← Ch.130 | Ch.132 → |
Phạm Lao ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Long, sau lưng huyết sắc song dực chấn động khoảng không, thân hình hóa thành huyết ảnh, lập tức quay về phía Tiêu Long mà hung hăng đánh tới, phía trên bàn tay, dày đặc huyết sắc đấu khí, cấp tốc ngưng tụ.
Tiêu Long cũng không có tránh né, đấu khí tụ lại bàn tay siết chặt lại thành nắm đấm, hướng về phía Phạm Lao công kích nghênh tiếp, mấy đạo kình phong xuất hiện.
Hai đạo công kích va chạm, khoảnh khắc đó, ngay cả không gian toàn bộ bị kịch liệt chấn động
Phạm Lao tên này cũng không biết nương tay là gì, đều dùng hết sức, vậy mà chặn lại Tiêu Long bát cực băng.
Bất quá nhìn hắn hai tay run run, xem ra cũng nhận lấy không nhỏ ảnh hưởng xấu.
Song chưởng sắc bén hơi hơi xoay chuyển, mênh mông huyết sắc đấu khí, giống như tiên huyết, mạnh mẽ tuôn ra, cuối cùng hình thành hàng vạn hàng nghìn tơ máu, lượn lờ quanh thân Phạm Lao, cấp tốc gào thét.
Tiêu Long cũng không rảnh rỗi, trong tay trường thương nắm trong tay, trong người đấu khí chấn động. Ngay lập tức một đạo như tiếng sấm gầm cùng gió lốc thổi lên âm thanh vang lên liên tục.
Cho dù không sử dụng dị hỏa, Tiêu Long cũng có thể đánh bại Phạm Lao.
Hắn tu luyện công pháp âm hàn mặc dù quỷ dị, như âm hàn so với Tuyết Nữ tới nói phải thua.
Tiêu Long Demon Armor nhưng là tại Tuyết Nữ bên trong âm hàn chi lực mà tiến hóa, đã sớm đối với âm hàn chi lực miễn dịch, cũng có nghĩa là Phạm Lao tại Tiêu Long trước mắt chỉ có thể chịu chết.
Tiêu Long cũng muốn nhân cơ hội này thử nghiệm mới tu luyện được không lâu địa giai cao cấp đấu kỹ uy lực.
Phạm Lao bàn tay lập tức mạnh mẽ huy động, ngay lập tức, phục hồi từng tia huyết sắc năng lượng ở quanh thân, trong giây lát ùn ùn áp đảo quét đến, tiếng xé gió bén nhọn, âm thanh xuy xuy không ngừng.
Tia huyết sắc năng lượng kéo đến làm nghiêng trời lệch đất, cơ hồ đem Tiêu Long bốn phương tám hướng bao quanh.
Tiêu Long hừ lạnh một tiếng, trong tay trường thương huy động, cuồng bạo mà sắc bén phong hệ đấu khí chấn động, trong tay hắn trường thương bị một cái cỡ nhỏ long quyển phong cho bao phủ.
Cuồng Phong Loạn Vũ!!!
Trong tay trường thương mạnh liệt huy động, cuồng phong bay múa, long quyển phong mạnh mẽ bạo phát, đem đánh tới huyết sắc năng lượng cho đánh tan.
Phong Lôi Tam Thương Sát!!
Là một môn sử dụng thương vũ khí phối hợp đấu kỹ, chia ra làm ba chiêu: Cuồng Phong Loạn Vũ, Lôi Đình Chi Nộ cùng Phong Lôi Sát ba thức, mỗi thức đều có kinh người uy lực.
Phạm Lao nắm chặt bàn tay, huyết sắc năng lượng ngưng tụ, một lát sau, đọng lại thành một thanh huyết sắc trường mâu mũi nhọn lấp lánh.
Hưu!!!
Phạm Lao gầm lên một tiếng, cánh tay mạnh mẽ run lên, nhất thời, huyết sắc trường mâu giống như tia chớp cắt qua không gian, kèm theo kình phong bén nhọn, hướng tới Tiêu Long bên trong huyết cầu võng mạnh mẽ phóng tới.
Lôi Đình Chi Nộ!!!
Quanh thân lôi quang như bạo thể mà ra, như lôi xà lượn lờ trên trường thương.
Tiêu Long huy động lôi thương một vòng, đồng thời cũng đem ném ra.
Oanh!!!
Huyết thương cùng lôi thương va chạm tạo thành kinh khủng bạo tạc chấn động trên không trung, tạo thành một trận như tiếng sấm nổ chấn động lỗ tai.
Trong tiếng nổ mạnh trầm thấp, sóng khí âm thầm cấp tốc khuếch tán, đem tất cả không gian hơi hơi chấn động rung chuyển.
Phạm Lao hừ lạnh một tiếng, lập tức nơi bàn tay, huyết sắc năng lượng lại lần nữa hung mãnh ngưng tụ, hình thành một cái to lớn huyết trảo.
Sau lưng huyết dực chấn động, Phạm Lao bay về phía Tiêu Long, huyết trảo hướng về phía hắn đầu bắt tới.
Tiêu Long khinh thường một tiếng, thân thể quỷ dị lách người qua tránh thoát huyết trảo, bàn tay nhanh chóng bắt lại huyết trảo cánh tay.
Phạm Lao một cánh tay khác huyết quang tụ lại thành một cái huyết quyền đánh về phía Tiêu Long.
Bát Cực Băng!!!
Tiêu Long cũng không sợ, cứng đối cứng, mặc kệ đánh lên người mình huyết quyền, một cánh tay khác hung hăng đánh lên Phạm Lao thân thể, đem hắn từ trên không trung đánh rơi xuống mặt đất.
Trải qua lôi nguyên luyện thể quyết rèn luyện, lại thêm Demon Armor sức phòng ngự, Phạm Lao một quyền kia cũng chỉ khiến cho hắn cảm thấy hơi đau nhức mà thôi.
Về phần quỷ dị âm hàn chi lực của hắn, có hay không cũng không khác gì.
Tiêu Long cũng đáp xuống mặt đất cách phạm lao không xa, bàn tay hơi động, nằm trên mặt đất phía xa trường thương như nhận được tín hiệu một dạng, lơ lửng trên không trung, hướng về phía Tiêu Long bay đi, vừa vặn bị bàn tay hắn tóm lấy.
" Khụ khụ!! " Phạm Lao ho khan mấy tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Long.
" Không cần phải dùng ánh mắt kia nhìn ta, đã là địch thì không thể nương tay." Tiêu Long hững hờ nói.
" Chết đi!! "
Quát lớn một tiếng, huyết quang cuồn cuộn như sóng, vô số huyết cầu xuất hiện xung quang Phạm Lao hướng về phía Tiêu Long đánh tới.
Tiêu Long cười lạnh một tiếng, cũng ngay lập tức chế tạo ra mấy chục viên ma đạn oanh kích về phía đối phương.
Oanh oanh oanh!!!
Vô số trận bạo tạc xuất hiện tại hai người trung gian, đôi lúc sẽ có mấy viên ma đạn xuyên qua đánh về phía Phạm Lao, tuy nhiên cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Cùng hắn chơi ma đạn, Phạm Lao có lẽ không biếu Tiêu Long là lão tổ chơi ma đạn.
Tiếng sấm cùng tiếng gió gào thét, phong lôi ai loại năng lượng xuất hiện, nhanh chóng quán thâu vào trong Tiêu Long trường thương.
Lam sắc lôi thương bên ngoài quấn quanh một tầng long quyển.
Oanh!!
Một đạo chấn động không gian âm thanh vang lên.
Phong Lôi Sát!!
Tiêu Long hướng về phía Phạm Lao ném đi trường thương trong tay.
Trường thương xé rách không khí, như lôi đình gào thét, xuyên thủng không gian. Phạm Lao hai mắt tuyệt vọng nhìn xem đánh tới công kích.
Từ phía xa chỉ nhìn thấy một đạo lam sắc quang tiến xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh cùng kinh khủng uy lực, đem Phạm Lao thân thể thôi bay không còn, lam sắc quang tuyến tiếp tục phóng đi, đem phía trước tòa thành xuyên thủng từ đầu cho đến đuôi.
← Ch. 130 | Ch. 132 → |