← Ch.0209 | Ch.0211 → |
Tốc độ mũi tên của Âu Dương nhanh gấp mấy lần cương xoa. Điều hắn có thể làm chính là đặt cự kiếm nằm ngang trước ngực cứng rắn ngăn cản mũi tên này.
Đinh... rắc... Phụt...
Liên tiếp ba tiếng động truyền đến. Tiếng thứ nhất chính là âm thanh mũi tên của Âu Dương bắn trúng yêu binh. Tiếng thứ hai là âm thanh mũi tên xuyên thủng yêu binh. Tiếng thứ ba lại là âm thanh đâm vào ngực hắn.
Tên đội trưởng này gần như không thể tin được lại xảy ra chuyện như vậy. Con mắt của hắn trợn trừng, nhìn quang tiễn cắm trước ngực từ từ tan rã. Trên mặt hắn đầy vẻ khó tin.
- Chết!
Cương xoa giống như ma binh đoạt mệnh trong tay ác ma, lóe lên trực tiếp đâm vào người này từ phía sau. Sau đó Yêu Chiến Sĩ này cầm cương xoa trong tay rút ra. Nhất thời mưa máu đầy trời. Một Yêu Chiến Sĩ còn sống sờ sờ đã bị hắn xé thành hai mảnh.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay nhìn tất cả những điều này, trên mặt của hắn hiện lên một nụ cười lạnh. Người người đều biết mũi tên của hắn thuật rất mạnh. Nhưng bọn họ lại không để mắt đến lực lượng của Âu Dương.
Không nghi ngờ chút nào, lực lượng cửu giai của Âu Dương chắc chắn vượt xa người khác. Người khác là tám viên yêu đan cuối cùng kết thành một viên. Nhưng linh tiễn yêu đan của hắn là do 128 viên yêu đan ngưng kết ra. Lực lượng của hắn ít nhất phải gấp mấy lần so với Yêu Chiến Sĩ bình thường.
Tuy rằng bình thường Âu Dương đều lấy kỹ xảo để quyết định thắng bại, nhưng không vì kỹ xảo của Âu Dương mà không để ý tới cường lực của hắn.
Một mũi tên toàn lực của Âu Dương tuyệt đối cường đại hơn rất nhiều so với một đòn toàn lực của bất kỳ Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong nào. Mũi tên vừa nãy đã chứng minh với mọi người về cường lực của hắn.
Một mũi tên bắn nát yêu binh, sau đó dư lực của mũi tên vẫn có thểđột phá phòng ngự của Yêu Chiến Sĩ khiến hắn trọng thương, tạo cơ hội cho đội hữu giết chết đối phương.
- Ha ha ha! Mẹ nó, giết hay.
Lữ Phong đang chiến đấu cùng hai tên Yêu Chiến Sĩ. Tuy rằng bản thân của hắn đang rất nguy hiểm, nhưng nhìn thấy Âu Dương và Yêu Chiến Sĩ kia phối hợp với nhau giết chết đội trưởng đội Thiên Cung, trong lòng hắn vẫn vô cùng sảng khoái.
Cho đến giờ phút này hắn mới hiểu được, sựđáng sợ trong mũi tên của Âu Dương không chỉ là kỹ xảo. Lực lượng của hắn cũng sâu không lường được. Lữ Phong cảm thấy, nếu như chân chính đối chọi, cho Âu Dương không gian nhất định, như vậy chỉ sợ trong cửu giai khó có thể tìm được người nào thắng nổi hắn.
- Mũi tên toái linh! Không ngờ là mũi tên toái linh!
Miêu Vận Tiến luôn bên ngoài dùng huyễn trận chiến đấu hỗ trợ. Người khác không nhìn thấy rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại nhìn thấy rất rõ. Đầu tiên mũi tên của Âu Dương bắn nát yêu binh, sau đó đả thương địch thủ thật sự là kỹ thuật như thần.
Ầm...
Một tiếng động rất lớn truyền đến. Rốt cuộc kiếm trận do mười Lục Tiên liên hợp bố trí k không có cách nào chịu đựng được nhiêu cường giả như vậy đại chiến đã hoàn toàn đổ nát. Tuy nhiên hiệu quả kiếm trận đổ nát đưa đến hiệu quả vượt quá sức tưởng tượng.
Kiếm trận vốn bay loạn đả thương địch thủ bởi vì mất đi sự khống chếđã hoàn toàn bạo phát. Tốc độ của tất cả kiếm linh tăng vọt. Kiếm quang chớp động đầy trời. Kiếm trận đổ nát lần này, chí ít đã khiến mười mấy người bị thương, Trong những người này có cả người của Thiên Cung cũng có cả người của Vạn Tiên Sơn.
Cũng may, trước khi kiếm trận vỡ vụn đám người Lữ Phong đã khống chế một chút, cho nên phần lớn người bị thương đều là người của Thiên Cung.
- Cơ hội tốt!
Nhìn thấy kiếm trận nghiền nát khiến cục diện càng thêm hỗn loạn, Âu Dương biết, cơ hội hắn chờ rốt cuộc đã tới.
Ba đạo quang tiễn đồng thời xuất hiện trên dây cung của Thứ Kiêu Cung. Không phải Âu Dương khống chế không được năm mũi, mà nếu như đồng thời sử dụng năm quang tiễn, như vậy uy lực ắt phải kém đi rất nhiều, căn bản không thể nào bắn chết Yêu Chiến Sĩ da dày thịt béo.
Vèo...
Ba mũi tên bay ra, bắn về ba hướng. Ba đạo quang tiễn bay qua đầu mấy Yêu Chiến Sĩ của Vạn Tiên Sơn. Ba mũi tên này thể hiện cường lực khống chế tuyệt đối của Âu Dương đối với mũi tên của mình.
Cục diện hỗn loạn như vậy, một cung bắn ba mũi tên, hơn nữa muốn giết địch còn phải bảo đảm không sát thương nhầm, muốn làm được quả thực đã khó lại càng thêm khó.
- A... A... A...
Ba tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ thấy ba tên Yêu Chiến Sĩ của Thiên Cung nằm trong phạm vi bị kiếm trận nổ thương đều có một mũi tên cắm trên cổ họng. Bọn họ dùng tay không ngừng muốn rút ra. Nhưng mũi tên của Âu Dương thực sự quá cường lực. Cho dù không có cách nào bắn thủng bọn họ, nhưng lại đủ khiến bọn họ nửa chết nửa sống.
- Làm thịt bọn họ!
Lữ Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khiếp sợ trong lòng gần như vượt qua tất cả. Âu Dương quá cường lực. Hắn chẳng những là kẻ hủy diệt của Huyễn Thuật Sư. Trên chiến trường hỗn loạn, chỉ cần đội hữu tạo cơ hội cho hắn, hắn sẽ trả lại cho đội hữu một kỳ tích.
Phụt...
Đội hữu không có phụ lòng ba mũi tên này của Âu Dương, yêu binh kiếm linh khắp nơi chớp loạn. Ba tên Yêu Chiến Sĩ bị bắn trúng cổ họng còn chưa kịp đưa ra bất kỳ phản ứng nào đã trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ.
Năm người. Lúc này còn chưa tới mười phút, hai mươi hai người đã giảm mất năm người. Nhưng đây còn chưa phải là điều đáng sợ nhất. Điều đáng sợ nhất chính là sau khi năm người này tử vong cũng tuyên bố sĩ khí của Thiên Cung bắt đầu giảm thấp
- Lui lại phía sau!
Một người của Thiên Cung rống to. Rõ ràng, người này nhìn thấy cục diện ngày hôm nay đã hoàn tonà xấu, muốn cứu vãn cục diện thực sự có chút khó khăn. So với tái chiến, không bằng lùi lại một bước để cầu tiến lên.
Nhưng đám người Lữ Phong sẽ cho những người này có cơ hội bỏ chạy sao? Tuy rằng kiếm trận đã bị nghiền nát, nhưng kiếm linh của các Lục Tiên vẫn còn. Kiếm linh lại chớp động. Một kiếm trận mới lại xuất hiện một lần nữa bịt kín xung quanh.
Lần này bọn họ vẫn không phong tỏa được hoàn toàn. Bởi vậy phía bên kẻ địch vẫn có ba người thành công chạy thoát ra ngoài. Ba người này không bị nhốt lại căn bản không hiểu cái gì gọi là đồng sinh cộng tử. Nhìn thấy đội hữa của mình bị nhốt ở bên trong, suy nghĩđầu tiên của bọn họ là phải đi gọi người tới hỗ trợ. Bọn họ lập tức xoay người bỏ chạy!
- Lũ chó kia! Chạy cái g?! Giết kẻ bắn tên kia!
Người vừa nãy kêu gọi mọi người lùi lại gần như muốn phát điên. Vốn cục diện đã bất lợi đối với bọn họ. Hiện tại còn mười bảy người, đã có mười bốn người bị nhốt. Ba người bên ngoài lại xoay người bỏ chạy. Điều này khiến đám người bị nhốt ở bên trong hoàn toàn tuyệt vọng.
- Không được chạy! Âu Dương! Giết chết bọn họ!
Lữ Phong vừa ứng đối đại chiến bên này, vừa hướng về phía cây đại thụ nơi Âu Dương đang nấp, kêu to.
Nhưng Âu Dương cũng có chút bất đắc dĩ. Ba tên Yêu Chiến Sĩ, ba tên Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong, một mình hắn đuổi theo, chắc chắn chính là cục diện phải chết
← Ch. 0209 | Ch. 0211 → |