← Ch.013 | Ch.015 → |
" Tiểu tử kia, dĩ nhiên triệu hồi ra được lục sắc hỏa diễm? Chẳng lẽ là dị hỏa? Làm sao có thể a?! "
Bên trong đại sảnh, tất cả các luyện dược sư đều khiếp sợ nhìn lục sắc hỏa diễm đang bùng lên lên tại bên trong dược đỉnh.
Bởi vì có năng lượng bình chướng cách ly cho nên bọn họ cũng không thể xác nhận chính xác được, bất quá loại hỏa diễm có màu sắc này tuyệt đối không phải đấu khí bình thường ngưng luyện ra hỏa diễm đấu khí a.
" Nhìn hơi giống, nhưng cũng không phải dị hỏa, nhưng tại sao hỏa diễm của hắn lại là lục sắc? " Phất Lan Khắc nhíu mày, trong lòng có hơi chút mờ mịt, bọn họ vẫn chưa bao giờ nghe nói qua, ngoại trừ luyện hóa hỏa diễm của dị hỏa ra thì có loại hỏa diễm nào lại hiện lên màu tím.
" Tiểu gia hỏa này quả thật không đơn giản, khó trách mới tí tuổi đầu liền dám đến khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư, nguyên lai là có nền tảng như vậy."
" Nhìn xem lục hỏa trình độ nồng đậm như vậy, thực lực của tiểu gia hỏa này chắc chắn là trên lục tinh đấu giả, thiên phú tu luyện quả nhiên là đáng sợ a."
Thở ra một hơi tâm tình chậm rãi hòa hoãn lại, Phất Lan Khắc cảm thán một tiếng.
Mười bốn tuổi Lục Tinh Đấu Giả trở lên thực lực, còn là Nhất Phẩm Luyện Dược Sư.
Thiên phú như vậy từ trước đến này ở Gia Mã Đế Quốc cũng chưa từng thấy, có thể dạy dỗ ra loại yêu nghiệt này, thật sự không phải là hạng tầm thường.
Lúc này Phất Lan Khắc thật sự tò mò lấy Tiêu Long sư phụ thân phận.
Lúc này Tiêu Long cũng đã luyện chế xong đan dược, hắn là người nhanh nhất, sau đó bỏ vào bình ngọc bên trong đi đến Phất Lan Khắc vị trí.
" Tiểu gia hỏa, ẩn giấu rất sâu a." Phất Lan Khắc nhìn Tiêu Long cười khổ nói.
" Là vận khí tốt một chút mà thôi." Tiêu Long gật đầu cười nói.
Phất Lan Khắc nhận lấy bình ngọc, sau đó lại đem đan dược trong bình ngọc đổ ra. Nhất thời, một quả đan dược sáng bóng màu vàng nhạt nghịch ngợm lăn ra.
Đan dược ước chừng bằng một ngón cái, toàn thân vàng nhạt, mơ hồ có một vòng hoa văn bích lục xen lẫn trong đó, giống như khuếch tán một rung động bình thường, nhìn qua có chút kì dị.
" Đan vân..."
Nhìn một hoa văn sóng bích lục nọ, Phất Lan Khắc nữa sợ hãi than, luyện chế đan dược, bình thường khi đan dược đạt tới độ tinh khiết cùng sự lộng lẫy lớn nhất mới có khả năng khiến cho đan dược luyện chế xuất hiện loại đan vân này.
Đan vân hai chữ lọt vào tai, đám người nhìn về phía Tiêu Long ánh mắt hiện lên khiếp sợ cùng sùng bái.
Bây giờ cũng không còn ai dám xem thường Tiêu Long.
Lấy bọn hắn trình độ luyện chế thành đan dược đã là rất may mắn huống chi là đan văn.
" Chúc mừng ngươi, Long Nhất, ngươi đã thông qua khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư."
Đem đan dược bỏ lại bình ngọc, Phất Lan Khắc chậm rãi thở ra một hơi, hướng thiếu niên cười nói.
Nghe vậy, tất cả người ngồi ở đó đều đem ánh mắt hâm mộ cùng sợ hãi hướng thiếu niên may mắn trong thạch thai.
" Thật ra ta còn muốn khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư." Tiêu Long cười nói.
Nghe được Tiêu Long lời nói vốn đang mịn cười Phất Lan Khắc liền cứng lại.
" Tiếp tục khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư? "
Bên trong đại sảnh, tất cả tầm mắt đều ngây ngốc nhìn chằm chằm vào thiếu niên.
Nếu như nói lúc trước Tiêu Long thuận lợi thông qua khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư đã làm cho bọn họ trong lòng tràn ngập sợ hãi than thở không thôi, nhưng hiện tại hắn lại xin như thế, cũng là chính thức làm cho mọi người cảm thấy trợn mắt há hốc mồm.
Mười bốn tuổi nhất phẩm luyện dược sư đã là vô cùng kinh khủng rồi a, tại Gia Mã Đế Quốc lịch sử bên trong cũng không có một cái làm được, cho dù là năm lúc trước Đan Vương Cổ Hà cũng không làm được, thậm chí là hắn lúc đó ở độ tuổi mười bốn còn đang học tập luyện dược tri thức đây.
Bây giờ Tiêu Long muốn khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư, đám người đã không biết dùng từ gì để hình dung.
" Chúng ta giống như là muốn chứng kiến một cái yêu nghiệt từ luyện dược sư công hội hắc nham thành xuất hiện a!! "
Một người trong số đó không khỏi khiếp sợ hô lên.
" Ngươi đừng có quá coi thường điều kiện khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư, muốn thông qua khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư, không phải chỉ cần luyện chế ra đan dược nhị phẩm, hơn nửa thực lực bản thân phải đạt tới cấp bậc đấu sư, là đấu sư a!!! Ngươi đạt đã tới sao? " Phật Lan Khắc nhìn Tiêu Long cau mày nói.
" Đấu Sư sao, ta đã đạt tới! "
Nói xong trên người Tiêu Long Đấu Khí hình thành một tầng mỏng sa y đem Tiêu Long thân thể bao vây.
" Đấu Khí sa y, đấu... đấu sư!! " Phất Lan Khắc ngữ khí khiếp sợ nhìn Tiêu Long nói.
Những người khác cũng hai mắt trợn tròn nhìn Tiêu Long.
Con mẹ nó ngươi có phải hay không bật Hack!!
Mười bốn tuổi trở thành một cái chân chính luyện dược sư cũng khiến người ta phải khiếp sợ rồi, bây giờ còn có Đấu Sư tu vi, ngươi muốn nghịch thiên hả!!!
" Bây giờ ta có thể tham gia luyện dược sư khảo hạch sao?! " Tiêu Long thần sắc bình tĩnh nói.
Nếu như những người này biết hắn tu vi là Đại Đấu Sư Thất Tinh cùng với trình độ tứ phẩm luyện dược sư sẽ không biết sẽ còn kinh ngạc đến mức nào nữa đây.
" Lập tức cho người chuẩn bị nhị phẩm luyện dược sư khảo hạch!! " Phật Lan Khắc hô lớn.
Nghe vậy, vài tên luyện dược sư phía sau vội vã bước ra khỏi hàng, sau đó bước nhanh vào sườn môn bên trong đại sảnh. Tại bên ngoài sườn môn viết có mấy chữ "khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư".
Một lát sau đó khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư đã chuẩn bị xong, Phất Lan Khắc cùng Tiêu Long đi vào.
Lần này cũng chỉ có hai người bọn hắn đi vào trong.
.....
Khoảng gần nửa giờ sau, cánh cửa mở ra.
Thần sắc rung động Phất lan Khắc cùng Tiêu Long đi ra.
" Các vị, chúc mừng các ngươi hôm nay chứng kiến một cái trẻ tuổi nhất nhị phẩm luyện dược sư ra đời." Phất Lan Khắc nhìn đám người thở dài nói.
Nghe vậy đám người trong đầu ong ong một trận, thần sắc khiếp sợ nhìn Tiêu Long.
Thiếu niên này làm được rồi!!!
← Ch. 013 | Ch. 015 → |