← Ch.0539 | Ch.0541 → |
Hoàng Thiên đối với Âu Dương đặc biệt có lòng tin, hắn tin rằng nam tử có được kinh lịch không khác gì với mình tuyệt đối sẽ không sống một cuộc sống tạm bợ qua ngày.
- Đi! Có gì mà không dám đi! Ta không thể chết được, ta đã đáp ứng với chiến hữu của ta, có một ngày ta sẽ tiến vào Sinh Tử Cảnh, đem thi cốt của họ ra khỏi Sinh Tử Cảnh, vì bọn họ mà lập xuống vĩnh sinh bi văn, ngày hôm nay rốt cuộc cũng đã đến thời điểm phải quay về rồi!
Âu Dương nói xong liền vươn tay nhận lất hạt châu từ trong tay Hoàng Thiên.
Khi hạt châu tiến vào trong tay Âu Dương là lúc, từng bức họa viễn cổ đã mở ra ở trên đầu bọn họ, bắt đầu giảng giải lại cố sự viễn cổ kia cho bọn họ...
Đây là một mảnh thế giới tràn ngập sinh cơ, vừa ngước nhìn phía trước liền thấy một nam tử có chút mê man trong lòng ôm một nử tử toàn thân mặc y phục màu xanh, bộ dáng nữ tử vẫn hôn mê như cũ, mà hình dáng của nam tử kia lại hiện lên trước mắt Âu Dương rõ ràng không gì sánh được.
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Âu Dương thấy rõ Hoắc Khải Phong, quá khứ tuy rằng hắn cũng từng được thấy qua Hoắc Khải Phong, nhưng đều là cảm giác mông lung mơ hồ tựa như lọt vào trong sương mù, mà lúc này rốt cuộc Âu Dương cũng đã thấy rõ được toàn bộ khuôn mặt của hắn.
Trong khoảnh khắc khi nhìn đến Hoắc Khải Phong, Âu Dương sợ hãi kêu thành tiếng, chẳng qua hắn phát hiện hai người Vệ Thi cùng Hoàng Thiên sớm đã bị đứng hình tại chỗ, ngay cả mình bây giờ một đao chém chết bọn họ, bọn họ cũng đều không có khả năng phản ứng lại.
- Thế nào lại giống như vậy?
Âu Dương trông thấy khuôn mặt Hoắc Khải Phong, khuôn mặt này người khác có khả năng không biết, nhưng nó lại khiến cho Âu Dương dấy lên hồi ức vô hạn.
- Sao có khả năng đây!
Âu Dương cười cười, tiếp tục nhìn vào bức họa viễn cổ.
Giận giữ trùng quan vì hồng nhan, bức họa viễn cổ kia hầu như đều giảng giải lại cố sự này, khi Âu Dương nhìn thấy khuôn mặt nữ tử áo xanh đã chết đi trong lòng Hoắc Khải Phong, Âu Dương liền minh bạch tất cả trong nhát mắt.
- Hóa ra người được chôn cất dưới hồ kia lại chính là thê tử của Hoắc Khải Phong...
Âu Dương nhớ lại bên trong băng hồ ở tiểu thế giới, chẳng trách băng hồ lại đáng sợ đến như vậy, nguyên lai đây là nơi Hoắc Khải Phong phong ấn thê tử của mình, để cho thi thể của thê tử vĩnh viễn bất hủ, bản thân mình lúc trước còn muốn xông vào trong băng hồ, dưới băng hồ kia hẳn chính là hình ảnh mình nhìn thấy được từ trong bức họa viễn cổ.
Hình ảnh không ngừng lưu chuyển, từ lúc ban đầu Hoắc Khải Phong xuất hiện, cho đến đại chiến trên Phong Bạo thành Mê Hồn hải, đến Hoắc Khải Phong chôn cất thê tử, cuối cùng là đến khi Hoắc Khải Phong dùng lực phong ấn toàn bộ thế giới, Âu Dương đều xem vô cùng rõ ràng, mà lúc này không ai phát hiện ra, theo sự lưu chuyển của bức họa, ba người bọn họ đã xuyên qua tinh không vô tận, tiến vào trong một phiến tinh hải bao la rộng lớn.
Khi bức họa đi tới cuối cùng, Âu Dương cảm giác được Hoàng Thiên cùng Vệ Thi bên cạnh mình đều tỉnh lại. Mà theo hai người tỉnh lại, rốt cuộc bức họa cũng tan vỡ, trong khoảnh khắc đó, ba người cũng phát hiện ra khu vực họ đang đứng không còn là Tu La Huyết Hải đáng sợ không gì sánh được nữa, nơi này đã biến thành hành lang tinh hải nối liền với tiểu thế giới.
- Con đường viễn cổ đã bị chúng ta mở ra, chúng ta không còn đường lui nữa rồi, chỉ có thể từng bước một chiến thắng Hoắc Khải Phong, Tỏa Yêu Tháp, Sinh Tử Cảnh, Tử Nguyệt Môn, đây đều là những con đường mà chúng ta phải đi qua.
Hoàng Thiên nhìn vào tinh hải vô tận, hắn biết sau khi xa cách vạn năm hắn đã sắp trở về nhà, trở lại bên trong gia viên đã từng là ký ức của mình.
- Chúng ta nhất định có thể đánh bại tất cả.
Trong mắt Âu Dương tràn ngập tự tin, chỉ có trong mắt Vệ Thi là hiện lên vài phần mê man, khiêu chiến Hoắc Khải Phong, ba người bọn họ thực sự có thể làm được chứ?
Biển sao lưu chuyển, thời gian phảng phất đều như ngừng lại, đại khái khoảng mười phút sau, một đạo tiểu môn màu tím xuất hiện trước mặt ba người, ba người không có bất kỳ chút do dự nào, đạp bước tiến vào Đa Văn tiểu thế giới.
- Đi ra từ nơi này, kết thúc cũng ở nơi này, hóa ra tất cả mọi bí mật đều nằm ở đây!
Tiến vào Đa Văn tiểu thế giới, ba người xuất hiện ở trên không trung, nhìn vào đại địa có chút quen thuộc lại có phần xa lạ ở bên dưới, trong mắt khó tránh khỏi hiện lên một chút mê man.
- Ta nghĩ hẳn là Âu Dương cũng có một chút sự tình cần giải quyết ở tiểu thế giới, chúng ta vẫn còn thời gian, một năm sau chúng ta sẽ gặp mặt ở trước Tỏa Yêu Tháp, đến lúc đó cũng chính là lúc chúng ta bước vào Sinh Tử Cảnh!
Hoàng Thiên mặc dù rời đi vạn năm, nhưng lúc này trở về hắn vẫn muốn được đi tế bái cha mình, còn muốn trở lại nơi đã từng là quê nhà để hồi tưởng lại một chút khí tức gia hương.
- Ừm!
Âu Dương nhìn nhìn bên dưới, mặc dù mình ở Đa Văn tiểu thế giới này cũng không có thân nhân nào, nhưng nơi này lại có rất nhiều sự tình đáng giá để mình ghi nhớ, cuối cùng muốn xông vào Sinh Tử Cảnh, có ai biết được bản thân mình có thể trở lại từ trong Sinh Tử Cảnh hay không, cho nên lúc này muốn giải quyết tất cả các chuyện cũ trước khi liều mạng cũng là một sự lựa chọn không tệ.
- Ta cùng đi với ngươi!
Vệ Thi không cha không mẹ, hôm nay đối với Hồn Giới, Vệ Thi cũng chưa từng nói tới quyến luyến gì cả, từ khoảnh khắc nàng lựa chọn hiến tế linh hồn mình, nàng cùng đã bị chói chặt cùng một chỗ với Âu Dương.
- Một năm sau ta sẽ quay trở về đây!
Hoàng Thiên nói xong câu đó, thân thể liền biến mất trong thiên địa.
Âu Dương liếc mắt nhìn đại địa bên dưới, vị trí bọn họ vừa xuất hiện chính là biên quan của Đại Vận, hôm nay biên quan đang lúc chiến tranh, vô số kỵ binh cùng bộ binh sống mái với nhau trên chiến trường, mỗi một giây đều có vô số người ngã xuống, vô số người mất đi sinh mệnh.
- Các huynh đệ, Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện một ai hèn nhát, hôm nay cho dù thành bị phá, chúng ta cũng không thể đầu hàng bọn cẩu tặc Tây Kỳ này được.
Một nam tử thân mặc chiến giác màu bạc toàn thân đẫm máu, trong mắt hắn vẫn như cũ là chiến ý nồng đậm, phía sau hắn có vô số người mặc trang phục Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn cùng chiến đấu với hắn.
- Đội trưởng, nếu như ngày hôm nay chúng ta đều chết, ngươi nói sau này có còn Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn hay không?
Một đoàn viên Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn quay sang hỏi vị đội trưởng.
- Có! Đại Vận bất diệt, Đao Nhọn vĩnh tồn, năm xưa tiền bối Lăng Túc cùng cường giả đệ nhất thiên hạ Âu Dương của Kỵ sĩ đoàn Đao Nhọn chúng ta đã từng bằng vào ba mươi tám kỵ sĩ quét ngang Tây Kỳ, hôm nay Tây Kỳ ngóc đầu trở lại, bất kể thế nào chúng ta cũng không thể lui về phía sau!
Đội trưởng Bì Hướng Nam múa trường đao trong tay chém chết hết toàn bộ địch nhân đang tiến lại gần hắn.
← Ch. 0539 | Ch. 0541 → |