← Ch.159 | Ch.161 → |
" Lần đầu gặp mặt, Thiên Hỏa Tôn Giả." Tiêu Long nhìn Thiên Hỏa Tôn Giả cười nói.
" Ngươi biết ta? " Thiên Hỏa Tôn Giả thần sắc hơi kinh ngạc nói.
" Có thể khiến cho Vẫn Lạc Tâm Viêm xuất hiện phản ứng như vậy, cũng chỉ có thể là nó trước chủ nhân, năm đó nổi danh mạnh mẽ khống hỏa thuật Thiên Hỏa Tôn Giả - Diệu Thiên Hỏa." Tiêu Long cười nói.
" Ngươi đoán không sai, trước khi chết, ta đã phóng thích cho nó tự do. Bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ không đoạt mất Vẫn Lạc Tâm Viêm của ngươi, nghiêm chỉnh mà nói, ta sớm đã làm một người chết, linh hồn tồn tại dưới đây nhiều năm như vậy, cũng sớm bị tiêu tán gần như không còn." Diệu Thiên Hỏa mỉm cười thản nhiên nói.
Sau đó Diệu Thiên Hỏa phất tay áo, ánh mắt liếc nhìn Tiêu Long một cái, chợt chỉ vào ấu thể hỏa diệm, thản nhiên nói: " Có phải người đối với đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm này có chút hứng thú hay không? "
" Không sai, ta thật là muốn đóa ấu sinh vẫn lạc tâm viêm này, thứ này có thể giúp ích cho Già Nam Học Viện." Tiêu Long gật đầu.
" Ngươi đúng là thẳng thắn a."
Nói xong, ánh mắt Diệu Thiên Hỏa có chút hoài niệm, nhìn ấu thể đóa Vẫn Lạc Tâm Viên kia, chậm rãi nói: " Năm đó ta tìm tới chỗ này, phát hiện ra tung tích của Vẫn Lạc Tâm Viêm, sau khi hao tốn khoảng thời gian mấy năm, mới may mắn đem nó thu phục. Khi ta thu phục được đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm kia, cũng chính là đóa đang tồn tại trong cơ thể của ngươi."
" Năm đó, ỷ vào mấy phần bản lĩnh, tưởng thiên hạ có thể đi lại tự do, vì vậy, sau khi thu phục được đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm, nhưng vẫn chưa rời đi, ngược lại tò mò xâm nhập vào trong thế giới nham tương."
" Sau khi thâm nhập vào trong thế giới nham tương, một lần nữa ta phát hiện ra mầm móng một đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm nữa, phát hiện này làm cho ta vô cùng sung sướng. Vì vậy mới xuất hiện lòng tham đem mầm móng dị hỏa Vẫn Lạc Tâm Viêm này thu lấy. Kết quả, hai dị hỏa tồn tại trong thể nội, không thể nào dung hợp một cách hoàn mỹ được, ngược lại bài xích lẫn nhau giống như kẻ thù. Trận chiến giữa hai dị hỏa kia, làm cho bản thân ta bị trọng thương, ngay thời khắc như vậy, ta bị tập kích."
Tiêu Long cũng biết Diệu Thiên Hỏa nói đến tập kích hắn người là ai, chính là tồn tại trong thế giới nham tương này sinh vật.
Mặc dù Tiêu Long chưa gặp qua, nhưng đợi sau khi xong việc ở chỗ này sẽ đi tìm bọn hắn.
Nham tương sinh vật trong cơ thể có tồn tại một khối năng lượng rất thích hợp cho người tu luyện hỏa thuộc tính công pháp. Có cơ hội, tất nhiên phải vơ vét một phen.
Sinh vật trong nham tương thế giới này mạnh nhất cũng là đấu tôn, năm đó khi Diệu Thiên Hỏa cũng bởi vì đụng phải một cái đấu tôn trong lúc có hai loại dị hỏa đang đấu đá nhau trong thân thể, cho nên mới vẫn lạc ở chỗ này.
" Tiểu huynh đệ, chúng ta làm giao dịch đi." Diệu Thiên Hỏa đột nhiên nói.
Tới rồi tới rồi!
" Mời nói." Tiêu Long nhàn nhạt đáp.
" Ta xem hỏa khí bên trong cơ thể ngươi tràn đầy, mà trong ngọn lửa mang theo cường đại mộc khí thanh đạm, vậy ngươi hẳn phải là một Luyện dược sư a? Hơn nữa ngươi có thể thu phục được Vẫn Lạc Tâm Viêm, sợ rằng cấp bậc thuật chế thuốc càng không thấp? "
Diệu Thiên Hỏa mỉm cười nói.
" Không hổ là cường giả Đấu Tôn, chỉ còn lại một tia linh hồn, ánh mắt vẫn còn rất sắc bén." Trong lòng Tiêu Long thầm khen một tiếng, trên mặt khẽ gật đầu.
" Ngươi đã là Luyện dược sư, nói vậy hẳn ngươi có thể chế thuộc để chữa trị cho linh hồn sao? " Diệu Thiên Hỏa khẽ cười nói.
" Ta không chỉ có thể khôi phục linh hồn, mà còn có thể giúp ngươi sống lại, bất quá ta muốn một chút lợi tức." Tiêu Long một bộ như gian thương cười nói.
" Tiểu tử, ngươi đừng quá tham lam, có một đóa âu sinh cùng thành thục hai đóa vẫn lạc tâm viêm còn chưa đủ hay sao, còn muốn thêm." Diệu Thiên Hỏa khóe miệng co giật nói.
" Cái này ngươi nói sai rồi, bất kể là vẫn lạc tâm viêm đều đã là vật vô chủ, ta thu phục bọn chúng là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Với lại, có thể giúp ngươi sống lại luyện dược sư trên đời này cũng không nhiều, giúp ngươi sống lại cũng không phải là việc đơn giản." Tiêu Long cười hắc hắc.
" Xem như ta sợ ngươi rồi, tiểu tử tham lam."
Diệu Thiên Hỏa bất đắc dĩ chậm rãi nói một tiếng.
Không có cách, sống lại đối với hắn tới nói thật sự là quá hấp dẫn.
Sau đó tay khẽ vẫy, từ trong đống xương trắng, một khỏa nạp giới màu trắng như tuyết bay lên, rơi vào trong tay, ngón tay cong lại búng ra, một quyển trục màu trắng nhạt liền hiện ra ngay trước mặt. Trên quyển trục, có vẽ vô sô thú vật chim bay, toàn thân tướng mạo màu hỏa diễm.
" Đây là đấu kỹ thành danh của lão phu năm đó, Ngũ Hỏa Luân Ly Pháp, ha hả, nói đây là đấu kỹ có ý đúng mà cũng có chút không đúng, phải nói là Khống Hỏa Pháp Quyết thì chính xác hơn."
Thiên Hỏa tôn giả ném quyển trục kia cho Tiêu Long nói: " Chỉ cần ngươi có thể giúp cho lão phu sống lại, như vậy, vật này liền thuộc về ngươi, nếu như ngươi hoài nghi thành ý của ta, trước tiên có thể giữ lấy quyển trục, đợi đến khi đã không còn vấn đề gì, ngươi lại giúp ta chữa trị linh hồn cũng không muộn."
Vô cùng cẩn thận nhận lấy quyển trục, Tiêu Long cẩn thận từ từ mở ra.
" Ngũ Hỏa Luân Ly Pháp! Khống Hỏa Pháp Quyết, pháp quyết chia làm ngũ trọng, lấy hình thú mà biện giải, sói, báo, sư tử, hổ, thuồng luồng. Mỗi một trọng đều có hỏa linh cho riêng mình, pháp quyết đại thành, ngũ thú tề tụ, nhưng có thể tạo thành Ngũ Luân Ly Hỏa Trận, có uy năng Phần Thiên lớn lao."
Sau khi chậm rãi đọc lướt qua một chút giới thiệu đơn giản, ánh mắt Tiêu Long chợt dừng lại ở hàng chữ nhỏ cuối cùng ở phía trên.
" Nếu có thể hội tụ ngũ thú, có bí quyết phương pháp chứa đựng được dị hỏa, uy lực có thể so với đấu kỹ Thiên giai."
← Ch. 159 | Ch. 161 → |