← Ch.0292 | Ch.0294 → |
Trong nháy mắt lệnh bài bị bóp nát, Âu Dương đã kéo động dây cung bắn ra Xuyên Vân Tiễn huyết sắc, thế nhưng quá muộn, mũi tên này chỉ bắn tới cái bóng của Vân Phi, truyền tống ngọc phù đã đưa hắn đến Thông Thiên Phong.
Không ai ngờ kinh biến như vậy lại xảy ra, ngay cả bản thân Âu Dương cũng có chút giật mình, thế nhưng ngược lại càng khơi thêm lửa giận của Âu Dương:
- Thông Thiên Phong sao? Thông Thiên Phong cũng không bảo hộ được ngươi.
Âu Dương nói xong, trong tay đồng dạng lấy ra một khối lệnh bài.
Truyền tống ngọc phù? Thứ này ở đâu nhiều nhất? Đương nhiên là trong sơn mạch của Bạch Hủ Minh, thứ này đối với đệ tử bình thường mà nói là vật bảo mệnh vạn kim khó cầu, nhưng ở chỗ Bạch Hủ Minh lại có vô số, Âu Dương muốn có bao nhiêu cũng không có vấn đề.
- Đội trưởng chờ ta, kẻ vũ nhục huynh đệ của ta, trên đời này không ai bảo vệ được hắn.
Âu Dương nói xong, bóp nát lệnh phù trong tay, hóa thành lưu quang biến mất không thấy.
- Âu Dương...
Lăng Túc không ngờ Âu Dương thực sự dám đuổi theo đến Thông Thiên Phong.
Cuyện đại ca của Vân Phi, bọn họ chỉ biết đại khái. Đại ca Vân Phi tên là Vân Kỳ, đây là một thiên tài chân chính, mặc dù tuổi tác xấp xỉ Vân Phi, thế nhưng người này đã là Thánh Thể thất giai, còn Âu Dương chỉ là Thánh Thể nhất giai, Thánh Thể nhất giai đối kháng Thánh Thể thất giai, cho dù là Lăng Túc cũng cảm thấy Âu Dương có chút xung động.
- Tiểu tử thối, lần nào cũng xung động như vậy, quân tử báo thù mười năm không muộn...
Hiện tại Bạch Hủ Minh đang ở Âm Vân Phong, thậm chí hắn đang nhắm mắt, thế nhưng mọi chuyện phát sinh ở Loan Quỳnh Phong, hắn đều nhìn thấy hết.
- Ài... Lại phải phiền phức Lỗ Tu...
Bạch Hủ Minh có chút bất đắc dĩ, Âu Dương cái gì cũng tốt, chỉ là ở phương diện tình cảm lúc nào cũng rất xung động, loại tình huống này trước đây chưa từng có, trước đây Âu Dương là một người rất biết tiến lui. Loại biến hóa chỉ xảy ra từ khi hắn chiếm được tứ phương chiến kỳ.
- Xem ra hủy diệt ý chí của Bạch Hổ chiến kỳ đã bắt đầu tiến vào thân thể hắn, thực sự là một hài tử may mắn...
Bạch Hủ Minh nói xong, nhắm hai mắt lại.
Ở Thông Thiên Phong, trước mặt Lỗ Tu bỗng nhiên hiện ra một tiểu nhân màu đen, tiểu nhân này có hình dáng giống Bạch Hủ Minh như đúc, Lỗ Tu giật mình mở mắt.
- Sư huynh?
Lỗ Tu không rõ tại sao lúc này sư huynh lại chạy đến đây.
- Ài... Tên đệ tử không nên thân của ta sợ rằng muốn đại náo Thông Thiên Phong.
Mặc dù trong lời nói của Bạch Hủ Minh có ý tứ bất đắc dĩ, thế nhưng từ trong miệng hắn người nghe lại cảm thấy không hề có vẻ bất đắc dĩ, thậm chí còn cảm thấy rất kiêu ngạo.
- Sư huynh hồ đồ, Thông Thiên Phong chính là bộ mặt của Vạn Tiên Sơn...
- Ầm......
Lỗ Tu còn chưa nói xong, trên Thông Thiên Phong đã truyền đến một tiếng nổ mạnh.
Lỗ Tu thoáng tức giận, hắn đứng dậy đi ra ngoài, thế nhưng lại bị tiểu nhân màu đen chặn ngang.
- Đừng kích động, hắn mới tiến vào Thánh Thể, không thể tạo ra nhiều phong ba, cũng sẽ không hủy hoại Thông Thiên Phong. Hơn nữa tên đệ tử của ta không giống những người khác. Tin tưởng sư huynh, thời gian tới hắn sẽ mang tới cho ngươi kinh hỉ không thể tưởng tượng...
Bạch Hủ Minh nói xong liền biến mất không thấy.
Lỗ Tu đứng ngây người tại chỗ, hắn biết sư huynh không phải là một người tuỳ tiện, liên tưởng đến lần trước sư huynh không tiếc sử dụng Chỉ Thủ Che Thiên hủy diệt sáu tòa sơn phong, cũng muốn bảo vệ tên đệ tử biến mất mười năm đột nhiên trở về, sắc mặt Lỗ Tu bỗng nhiên đại biến.
- Lẽ nào... Lẽ nào thật sự là hắn...
Lỗ Tu nghĩ đến lúc đó hắn cảm thụ được vĩnh sinh và bất khuất ý chí, lúc này hắn cảm giác tâm tính thiện lương của mình giống như bị búa tạ hung hăng đánh vào.
- Không thể nào, tứ phương chiến kỳ không bao giờ rời khỏi chủ nhân, tại sao bên người hắn không có chiến kỳ?
Lỗ Tu không nghĩ ra, thế nhưng hắn càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái.
- Sư huynh...
Lỗ Tu không ngừng liên hệ với Bạch Hủ Minh, thế nhưng bất luận như thế nào cũng không thể liên hệ được. Hắn nhắm mắt nhận biết biến hóa bên ngoài, chỉ thấy lúc này Âu Dương đang tức tối xuất hiện trên Thông Thiên Phong.
- Ngươi... Ngươi không muốn sống nữa...
Vân Phi sợ đến mức tè ra quần, hắn nằm mơ cũng không ngờ Âu Dương thực sự sát đến Thông Thiên Phong. Hắn xem nơi này là gì? Ở Thông Thiên Phong ai dám hồ đồ?
Đúng vậy Thông Thiên Phong đã rất lâu không ai dám đại náo, hai người đại náo trước đây đã là chuyện một nghìn năm trăm năm trước, tên của bọn họ đừng nói ở Vạn Tiên Sơn, mà ở toàn bộ Chân Linh Giới không ai không biết.
Bọn họ chính là sư huynh đệ Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu. Hai người này một nghìn năm trăm năm trước đại náo Thông Thiên Phong, bị sư phụ của bọn họ giam giữ tròn mười năm, thế nhưng hai cuồng nhân này, một người trở thành Chiến Đế, được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất, còn một người thì biến thành chưởng tông Vạn Tiên Sơn.
Một nghìn năm trăm năm sau, đệ tử của sư huynh lại tiếp diễn phong phạm của hắn, đại náo Thông Thiên Phong, điều này làm cho Lỗ Tu thực sự dở khóc dở cười.
- Vốn ta chỉ muốn đánh nát kiếm linh của ngươi mà thôi, kết quả ngươi không tuân thủ quy tắc, vậy ta chỉ có thể lấy mạng của ngươi,
Âu Dương kéo động dây cung, một mũi Xuyên Vân Tiễn bắn ra, Vân Phi không ngừng chạy trốn về phía đại điện Thông Thiên Phong, thế nhưng hắn không biết, Xuyên Vân Tiễn cự ly càng xa, lực sát thương lại càng mạnh.
Huyết quang chợt lóe, lực xoắn ốc của Xuyên Vân Tiễn mang theo một phong bạo hung hăng bay ra, Âu Dương cách Vân Phi chừng cây số, thế nhưng đối với Xuyên Vân Tiễn mà nói chỉ là cự ly trong chớp mắt.
- Ầm...
Phong bạo khổng lồ trực tiếp hung hăng đánh bay Vân Phi, tên gia hoả này căn bản không có một chút sức phản kháng, trực tiếp bị phong bạo thổi bay về phía trước, trên đường hắn phi hành, năng lực đâm chích cường đại của Xuyên Vân Tiễn đã xuyên thủng trái tim hắn.
- Có người đại náo Thông Thiên Phong.
Trên Thông Thiên Phong đã vô cùng hỗn loạn, vô số đệ tử nhìn thấy mũi tên của Âu Dương giết chết Vân Phi trong nháy mắt. Bọn họ cũng không xuất thủ, bởi vì trên Thông Thiên Phong không cho phép đệ tử lén động thủ, bất cứ ai động thủ trên Thông Thiên Phong đều sẽ bị tông chủ trừng phạt nghiêm khắc, đây là chuyện không hề nghi ngờ.
Nhưng hiện giờ tên gia hoả xông đến đây không chỉ động võ, còn trực tiếp sát nhân trên Thông Thiên Phong, chuyện này quả thực là hoàn toàn coi thường tông quy, không đặt tông quy trong mắt.
Vô số trưởng lão từ bốn phương tám hướng lao tới, bọn họ nhận được truyền báo của đệ tử đều thoáng giật mình. Dám ở Thông Thiên Phong sát nhân, đây rốt cuộc là cuồng nhân gì chứ.
Thế nhưng khi bọn hắn đi tới trước đại điện Thông Thiên Phong, nhìn Âu Dương toàn thân huyết diễm thiêu đốt, tất cả đồng thời hít một ngụm lãnh khí, người khác không biết chuyện của Vân Vụ Phong, nhưng bọn hắn vẫn lý giải.
- Âu Dương.
Mễ Bản liếc mắt đã nhận ra Âu Dương, mấy ngày nay hắn vốn còn muốn đến Âm Vân Phong gặp vị Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi Âu Dương, thương thảo chuyện một năm sau cùng đi tham gia đại hội, thế nhưng ai biết hai tháng sau gia hoả này lại đơn thương độc mã sát lên Thông Thiên Phong.
← Ch. 0292 | Ch. 0294 → |