← Ch.0122 | Ch.0124 → |
Suy nghĩ này của Âu Dương là ổn thỏa nhất.
Tuy rằng trong hội võ tứ quốc, cuối cùng đội ra đầu tiên sẽ được quyết định là người thắng. Nhưng trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống như bọn họ hiện nay. Đợi đến cuối cùng nếu như đối phương không tới tìm bọn họ, như vậy tất cả cùng đi ra. Quyết định cuối cùng vẫn là bọn họ chiến thắng!
Cho dù Tây Kỳ và Hồng Minh không liên hợp, Đại Vận chỉ dựa vào việc tiêu diệt toàn đoàn Đại Kim cũng đủ để nắm được vị trí quán quân! Âu Dương không phải là loại tiểu thanh niên nhiệt huyết kia. Hắn muốn chính là thắng lợi! Hắn không thể nào vì giết mấy người mà dẫn dắt đoàn đội của mình đi mạo hiểm.
- Giết yêu ma?
Nghe thấy đáp án này của Âu Dương, một nhóm người đều cười khổ! Tầng thứ ba này có yêu ma rất cường đại. Nhưng yêu ma nơi này có cường đại hơn nữa cũng tuyệt đối không cường đại đến mức uy thể được cường giả tứ giai. Bọn họ ở chỗ này tuyệt đối là cục diện nghênh ngang mà đi.
- Đừng nói nữa, chúng ta tiếp tục xâm nhập sâu vào!
Âu Dương nói xong đã đi trước tiến vào trung tâm của vực tuyết. Hai mắt của hắn đã biến thành huyết sắc. Khi hắn mở ra năng lực đáng sợ của hai mắt kia, hắn có thể nhìn thấy rất nhiều điều mà những người khác không có cách nào nhìn thấy được. Tuy rằng bọn họ không có bản đồ, nhưng ở chỗ này Âu Dương vẫn có thể nhìn thấy những thông đạo truyền tống đáng sợ ẩn nấp ở xung quanh. Hắn biết, những thông đạo tối đen này hẳn đều thông tới Sinh Tử Cảnh trong truyền thuyết.
Tuy trong miệng Âu Dương nói giết yêu ma, trên thực tế trong lòng hắn còn có một dự định khác. Tuy nhiên tạm thời hắn còn chưa định chuẩn bị thực hiện! Không phải Tây Kỳ và Hồng Minh muốn kéo dài sao? Vậy trước tiên cho bọn họ kéo dài mười ngày nửa tháng, xem cuối cùng ai sốt ruột.
Cứ như vậy, hội võ tứ quốc lần này từ mở màn truy sát khẩn trương, đến bây giờ sau khi Đại Kim diệt vong, hai bên cực kỳ hài hòa. Bầu không khí quỷ dị không nói lên lời! Nhưng hai phe lại rất ăn ý, mỗi bên đều lựa chọn tiêu diệt yêu ma. Đại Vận không nóng vội, bởi vì chỉ cần đối phương không đến, bọn họ nắm chắc phần thắng.
Dường như Tây Kỳ và Hồng Minh cũng không nóng vội. Nhưng Âu Dương đa mưu túc trí lại biết, với tính cách của Trịnh Tú Nhi, lúc này hẳn bọn chúng đang chuẩn bị một âm mưu, một âm mưu nhằm vào bọn họ...
Không giống với sự bình yên bên trong, lúc này trong Trấn Yêu Thành đang thảo luận cùng một đề tài, đó chính rốt cuộc bên trong lại giở trò quỷ gì?
Có lần nào hội võ tứ quốc lại bắt đầu đáng sợ như thế? Lại có lần nào hội võ tứ quốc bình yên như lúc này? Bắt đầu chấn động cùng sự bình yên lúc này chính là một sự tương phản quá lớn. Điều này khiến một đám cao thủ chờ xem đại sát đều cảm thấy bối rối.
Lúc này Lăng Trung Thiên đang ở trong khu nghỉ ngơi của Đại Vận. Hắn đang cau mày. Hắn cũng suy nghĩ về vấn đề này. Rốt cuộc bên trong lại giở trò quỷ gì?
- Thiên Nhai! Ngươi nói xem tiểu tử Âu Dương này đang giở trò quỷ gì vậy?
Lăng Trung Thiên nhìn Mạch Thiên Nhai đi cùng hắn. Tuy rằng lúc đó Mạch Thiên Nhai bị Âu Dương sử dụng hai con cú đánh ngược một cái, nhưng người ta có phong độ cao thủ. Hơn nữa chút đả kích nho nhỏ ấy không thể nào khiến hắn chán nản. Bằng không hắn không thể nào đi tới ngày hôm nay.
- Âu Dương túc trí đa mưu. Từ khi hắn vừa tiến vào Lăng Hoa biệt viện tại Đô Thành đã có thể nhìn ra được điều đó. Thời điểm lần đầu tiên ta nhìn thấy gia hoả này, ta từng cho rằng hắn là một tên tiểu tử cuồng ngạo không biết giới hạn. Nhưng trải qua nhiều chuyện sau đó, ta đã nhận ra, tên tiểu tử này thật không đơn giản. Tâm cơ của hắn rất thâm sâu!
Mạch Thiên Nhai nói chính là lời nói thật.
Ban đầu Âu Dương biểu diễn đoạn máu chó khôi hài tại Lăng Hoa biệt viện, hắn còn cảm thấy người này chẳng qua chỉ ỷ vào uy phong của quốc sư, cáo mượn oai hùm. Nhưng ai biết tất cả những thứ này chẳng qua chỉ là Âu Dương đang diễn trò mà thôi.
- Vậy ngươi nói lần này Đại Vận sẽ thủ thắng sao?
Lăng Trung Thiên nhìn Mạch Thiên Nhai. Thật ra trong lòng hắn thiếu tự tin. Mặc dù nói lần này Tây Kỳ và Hồng Minh liên hợp, nhìn qua gần như là cục diệt tất sát đối với Đại Vận. Nhưng Chân Thực Chi Nhãn của Âu Dương đã khắc chết Huyễn Thuật Sư của đối phương. Dưới tình huống này liền xuất hiện một sự cân bằng ngắn ngủi, khiến cục diện vốn tưởng như rõ ràng lại trở nên vô cùng mơ hồ.
- Điều này rất khó nói. Nửa tháng nay, Tây Kỳ trước sau chỉ ở giữa tầng hai và tầng ba. Đội ngũ của Âu Dương vẫn giữ khoảng cách 2000 dặm với bọn họ. Với khoảng cách này Tây Kỳ muốn đánh lén cũng không thể. Tâm tư của Âu Dương vẫn rất kín đáo.
Mạch Thiên Nhai rất hài lòng đối với cách làm không nóng không vội, hoàn toàn không cho đối thủ một cơ hội của Âu Dương.
- Ân, hiện tại Âu Dương quả thật không cần gấp. Dù sao bọn họ có ưu thế tiêu diệt đoàn Đại Kim, Muốn gấp chính là kẻ địch mới phải!
Lăng Trung Thiên gật đầu. Lúc này hắn bắt đầu mong đợi, chờ mong biểu hiện tiếp theo của Âu Dương.
- Đội trưởng!
Sau khi đánh tan một nhóm yêu ma, Tiêu Vân Cận cầm lệnh bài chạy đến bên cạnh Âu Dương nói:
- Đội trưởng, hiện tại nhóm người của cẩu nam nữ kia vẫn đi theo chúng ta, duy trì khoảng cách là 2000 dặm!
Tiêu Vân Cận nhận mệnh chú ý tới lệnh bài. Mỗi canh giờ hắn lại chú ý tới vị trí di động của kẻ địch.
- Hừ Hừ! Tốt nhất là bọn họ không vội. Ta mới có thể không cần chú ý, có thêm một cơ hội du lịch vực tuyết này!
Âu Dương gật đầu. Tuy rằng trong lòng hắn luôn cảm thấy đối phương đang có âm mưu gì đó, nhưng lệnh bài sẽ không lừa bọn họ.
- Đội trưởng, ta cảm thấy dường như bọn họ đang chuẩn bị âm mưu quỷ kế gì đó!
Lưu Hồng Xương ở bên cạnh mở miệng nói.
- Chuẩn bị thế nào? Chẳng lẽ bọn họ bay đến sao? 2000 dặm, cho dù bọn họ muốn tới cũng phải cần thời gian ba, năm giờ. Lẽ nào chúng ta ngốc tới mức ở chỗ này chờ bọn họ tới bắt sao?
Âu Dương trừng mắt với Lưu Hồng Xương một cái. Hiện tại nhất định là đối phương đang sốt ruột, nhất định bọn họ có âm mưu. Nhưng khoảng cách quyết định tất cả. 2000 dặm này chính là một khoảng cách không thể vượt qua trong chớp mắt. Trừ phi bọn họ có phương pháp gì có thể trong nháy mắt vượt qua 2000 dặm này. Bằng không sẽ không làm được gì!
- Cũng đúng!
Lưu Hồng Xương nghe thấy Âu Dương giải thích như vậy, cũng cảm thấy yên tâm hơn. Dù sao 2000 dặm không phải hai trăm dặm, muốn bắt bọn họ, quá khó khăn.
- Ngăn chặn động yêu, tiếp tục giết! Thật ra ta muốn xem thử trong động yêu này có bao nhiêu yêu ma!
Âu Dương rút mũi tên bắn chết một con yêu ma hoàn toàn do yêu khí ngưng tụ ra. Tuy bắn chết yêu ma nhưng hắn lại không có được bất kỳ huyết lực nào.
Ban đầu Âu Dương tưởng giết chết những yêu ma này cũng có thể nhận được huyết lực. Nhưng sau khi trải qua sự thực nghiệm chứng, hắn hiểu rõ, huyết lực hẳn chỉ xuất hiện ở những sinh vật có sinh mệnh. Giết chết những yêu khí do yêu ma tạo thành thì không có cách nào thu được huyết lực.
← Ch. 0122 | Ch. 0124 → |