← Ch.0449 | Ch.0451 → |
Thiên cung có thể ngầm giở trò nhưng Vạn Tiên sơn thì khinh thường làm như vậy.
Vạn Tiên sơn quang minh chính đại đứng ra đánh ngươi, để xem ngươi có thể làm sao!
Nửa ngày sau Vạn Tiên lệnh đưa đến bát tông thập nhị thánh địa, và tứ đại gia tộc, sau đó tông phái lớn nhỏ trong Chân Linh Giới đều nhận được Vạn Tiên lệnh mà Vạn Tiên sơn phát ra.
Vạn Tiên lệnh vừa ra, toàn Chân Linh Giới không muốn rung động cũng khó khăn. Mặc dù Bạch Hủ Minh tuyên bố muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện nhưng không ai ngờ nó sẽ nhanh như vậy.
Chân Linh Giới đã bao nhiêu năm không xảy ra chuyện hai đại tông phái sống mái với nhau? Lần trước phía đông Lâm Hải cảnh Âu Dương dẫn động tám phương khiến Vạn Tiên sơn cùng Đạm Thai gia ngắn ngủi đụng độ nhưng không tính là quyết đấu, dù gì hai bên còn có điều khắc chế.
Nhưng lúc này thì khác, Vạn Tiên lệnh phát ra, Vạn Tiên sơn tương đương công khai tử chiến. Từ khi Vạn Tiên sơn sáng lập đến nay chỉ ba lần phát Vạn Tiên lệnh, hai lần trước giúp Vạn Tiên sơn đạt đến vị trí đứng đầu bát tông, nhưng chưa từng đáng sợ như lần này.
Lần này Vệ Thi ở trong Vạn Tiên lệnh nói rõ ràng, Vạn Tiên sơn muốn lấy đi Vân Tiêu bảo điện của thiên cung! Vân Tiêu bảo điện có ý nghĩa với thiên cung giống như Thông Thiên phong đối với Vạn Tiên sơn. Điều này chứng tỏ là tử chiến, thiên cung tuyệt đối không có khả năng bỏ Vân Tiêu bảo điện mà đi. Nếu Vạn Tiên sơn dám lớn tiếng nói thẳng ra thì chứng tỏ quyết tâm phải giành lấy cho bằng được.
Phía nam đã rối thành mớ bòng bong, Hàn Nguyệt thánh địa, Càn Khôn thánh địa, Vân Chương thánh địa liền nhau với thiên cung đều vạch rõ giới hạn. Mấy vạn người Vạn Tiên sơn thế tới rào rạt, có hai cường giả ý chí viễn cổ thì càng uy phong bát diện.
Thần sư Âu Dương có năng lực nghịch thiên cải mệnh, Vạn Tiên sơn chính là một con thú viễn cổ, Vạn Tiên sơn như vậy thế không thể đỡ, ai cũng không muốn lúc này đi ra giúp thiên cung.
Vạn Tiên sơn không định diệt thiên cung, lấy đi Vân Tiêu bảo điện là tính vũ nhục, chuyện cũng không thể trách Vạn Tiên sơn.
Lúc trước thiên cung đoạt được vị trí đứng đầu bát tông khiến nhiều tông phái khó chịu, sau này họ còn gan to bằng trời nhúng chàm Trung Châu. Tục ngữ nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù Bạch Hủ Minh có bị trọng thương thì Vạn Tiên sơn không dễ bị lay động.
Lúc đó thiên cung buộc Vạn Tiên sơn đến đường cùng, mấy chục vạn đệ tử đã chuẩn bị xa xứ đến tây vực Sa Châu, nếu không phải phút cuối Âu Dương dùng lực Thần Sư nghịch thiên cải mệnh đem Vạn Tiên sơn từ nguy nan kéo trở về hì có lẽ bây giờ đệ tử Vạn Tiên sơn đã đến bên kia tây vực Sa Châu bắt đầu xây dựng lại Vạn Tiên sơn.
Đây liên quan đến nhân và quả, thiên cung gieo nhân, giờ họ phải gặt quả, chẳng qua quả này là quả bom sẽ tạc chết họ.
- Sư phụ, tại sao phía nam gọi là Nam Lâm Xích Thủy?
Âu Dương đi theo sau lưng Bạch Hủ Minh, mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn từ thánh trở lên rậm rạp đầy trời, đi qua đầu ngya cả mặt trời cũng bị che kín.
Bọn họ từ Vạn Tiên sơn dùng lực trạn đồ chai nhau đi tới chỗ giao giới giữa Nam Lâm Xích Thủy và Trung Châu. Lúc này các đệ tử Vạn Tiên sơn bắt đầu tiến vào nam bộ, trận chiến này nhất định phải đánh kinh thiên động địa, một trận chiến này qua đi e rằng quận vực thiên cung ở không có một tấc đất bình yên.
Bạch Hủ Minh nói:
- Xích Thủy là một con sông lớn, nó từ Tây Vực chảy tới nam bộ, rồi từ nam bổ nhập vào Mê Hồn Hải. Nam bộ và sông Xích Thủy liền nhau, cho nên mới gọi là Nam Lâm Xích Thủy.
Âu Dương thắc mắc hỏi:
- Sư phụ, không phải chỉ Lâm Hải cảnh mới giao nhau với Mê Hồn Hải sao? Tại sao nam bộ cũng có Mê Hồn Hải?
- Mê Hồn Hải vô biên vô hạn, từ phía đông Lâm Hải cảnh đến nam bộ đều có thể thấy Mê Hồn Hải, chẳng qua bên này Mê Hồn Hải sóng cuồn cuộn, không nói đến người bình thường, một số tu luyện giả tu vi thấp đi vào trong đó có hơn phân nửa khó mà trở ra.
Lúc còn trẻ Bạch Hủ Minh từng thử tiến vào, lần đó lão suýt mất mạng.
Âu Dương lại hỏi tiếp:
- Sư phụ, nam bộ Mê Hồn Hải này thông đến đâu.
- Không biết, nhưng có người từng đoán Mê Hồn Hải bên này có lẽ liên kết với hướng đi của Xuyên Vân thuyền lần thứ hai, tiếc rằng bên đó chưa từng có người tới, Hoàng Thiên Đại Đế ra đi cũng đã mất tích.
Bạch Hủ Minh biết đáp án này không phải lão có thể đụng chạm.
Âu Dương gật đầu, không nói nữa. Trong Mê Hồn Hải có vô số bí mật. Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào, chắc chắn ghi chép thứ gì rất quan trọng, tiếc rằng năm mươi năm Xuyên Vân thuyền mới xuất hiện lần nữa, lần sau Xuyên Vân thuyền xuất hiện còn cần hơn bốn mươi năm. Hơn nữa bây giờ thực lực của hắn đừng nói là phi tiên, ngay cả Hoàng Thiên Đại Đế ban đầu cũng không sánh được. Âu Dương cảm thấy có Tứ Phương chiến kỳ trong người, muốn bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai xuyên qua vô tận Mê Hồn Hải tìm kiếm bí mật viễn cổ, cái này sợ là phải lĩnh ngộ ý chí viễn cổ mới được.
- Có phải ngươi đang nghĩ một ngày nào đó sẽ bước lên Xuyên Vân thuyền lần thứ hai?
Mặc dù Âu Dương không nói chuyện nhưng Bạch Hủ Minh rất thông minh, lão từ một số biểu tình nhỏ bé của hắn có thể thấy được cách nghĩ.
- Bí mật viễn cổ chính là con đường phi tiên, sư phụ, ta có cảm giác muốn thành tựu vũ hóa phi tiên sợ là phải đi xong con đường viễn cổ này, phải giải bí mật viễn cổ.
Âu Dương biết Xuyên Vân thuyền lần thứ hai vô cùng nguy hiểm, nhưng nếu hắn đã đi lên con đường này, vậy thì dù có gian khổ tới đâu hắn phải tiếp tục đi.
- Mỗi người có con đường mình phải đi, sư phụ không cản ngươi. Nhưng lần này chúng đánh ngã thiên cung xong sư phụ hy vọng trong bốn mươi năm tiếp theo ngươi có thể bước vào ý chí viễn cổ. Mặc dù có Tứ Phương chiến kỳ trong người nhưng chỉ khi ngươi thật sự đạt được ý chí viễn cổ mới có thể đi càng xa trong bí mật viễn cổ.
- Sư phụ yên tâm đi, mặc dù không thể lĩnh ngộ ý chí hủy diệt nhưng Âu Dương sẽ tiếp tục chờ đợi nữa.
Dù Âu Dương rất tò mò Xuyên Vân thuyền lần hai đi hướng nào nhưng hắn không ngốc, không có thực lực đi vào chịu chết, loại chuyện đó dĩ nhiên hắn không làm được.
Một trưởng lão Đại Đế chạy tới bên cạnh Bạch Hủ Minh, hỏi:
- Thái thượng trưởng lão, phía trước có đệ tử thiên cung phong tỏa đường!
- Phong tỏa đường? Nói cho họ biết điều thì cút! Nếu không lập tức tiêu diệt!
Bạch Hủ Minh biết rõ chắc bây giờ thiên cung đã phong tỏa tất cả khu vực họ can quản. Lần này Vạn Tiên sơn không định nói chuyện đàng hoàng với thiên cung, nói trắng ra là muốn đánh ngươi, biết điều thì hãy ngoan ngoãn, không biết đều thì ta giết. Mấy vạn đệ tử Vạn Tiên sơn một đường đánh đâu thắng đó, dù thiên cung bố trí vô số đệ tử chặn đường nhưng các đệ tử không kháng cự quá mãnh liệt.
Năm ngày sau, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh, Âu Dương và sáu trưởng lão Đại Đế cùng vô số đệ tử Vạn Tiên sơn tách ra.
← Ch. 0449 | Ch. 0451 → |