← Ch.0199 | Ch.0201 → |
Cửu giai đỉnh phong! Đây mới thực sự là cửu giai đỉnh phong. Không có gì khiến Âu Dương trưởng thành nhanh hơn sự giết chóc. Năm Huyễn Thuật Sư cửu giai dùng tính mạng giúp Âu Dương thành công tiến tới cửu giai đỉnh phong.
- Chết!
Mũi tên của Âu Dương lại bay ra. Lần này năm yêu tiễn xoáy tròn kéo một đạo gió xoáy huyết sắc nho nhỏ xông vào trận doanh Huyễn Thuật Sư vừa mới ổn định một chút.
Với thể chất của Huyễn Thuật Sư yếu như vậy, bọn họ chỉ có thể dựa vào huyễn thuật và pháp bảo để chiến đấu. Mà mũi tên yêu nghiệt của Âu Dương, một lần bắn ra đều bắn trúng vào Huyễn Thuật Sư. Cho dù thân thể bọn họ là hư vô, nhưng vẫn lấy đi tính mạng của bọn họ.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía. Năm mũi tên ngũ sát! Âu Dương giống như ác ma xuất hiện. Mũi tên của hắn không ngừng bay ra. Từng sinh mệnh không ngừng bị hắn lấy đi. Còn đối phương đã hiểu tình hình không thể cứu vãn.
- Giết kẻ bắn tên kia!
Không biết là ai đã hét to một tiếng. Mười lăm, mười sáu Huyễn Thuật Sư còn lại đầy thù hận nhìn Âu Dương. Sau đó bọn họ giống như một mở ra chấn bạo linh hồn. Bọn họ muốn giết Âu Dương.
- Âu Dương mau lui lại!
Nhìn thấy Âu Dương vẫn đúng ở đó kéo cung muốn tiếp tục giết người, Lữ Phong hét lớn một tiếng. Mười lăm, mười sáu tên Huyễn Thuật Sư đồng thời mở ra chấn bạo linh hồn. Dưới Thánh thể gần như không có người nào có thể chịu đựngđược.
Nhưng Âu Dương coi như mắt điếc tai ngơ đối với lời nói của Lữ Phong. Muốn cường sát mình? Đến Huyễn Thuật Sư cấp Pháp Thân cũng đừng hòng lấy chấn bạo linh hồn giết chếtđược mình! Âu Dương tin chắc, với thể chất cùng linh hồn của mình có thể miễn dịch với tất cả công kích đến từ linh hồn. Hắn chính là kẻ huỷ diệt của Huyễn Thuật Sư.
- Bạo!
Mười mấy tên Huyễn Thuật Sư đồng thời mở miệng. Trong giây lát, tất cả huyễn trận đều đổ nát. Lực lượng khủng bố tạo thành phong bạo linh hồn đánh về phía Âu Dương.
Nhưng Âu Dương nhưng căn bản không dể mắt tới phong bạo linh hồn đang vọt về phía hắn. Hắn lại bắn ra năm mũi tên. Năm mũi tên lại vọt vào trận doanh của Huyễn Thuật Sư. Vốn còn lại mười lăm, mười sáu tên Huyễn Thuật Sư lại tiêu diệt mất một phần ba.
Trong nháy mắt khi mũi tên của Âu Dương trúng vào đám Huyễn Thuật Sư, phong bạo linh hồn bão táp bao phủ toàn thân Âu Dương. Khi mọi người cho rằng Âu Dương sẽ bịphong bão linh hồn xé nát linh hồn, chợt nghe tiếng gầm lên giận dữ của Âu Dương từ trong bão táp truyền đến.
- Ta chính là kẻ huỷ diệt của Huyễn Thuật Sư!
Gầm lên giận dữ, sau đó huyết diễm bùng phát toàn thân Âu Dương. Hắn không ngừng hấp thu huyết lực. Linh tiễn yêu đan của hắn đã đạt đến một điểm giới hạn. Nhưng bất luận Âu Dương cố gắng như thế nào, yêu đan vẫn không thể tiến thêm một bước nữa hoàn thành đạt tới Thánh thể.
Âu Dương biết, những lực lượng này vẫn quá ít, không có cách nào đẩy hắn tới Thánh thể. Cho nên hắn thiêu đốt tất cảhuyết lực nhập thể, biến nó thành huyết diễm bùng cháy xung quanh cơ thể hắn.
Vèo...
Huyết diễm bùng cháy, yêu tiễn huyết sắc giống như tấm danh thiếp của địa ngục. Mỗi một tấm danh thiếp đều viết tên một Huyễn Thuật Sư. Mỗi tấm danh thiếp đều mang đi sinh mạng của một Huyễn Thuật Sư.
- Ma quỷ...
- Không thể nào...
- Chạy mau...
Suy sụp. Trong chốc lát, rốt cuộc đám Huyễn Thuật Sư đã suy sụp. Bọn họ quả thực không thể tưởng tượng được, rốt cuộc Âu Dương là quái vật gì. Nhiều người như vậy dùng phong bạo linh hồn còn không thể cường sát được hắn. Không ngờ hắn càng đánh càng mạnh. Lúc này hắn thật sựgiống như ma quỷ.
- Trốn! Chia nhau ra trốn!
Một giọng nói từ trong đám Huyễn Thuật Sư còn sót lại truyền ra. Chỉ thấy một Huyễn Thuật Sư toàn thân phát ra ánh sáng màu xanh lam, bằng tốc độ nhanh nhất bắt đầu bắn về phía không trung.
Hắn chính là người chỉ huy của đối phương. Tuy nhiên giờ này phút này hắn hiểu rõ, yêu cung thủ kia chính là một ác ma. Chỉ cần mũi tên của hắn rời tay nhất định sẽ lấy đi sinh mạng của một người.
- Tìm ngươi đã lâu!
Âu Dương cười lớn. Mũi tên của hắn bắn thẳng lên trời. Huyết quang giống như u hồn xé nát tất cả bay trong không trungđuổi theo tên Huyễn Thuật Sư vừa chạy trốn.
Phụt...
Một tiếng động nhỏ vang lên. Trong chốc lát thân thể hư vô của người này đã bị mũi tên của Âu Dương phá tan. Đúng lúc này tính mạng của hắn đã bị yêu tiễn lấy đi.
Một bộ thi thể nam tử từ trên không trung rơi xuống. Tuy nhiên lúc này chẳng có ai quan tâm tới hắn. Bởi vì lúc này huyễn trận đã bị giải trừ. Kiếm trận của đám người Lữ Phongđã cắm đầy không gian chung quanh, bao vây tất cả Huyễn Thuật Sư vẫn đang có ý đồ chạy trốn ở bên trong.
Cho dù một tên cũng không để lại! Tại cảnh giới giết chóc không có hai chữ nhân từ. Ở chỗ này ngoại trừ đội hữu của bản thân ngươi ra, bất kỳ ai cũng không được tin tưởng, cũng vĩnh viễn không nên từ bi. Bởi vì ngươi từ bi lần này có thể sẽđổi lấy một kẻ địch khiến ngươi đau đầu trong tương lai.
- Giết!
Các Yêu Chiến Sĩ la lên. yêu binh của bọn họ không ngừng trút xuống thân thể hư vô của số Huyễn Thuật Sư ít ỏi còn sót lại. Với thân thể suy nhược của Huyễn Thuật Sư sao có thể chống đỡ được kiếm linh bay đầy trời và những Yêu Chiến Sĩ như hổ như sói này.
Khi thi thể của nam tử kia từ trên bầu trời ngã xuống đất, Âu Dương hít nhẹ một hơi, thu tất cả huyết lực vào trong thân thể. Tất cả Huyễn Thuật Sư đều bị xé thành mảnh nhỏ.
Đến lúc này, ba mươi bảy tên Huyễn Thuật Sư đã toàn quân bị diệt. Đây là một cuộc chiến đấu gần như khó có thể tinđược. Âu Dương lấy sức một người nói cho mọi người biết, đối với hắn mà nói, tất cả những điều không có khả năng đều bị phá vỡ. Hắn chính là kẻ huỷ diệt của tất cả Huyễn Thuật Sư!
Ba mươi bảy tên Huyễn Thuật Sư bị tiêu diệt toàn đoàn. Hoàn thành thành tựu này không phải là một đoàn một trăm người, mà chỉ mười Lục Tiên, hai Huyễn Thuật Sư và chín Yêu Chiến Sĩ.
Trong ba mươi bảy người, một mình Âu Dương đã giết chết gần một nửa. Lúc này khi cuộc chiến đấu kết thúc, ánh mắt mọi người nhìn về phía Âu Dương giống như đang xem quái vật.
Quá cuồng dã, quá bá đạo! Mũi tên trong tay của hắn gần như không gì không làm được. Cung tên của hắn chỉ hướng nào, hướng đó sẽ có Huyễn Thuật Sư ngã xuống. Đây rốt cuộc là một quái vật thế nào?
Lúc này cho dù là đội hữu của Âu Dương cũng cảm thấy Âu Dương là một quái vật.
Nhưng bọn họ sẽ không bởi vì điểm này mà bài xích Âu Dương. Bởi vì bọn họ đến từ cùng một tông phái. Bọn họ làđội hữu trong cùng một đội ngũ, phải tiếp tục sinh tồn ở đây.
Bọn họ nhất định phải mở rộng tấm lòng kề vai sát cánh cùng chiến đấu. Cũng chỉ có như vậy bọn họ mới có thể không ngừng giành được thắng lợi trong các cuộc chiến sau đó, chođến tận lúc bọn họ hoàn thành Thánh thể đột phá ra khỏi nơi này.
- Rất tốt!
Lữ Phong là người đầu tiên chạy tới bên cạnh Âu Dương. Hắn trực tiếp cho Âu Dương một quyền.
← Ch. 0199 | Ch. 0201 → |