← Ch.0395 | Ch.0397 → |
- Sẽ không!
Trác Vũ nắm tay thật chặt, chăn bản không cần suy nghĩ, Trác Vũ chỉ nghĩ rằng cả đời này hắn sẽ là một thần xạ thủ, cả đời này luôn luôn hướng mình trở thành một yêu cung thủ.
- Tốt, đã như vậy, ngươi hãy nhớ cho kỹ Hóa Yêu bí quyết này.
Âu Dương liền truyền vào trong đầu Trác Vũ bí quyết Hóa Yêu đơn giản nhất, tuy rằng bí quyết Hóa Yêu này không có ghi chép gì nhiều về những kỹ xảo chiến đấu, thế nhưng phương thức vận hành ghi chép bên trong bí quyết Hóa Yêu cũng đủ cho Trác Vũ sử dụng trước khi thành thánh thể, về phần công pháp chiến đấu, Âu Dương cũng không có gì truyền cho hắn, cũng giống như lời Âu Dương nói, phải tự mình tìm hiểu rồi ngộ ra.
Một đoan bí quyết Hóa Yêu rất nhắn gọn truyền vào trong đầu Trác Vũ, sau đó Âu Dương liền đưa cho Trác Vũ hai viên linh đan.
Linh nguyên ẩn chứa trong hai viên linh đan này đủ sức thúc đẩy Trác Vũ đạt được cửu giai đỉnh phong, loại linh đan này tại Âm Vân Phong cũng coi như tương đối quý giá rồi, trên người Âu Dương chỉ có hơn trăm khỏa, còn toàn bộ Âm Vân Phong cũng chỉ có chừng ba nghìn đến năm nghìn khỏa mà thôi.
Linh đan quý giá như vậy, dù là tám đại tông phái cũng không dám lấy ra thúc đẩy tu vi cho đệ tử, thế nhưng Âu Dương lại đưa tới thế giới nhỏ này rồi dùng nó tạo thành cường giả đỉnh phong, cũng chỉ có loại khác ngươi như Âu Dương mới làm như vậy thôi...
...
Sáu người bắt đầu hấp thu linh nguyên của linh đan, Âu Dương đứng dậy, đạp mặt nước đi tới giữa hồ, Âu Dương thu lại đế giày, đi chân trần đứng trên mặt hồ nước lạnh, nhìn thoáng qua sáu người đang ngồi chỗ kia hấp thu linh nguyên.
Thế nhưng ngay khi Âu Dương muốn xoay người rời đi, lại bỗng nhiên ngừng lại.
- Không đúng, thân thể ta từ lâu đã tới độ hàn thử không xâm, vì sao ta còn cảm thụ được cái lạnh của hồ nước?
Âu Dương bỗng nhiên phát hiện ra chỗ cổ quái.
Ngay cả sâu trong đại dương, chính mình chìm trong nước thời gian dài, bản thân vẫn có thể sinh tồn, trong lòng đại dương đáng sợ như vậy chính mình cũng không có cảm thụ được chút lạnh lẽo gì, thế nhưng chỉ một cái hổ nhỏ trong thế giới nhỏ này, dĩ nhiên có thể khiến mình cảm thấy lạnh?
Âu Dương đương nhiên không chút suy nghĩ là do thân thể chính mình xảy ra vấn đề, khi đạt được tới pháp thân, thân thể mình hầu như đã đến độ không thể hỏng, trình độ thân thể như vậy căn bản không có khả năng cảm thụ được lạnh lẽo mới đúng.
- Dưới nước có cái gì đó?
Toàn thân Âu Dương phù phù một tiếng liền cắm thẳng xuống trong hồ nước. Lúc này, khắp người Âu Dương ngập trong nước hồ, trận trận cảm giác man mát truyền đến, Âu Dương cảm thụ được rõ ràng sự biến hóa của hồ nước.
- Càng chìm xuống càng lạnh? Phía dưới kia rốt cuộc có thứ gì?
Âu Dương không ngừng lặn xuống, thế nhưng càng lặn xuống Âu Dương càng giật mình, bởi vì Âu Dương phát hiện, hồ nước này sâu đáng sợ, hơn nữa diện tích bên dưới thậm chí càng rộng hơn diện tích của mặt hồ.
Khi Âu Dương lặn xuống chừng nghìn thước, trong hồ nước đã thấy xuất hiện những khối băng nhỏ, Âu Dương mở ra chân thực chi nhãn, thế nhưng lại quỷ dị phát hiện, chân thực chi nhãn dĩ nhiên không nhìn thấu được bên dưới hồ nước rốt cuộc có cái gì.
- Quái lạ, chẳng lẽ bên dưới này có bảo vật gì?
Âu Dương tiếp tục lặn xuống, một lần lặn sâu xuống thêm trăm thước, sau đó trên mặt Âu Dương hiện vẻ kinh ngạc.
- Thật kỳ quái, đến nơi đây dĩ nhiên đã hoàn toàn hóa thành băng rồi.
Âu Dương nhìn bên dưới kia đã hoàn toàn biến thành tầng băng, lúc này hắn đã hiểu ra được, hồ nước sâu không thấy đáy này có phần nửa trên là nước, phần bên dưới là tầng băng, nếu như chỉ đứng trên mặt hồ cảm thụ, người thường nhiều nhất chỉ phát hiện được nước thánh hồ này mát mẻ mười phần, đây cũng là do bọn họ không biết, hồ nước này không chỉ khiến người thường cảm thụ được mát mẻ, ngay cả người có pháp thân như Âu Dương cũng cảm thụ được giống như vậy.
- Phía dưới kia rốt cuộc là cái gì? Đi xem nào!
Âu Dương rút ra trớ chú song đao, hắc bạch song đao phảng phất như một chiếc mũi khoan xoay tròn phá vỡ tầng băng cứng, tiếp tục mở đường cho Âu Dương lặn xuống. Âu Dương l;ại phát hiện, chỗ băng vừa bị hắn phá ra, khi nước hồ vừa ập vào lại một lần nữa đông lại, rất nhanh khiến toàn thân hắn bị đông lại trong băng lạnh.
Băng này hàn lạnh mười phần, Âu Dương nghĩ nếu là một người cửu giai ở chỗ này, phỏng chừng sẽ trực tiếp bị đông cứng trong băng.
Âu Dương giống như đang nghiền ngẫm tìm cách, lại phá xuống hơn mười thước nữa, liền thấy được trước mắt là một thi thể bị đông cứng.
- Đúng là bị đông chết.
Trong thân Âu Dương, linh hồn hỏa diễm châm đốt, tuy rằng không thể hòa tan hàn băng, nhưng lại có thể bảo trụ Âu Dương không bị hàn băng ăn mòn.
Âu Dương kiểm tra cỗ thi thể này một hồi, toàn bộ thi thể đã bị đông lạnh thành màu đen, không thể phán đoán ra thời gian tử vong nữa, thế nhưng Âu Dương có thể xác định được chính là, cỗ thi thể này lúc còn sống không phải là thánh thể, bởi vì nếu đã đạt được thánh thể rồi, hàn băng ở đây khẳng định không thể vây khốn, hơn nữa ngay cả khi bị khốn chết bên trong, thi thể cũng sẽ không bị đông lạnh thành màu đen.
- Tiếp tục đi xuống xem rốt cuộc có cái gì.
Âu Dương không ngừng phá vỡ băng cứng rồi đi dần xuống, lại xuống thêm một đoạn chừng trăm thước, Âu Dương phát hiện băng lạnh đã biến thành mày lam nhạt, hơn nữa độ lạnh đã vượt xa tầng mặt trên, lúc này ngay cả người vừa bước vào thành thể tiến vào đây, phỏng chừng hơn phân nửa cũng bị khốn chết.
- Không phải chứ?
Âu Dương nhìn hàn băng màu lam nhạt, lúc này da đầu Âu Dương đã có chút tê dại rồi, đến chỗ này ngay cả thánh thể cũng có thể bị khốn chết, vậy xuống sâu thêm chút nữa không phải ngay cả pháp thân cũng bị khốn chết hay sao?
Âu Dương tạm thời ngừng lại, bởi vì hắn không biết phía dưới rốt cuộc còn sâu bao nhiêu nữa, nếu như tùy tiện xuống sâu thêm, vạn nhất bị khốn chết trong hàn băng, không phải quá oan uổng rồi sao.
- Cố thử chút xem.
Âu Dương suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn nghĩ phải thử một chút, nhìn xem phía dưới rốt cuộc có cái gì có thể chế tạo ra hàn băng đạt tới trình độ khốn chết cả thánh thể.
Tiếp một trăm thước nữa, hàn băng từ lam nhạt đã biến thành lam đậm, hai trăm thước, hàn băng từ lam đậm biến thành màu hồng quỷ dị. Khi Âu Dương đi tới khu vực hàn băng màu hồng, hắn ngừng lại.
- Xem ra bên dưới này hẳn ẩn chứa một bí mật siêu cấp rồi. Hàn băng màu hồng đã thoáng có thể vây khốn được ta, nếu xuống thêm chút nữa thực sợ không chịu được.
Âu Dương không phải loại người liều mạng tham bảo vật.
Ông...
Con ngươi huyết sắc của Âu Dương bỗng nhiên phóng xuất một đạo huyết quang, hàn băng màu hồng tại trước mắt Âu Dương bỗng nhiên biến mất, khi hàn băng này biến mất khoảng chừng chỉ không đến một giây, đây là hiệu quả thu được do Âu Dương mãnh liệt kích phát chân thực chi nhãn của mình tạo thành.
- Di...
Con ngươi huyết sắc của Âu Dương biến mất, sau đó chỉ thấy vẻ mặt kinh ngạc của Âu Dương.
← Ch. 0395 | Ch. 0397 → |