← Ch.142 | Ch.144 → |
Vân Vận gương mặt đỏ bừng nhìn xem Tiêu Long bá đạo dáng vẻ, không biết suy nghĩ gì.
Tiêu Long ôm lấy Vân Vận nhanh chóng bay đến canh nhà tre, sau đó nhanh chóng đáp xuống dưới.
" Tiền bối, mời ra cùng tại hạ gặp mặt." Tiêu Long nhìn về phía căn nhà tre nói.
Bỗng nhiên một cổ khổng lồ linh hồn lực xuất hiện, giống như một con phong bạo quét ngang khu rừng.
Thật khủng khiếp linh hồn lực!
Tiêu Long trong lòng thầm nghĩ.
Sau đó một đạo ăn mặc màu xanh váy áo xuất hiện tại Tiêu Long cùng Vân Vận trước mặt.
Đó là một nữ tử vô cùng xinh đẹp giống như tiên nữ hạ phàm, dáng người cao gầy đầy đặn được bao phủ trong một bộ màu xanh váy áo, màu đen mái tóc dài như thác nước một dạng dụ xuống.
Nữ tử nhìn về phía Tiêu Long ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó liền hiện lên hoài niệm.
Mà điều này bị Tiêu Long bắt được, bất quá hắn cũng không có quá nhiều để ý.
" Như Ý tiền bối, ta cũng không phải là cố ý đến quấy rối ngài, ta chỉ muốn hỏi, thật không còn cách nào khác để cho Vân Vận tiếp nhận ngài truyền thừa sao? " Tiêu Long nhìn như ý nói.
Trước khi tới đây, Vân Vận có cùng hắn nói qua tên của vị tiền bối này.
" Cũng không phải là không có cách." Như Ý rất kiên nhẫn trả lời.
" Là cách gì? " Tiêu Long hỏi.
Đứng bên cạnh hắn Vân Vận ánh mắt bên trong cũng hiện lên một tia mong đợi.
" Ta có thể giúp nàng tiếp nhận một bộ phận truyền thừa, sau đó đợi nàng đem tu vi tăng lên đến Đấu Tông rồi tiếp thu số còn lại, bất quá làm như vậy sẽ có một ít nguy hiểm, ngươi vẫn muốn thử sao? " Như Ý nhìn về phía Vân Vận nói.
" Bất kể nói thế nào, ta cũng muốn thử một lần." Vân Vận kiên định nói.
" Như vậy thì tốt thôi, ngươi trước đi vào trong này đi." chỉ về phía căn nhà tre bên trong, Như Ý nói.
Nghe vậy Vân Vận gật đầu một cái đi vào bên trong.
Như Ý cũng xoay người đi vào.
Thấy vậy Tiêu Long cũng muốn đi theo vào.
" Ngươi ở bên ngoài này đợi." đột nhiên Như Ý âm thanh truyền đến.
Nghe vậy Tiêu Long không thể không dừng lại bước chân, đợi ở bên ngoài.
Khoảng nửa giờ sau, Như Ý từ trong nhà đi ra.
" Như Ý tiền bối, Vân Vận nàng thế nào rồi? " Tiêu Long hỏi.
" Nàng đang tiếp thu truyền thừa của ta, ngươi sẽ phải đợi khá lâu." Như Ý nói.
" Vậy là tốt rồi." Tiêu Long gật đầu thở phào một tiếng nói.
" Ngươi rất quan tâm nàng? " Đột nhiên Như Ý hỏi.
Nghe vậy Tiêu Long mặt hơi đỏ lên, gật gật đầu.
" Ngươi nhận được Bất Tử Điểu truyền thừa sao? " Như Ý hỏi tiếp.
" Ùm, ta vừa mới nhận được Bất Tử Điểu truyền thừa." Tiêu Long gật đầu nói.
Dù sao cái chỗ của mấy người này đều đặt trong cái động phủ này, đối phương có lẫn nhau quen biết cũng không có gì lạ, Tiêu Long cũng không có cần thiết phải che dấu.
" Ngươi rất giống với một người mà ta biết, hắn cũng là Bất Tử Điểu." đột nhiên Như Ý nói, thần sắc hiện lên một đạo hoài niệm.
Lại nữa sao.
Hỏa Phượng cũng nói hắn giống như con trai nàng, bây giờ lại đến Như Ý, không lẽ trên đời này người giống nhau nhiều như vậy.
Tiêu Long trong lòng nhổ nước bọt.
" Hắn sẽ không phải là tình nhân của ngài đi." Tiêu Long ngữ khí đùa giỡn nói.
" Ùm." Như Ý gật đầu đáp.
" Không thể nào! "
Hắn chỉ là đùa giỡn mà thôi, cũng không nghĩ đến vậy mà là thật, hơn nữa đối phương vậy mà gật đầu thừa nhận.
" Như Ý tiền bối cùng hắn nhất định là một đôi trai tài gái sắc." Tiêu Long cười nói, hắn lời nói này là thành tâm.
Dù sao Như Ý xinh đẹp như vậy, có nam nhân nào lại cưỡng lại được, nếu không phải đối phương đã chết, Tiêu Long cũng muốn thử theo đuổi nàng một phen.
" Là ngược lại, chúng ta không có ở bên nhau được."
Như Ý nói ra một câu trả lời ngoài Tiêu Long dự đoán.
" Tại sao? " Tiêu Long tò mò hỏi.
Không lẽ người nàng thích lại không thích nàng.
Không thể nào a?
Gương mặt kia, dáng người kia đều có thể khơi dậy nam nhân dục vọng. Tiêu Long không tin sẽ có người không động tâm với Như Ý, không lẽ viễn cổ thời đại liền xuất hiện Gay.
" Bởi vì Bất Tử Điều nhất tộc đại đa số người đều rất bài xích ngoại tộc, hơn nữa hắn còn là Bất Tử Điểu nhất tộc thiếu tộc trưởng, phải giữ lấy huyết mạch thuần khiết." Như Ý ngữ khí u buồn nói.
" Hóa ra là như vậy." Tiêu Long gật đầu hiểu rõ.
Cũng giống như sở hữu đấu đế huyết mạch một dạng Viễn Cổ Bát Tộc.
Sở hữu hoàn mỹ đấu đế huyết mạch người càng được trong tộc coi trọng, đương nhiên cũng bởi vì vậy mà có rất nhiều chuyện không phải do mình có thể tự ý quyết định.
Điển hình là trong nguyên tác Tiêu Viêm với Huân Nhi.
Huân Nhi là ngàn năm qua duy nhất một người sở hữu hoàn đấu đế huyết mạch, được xem là cổ tộc hy vọng, Cổ Tộc làm sao có thể tiện nghi người ngoài được, huống hồ đó còn là hậu nhân của sa sút Tiêu Tộc.
Cũng vì điều này mà Tiêu Viêm cơ hồ trở thành toàn bộ Cổ Tộc thế hệ trẻ công địch.
Giống cao ngạo Bất Tử Điểu nhất tộc e là sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Cho dù là Như Ý cùng người nàng yêu hai bên tình nguyện cũng không thể đến với nhau được.
" Thời gian đã đến, ta cũng nên đi gặp Hắn." Như Ý nói, thân thể bắt đầu trở nên trong suốt.
" Cung tiễn Như Ý tiền bối." Tiêu Long đối với nàng gật đầu nói.
" Hai người các ngươi làm ta nhớ đến mình cùng hắn trước đây. Nhớ cám ơn ta, tiểu tử."
Bỏ lại hai câu, mang theo giảo hoạt nụ cười Như Ý biến mất.
Điều này để cho Tiêu Long hoàn toàn không hiểu gì.
Sau đó hắn liền bắt đầu đợi Vân Vận ở bên ngoài.
Nhưng càng đợi lâu, Tiêu Long càng có cảm giác trảng lành.
Nhìn về phía trong nhà tre, Tiêu Long do dự một chút liền đi vào bên trong.
Mặc dù căn nhà tre từ bên ngoài vào có hơi nhỏ, nhưng bên trong không gian là vô cùng lớn. Đem không gian mở rộng thủ đoạn Đấu Tông cường giả là có thể làm đến.
← Ch. 142 | Ch. 144 → |