Vay nóng Tima

Truyện:Yêu Cung - Chương 0512

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 0512: Lý Bảo Sơn bốn mươi năm sau (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Shopee


Thê tử của Lý Khánh Minh lên tiếng gọi Lý Bảo Sơn:

- Cha!

Lý Bảo Sơn nói mắt đỏ lên:

- Tính ngày thì từ biệt Âu Dương mới bốn mươi lăm năm?

Bốn mươi lăm năm, đối với Âu Dương chỉ là một chớp mắt nhưng với Lý Bảo Sơn là lão đã tới tuổi xế chiều.

- A? Lý viên ngoại quen biết Bạch Tôn các sao?:

Đám người nghe Lý Bảo Sơn nói chuyện đều ngẩn ra, nhưng từ ánh mắt họ thấy rõ họ không tin lời lão nói.

Lý Khánh Minh thấy người ta không tin, vội phản bác:

- Hừ! Cha ta và Âu Dương bá bá đâu chỉ là biết, Ức Dương lâu chính là Âu Dương mở cho cha ta! Cha ta và Âu Dương bá bá là chí giao!

Nhưng lời của Lý Khánh Minh khiến nhiều người bật cười. Thần Tiễn Âu Dương có thân phận gì? Trong mắt đám người thì Thần Tiễn Âu Dương sao có thể giao tiếp với một lão già, lại còn chí giao, đúng là trò cười.

Có người đưa ra chất vấn:

- Ha ha ha, Lý viên ngoại già rồi hồ đồ, Lý chưởng quỹ cũng lý lẫn theo sao? Thần Tiễn đại nhân có thân phận như thế nào? Sao có thể cùng các ngươi...

- Đúng vậy, Thần Tiễn đại nhân thần long thấy đầu không thấy đuôi, coi như là những cường giả ý chí muốn tiếp xúc cũng không thể. Lý viên ngoại chắc không phải là bốn mươi năm trước thấy Thần Tiễn đại nhân một mặt rồi nói chí giao hảo hữu gì đi?

Đám người này uống say, lời gì cũng nói ra được.

Lý Bảo Sơn dộng cây gậy xuống đất, vẻ mặt tức giận:

- Các ngươi... !

Bỗng vang lên giọng một bà lão:

- Thôi đại ca.

Từ lầu hai đi xuống một bà lão tuổi cỡ bằng Lý Bảo Sơn, bà lão này chính là Lý Uyển Như năm xưa. Năm tháng đẩy người gia đi, chớp mắt Lý Uyển Như đã đến tuổi xế chiều.

Lý Uyển Như trong mắt có mất mát nói:

- Cần gì nói nhiều với đám người này. Ân tình của Âu Dương đại ca chúng ta ghi nhớ trong lòng, đời này chúng ta không thể trả lại ân tình cho Âu Dương.

Năm đó nếu không có Âu Dương ra tay thì có lẽ cả nhà bọn họ đã bị nhị thế tổ truy sát, chính hắn dắt họ đi tới Trung Châu, đem trưởng lão lệnh tối cao Vạn Tiên sơn tặng cho Lý Bảo Sơn, để lão hoàn thành mơ ước của mình.

- Tình nghĩa của Âu Dương dại ca cả đời này chúng ta không thể trả hết. Thật ra ta muốn nhất là có một ngày Âu Dương đại ca dến đây, ta đích thân xuống bếp làm bàn yến hội phong phú nhất cho Âu Dương đại ca, để Âu Dương đại ca nếm thử chí tôn yến hội của Ức Dương lâu ta!

Lý Bảo Sơn luôn có mọt mong ước, nếu có một ngày Âu Dương lại xuất hiện ở Ức Dương lâu, lão sẽ lại tự tay làm chí tôn yến hội phong phú nhất cho hắn.

- Chí tôn yến hội!

Nghe bốn chữ chí tôn yến hội thì mắt nhiều người sáng lên. Chí tôn yến hội của Ức Dương lâu có thể nói là danh truyền tứ phương, nhưng người nếm qua cực kỳ ít ỏi, bởi vì nguyên bàn chí tôn yến hội chỉ một người làm được, đó là lb.

Lúc còn trẻ Lý Bảo Sơn ở đây mở Ức Dương lâu, thiên hạ đệ nhất danh trù Cửu Mục Điền đi qua đây, lb may mắn được Cửu Mục Điền nhận làm đệ tử, truyền cho chí tôn yến hội. Chí tôn yến hội truyền đến đời Lý Bảo Sơn, Lý Khánh Minh không có thiên phú, cố gắng cỡ nào cũng không học được hết.

Cho nên bây giờ chí tôn yến hội đã có mười mấy năm không xuất hiện, Lý Bảo Sơn lớn tuổi, hiện tại rất ít tự xuống bếp, chỉ ngẫu nhiên có khách đặc biệt tôn quý đến thì lão mới chọn vài món trong chí tôn yến hội mà làm. Bây giờ muốn ăn nguyên bàn chí tôn yến hội là không thể nào.

- Thần Tiễn đại nhân tu vi thông thiên, sớm không cần ăn thứ gì, e rằng chí tôn yến hội cũng không có khả năng hấp dẫn Thần Tiễn đại nhân đến!

Mặc dù đám người bị chí tôn yến hội khiến lòng ngứa ngáy nhưng họ biết thân phận của mình không có khả năng ăn được nó.

Nếu cứ ảo tưởng không thực tế thì chẳng bằng nghĩ đến hiện thực.

- Nguy rồi!

Trong khi đám người nói chuyện thì bỗng có tiếng sấm to truyền đến, bên ngoài vang thanh âm quái dị!

- U u u...

Tiếng quỷ khóc như diệt thế từ phương xa truyền đến, bầu trời nắng rực rỡ rất nhanh bị mây đen che khuất, vô số Hồn Giả tổ thành đại quân mây đen hùng hồn ập hướng Trung Châu thành.

- Hồn Giả đến, chạy nhanh lên!

Một số kẻ nhát gan sợ hãi chỉ biết la hét. Hồn Giả đi qua đâu là đồ tận thành thị, tu luyện giả thì bị chúng trói lại nuôi dưỡng như lương thực. Bây giờ Hồn Giả bỗng ập đến Trung Châu thành, dân chúng nơi đây không dám tin.

- Thần Tiễn bất diệt, Trung Châu không phá!

Lý Bảo Sơn mạnh gõ gậy xuống đất, trong mắt quyết tuyệt. Lý Bảo Sơn không tin Âu Dương trơ mắt nhìn Trung Châu bị diệt.

- Lý lão nhi, đừng đứng đây nói nhiều nữa, mau chạy trốn đi!

Một tu luyện giả coi như tốt bụng lôi kéo Lý Bảo Sơn muốn mang đi, nhưng lão cố chấp hất tay người đó ra, không muốn đi.

Lý Khánh Minh cũng sợ, ôm thê tử vào lòng, vẻ mặt bất an nói:

- Cha! Đi đi! Hồn Giả đã giết đến, chúng ta đi Vạn Tiên sơn!

Lý Bảo Sơn nghe vậy trừng nhi tử, lại dộng cây gậy, tức giận nói:

- Nói nhảm cái gì! Âu Dương bá bá của ngươi không người địch lại, những Hồn Giả bình thường sao có thể diệt Trung Châu thành!

Con dâu Lý Bảo Sơn cũng muốn khuyên can:

- Cha!

Nhưng nhìn ánh mắt của Lý Bảo Sơn, nàng im miệng.

- U u u...

Tiếng quỷ khóc ngày càng gần, rất nhanh mây đen đã tới bên trên Trung Châu thành.

Một trưởng lão Hồn Giới nhìn Hắc Mạn, hỏi:

- Đại trưởng lão, người khẳng định Âu Dương không ở?

trên mặt gã đầy bất an, có ai không biết Âu Dương đáng sợ, Trung Châu chính là chỗ ở của hắn, nếu chúng làm gì quá đáng chọc hắn đi ra thì tiêu đời.

Hắc Mạn nheo mắt, nói:

- Nếu như Âu Dương còn ở thì ngươi cảm thấy chúng ta sao có thể cứ đánh đâu thắng đó? Lấy thủ đoạn của ác ma kia, e rằng chúng ta mới đến Lâm Hải thành thì hắn đã ra tay, bây giờ không thấy Âu Dương xuất hiện, chắc người này cùng nữ vương bệ hạ đồng quy vu tận vào bốn mươi năm trước rồi!

Vệ Thi biến mất bốn mươi năm, mấy năm nay có người đoán nàng bị Âu Dương giết, còn có người đoán Vệ Thi vũ hóa phi tiên, cuối cùng cách nói đáng tin nhất là Âu Dương cùng Vệ Thi đồng quy vu tận.

Vốn chuyện Vệ Thi và Âu Dương cùng chết khiến những trưởng lão khó chịu, nhưng giờ họ nghe tin này lại thấy vui mừng.

Đã chết một nữ vương nhưng ác ma kia cũng chết rồi, đối với Hồn Giới đây xem như là tin tốt, bởi vì nếu Âu Dương không còn thì lấy tình thế hiện giờ của chúng muốn tóm gọn Chân Linh Giới không phải giấc mộng.

- Chắc chắn là vậy rồi!

Rất nhiều trưởng lão Hồn Giới bơm hơi, niềm tin xây dựng, vẻ mặt chúng trở nên dữ tợn. Tốc độ tiến lên bắt đầu tăng nhanh.

Rất nhanh vô số Hồn Giả đến bên trên Trung Châu thành, dân chúng Trung Châu thành bị Hồn Giả kéo lên trời rồi nuốt mất linh hồn sau đó quăng xác xuống.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1219)