← Ch.1689 | Ch.1691 → |
'Khặc khặc' vài tiếng, ba lão vu sư hóa ma hướng tới Cơ Hạo nhe răng trợn mắt cười lên.
"Cơ Hạo đại đế đường xa mà đến, chẳng lẽ là muốn cướp đồ từ sơ vu nhất mạch chúng ta?" Sơ vu nhất mạch đương đại vu chủ Vu Bật sửa đổi sự điên điên khùng khùng ngày xưa, rất hào sảng cười nhìn Cơ Hạo: "Chỉ là, trong phòng kho của sơ vu nhất mạch ta tất nhiên có vô số binh khí, quân giới, nhưng không có một món nào là dư thừa."
Quơ quơ lá cờ nhỏ màu đen nắm chặt trong tay, Vu Bật nhẹ nhàng nói: "Cho nên, Cơ Hạo đại đế... Không, thằng nhãi Cơ Hạo, ngươi đừng hòng từ trong tay sơ vu nhất mạch chúng ta lấy đi được một đầu mũi tên!"
Cơ Hạo lắc lắc đầu: "Ta muốn không phải một đầu mũi tên, mà là toàn bộ binh khí, từng dính máu của các ngươi. Những binh khí mới ra lò, mới tinh, ta không cần. Nhưng từng dính máu, từng lên chiến trường, toàn bộ binh khí, các ngươi phải cho ta."
Vu Bật nheo mắt nhìn Cơ Hạo, qua một hồi lâu, hắn lúc này mới cười lên 'Khặc khặc': "Nếu ta nói không thì sao? Ngươi xem, chúng ta biết trước ngươi đã làm gì ở chỗ mười mấy phế vật yếu đuối vô năng kia, nhưng chúng ta... Không phải lũ phế vật đó."
Không đợi Cơ Hạo mở miệng, Vu Bật đã bắt đầu quở trách: "Ngươi xem, Hoa Tư thị, Phục Hy thị, Hữu Hùng thị, Thần Nông thị... Từng cái đại thị tộc uy phong hiển hách, thế mà lại kinh sợ đối với ngươi thằng nhãi này, không chút cốt khí đem tài phú trong tộc giao cho ngươi... Sơ vu nhất mạch chúng ta, hì hì, ngươi đừng hòng từ trên tay chúng ta cầm đi được một đầu mũi tên nào."
Vu Bật một lần nữa nhắc lại thái độ của sơ vu nhất mạch bọn họ, mấy trăm chiến sĩ sơ vu nhất mạch đóng ở trước Vu Môn chân đạp mây đen dần dần bay lên không trung, bọn họ ở trên Vu Môn chỉnh đốn hàng ngũ, mắt ai cũng chứa hung quang nhìn chằm chằm Cơ Hạo.
Trong các chỗ núi rừng xa gần của Đại Tiểu Vu sơn, một lại một vu sư của sơ vu nhất mạch bay lên trời, thân thể bị khí đen hoặc đậm hoặc nhạt bao lấy, trong đôi mắt mơ hồ lóe ra huyết quang, vô thanh vô tức hướng bên này bay tới.
Cơ Hạo nhìn các vu sư đó, hắn đột nhiên khẽ quát một tiếng, hai tay kết ấn đẩy ra ngoài, một mảng lớn phá ma chú hóa thành hoa sen màu đen, màu vàng hỗn hợp, như một cơn mưa to hướng toàn bộ sự vật của sơ vu nhất mạch ở đây đánh tới. Ba người bọn Vu Bật cũng chưa ra tay chặn lại, vô số phá ma chú trúng các vu sư sơ vu nhất mạch ngay tại trận.
Tiếng cười quái dị 'Hắc hắc' không ngừng truyền đến, thân thể một lại một vu sư của sơ vu nhất mạch khẽ run lên một cái, nguyên linh phân thân Nguyên Thủy Ma Tôn phía sau bọn họ như sóng nước nhộn nhạo vài vòng gợn sóng... Không có bất cứ biến hóa nào, trong mắt các vu sư đó huyết quang mơ hồ như trước, trên người bọn họ vẫn quấn quanh khí đen mờ mờ.
Cơ Hạo nhất thời biến sắc: "Các ngươi cam tâm tình nguyện, nhập ma?"
Giống với Hoa Tư Bạch của Hoa Tư thị, các vu sư này đã trúng phá ma chú của Cơ Hạo, ma niệm trong lòng bọn họ nên bị xua tan, nhưng bọn họ vẫn duy trì trạng thái nhập ma, chỉ có thể là bọn họ cam tâm tình nguyện sa ngã ma đạo. Bọn họ không phải bởi Nguyên Thủy Ma Tôn dụ hoặc và khống chế mà bị động bảo trì ở trạng thái ma tính, bọn họ là cam tâm tình nguyện trầm luân làm ma.
"Nhập ma?" Vu Bật nhẹ nhàng lắc lắc đầu, hắn thản nhiên nói: "Cái từ này, tràn ngập quá nhiều ác ý. Thằng nhãi Cơ Hạo, thật ra chúng ta càng nguyện ý lý giải là, chúng ta đã tìm được 'đạo' bản thân muốn theo đuổi. Ma tôn đem một cái đại đạo chí cao vô thượng bày ở trước mặt chúng ta, đây là con đường sơ vu nhất mạch chúng ta theo đuổi vô số năm."
"Chúng ta đi ở trên con đường chính xác." Vu Bật rất nghiêm túc nhìn Cơ Hạo, hắn dùng sức vỗ vỗ cơ bắp cuồn cuộn, tám khối cơ bụng hình dáng rõ rệt giống như pho tượng của mình: "Ngươi vừa rồi dùng thần niệm nhìn trộm thân thể chúng ta, chẳng lẽ, ngươi chưa phát hiện thân thể chúng ta đã trở nên hoàn mỹ như thế, cường đại như thế?"
Toàn bộ vu sư của sơ vu nhất mạch đồng thời cười lên, bọn họ hâm mộ mà lại ghen tị nhìn ba người bọn Vu Bật.
Vu Bật, còn có hai vị thái thượng trưởng lão, đây là ba vị ma tộc đầu tiên của sơ vu nhất mạch. Sơ vu nhất mạch đã cực lực hiến tế, pho tượng vị Ma tôn kia lại tạm thời chỉ có năng lực khiến ba người bọn Vu Bật triệt để chuyển hóa thành ma.
Nhưng không quan trọng, chỉ cần ba người nhóm đầu tiên thành công, chỉ cần hiến cho Nguyên Thủy Ma Tôn đủ tế phẩm, để thực lực của hắn không ngừng tăng trưởng, toàn bộ vu sư của sơ vu nhất mạch đều có thể chuyển hóa thành ma tộc. Ma tộc hoàn mỹ, cường đại, có được sinh mệnh vô cùng vô tận, vĩnh viễn sẽ không mục nát!
Cơ Hạo nghiêm túc nhìn Vu Bật cùng hai vị thái thượng trưởng lão sơ vu nhất mạch.
Ba kẻ này, thực lực bản thân bọn họ vốn đã đạt tới nửa bước Vu Thần cảnh, thậm chí bọn họ có năng lực xông lên Vu Thần cảnh. Chỉ là ngại bởi mỗi số nguyên nhân, bọn họ chậm chạp không dám bước ra một bước kia mà thôi.
Sau khi chuyển hóa thành ma, thực lực ba người đạt được sự đột phá thật lớn, Cơ Hạo ở trên người bọn họ đã cảm nhận được cảm giác áp bách có thể so với phân thân của Hiên Viên thánh hoàng. Cảnh giới bọn họ không thể biết, nhưng thực lực cá nhân của bọn họ, hẳn là vững vàng đạt tới tiêu chuẩn có thể so với Vu Thần nhân tộc.
Càng làm tâm tình Cơ Hạo nặng nề hơn là, các biến hóa cổ quái kia trong cơ thể ba vị ma này.
Lục phủ ngũ tạng bọn họ đã biến thành lò luyện đen sì, nặng trịch, long lanh như thủy tinh màu đen đúc thành. Cơ Hạo có thể rõ ràng cảm ứng được thiên địa linh khí không ngừng bị mấy cái lò luyện trong cơ thể bọn họ cắn nuốt, nháy mắt chuyển hóa thành hắc khí ùa vào thân thể bọn họ.
Thiên địa linh khí sau khi bị cắn nuốt, liền không còn sót lại chút gì, hoàn toàn biến mất, mà lục phủ ngũ tạng trong cơ thể bọn họ biến thành lò luyện chuyển hóa ra ma khí, lại không hòa hợp với Bàn Cổ thế giới như vậy.
Vặn vẹo, dị dạng, tràn ngập lực lượng ăn mòn, có sức lây nhiễm rất mạnh, ba vị ma giống như ba khối u cực lớn, Cơ Hạo thậm chí có thể cảm nhận được thiên địa ý chí Bàn Cổ thế giới bài xích đối với bọn họ, đồng thời Cơ Hạo càng cảm nhận được thiên địa ý chí bất lực đối với bọn họ!
Bọn họ là dị dạng, đáng ghê tởm, so với dị tộc ác quỷ càng thêm dị dạng và đáng ghê tởm hơn, nhưng thiên đạo Bàn Cổ thế giới lại không cách nào ra tay trừng trị bọn họ. Bọn họ không được thiên đạo chứa chấp, nhưng thiên đạo lại không có cách nào làm gì bọn họ!
Bọn họ bắt nguồn từ Nguyên Thủy Ma Tôn, mà Nguyên Thủy Ma Tôn bắt nguồn từ Bàn Cổ nguyên linh... Làm hệ thống miễn dịch tự phát của Bàn Cổ thế giới, thiên địa ý chí Bàn Cổ thế giới không có bất cứ biện pháp nào đối với ba khối u này.
"Có lẽ, thần niệm không thể cảm thụ sự cường đại của chúng ta!" Vu Bật nhẹ nhàng cười cười, thân thể hắn đột nhiên biến mất.
Rất quỷ dị, thân thể Vu Bật biến mất ở tại chỗ, sau đó xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo, Cơ Hạo cảm nhận được không gian Bàn Cổ thế giới đã xảy ra một loại vặn vẹo, chiết xạ không hiểu, Vu Bật thông qua loại vặn vẹo chiết xạ quái dị này nháy mắt đến trước mặt mình, một quyền nhẹ nhàng hướng ngực mình vỗ xuống.
Chưa sử dụng Bàn Cổ Chung, Cơ Hạo giơ nắm tay trái nghênh đón, cứng đối cứng va chạm với nắm tay của Vu Bật.
Hai nắm tay va chạm mạnh với nhau, chỉ nghe một tiếng nổ lớn, thân thể Cơ Hạo nhoáng lên một cái, một lực lượng khổng lồ giáp mặt ép xuống, hắn lảo đảo bị đánh lùi mấy trăm bước, lui ra hơn trăm dặm lúc này mới miễn cưỡng ổn định được thân thể.
Cánh tay phải của Vu Bật vặn vẹo quái dị, hắn giống như uống say lảo đảo chật vật lui lại, thân hình lóe lên hắn lui hơn ba trăm dặm, khoảng cách lui ước chừng so với Cơ Hạo nhiều hơn gấp đôi.
← Ch. 1689 | Ch. 1691 → |