← Ch.057 | Ch.059 → |
Đến gần công hội mới thấy được cửa vào đông nghẹt người, Tiêu Long không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, lắc mình chen vào đám đông, thân thể giống như cá vào biển khơi, quỷ dị xuyên qua đám đông.
Tiêu Long tiến vào luyện dược sư công hội, tại trong đại sảnh đi dạo một vòng, sau đó chuẩn bị tiến vào đông khu, nhưng mới vừa lên lầu, lại đúng lúc gặp đám mấy người Phất Lan Khắc đang đi xuống, vừa nhìn thấy nhau, đều là sửng sốt, chợt phá lên cười.
" Đi theo ta tiểu gia hỏa, đại hội không phải tổ chức ở đây." Phất Lan Khắc cười nói.
" Làm phiền Phất Lan Khắc đại sư chỉ đường." Tiêu Long gật đầu cười nói.
" Đừng xưng hô ta là đại sư, ta còn còn thua kém ngươi đây." Phất Lan Khắc cười khổ nói.
Nghe vậy Tiêu Long cũng không có nói gì.
" Tiểu gia hỏa, lần này chúng ta Hắc Nham thành phân hội sẽ toàn lực giúp đỡ ngươi nhưng ngàn vạn lần đừng để bại bởi bọn hắn a." Phất Lan Khắc mỉm cười nói, trải qua quá trình khảo nghiệm, bây giờ đối với Tiêu Long thật đúng là tràn đầy tin tưởng.
" Bọn hắn? Là ngoại quốc luyện dược sư sao? "
" Ùm, ta phát hiện, bên trong bọn hắn có không ít người giỏi hơn Hồng Nha, bất quá nghĩ đến ngươi năng lực chắc là không có vấn đề gì đi." Phất Lan Khắc cười nói.
" Chỉ cần không có cái nào lão bất tử mặt dày cải trang đến tham gia, ta hoàn toàn có đủ tự tin để giành quán quân." Tiêu Long tự tin cười nói.
" Tốt!! Việc khác ngươi không cần phải quan tâm, muốn qua mắt luyện dược sư công hội cũng không phải dễ như vậy." Phất Lan Khắc vỗ ngực đảm bảo nói.
" Địa điểm tổ chức đại hội là ở sân hoàng thất, là nơi có diện tích lớn mới đủ để chứa trên vạn người, hoàn toàn có thể đáp ứng cho đại hội lần này cũng chỉ có nơi này thôi." Phất Lan Khắc cười nói.
" Hoàng Thất sao? "
Nghe vậy Tiêu Long như có điều gì suy nghĩ.
Nếu là tổ chức ở hoàng thất sân, như vậy khả năng lớn là hắn sẽ gặp được Gia Hình Thiên cùng Yên Dạ những người này.
Yên Nguyệt không nói, nàng bây giờ cũng chỉ là một cái nha đầu, để Tiêu Long quan tâm là đấu hoàng Gia Hình Thiên, hắn là Gia Mã Đế Quốc bốn vị Đấu Hoàng một trong.
" Trải qua sơ bộ, bước đầu thống kê được số luyện dược sư tham gia đại hội lần đã lên tới con số một ngàn năm trăm, so với lần trước còn nhiều hơn."
" Một ngàn năm trăm người." Con số này khiến Tiêu Long nhịn không được có chút khô lưỡi, phải biết rằng muốn trở thành một luyện dược sư cần điều kiện cực kỳ ngặt nghèo, ngàn người chỉ sợ cũng cũng không có một, mà bây giờ lại xuất hiện đến một ngàn năm trăm người.
Luyện Dược Sư đại hội đúng là rất hấp dẫn luyện dược sư a.
Cũng có thể hiểu được, nhìn Cổ Hà liền biết, đoạt được một cái quán quân liền biến thành Gia Mã đế quốc số một luyện dược sư.
Lòng ham vinh quang ai cũng có, Tiêu Long cũng vậy, khó có người cưỡng lại được sức hấp dẫn này, huống chi quán quân đại hội lợi ích lại lớn như vậy.
" Đại hội lần này sẽ chia làm vài vòng khảo hạch, mỗi một khảo hạch đều sẽ có người bị loại, mà càng về sau mức độ khảo hạch càng khó, có thể nói người cuối cùng còn lưu lại sẽ đạt quán quân."
" Ùm."
Sau đó hai người liền đi đến quảng trường tổ chức thi đấu.
Rất nhanh quảng trường hoàng gia từ từ xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Long, ánh mắt nhìn bao quát tất cả, quả thật khổng lồ như một tòa băng sơn.
Lúc này trên sân đang có quân đội duy trì trật tự, đại hội như thế này tập trung người từ bốn phương tám hướng mà đến, một khi tạo phản tại đế đô, sẽ tạo nên một hồi tai họa, hoàng thất Gia Mã đế quốc chính là cực kỳ cẩn thận.
Tại lối vào chính, có nhân viên kiểm tra của luyện dược sư công hội, chỉ có người của công hội cùng tham gia mới được tiến vào, còn người đến xem chỉ có thể vào bằng cửa khác.
Bởi vì đi theo Phất Lan Khắc cho nên Tiêu Long cũng không có gặp vấn đề gì.
Xung quanh có sắp xếp không ít ghế đá rất chỉnh tề để cho người đến xem thi đấu.
Ở giữa sân, có không ít luyện dược sư đang yên tĩnh ngồi trên ghế đá đợi đến giờ thi đấu, theo thời gian trôi đi, càng ngày có càng nhiều luyện dược sư đến, dựa theo số thẻ bài tìm đến vị trí của mình.
Sau đó hắn liền đi đến mình được đánh số bục đá vị trí chờ đợi.
Bởi vì thời gian còn chưa đến cho nên Tiêu Long liền quan sát xung quanh một chút, một lúc sau ánh mắt liền chuyển sang khu khách quý bên kia.
Phía kia có dãy người đều đang ngồi, trong đó có phó hội trưởng luyện dược sư công hội, bên cạnh là một lão nhân mặc trường bào luyện dược sư màu tím, lão nhân có khuôn mặt khô héo vỏ cây, tựa như đúc bởi tượng gỗ.
" Người này chắc là Pháp Mã đi, Ngũ Phẩm đỉnh phong luyện dược sư." Tiêu Long thầm nghĩ.
Pháp Mã, chính là Gia Mã đế quốc luyện dược sư công hội hội trưởng, danh vọng rất lớn, cho dù có là Cổ Hà ở trước mặt Pháp Mã cũng phải cung kính ba phần. Trước đây Đan Vương Cổ Hà cũng từng được hắn chỉ điểm qua.
Giống như cảm nhận được ánh mắt nhìn đến, lão nhân đột nhiên quay đầu qua, cặp mắt đục ngầu mờ mịt nhìn về phía Tiêu Long, khuôn mặt khô héo lộ ra nụ cười thân thiện.
Thấy vậy Tiêu Long cũng gật đầu cười khẽ đáp lại.
Đối với cái này thân thiện lão nhân, còn là trưởng bối, Tiêu Long vẫn rất tôn trọng.
Bên cạnh Pháp Mã còn ngồi hai người, một cái là Tiêu Long quen biết Hải Ba Đông, Nhã Phi cùng Thanh Lân đứng ở hắn phía sau.
Một cái khác đó là một lão nhân mặc áo bào màu trắng.
Bên cạnh lão nhân này cũng có một người mặc một bộ cẩm bào xa hoa, vóc người cao gầy, thiếu nữ này cũng cùng loại như Tuyết Mị, không sai biệt lắm là một người băng lãnh, hơn nữa lại còn pha chút khí chất uy nghiêm của hoàng thất.
Vị thiếu nữ tuổi tác không lớn, không sai biệt lắm cùng Tiêu Long giống như tuổi tác, thậm chí là nhỏ hơn một chút.
Thiếu nữ này cả người trên dưới lộ ra một chút băng lạnh cùng với phong thái thành thục mê người, hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt mắt đố kị cùng say mê.
" Hai người này chính là Gia Hình Thiên cùng Yên Dạ đi, hôm nay đại nhân vật đến đúng là nhiều a, vậy mà thật để cho ta gặp được." Tiêu Long lắc đầu chậc lưỡi.
Kế đó là Mộc Gia, Nạp Lan Gia đều tới đông đủ.
← Ch. 057 | Ch. 059 → |