← Ch.212 | Ch.214 → |
Xích Hỏa trưởng lão lấy ra một cái vụ bài màu đỏ trong nạp giới, sau đó đặt lên trên không gian chướng bích. Bỗng nhiên có một sự dao động kỳ lạ từ từ khuếch tán ra, không gian chướng bích kia cũng chậm rãi mở ra.
" Hai vị Tiểu Thư, xin mời! "
Xích Hỏa trưởng lão nhìn hai nữ cười cười, sau đó dẫn đầu đi vào, mà thân hình của hắn vừa bước vào bên trong không gian chướng bích thì cũng biến mất đi một cách quỷ dị.
Hai nữ nhìn nhau một cái cũng nhanh chóng cất bước đi theo vào.
Ngay lúc hai người đi vào trong không gian chướng bích thì đột nhiên phía trước sáng rỡ lên, làm cho hai nàng theo quán tính nhắm mắt lại. Lúc chậm rãi mở ra thì ngạc nhiên không thôi.
Trước mặt Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Ngọc giờ phút này là một thang đá thật dài, chung quanh thang đá là một không gian xanh um. Đưa mắt nhìn về phía xa có thể thấy trong không gian xanh um này có không ít kiến trúc, trong lúc mơ hồ còn có tiếng người từ đàng xa truyền đến rồi quanh quẩn khắp cái sơn cốc không thấy cuối này.
" Thế giới tự thành, Phần Viêm cốc không hổ danh là một trong Tam Cốc a."
Nhìn thấy trong này hoàn toàn khác với thế giới đỏ rực ở bên ngoài, cho dù là Tiêu Ngọc cũng phải sợ hãi không thôi.
" Ha hả, cái này cũng không phải là thế giới tự thành, cái bổn sự này chỉ có Đấu Thánh mới có thể làm được. Nhưng mà nơi này trải qua được các lịch đại cốc chủ cùng trưởng lão kiến tạo thì đúng thật cũng có thể coi là một thế ngoại đào nguyên bên trong miệng núi lửa."
Xích Hỏa trưởng lão khoát tay áo, nhưng mà trên trán lại có chút đắc ý. Có thể ở trong thế giới núi lửa mà kiến tạo được một sơn cốc khổng lồ như vậy thì đích thật họ có quyền tự hào về nó.
Ngay lúc này, chung quanh thang đá tại rừng núi đột nhiên vang lên tiếng xé gió, rồi có mười mấy đạo thân ảnh thoáng hiện lên. Khi dừng lại ở chung quanh thang đá, bọn họ lập tức phát hiện ra Xích Hỏa trưởng lão, lúc này sự đề phòng trên khuôn mặt cũng đã giảm đi, sau đó còn cung kính khom người hành lễ.
Những người này đều mặc áo bào đỏ, tuổi tuy không lớn nhưng đấu khí từ trong cơ thể phát ra lại tương đối hùng hồn. Tiểu Y Tiên nhìn thấy thế thì không khỏi gật đầu, thiên phú của đệ tử Phần Viêm Cốc cũng không kém Viêm Môn a.
" Hai vị tiểu thư, mời đi theo ta."
Xích Hỏa trưởng lão nhìn hai người cười, sau đó thân hình khẽ động, bàn chân đạp trong hư không bay lướt tới chỗ sâu trong sơn cốc.
Sau đó, Tiểu Y Tiên dưới ánh mắt kinh ngạc của các đệ tử Phần Viêm Cốc mà theo sát phía sau, Tiêu Ngọc cũng mở ra đấu khí hóa dực bay theo phía sau.
Hai nữ bay sát theo Xích Hỏa trưởng lão, vài phút sau thì đã dừng lại trước một đại điện màu đỏ.
Xích Hỏa trưởng lão sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa đại điện bước vào.
Két két!
Theo cửa đại điện mở ra, hình dáng bên trong điện đã hiện lên trong mắt đám người, còn Xích Hỏa trưởng lão cũng vội vàng tiến lên, sau đó đi đến vị trí chủ của đại điện, khom mình hành lễ nói:
" Cốc chủ, Xích Hỏa đến phục mệnh, đã thu thập đầy đủ dược liệu và cũng đem Luyện Dược đại sư của Viêm thành mời đến."
Trong đại sảnh có mấy người, đều ăn mặc màu đỏ áo bào.
Tại vị trí của chủ đại điện, có một lão giả khuôn mặt mộc mạc, thân hình nhỏ gầy mặc một đạo bào màu đỏ đang đứng đó tươi cười. Nhưng mà những người ngồi ở đây đều hiểu rõ sức nặng của vị lão giả này.
Bên cạnh lão giả đó là một gã nữ tử hồng y xinh đẹp, tuy đứng đó nhưng ở chỗ eo thon nhỏ lại có một cây trường tiên sậm đỏ quấn lấy, làm cho vòng eo càng thêm động lòng người. Dung nhan của người nữ này cũng không tầm thường, nhưng mà ở ngay hàng lông mày lại để lộ ra khí phách hiên ngang, phối hợp với trang phục màu đỏ rực làm cho người khác cảm thấy hơi khác thường.
" Cốc Chủ, vị này là Tiểu Y Tiên tiểu thư, là Viêm Môn môn chủ thân truyền đệ tử, còn vị này là Tiêu Ngọc tiểu thư, là Tiêu môn chủ biểu muội." Xích Hỏa đem Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Ngọc giới thiệu.
" Gặp qua Cốc Chủ! " hai nữ đồng thanh lên tiếng.
Nghe vậy Đường Chấn kinh ngạc nhìn xem hai vị nữ tử trẻ tuổi.
" Ha hả, hai vị tiểu thư khách khí rồi, lão phu Đường Chấn. Không ngờ rằng hại còn trẻ như vậy mà đã có thành tựu như vậy, thiên phú bậc này đúng là để lão phu phải hổ thẹn a, quả không hổ là cùng Tiêu môn chủ có quan hệ mật thiết người a."
Đường Chấn cười nói.
Bên cạnh Đường Chấn, người nữ tử kia cũng dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Ngọc hai người, trong đó lại có thêm phần tò mò.
Nàng tên là Đường Hỏa Nhi, là Đường Chấn nữ nhi.
Tiêu Ngọc thì không nói, hai người tuổi tác tương đồng, tu vi cũng tương đồng, hai người đều là thế lực lớn thiên tài, Đường Hỏa Nhi có cảm giác mình tìm thấy một cái đối thủ.
Nàng cũng từng nghe qua Viêm Môn Tiểu Y Tiên, tuổi còn trẻ liền có Đấu Tôn thực lực, nàng không cách nào tưởng tượng vị này so với nàng còn nhỏ hơn vậy mà có thể đạt được kinh khủng như vậy tồn tại, hai người hoàn toàn không thể so sánh.
" Đường cốc chủ quá khen rồi, chúng ta chỉ là vận khí tốt một chút, gặp được một cái Sư Phụ tốt." Tiểu Y Tiên mặt không đổi sắc nói.
Tiêu Ngọc cũng không nói gì, các nàng thành tựu đúng là do Tiêu Long trợ giúp mới có được.
Tiểu Y Tiên thì nhân sinh hoàn toàn thay đổi, không chỉ khống chế được Ách Nan Độc Thể, còn có thể trở thành một vị luyện dược sư. Tiêu Ngọc thì đạt được Đấu Vương tu vi sớm hơn nhiều năm.
← Ch. 212 | Ch. 214 → |