← Ch.147 | Ch.149 → |
Tại một bên khác Tiểu Y Tiên cùng một cái thanh sam nam tử đang đối chiến.
Một nam tử ăn mặc trường sam màu xanh được thêu trên đó là những chiếc phong diệp, khuôn mặt có chút tuấn tú, tóc đen trên đầu sỏa dài tới vai, trên thân thể, tựa hồ lúc nào cũng đều tản ra một cỗ dược hương đặc biệt, khiến cho kẻ khác nhịn không được có cảm giác muốn thân cận.
Hắn chính là Hắc Giác Vực đại danh đỉnh đỉnh Dược Hoàng Hàn Phong.
Sắc mặt Tiểu Y Tiên băng lãnh, không nhiều lời vô nghĩa, hai tay giơ lên, kinh khủng đấu khí ở trong lòng bàn tay trào ra, đem khoảng không xung quanh chấn động, xuất hiện một chút run rẩy.
" Tiểu nha đầu, hỏi ngươi một lần cuối, dị hỏa, ngươi đến tột cùng là giao, hay là không giao?" Tại đây va chạm, Hàn Phong kiên nhẫn cũng dần dần mất đi, Tiểu Y Tiên nhàn nhạt nói.
" Nhiều lời vô nghĩa!! "
Sắc mặt Tiểu Y Tiên không chút thay đổi, quay mắt về phía Hàn Phong, chính là tay áo vẻn vẹn vung lên, một đạo đấu khí hoàng sắc hỏa diễm cường hãn, đột nhiên từ trong tay áo bạo bắn mà ra, thẳng đến Hàn Phong.
"Hừ!"
Tiểu Y Tiên ra tay trước, làm Hàn Phong sắc mặt cũng là dần dần trở nên âm lãnh, hừ một tiếng trầm đục, bấm tay hiện lên thâm lam sắc hỏa diễm, cuối cùng nhẹ nhàng vung lên, cùng đấu khí hoàn sắc hỏa diễm, mãnh liệt va chạm cùng nhau.
" Thình thịch! "
m thanh vang lên trầm thấp, cổ năng lượng gợn sóng tản ra, đem Hàn Phong cùng Tiểu Y Tiên chấn lui một quãng, được một lúc hai người mới có thể đứng vững thân hình.
" Hàn Phong, giao ra dị hỏa của ngươi cho ta! "
Dũng mãnh hoàng sắc như hỏa diễm như thủy trùy trào ra, thân hình Tiểu Y Tiên không có chút nào đình trệ, trực tiếp hóa thành một đạo thiểm điện, nháy mắt vọt tới Hàn Phong, đồng thời đánh ra một trưởng.
" Còn muốn cướp dị hỏa của ta, thật cuồng vọng. Lần này không chỉ là Dị Hỏa của ngươi, mà Vẫn Lạc Tâm Viêm hôm nay ta cũng phải lấy cho bằng được." Hàn Phong lạnh lùng nói.
Bàn tay thâm lam sắc hỏa diễm tụ lại, nghênh tiếp Tiểu Y Tiên một trưởng.
Oanh!!
Hai đạo công kích va chạm, không gian vặn vẹo, một tiếng trầm thấp âm thanh vang lên.
Dị Hỏa cùng Dị Hỏa va chạm, không ai nhường ai.
" Tiểu Y Tiên!! "
Nhìn thấy Tiểu Y Tiên chiến đấu, Tử Nữ cùng Lam Nguyệt nhanh chóng đuổi tới, nhưng ngay lập tức nàng liền dừng lại.
Phía trên bầu trời hai đạo thân ảnh quỷ dị hiện lên, một người kim bào, một người ngân bào, bất quá nhìn thật kỹ, lại có thể phát hiện, gương mặt hai người, cơ hồ hoàn toàn giống nhau, đều là đầu bạc râu bạc trắng, ngũ quan cũng giống như một cái khuôn mẫu ấn ra.
Đối với thanh danh của hai người, Tử Nữ cũng biết, cho dù là nội viện các vị trưởng lão cũng là không xa lạ, bởi vậy sắc mặt đều cũng có chút biến hóa.
Hai người này gọi là kim ngân nhị lão, đó là hai gã cường giả đứng đầu tại Hắc Giác Vực Hắc bảng, hai người là huynh đệ song sinh, hơn nữa tu luyện công pháp cũng là hoàn toàn giống nhau.
Bởi vậy, nếu tách hai người ra, thực lực nhưng thật ra chỉ có thể xấp xỉ cùng đấu hoàng đỉnh cường giả, nhưng nếu là cộng đồng đối địch thì liền bổ trợ cho nhau, cho dù là đối mặt đấu tông cường giả, cũng có phần thắng không nhỏ. Bởi vậy, uy danh hai người ở trong Hắc Giác vực cường giả cực kỳ vang dội, thậm chí ngay cả nội viện các trưởng lão cũng đều có nghe qua.
" Kim Ngân nhị lão, các ngươi muốn cùng Viêm Môn đối địch. Các ngươi đừng quên, đây là Già Nam Học Viện, đặc tội một lúc hai thế lực lớn, các ngươi gánh nổi sao." Tử Nữ nhìn hai người lạnh lùng nói.
" Được người khác ủy thác, có qua có lại, cũng không có biện pháp nào khác." kim bào lão giả hướng về phía Tử Nữ cười cười nói.
" Nếu như Tiểu Nha đầu kia đem dị hỏa cấp cho hàn phong như vậy chúng ta cũng sẽ không đáp ứng cuộc ủy thác này. Hơn nữa các ngươi viêm môn môn chủ lẫn phó môn chủ đều không ở, già nam học viện viện trưởng tên kia cũng là như vậy, cũng không biết là chết ở đâu rồi."
Thanh âm Ngân bào lão giả có chút không hảo ý cười nói, thanh âm kia ngữ điệu, thế nhưng cũng là cùng với kim bào lão giả giống nhau.
" Hai cái lão bất tử các ngươi cũng vọng tưởng cùng Viêm Môn chống lại, đợi đến Môn Chủ trở về, các ngươi tốt nhất là đừng để bị bắt được, nếu không các ngươi phải hối hận về việc dám động đến Môn Chủ yêu quý đệ tử." Tử Nữ hừ lạnh nói.
" Ta cũng là là muốn nhìn một chút, nghe đồn liên thủ có thể vượt giai đối địch Kim Ngân nhị lão, đến tột cùng có chỗ gì khó lường? " Lam Nguyệt ngữ khí băng lãnh nói, trong người đấu khí bạo động.
Oanh!!
Ngay lập tức, toàn bộ nội viện khí hậu cấp tốc cải biến, trở nên lạnh giá, vô số hoa tuyết từ trên bầu trời rơi xuống.
Ngoại trừ Phần Thiên Luyện Khí Tháp cùng Tiểu Y Tiên, Hàn Phong hai người bên kia chiến đấu, những nơi khác đều xuất hiện hoa tuyết.
" Cẩn thận một chút, nha đầu này có gì đó cổ quái." kim bào lão giả nói.
" Đã biết! " ngân bào lão giả gật đầu nói.
Chợt hai bàn tay trái phải của hai người nắm chặt lại, một cỗ đấu khí cực kỳ cường hãn màu lục nhạt bạo bắn ra.
Vặn vẹo thân hình né tránh đấu khí màu lục nhạt bạo bắn đến, thân hình Lam Nguyệt cùng Tử Nữ vừa động, liền xuất hiện trước mặt Kim Ngân nhị lão, nhất thời, bốn người chưởng phong lần lượt giao thủ, chưởng phong trầm thấp như sấm rền, làm người ta hoa cả mắt, tàn ảnh không ngừng liên tiếp hiện ra.
Sư Vương Quyền!!
Băng Cầu!!
....
Kim ngân nhị lão bị Lam Nguyệt cùng Tử Nữ kéo lấy.
Một phía khác Hàn Phong mời đến Đấu Vương cùng Đấu Hoàng cường giả cũng bị nội viện trưởng lão cùng Viêm Môn cường giả kéo lấy.
Hỗn chiến tại nội viện bên trong diễn ra rất ác liệt.
Tất cả học viên đã sớm rút lui rời xa nơi này, một bên quan sát cái này khủng bố cục diện.
*****
Tô Thiên nhướng mày cảm thụ cỗ áp lực trầm trọng đang phủ xuống nội viện, ngẩng đầu nhìn lên huyết phát lão giả, chậm rãi nói:
" Địa Ma lão quỷ, không nghĩ đến Hàn Phong tên kia còn mời ngươi được đến, nhiều năm không gặp, thực lực của ngươi lại tiến thêm một bước."
Lão giả tóc đỏ như máu trên người mặc một bộ khô lâu hoàng bào, khuôn mặt lão giả gầy gò, hệt như da bọc xương, nhìn qua có cảm giác như là một cái xác chết vậy. Hai mắt hõm sâu, bên trong có quang mang đen tối không ngừng loé lên giống như lửa ma, vô cùng quỷ dị cùng âm trầm.
" Ha hả! Tô Thiên, không nghĩ tới ngươi cũng đã tiến vào cấp bậc Đấu Tông, năm xưa khi gặp mặt ngươi bất quá chỉ là một tên nội viện trưởng lão Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi." Địa Ma lão quỷ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thiên một cái nói.
" Đáng tiếc Mang Thiên Xích lão gia hỏa kia không ở, đến đây rồi, ta thật muốn cùng bạn cũ gặp mặt một lần." Địa Ma Lão Quỷ tiếc nuối lắc đầu nói.
Tô Thiên nghe vậy trên khuôn mặt cũng là hiện lên nét cười lạnh, nói: " Địa Ma lão quỷ, ngươi nói cũng không sợ người khác chê cười sao? Nếu Viện Trưởng đại nhân còn tại bên trong nội viện, ngươi còn dám đặt chân vào nội viện sao."
Địa Ma lão quỷ nghe được ý trào phúng bên trong lời nói của Tô Thiên, ánh mắt nhất thời lóe ra hàn quang, nói: " Tô Thiên, ngươi thật là nghĩ lão phu e ngại Mang Thiên Xích sao? Hơn nữa cho dù ta có kiêng kỵ hắn thì ngươi cũng còn không có tư cách nói chuyện với lão phu. Hôm nay lão phu đã quyết, giao ra tiểu nữ oa kia cùng dị hỏa của các ngươi, nếu không đừng trách nội viện đừng nghĩ mở lại."
Địa Ma lão quỷ vừa nói xong, Tô Thiên trên mặt xuất hiện lửa giận. Lão gia hỏa này quả là vô cùng ngang ngược.
" Ta thật ra muốn xem thử, kẻ nào dám động vào đệ tử của ta!! "
m thanh như tiếng sấm vang vọng khắp nội viện, dư âm của nó không ngừng quanh quẩn như phạn âm khiến lòng người chấn động.
Sau khi tiếng quát đầy phẫn nộ vang lên không bao lâu, tại trên không trung nơi đám người Tô Thiên đang đứng có hai bóng người nhanh chóng xuất hiện.
Một nam một nữ.
Nam một đầu màu đỏ tóc ngắn, dung mạo tuấn tú, màu đỏ con ngươi lóe lên hỏa diễm, ăn mặc một bộ màu đen y phục, tay cầm một thanh đỏ kim trường kiếm.
Nữ ăn mặc thanh y, dáng người yểu điệu đầy đặn, ung dung cao quý.
Tiêu Long cùng Vân Vận xuất hiện, để cho nội viện bên trong tất cả cường giả chấn động không ngớt.
" Sư Phụ!! "
Nhìn thấy đạo kia quen thuộc thân ảnh, Tiểu Y Tiên sắc mặt không khỏi hiện lên vui mừng.
Mặc dù Tiêu Long có thay đổi không ít, nhưng nàng vẫn có thể nhận ta hắn.
" Hôm nay đến nội viện người đệ tử ta mà đến đừng nghĩ rời đi!! " Tiêu Long giọng nói bao hàm đầy sát khí.
" Tiểu tử, ăn nói rất cuồng vọng mà, là tiểu nữ oa kia sư phụ, vậy ngươi chính là Viêm Môn người sáng lập đi." Địa Ma lão quỷ nhìn Tiêu Long ngữ khí lạnh lùng nói.
" Có cuồng vọng hay không đánh một trận liền biết! Tô Thiên đại trưởng lão, nơi này giao lại cho ta, hôm nay ta muốn xem thử cùng Mang Thiên Xích cùng một thế hệ người có bao nhiêu bản lĩnh." Tiêu Long âm lãnh nói, cả người giống như núi lửa sắp bộc phát một dạng.
" Ùm... " Tô Thiên đổ mồ hôi gật đầu.
Hặn cũng biết lúc này Tiêu Long tâm trạng không được tốt, cho nên không có nói quá nhiều.
Vân Vận cũng đi qua một bên giúp đỡ những người khác.
" Để xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh." Ánh mắt Địa Ma lão quỷ loé lên hàn quang, năm ngón tay vừa động, năm đạo hàn khí sắc bén từ đầu ngón tay bạo xuất mang theo kình phong hung hãn bắn thẳng đến đầu Tiêu Long.
Năm đạo hàn mang còn cách đầu Tiêu Long khoảng chừng một trượng thì hắn liền vung kiếm lên. Khí thế bàng bạc như núi lửa loại nhanh chóng phát ra, đấu khí màu đỏ trực tiếp đem năm đạo đấu khí sắc bén kia chấn nát.
Công kích bị đánh tan, Địa Ma lão quỷ ánh mắt lóe ra, nhìn về phía Tiêu Long, chậm rãi nói: " Không nghĩ tới tuổi còn trẻ như thế mà đã đạt đến cấp bậc Đấu Tông, thật là khiến người ta ngạc nhiên a! Chẳng lẽ bây giờ tiến giai Đấu Tông đã trở nên dễ dàng như vậy sao? "
" Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi sao, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không có gì tiến bộ?" Tiêu Long cười lạnh nói, không hề cấp cho lão gia hỏa này chút mặt mũi nào.
Nghe được lời châm chọc của Tiêu Long, mí mắt Địa Ma lão quỷ hung hăng giật giật, trong mắt hiện lên hung quang. Thiên phú của hắn cũng không tính là kém, nếu không cũng đã không thể đạt tới được cấp độ này.
Nhưng nếu là so sánh cùng Mang Thiên Xích cho đến những lão gia hoả cùng thế hệ năm đó rời đi Hắc Giác Vực thì thiên phú của hắn cũng chỉ có thể xếp hạng chót.
Hiện giờ Mang Thiên Xích đã sớm trở thành cường giả Đấu Tôn còn hắn thì vẫn như cũ dậm chân tại chỗ - Đấu Tông. Đây vẫn luôn là nỗi đau trong tâm hắn, hiện giờ Tiêu Long nói như thế chính là hung hăng đâm một đao vào vết thương trong lòng của hắn.
Nếu Tiêu Long biết hắn ý nghỉ nhất định sẽ khịt mũi khinh thường.
Mang Thiên Xích bây giờ đã là Đấu Thánh rồi, cho dù không phải là Đấu Thánh thì cũng là Bán Thánh.
Về phần Địa Ma Lão Quỷ, một cái chỉ biết trốn bên trong Hắc Giác Vực ăn hiếp tiểu bối thì có thể làm nên trò trống gì. Không đi ra Hắc Giác Vực, Địa Ma lão quỷ vĩnh viễn không cách nào vượt qua Đấu Tông.
Địa Ma lão quỷ sâu trong hai tròng mắt xuất hiện sát ý vô cùng dữ tợn.
*****
Tiêu Long trong cơ thể ùn ùn bộc phát ra một luồng khí thế kinh khủng. Cỗ khí thế này quẩn quanh thân hắn làm cho không gian xung quanh xuất hiện những gợn sóng vặn vẹo.
Địa Ma lão quỷ chỉ hừ lạnh một tiếng, phát ra một luồng khí thế không kém so với Tiêu Long, cùng Tiêu Long khí thế hoàn toàn chống lại.
Hai cỗ khí thế của cường giả Đấu Tông giao nhau trên bầu trời làm cho đại đa số đệ tử đang dưới sân rộng khi cảm thụ được dư áp ập xuống, đều không nhịn nổi kinh hoàng.
Đây là sự mạnh mẽ của cường giả Đấu Tông ư? Khí thế bàng bạc kia làm cho đấu khí trong cơ thể của bọn họ bị đình trệ, nếu chính diện chống đỡ, bọn họ căn bản muốn nhúc nhích còn không được.
Đột nhiên địa ma lão quỷ thân ảnh quỷ dị biến mất trên không trung.
Sau đó lại xuất hiện trước mặt Tiêu Long cách đó không xa, Địa Ma lão quỷ vận trường bào màu vàng thêu khô lâu đã liền xuất hiện như quỷ mị, khuôn mặt như đầu lâu chợt âm trầm cười với hắn.
Năm ngón tay như quỷ trảo không chút lưu tình, chợt trực tiếp đánh một trảo vào Tiêu Long. Nếu như bị đánh trúng, chỉ sợ sẽ lập tức xuyên thủng yết hầu Tiêu Long.
Tiêu Long hừ lạnh một tiếng, trong tay Hỏa Phượng Kiếm bạo phát ra nóng bỏng hỏa diễm màu đỏ đấu khí, hướng về phía Địa Ma Lão Quỷ bổ xuống.
Đồng tử của Địa Ma Lão Quỷ đã hơi co rụt lại, mênh mông đen nhánh hành khí tuôn ra ngoài đem hắn bao phủ vào bên trong.
Oanh!!!
Hỏa diễm trảm kích xuất hiện đánh về phía địa ma lão quỷ, tạo thành một đạo trầm thấp tiếng nổ chấn động không gian.
Xuất hiện lần nữa Địa Ma lão quỷ, ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn chăm chú vào Tiêu Long, sau đó cước bộ khẽ đạp hư không, cứ như vậy từng bước từng bước ép về phía hắn.
Mà theo từng bước chân của Địa Ma lão quỷ ép tới, không gian chung quanh thân lão cũng đậm đặc hàn khí, càng ngày càng đậm, tới sau cùng, nhiệt độ ở chỗ này, đột nhiên hạ thấp đi rất nhiều. Không ít người thực lực kém cỏi, không nhịn được đã run lên cầm cập.
Nhìn thấy Địa Ma lão quỷ tự nhiên có thể bằng vào đấu khí bản thân mà ảnh hưởng đến nhiệt độ nơi này, trong mắt Tiêu Long cũng chỉ có khinh thường.
Địa Ma Lão Quỷ xem ra còn kém Lam Nguyệt năng lực, còn ở đó muốn trang bức.
Địa Ma lão quỷ nhìn xem Tiêu Long cái kia khinh thường dáng vẻ càng thêm phẫn nỗ, hàn khí đen kịt ở đầu ngón tay lượn lờ, chợt mười ngón tay đột nhiên búng ra liên tục.
" Thiên Huyễn Huyền Băng Thứ! "
Phốc! Phốc! Phốc!
Theo mười ngón tay của Địa Ma lão quỷ di động, chỉ thấy băng trùy màu đen dày đặc, quỷ dị từ đầu ngón tay xuất hiện, thế như phô thiên cái địa mạnh mẽ bắn đến Tiêu Long, đồng thời mang theo kình phong sắc bén, ma sát với không khí thành những tiếng chói tai, làm cho màng nhĩ mọi người tại đây ê ẩm, da đầu phát lạnh.
Băng trùy màu đen nhìn như không nổi bật, nhưng kình phong sắc bén ẩn chứa bên trong, lại cực kỳ kinh khủng. Chưa nói đến hiện trạng như mưa rào mùa hạ đánh đến, chỉ sợ một cái thôi cũng có thể trực tiếp đánh chết cường giả Đấu Hoàng, bởi vậy có thể thấy được vật nhỏ này thực cũng không phải đáng yêu như hình dáng bên ngoài.
Mặt cười hiện lên chút ngưng trọng nhìn màn mưa băng trùy đang lao đến, Tiêu Long cũng không dám chậm trễ, ma pháp trận tại sau lưng xuất hiện, vô số ma đạn như mưa phô thiên cái địa nghênh tiếp.
Oanh oanh oanh oanh!!
Ma đạn cùng băng trùy va chạm, tại trên không trung tạo thành vô số tiếng oanh minh.
Vô số băng trùy cùng ma đạn tại trên không trung va chạm liên tục không ngừng nghỉ m
" Băng Ngưng Kiếm Quyết! "
Càng ngày càng nhiều băng trùy hóa thành nước, Địa Ma lão quỷ cười nhạt, đôi tay khô héo mạnh mẽ kết ấn, chợt lớn tiếng quát.
Tiếng quát vừa hạ xuống, chỉ thấy mấy băng trùy kia vọt vào bên trong tường khí liền tụ tập với nhau, ngắn ngủi trong chớp mắt, liền dung hợp thành một thanh băng kiếm đen nhánh to tầm trượng.
Băng kiếm thành hình, một luồng hàn khí cuồng bạo tràn ra, mạnh mẽ chống lại lực phá hoại của ma đạn, mũi kiếm sắc bén không chút khách khí hướng về phía Tiêu Long cấp tốc lao đến.
Ong ong ong ong!!!
Tiêu Long trên tay cũng cấp tốc ngưng tụ ra một cái Rasenshuriken, đinh tai nhức óc âm thanh vang vọng trong không khí.
Đem trên tay Rasenshuriken ném ra ngoài, to lớn phi tiêu gió xé rách không khí kéo theo kinh khủng sắc bén kình phong.
Oành!!!
Băng kiếm cùn phi tiêu gió va chạm, không hề báo trước cứ thế nổ tung, lực nổ mạnh mẽ trực tiếp tạo thành một cơn long quyển phong.
Nhưng ngay lúc này, Tiêu Long thân ảnh quỷ dị xuất hiện tại địa ma lão quỷ phía trên, trường kiếm trong tay quấn quanh hỏa diễm đấu khí màu đỏ hướng về phía địa ma lão quỷ bổ xuống.
Mang theo cuồng bạo năng lượng trảm kích cũng khiến cho sắc mặt của Địa Ma Lão Quỷ như có như không run lên, Tiêu Long đấu kỹ uy lực mạnh mẽ hơn hắn tưởng.
Đó là đương nhiên, Địa Ngục Trảm là có thể phối hợp với Dị Hỏa để công kích, đã dung hợp hai loại dị hỏa Tiêu Long có thể phát huy ra địa ngục trảm có uy lực rất mạnh.
Bất quá mặc dù dự đoán có khác nhưng vẫn chưa làm cho địa ma lão quỷ phải bối rối, tâm thần nhất động, hàn khí màu đen ùn ùn kéo đến rồi lập tức bùng phát ra.
Oanh!!!!
Ánh sáng lóa mắt xanh biếc giống như một mặt trời chói lọi trôi nổi ở cuối chân mây, trong nháy mắt không gian thoáng yên lặng, hào quang cũng đột ngột thu về. Ngay sau đó, một đạo thanh âm kinh thiên động địa bùng nổ, rền rĩ lan khắp không gian bao la, giống như sấm sét từ chín tầng trời, ầm ầm vang vọng!
Hai gã cường giả Đấu Tông đối chiến như điện quang hỏa thạch, nhưng ẩn chứa hung hiểm vô cùng, hầu như đều là sát chiêu, mà tất cả đều có tùy lúc mà tấn công trí mạng, một màn kinh tâm động phách như vậy, khiến cho không ít đệ tử toát mồ hôi lạnh.
← Ch. 147 | Ch. 149 → |