một cái, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn xem vẫn luôn trầm mặc không nói thiếu nữ, Tiêu Long thở dài một tiếng, khoát tay nói: " Bỏ đi, ngươi muốn thế nào thì tùy ngươi, ta cũng không muốn quản nửa."
" Tiêu Long ca ca, ngươi giận rồi sao? " Huân Nhi mỉm cười nhẹ nhìn hắn nói.
" Ta có tư cách gì giận ngươi." Tiêu Long sắc mặt không thay đổi nói.
Quả nhiên là giận rồi.
Chúng nữ trong lòng cười thầm.
" Thật xin lỗi, Tiêu Long ca ca, ta biết chuyện này sẽ khiến cho ngươi tức giận, nhưng ta không muốn đến Già Nam Học Viên, nếu như ta đi rồi, sẽ không có ai bồi tiếp Tiêu Viêm ca ca." Huân Nhi nhìn hắn cười nói.
Nghe nàng trả lời, Tiêu Long đang định uống trà động tác hơi dừng lại một chút, sau đó liền uống vào một ngụm, rồi thở dài một hơi nói.
" Vậy thì tốt thôi, ta cũng không ép ngươi."
" Ùm." Huân Nhi nhẹ gật đầu đáp. Sau đó nàng liền đứng dậy hướng về phía Tiêu Long nói: " Tiêu Long ca ca, ta có việc, cho nên ta xin phép đi trước."
" Có việc thì đi giải quyết đi." Tiêu Long nhẹ gật đầu nói.
" Ta đi trước, Tiểu Y Tiên tỷ tỷ, Thanh Lân muội muội, ta rời đi trước, lần sau sẽ tới rủ các ngươi đi dạo."
" Nhất định phải đến a, Huân Nhi tỷ tỷ, ta đợi ngươi."
" Ùm."
Đợi đến khi Huân Nhi đã rời đi, Lam Nguyệt cùng Nguyệt Mị từ một hướng khác đi tới.
" Thế nào rồi, bị từ chối? "
Ngồi xuống bên cạnh hắn, Lam Nguyệt nhìn Tiêu Long châm chọc nói.
" Ngươi muốn nghỉ thế nào thì nghĩ." Tiêu Long nhàn nhạt nói, tiếp tục uống trà.
Huân Nhi không muốn đến Già Nam Học Viện chuyện này hắn phải đoán trước rồi mới phải, nhưng hắn vẫn cảm thấy tiếc nuối.
Nghe vậy Lam Nguyệt không nói gì, hai tay chống cằm mỉm cười nhìn hắn.
← Ch. 115 | Ch. 117 → |