← Ch.278 | Ch.280 → |
Ngay lúc này, Tiêu Long đột nhiên cảm thấy được mảnh thiên địa này chợt rung chuyển. Một luồng khí tức cổ xưa chậm rãi phủ xuống từ không gian hư vô. Loại khí tức xa xôi viễn cổ này làm trong lòng những người ở đây đều nảy lên một chút kính sợ.
"Thiên Mộ muốn mở ra rồi..."
Nhìn bầu trời đột nhiên tối sầm xuống, Huân Nhi nhẹ giọng nói.
"Ầm!"
Lời của Huân Nhi vừa dứt, không gian hư vô kia chợt bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên. Một vết rách không gian lớn chừng ngàn trượng trực tiếp vỡ ra từ bầu trời. Mà ở giữa vết rách một vầng sáng màu bạc dần dần hiện lên, cuối cùng hóa thành một cánh cửa không gian khổng lồ.
Mà khí tức viễn cổ mênh mông kia cũng phát ra từ cánh cửa này.
"Đây là lối vào Thiên Mộ sao..."
Nhìn cánh cửa cổ xưa đứng sừng sững giữa thiên địa kia, Tiêu Long thì thào tự nói.
Cánh cửa không gian đứng sừng sững trong trời đất, khí tức xa xưa kia phủ xuống, làm linh hồn của tất cả mọi người đều lâm vào rung động.
"Các vị, quy củ tiến vào Thiên Mộ, chắc các người cũng biết. Mỗi một tộc chỉ có hai vị trí, tuyệt đối không thể nhiều hơn." Thân ảnh già nua của Thông Huyền trưởng lão xuất hiện trên bầu trời, đảo mắt nhìn những thân ảnh kia, thản nhiên nói.
Nghe được lời hắn, tất cả mọi người đều khẽ gật đầu. Quy định tiến vào Thiên Mộ trước nay đã vậy, mỗi tộc hai vị trí, vẫn duy trì đến bây giờ. Dù vậy, chỉ có Cổ tộc canh giữ Thiên Mộ nên được ưu tiên hơn, ví như lúc này, bọn họ có bốn vị trí tiến vào Thiên Mộ. Loại ưu đãi này, làm các tộc khác không thể không đỏ mắt.
"Tiêu Long ca ca, nếu đi riêng lẻ thì sẽ bị tùy cơ truyền tống đến những nơi khác nhau. Vì vậy, chúng ta cùng vào đi." Huân Nhi quay đầu lại, mỉm cười nói với Tiêu Long.
"Ừm..." Tiêu Long gật gật đầu, hắn rất xa lạ với Thiên Mộ. Có Huân Nhi đồng hành, tất nhiên sẽ giảm được rất nhiều rắc rối không cần thiết.
"Oanh long long!"
Khi Tiêu Long gật đầu, trên bầu trời, cánh cửa cổ xưa bên trong vết rách không gian bỗng bộc phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Hai cánh cửa từ từ tách ra, tạo thành một khe hở. Ánh sáng chói mắt bùng phát ra từ trong đó, chiếu rọi trên mảnh trời đất này.
"Nếu đã phân phối vị trí, vậy thì chuẩn bị tiến vào Thiên Mộ đi. Nhớ kỹ, các ngươi chỉ được ở trong Thiên Mộ ba năm, ba năm sau, Thiên Mộ sẽ tự động đá các ngươi ra..." Nhìn cánh cửa đang từ từ mở ra kia, Thông Huyền trưởng lão lại trầm giọng nhắc nhở.
"Ầm!"
Trên bầu trời, cánh cửa càng lúc càng rộng mở, sau cùng, nó đã lớn chừng mười trượng. Khí tức viễn cổ nồng đậm như sương mù không ngừng cuồn cuồn bay ra từ bên trong.
"Xuy!"
Tùy theo cánh cửa cổ xưa kia mở rộng, trong rừng núi đột nhiên vang lên vài tiếng xé gió. Ba đạo thân ảnh xẹt qua bầu trời như chớp giật, sau đó lao vào cánh cửa kia trong những ánh mắt soi mói của mọi người.
Ba người này đều là Cổ Tộc đi vào Thiên Mộ lần này, vốn là có Cổ Yêu một cái danh ngạch, bất quá giống như hắn bị đả kích không nhẹ sau khi bị Tiêu Long hành một trận, cho nên còn chưa gượng dậy nổi.
Huân Nhi chợt duyên dáng cười nói: "Chúng ta cũng khởi hành chứ?"
Tiêu Long cũng gật đầu một cái, sau đó xoay người lại nhìn Tiêu Ngọc cười nói: "Lúc vào Thiên Mộ, ngươi hãy cố gắng theo sát chúng ta."
"Ta minh bạch." Tiêu Ngọc gật đầu.
Tiêu Long cười cười, sau đó liếc nhìn Huân Nhi bên cạnh, ba người thân hình mạnh triển động, hóa thành ba đạo quang ảnh, đồng thời lao về phía cánh cửa cổ xưa kia, sau đó tan biến trong vầng sáng chói mắt. Mà sau hai người Tiêu Long, tộc nhân của các tộc còn lại cũng lục tục động thân, hóa thành nhiều đạo lưu quang lướt về phía cánh cửa.
Khi thân ảnh cuối cùng tiến vào, cánh cửa cổ xưa kia cũng kịch liệt dao động một trận. Trong ánh mắt chăm chú của những người ở đây, từ từ mờ đi, rồi cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
...
Sương mù mờ mịt, ngẫu nhiên lại có ánh lửa quỷ dị chợt lóe ở phía xa. Sự yên tĩnh chết chóc bao phủ cả vùng đất xa lạ này.
"Xuy!"
Trên vùng đất yên tĩnh, không gian đột nhiên vặn vẹo, chợt hai đạo thân ảnh chậm rãi lao ra từ không gian. Khi vừa xuất hiện, đấu khí trên người cả hai đều vận chuyển cùng lúc, ánh mắt cẩn thận đảo qua xung quanh.
"Đây chính là Thiên Mộ?"
Khi không phát hiện ra biến cố gì, Tiêu Long mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt đảo qua bốn phía hỏi.
"Ừm." Huân Nhi mỉm cười gật đầu.
Xem ra tất cả người tiến vào đều bị truyền tống đến các nơi khác nhau. Diện tích của Thiên Mộ này lại cực kỳ rộng lớn, về phần có gặp nhau hay không, ai cũng không đoán trước được.
"Năng lượng cực kỳ nồng đậm, còn mạnh hơn cả Cổ giới nữa." Tiêu Ngọc đưa tay bắt lấy khí thể mờ ảo trước mặt. Hắn kinh ngạc phát hiện, trong những khí thể này đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ nồng đậm. Thêm nữa, độ tinh thuần của những năng lượng này đều vượt xa dự liệu của nàng.
"Chúng ta đối với Thiên Mộ không quen, làm phiền ngươi dẫn đường, Huân Nhi." Tiêu Long nhìn Huân Nhi nói.
"Đi thôi, Thiên Mộ rất lớn, chúng ta đến tầng thứ hai đã. Dựa theo dự kiến của muội, phải mất chừng bốn tháng. Trong Thiên Mộ, vì năng lượng uy áp nên không thể phi hành lâu được. Bởi vậy, phần lớn thời gian chúng ta cũng chỉ có thể chạy đi." Huân Nhi gật đầu mỉm cười.
"Không cần phải vội vàng, Tiêu Ngọc thực lực vẫn còn yếu, trước ở tầng thứ nhất giúp nàng tăng lên tu vi trước sau đó mới đi tiếp." Tiêu Long nói.
Tiêu Ngọc lúc này chỉ mới có tứ tinh Đấu Tông, muốn tăng lên Đấu Tôn trong thời gian ngắn cũng không phải là chuyện đơn giản.
May mắn là trước khi vào Thiên Mộ Tiêu Long đã chuẩn bị đầy đủ rồi.
Nghe vậy Tiêu Ngọc cũng cảm thấy có chút xấu hổ, nàng tại chỗ này tu vi là thấp nhất.
← Ch. 278 | Ch. 280 → |