← Ch.0503 | Ch.0505 → |
Hồn giả giống như là dã thú bị nhốt nhiều năm, vừa hú hét vừa dùng lực linh hồn của mình khống chế nhân loại trên Bách Tôn đảo tàn sát lẫn nhau.
Một hồn giả giật mình nhìn Âu Dương, nói:
- Ủa? Sao tiểu tử này không bị nhiễm linh hồn chi thuật của ta?
Lúc này toàn Bách Tôn đảo dù là cường giả ý chí như Đạm Thai Kha đều đang kinh hoàng hú hét, chỉ một mình Âu Dương mắt lạnh nhìn trên bầu trời.
Có Hồn Giả đề nghị:
- Dùng linh hồn xiềng xích bắt tên này đi!
Hồn Giả không biết sống chết muống khống chế Âu Dương vẻ mặt hung tợn nói:
- Được!
Sau đó linh hồn xiềng xích màu đen bay ra khỏi tay gã quấn hướng Âu Dương.
Nếu là bình thường, linh hồn xiềng xích cỡ này mới đụng vào thân thể Âu Dương liền bị huyết sắc liệt diễm của hắn đốt cháy thành tro. Nhưng lần này linh hồn xiềng xích trói lấy Âu Dương, hắn như là rối gỗ không nhúc nhích.
- Giết! Giết chết ác ma các ngươi!
Người trong ảo ảnh không phân rõ rốt cuộc cái gì là thật, cái gì mới là hư ảo. Điều bọn họ có thể làm là giết hết toàn bộ ác ma trước mặt mình.
Nhưng họ không biết họ chém giết là bằng hữu, hoặc người thân của mình. Nếu họ tỉnh táo lại nhìn thấy tình hình này thì chắc sẽ tan vỡ.
Đám Hồn Giả ở trên trời nhe răng cười, chúng bị giam cầm trong Hồn Giới nhiều năm như vậy đều do Hoắc Khải Phong mà ra, chúng hận thù nhân loại cao đếnc đỉnh điểm.
Hiện tại Đạm Thai Minh dùng cách này thả ra, chúng chính là ác ma.
Hắc Mạn gầm lên:
- Chân Linh Giới thuộc về Hồn tộc chúng ta, chỗ này chỉ có chúng ta mới thống trị!
Vô số xúc tua linh hồn màu đen phát ra từ người gã chộp hướng người bên dưới.
Một số người bị xúc tua linh hồn đụng phải linh hồn nhanh chóng bị Hắc Mạn rút đi, người bị rút đi linh hồn chỉ có thể biến thành xác sống.
Hắc Mạn gào thét:
- Giết! Giết hết người nơi đây!
Cùng lúc đó, vô số Hồn Giả lao ra khỏi cánh cửa vàng, hội tụ thành mây đen lao ra khỏi Bách Tôn đảo hướng tới hái tây Chân Linh Giới.
Đây là đợt tai kiếp, tai kiếp thuộc về Chân Linh Giới. Mười mấy trưởng lão Hồn Giả cấp ý chí, trong đó Hắc Mạn càng là gặp họa được phúc trong bốn mươi năm trở thành siêu cấp Hồn Giả có hai loại ý chí. Thực lực Hồn Giới như vậy đủ biến Chân Linh Giới thành địa ngục.
Sương mù trên Mê Hồn Hải không thể ngăn cản Hồn Giả có Hắc Mạn dẫn đường. Lực lượng của Hắc Mạn có thể dễ dàng xé rách sương mù xông hướng Lâm Hải thành.
Bách Tôn đảo, mấy vạn người nơi đây trải qua đợt náo động này còn lại chưa đến ngàn người, bọn họ đều là tinh anh của các tông phái, các Hồn Giảđành đem nhóm người đó và Âu Dương khóa trong linh hồn xiềng xích, muốn giết chết bọn họ không dễ dàng như vậy.
Huyễn thuật tán đi, toàn Bách Tôn đảo biến thành thế giới Tu La đỏ máu, xác chết đầy đất, mỗi người bị mê hoặc đều bị linh hồn xiềng xích trói chặt, xung quanh họ gục ngã bằng hữu tốt nhất hoặc là người thân. Nhìn tay mình dính đầy máu tươi, có mấy tu luyện giả giới nữ tố chất tâm lý hơi kém lập tức ngất xỉu.
Người không xỉu thì phát hiện lực lượng toàn thân đều bị linh hồn xiềng xích trói chặt, không thể nhúc nhích.
- Có chuyện gì vậy? Lực lượng của ta tại sao bị thứ này khóa lại?
Trên mặt U Nguyệt Ảnh đầy sợ hãi, nàng không biết khi linh hồn xiềng xích khóa nàng thì nàng đã biến thành phế nhân giống như Mã Phong.
Trừ phi lực lượng của nàng vượt qua linh hồn xiềng xích phong tỏa nàng, nếu không thì chỉ có thể bị trói chết.
U Nguyệt Ảnh liếc mắt tìm kiếm bóng hình Âu Dương, nếu nói chỗ này có ai xông ra sự việc thì chỉ có Âu Dương cường đại không gì sánh bằng. Nhưng U Nguyệt Ảnh kiếm nửa ngày, cuối cùng mới thấy Âu Dương giống như nàng bị linh hồn xiềng xích trói nằm trên đất.
Âu Dương giống như rối gỗ mất hồn, nằm ngay đơ ở đó không nhúc nhích, khiến người tưởng đâu hắn đã chết rồi.
U Nguyệt Ảnh cao giọng hét:
- Âu Dương!
Tiếng kêu của nàng đốt lên hy vọng của người sống sót, mọi người lại nhớ đến Âu Dương.
Đúng vậy, Âu Dương có thực lực thông thiên, lẽ ra hắn có năng lực phá tan xiềng xích này cứu mọi người mới đúng. Hơn nữa danh hiệu huyễn thuật sư chung kết giả của Âu Dương là mọi người đều biết.
Âu Dương có Linh Hồn Liệt Diễm, lúc trước trên thiên cung lực chiến vhoonf viễn cổ, chuyện này Chân Linh Giới không ai không biết, có ai không hiểu. Chỉ cần Âu Dương đốt lên huyết sắc liệt diễm thì tuyệt đối có thể xông phá tất cả mang mọi người thoát khỏi khốn cảnh.
Nhưng khi mọi người nhìn hướng Âu Dương thì phát hiện hắn ngơ ngác nằm đó không nhúc nhích, giống xác thịt mất đi linh hồn, làm người ta khó hiểu không biết xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên họ không thể hiểu bởi vì lúc này thân thể Âu Dương đang đại chiến với Vệ Thi.
- Âu Dương... Âu Dương...
Mục Uyển bò đến bên cạnh Âu Dương, lay hắn, nhưng hắn không có chút phản ứng, thậm chí hô hấp cũng biến yếu, khiến người cảm thấy hắn tùy thời sẽ chết.
- Có chuyện gì vậy? Âu Dương làm sao vậy!?
Lúc này mọi người đều nghĩ đến Âu Dương tài giỏi, muốn khiến hắn nhanh chóng tỉnh táo lại giải cứu bọn họ.
Nhưng chuyện gì đều có khác loại, trong lòng Đạm Thai Kha nảy ra độc kế, gã muốn nhân dịp này giết chết Âu Dương, vậy thì...
Nghĩ đến liền làm, Đạm Thai Kha lặng lẽ đi tới gần Âu Dương bị vây chính giữa, một bình độc dược đụng vào liền chết đã nằm trong tay gã.
Đạm Thai Kha cố gắng để vẻ mặt mình bình thường, chỉ có như vậy mới không ai chú ý đến gã, gã càng dễ dàng xuống tay hơn.
Không ai chú ý thấy Đạm Thai Kha lén đi tới sau lưng Âu Dương, bình độc dược bị gã lặng lẽ mở nắp. Phong Thần Tán đụng vào liền chết, không sắc không màu, dù là cường giả ý chí đụng đến thì thân thể sẽ thối rữa. Hiện tại Âu Dương không thể nhúc nhích, nếu đụng vào Phong Thần Tán thì rất nhanh thân hình hắn sẽ hóa thành bãi nước, đến lúc đó dù linh hồn bất diệt cũng đừng mơ cuồng ngọa như bây giờ.
Đạm Thai Kha cẩn thận lấy Phong Thần Tán ra khỏi bình, lẻn qua vô số người vây quanh Âu Dương, rải Phong Thần Tán lên người hắn.
Trên mặt Đạm Thai Kha lộ vẻ hung ác, hiện tại Âu Dương bị Vô Tướng Pháp Nhãn trói, nếu thân hình bị phá hủy thì linh hồn của hắn cũng khó trốn thoát.
- Phong Thần Tán!
U Nguyệt Ảnh ở gần Âu Dương nhất, nàng không cẩn thận đụng vào cánh tay phải của Âu Dương, ngón tay nàng liền thối rữa. Tốc độ của U Nguyệt Ảnh rất nhanh, một luồng sáng xẹt qua, một khối thịt ở ngón út bị nàng cắt xuống.
Khối thịt bị U Nguyệt Ảnh cắt bỏ rớt xuống đất, không ngừng thối rữa, rất nhanh thành nước mủ!
U Nguyệt Ảnh hét to:
- Đều tản ra đi, chỗ này có Phong Thần Tán!
U Nguyệt Ảnh hét ra tên Phong Thần Tán, người xung quanh kinh sợ tản ra ngay.
Trong Chân Linh Giới không ai không biết Phong Thần Tán bá đạo, thứ này dưới Đại Đế đụng vào là chết chắc, trên Đại Đế nếu phản ứng chậm cũng sẽ bị giết chết.
May là Phong Thần Tán quá quý giá, cho đến nay không ai có thể luyện chế được, bây giờ ở Chân Linh Giới đều là giữ lại từ viễn cổ, cơ bản rải rác trong tay tông phái, tứ đại gia tộc. Hiện tại Phong Thần Tán xuất hiện, khiến mọi người căng thẳng.
← Ch. 0503 | Ch. 0505 → |