← Ch.019 | Ch.021 → |
Quay trở về phòng, Tiêu Long ngay lập tức đem tảng đá cùng hắc thiết phiến lấy ra đặt lên bàn.
" Trước giải quyết ngươi đi." cầm lên một tảng đá màu đen to bằng lòng bàn tay, Tiêu Long lẩm bẩm một tiếng.
Vù!!
Ngay sau đó Tiêu Long lòng bàn tay xuất hiện một đoàn màu lục hỏa diễm đem tảng đá cho bao trùm.
Tại nóng bỏng nhiệt độ thiêu đốt bên dưới, tảng đá cũng không có bị hoà tan mà đỏ lên.
Răng rắc rắc!!
Sau đó Tiêu Long bàn tay dùng lực nắm chặt một cái, viên đá trên tay hắn liền vỡ nát thành nhiều mảnh, lộ ra bên trong một viên bằng ngón tay út bạch sắc thủy tinh.
Hồn Lực Kết Tinh.
Đối với một cái Luyện Dược Sư tới nói thì linh hồn lực rất quan trọng, linh hồn lực càng mạnh thì càng dễ dàng thuận lợi luyện chế đan dược.
Linh hồn lực cũng phân chia cảnh giới: Phàm, Linh, Thiên, Đế bốn cấp.
Chỉ một viên hồn lực kết tinh nhỏ như vậy cũng không thể giúp cho Tiêu Long tăng lên bao nhiêu linh hồn lực, nhưng cũng là rất quý trọng bảo vật rồi.
Muốn tăng lên linh hồn lực rất khó, trừ phi là tu vi tăng cường hoặc là có tâm pháp, nếu không sẽ rất khó tăng lên. Rất nhiều người đều bởi vì Linh Hồn Lực không thể đột phá Linh Cảnh mà vĩnh viễn không thể trở thành Luyện Dược Sư Bát Phẩm.
Cho nên Tiêu Long hiểu rất rõ trên tay hắn viên hồn lực kết tinh này có bao nhiêu giá trị, tuyệt đối sẽ để cho vô số luyện dược sư tranh giành.
Đem hồn lực kết tinh để qua một bên, Tiêu Long liền cầm lên hắc thiết phiến, bắt đầu sử dụng Linh Hồn Lực dò xét.
Phổ thông phương pháp tự nhiên là không cách nào thăm dò bên trong hắc thiết phiến bí mật, cũng chỉ có cường đại linh hồn lực cảm giác luyện dược sư mới có thể làm được.
Mà tại cái này Băng Thiên Sơn Mạch giống như là không có lấy một vị cao giai luyện dược sư, thậm chí là Tiêu Long còn chưa từng nghe nói qua có Luyện Dược Sư xuất hiện trong thành, cho nên hắc thiết phiến này đến bây giờ vẫn không có người tìm thấy.
Kết quả là tiện nghi Tiêu Long.
Khoảng một phút sau, Tiêu Long thần sắc hiện lên một tia chấn kinh.
Bởi vì hắn phát hiện, bên trong hắc thiết phiến vậy mà có ẩn chứa một bản hoàn chỉnh bản đồ của một cái động phủ.
Cường giả động phủ a, đây là cỡ nào mê người tin tức, hơn nữa cái này động phủ còn nằm Hắc Giác Vực.
Biết được điều này để cho Tiêu Long không khỏi muốn chửi một tiếng.
Hắc Giác Vực đồ vật vì sao lại xuất hiện tại nơi này rồi, hai bên cách nhau nhưng là rất xa a.
" Chậc chậc, cũng không biết là vị tiền bối nào động phủ, lần này thật sự là kiếm lời lớn." Tiêu Long không ngừng cười được.
Dù là có chút nghi hoặc nhưng đối với hắn tới nói là một chuyện tốt.
Hắn cũng không tài nào nghĩ đến, chỉ đi một chuyến đến Băng Thiên Sơn Mạch sẽ đạt được tốt như vậy kỳ ngộ. Bất quá đê cho Tiêu Long lo lắng là liệu hắn có đủ thực lực để đi vào động phủ sao? Hắn cũng không biết đó là động phủ của vị cường giả nào?
Là Đấu Hoàng? Hay là Đấu Tông? Thậm chí là Đấu Tôn Đấu Thánh!!
Nếu như là Đấu Tông trở xuống, Tiêu Long cũng sẽ không ngại, nhưng nếu là Đấu Tông trở lên, vậy thì hắn chỉ có thể đợi đến khi đột phá Đấu Hoàng mới có thể đến rồi.
Không tiếp tục nghĩ nữa, Tiêu Long đem Hắc Thiết Phiến cất đi, sau đó đem hồn lực kết tinh luyện hóa.
Quá trình luyện hóa hồn lực kết tinh không quá lâu, chỉ khoảng nửa giờ là xong.
Tuy nhiên sau đó Tiêu Long liền bị một trận đau nhức từ linh hồn truyền đến làm cho chết đi sống lại khoảng nửa giờ, đây là hắn Linh Hồn Lực tăng lên dấu hiệu, dù sao hắn lấy được linh hồn kết tinh cũng không phải là bình thường nhân linh hồn lực mà là do ma thú linh hồn.
Đây là một ngày vô cùng mệt mỏi đối với Tiêu Long.
.......
Qua ngày hôm sau, Tiêu Long tỉnh lại, cả người đã không còn đau nhức.
Cảm nhận một cái bản thân linh hồn, linh hồn lực của hắn đã là phàm cảnh cao cấp rồi, thêm một chút nữa liền sẽ đạt đến viên mãn.
Ngoài ra, linh hồn của hắn còn mang theo một tia cuồng bạo, có lẽ là do hồn lực kết tinh của yêu thú mang đến tác dụng.
Sau đó hắn liền tắm rửa mặt cái rồi đi ra ngoài tìm đồ bỏ bụng, lại tiếp tục đi ra ngoài.
Hắn cũng không quên mình mực đích đến nơi này, nếu như mấy ngày nữa không kiếm được Băng Linh Hàn Tuyền tin tức, hắn cũng chỉ còn cách đi vào Băng Thiên Sơn Mạch một chuyến đi thử vận may.
" Nhanh chân lên, tại đấu trường sắp có người đánh nhau! "
" Tại Đấu Trường đánh nhau không phải là chuyện rất bình thường sao? "
" Ngươi thì biết cái gì, ta nghe nói là lần này trận đấu là giữa Băng Long Tộc công chúa Lam Nguyệt cùng Tuyết Lang Tộc thiếu chủ Lang Nha, hai người này đều là Băng Thiên Sơn Mạch hai cái thiên tài nổi danh, rất khó để chứng kiến bọn hắn thân thủ."
" Nếu đúng là như vậy phải đi xem thử!! "
Lúc này, có không ít người chạy qua Tiêu Long hướng về phía đấu trường đi tới.
" Thú vị, không biết tại nơi này thiên tài sẽ là bộ dáng gì? " Tiêu Long đối với chuyện này cũng có hứng thú không nhỏ.
Hai chân hắn cũng nhanh chóng đi theo đám người phái sau.
Lúc này đấu trường bên xung quanh đều đã đầy áp người, mỗi người đều mang theo thần sắc mong đợi nhìn xem phía trên vũ đài hai cái thân ảnh.
Nam khoảng hai mươi mấy tuổi, dung mạo không tính là soái nhưng vóc người cao ráo, thần thái kiên nghị, ăn mặc một bộ để trần hai tay áo lông lộ ra tráng kiện bắp thịt, để cho không ít thiếu nữ hai mắt trở nên hoa si, trên tay hắn còn cầm một thanh trường thương.
Nữ có một đầu màu lam dài đến eo mái tóc dài, tuổi tác không quá hai mươi, trắng nõn da thịt, ngũ quan tinh xảo, dáng người càng là để cho nữ nhân cũng phải ghen tị, trước ngực thật cao nhô lên, ăn mặc một bộ lam bạch chế phục áo giáp lộ ra mê người hai chân, cho dù là nam nhân cũng khó cưỡng lại nàng vẻ đẹp hấp dẫn.
Nhìn thấy nữ nhân cái kia quen thuộc dung mạo, Tiêu Long không khỏi chấn kinh hô lên: " Esdeath!! "
← Ch. 019 | Ch. 021 → |