← Ch.0548 | Ch.0550 → |
- Đó... đó là Thần Tiễn!
Đội trưởng vệ binh run run lên tiếng.
- Đội trưởng! Đó... đó là Thần Tiễn sao? Ngươi không say đấy chứ?
Một vệ binh hiển nhiên không thể tin được.
- Các ngươi hãy nhin bức họa Thần Tiễn đại nhân đi!
Đội trưởng nghe thấy có lời nghi vấn liền tức giận quát lên.
Thần Tiễn Âu Dương cùng Hoàng Thiên Đại Đế phủ xuống Đại Vận thành, Thần Tiễn chỉ phất tay đã phá tan bảy mươi vạn đại quân của Tây Kỳ, Hoàng Thiên Đại Đế sau vạn năm lại xuất hiện ở đô thành Đại Vận một lần nữa để tế bái cha mình, tin tức này chẳng bao lâu đã truyền khắp toàn bộ tiểu thế giới, vố số người đều nghi hoặc, hai vị đại thần này rốt cuộc vì sao lại phủ xuống thế giới này, hoặc giả thế giới này có thứ gì lại thu hút được bọn họ?
Có người nói lần này bọn họ xuất hiện là để đi thăm quê nhà mình, ngay từ đầu cách nói này đã được không ít người ủng hộ, thế nhưng không lâu sau lại có một tin tức truyền đến.
Âu Dương quay về quê cũ, một mồi lửa thiêu rụi ngôi nhà năm xưa, lấy đi di vật của mình, đồng thời cũng nói rằng Thần Tiễn đã rời đi, mấy thứ này cũng không cần phải tồn tại nữa.
Những lời này có cảm giác như người ta rơi vào mạt lộ. Nhưng người chân chính nghe được những lời này lại không hề lý giải như vậy.
THần Tiễn Âu Dương là ai? Đó là người duy nhất được tất cả mọi người công nhận là thiên hạ đệ nhất từ sau thời kỳ viễn cổ. Tuy rằng Hoàng Thiên Đại Đế vạn năm trước cũng được xưng là thiên hạ đệ nhất, nhưng thiên hạ đệ nhất của hắn vẻn vẹn chỉ bằng vào ý chỉ hủy diệt xây dựng nên, căn bản so sánh với Âu Dương thì không hề có tính áp đảo.
Tây Kỳ, Trấn Yêu thành tuy rằng đã trải qua vài vạn năm mưa gió, nhưng Tỏa Yêu Tháp đứng ở trung tâm thành thị lại thủy chung vẫn không hề có sự biến hóa nào.
Đó là bởi vì, Tỏa Yêu Tháp này tồn tại, khiến cho Trấn Yêu thành bất cứ lúc nào cũng đều phồn vinh không gì sánh được. Hàng năm đều có vô số người không có hy vọng đột phá, ma xui quỷ khiến thế nào lại tới ba tầng đầu của tòa tháp tìm kiếm linh cảm đột phá, nhất cử đột phá bình cảnh của bản thân.
Cho nên bất cứ lúc nào trong Trấn Yêu thành cũng luôn có rất nhiều người tới Tỏa Yêu Tháp để tìm vận may. Đương nhiên cũng không phải ai cũng có vận khí tốt, người tiến vào trong Tỏa Yêu Tháp, chẳng may đi lầm vào truyền tống môn sau đó bị truyền tống vào bên trong Sinh Tử Cảnh kinh khủng kia.
Rất nhiều năm trước đây, Sinh Tử Cảnh được xưng là nơi kinh khủng vĩnh viễn không thể nào đi ra, nhưng ở vào năm mươi năm trước, có một người lần đầu tiên phá vỡ quan niệm đó, từ trong Sinh Tử Cảnh đi ra, hắn chính là Âu Dương! Mà chuyện tình sau khi Âu Dương đi ra liền trở thành tu phục tông sư cũng được lưu truyền rộng rãi.
Cho nên rất nhiều người đều đoán rằng Sinh Tử Cảnh nhất định có biện pháp để ra ngoài, nhất định có kỳ trân dị bảo cùng với kỳ ngộ nào đó, nếu vì sao Âu Dương lại có thể trở thành tu phục tông sư mà ra được?
Mà truyền thuyết này cũng đã dẫn đến bi kịch của rất nhiều người, từ đó về sau vô số người tiến vào trong Sinh Tử Cảnh đều một đi không trở lại, thời gian mấy chục năm, không có bất kỳ một người nào có thể đi ra từ trong đó.
- Tính thời gian thì ta tới chậm mất rồi...
Âu Dương đứng trước Tỏa Yêu Tháp nhìn tòa tháp cao chạm tận mây, hắn biết mình đã tới chậm, nếu như mình có thể tới sớm mười năm, có lẽ đã có thể cứu được Trịnh Khôn từ trong Tỏa Yêu Tháp ra, nhưng hôm nay tất cả đều đã trễ.
- Mau nhìn, nữ tử kia thật đẹp!
Trong ba người Âu Dương, Âu Dương là người không được chú ý nhất, Âu Dương một là không có được dung mạo khiến cho kẻ khác đố kỵ, hai cũng không có được bộ hoàng bào khí phách không gì sánh nổi trên người như Hoàng Thiên, cho nên hầu như không có ai chú ý tới Âu Dương.
Ngược lại, Hoàng Thiên Đại Đế một thân long bào cùng với Vệ Thi dung mạo khuynh quốc khuynh thành thì lại hấp dẫn vô số ánh mắt. Vệ Thi đối với lực sát thương từ dung mạo của mình đương nhiên biết rất rõ, từ khi mình lớn lên cho tới nay, ngoại trừ một quái thai như Âu Dương chưa bao giờ chú ý tới mình ra, còn lại bất kỳ một nam tử nào đối với sắc đẹp của mình đều có một loại dục vọng trời sinh, Vệ Thi biết ngay cả người cường đại như Hoàng Thiên Đại Đế cũng không ngoại lệ, chẳng qua Hoàng Thiên Đại Đế thân phận không bình thường, ngay cả có dục vọng tồn tại, hắn cũng có thể áp chế xuống được.
Duy nhất chỉ có gia hỏa Âu Dương này, ở dưới lòng đất ôm mình tới bốn năm, tuy rằng cũng có chút động tâm, nhưng bộ dáng đối với mình thủy chung luôn là hờ hững, có đôi khi Vệ Thi hoài nghi Âu Dương có phải là nữ giả thành nam nữa hay không.
Còn Hoàng Thiên Đại Đế, từ khi hắn đạt được xưng hào Đại Đế, lúc nào cũng mặc một thân long bào vương miện, trang phục khí phách lại kiêu ngạo như vậy ở tại Chân Linh Giới tự nhiên không coi là gì, dù sao Chân Linh Giới không tồn tại đế vương, bất kể ngươi mặc trang phục thế nào cũng không có ai đi quản ngươi.
Nhưng tại tiểu thế giới vương quyền là chí thương này, trang phục của Hoàng Thiên Đại Đế tuyệt đối là vô cùng nổi bật. Nếu như biết được thân phận của hắn, tự nhiên không có kẻ nào dám hé răng, thế nhưng nếu như không biết thân phận hắn, vậy mọi người sẽ cảm thấy người này thật to gan lớn mật.
Tổ hợp ba người này tỏ ra quái dị không gì sánh được, Âu Dương bình thường, Hoàng Thiên Đại Đế kiêu ngạo cùng với Vệ Thi dung mạo khuynh thành. Ba người cũng không hề để ý tới tiếng nghị luận xung quanh, hai người Hoàng Thiên cùng Vệ Thi nhìn Tỏa Yêu Tháp, trong lòng bọn họ đều thầm nghĩ, sau khi đi vào bọn họ còn có thể đi ra được không?
Còn Âu Dương thì lại không tự hỏi như bọn họ, lúc này Âu Dương đăm chiêu chính là nhớ lại lời thề đã hạ năm đó sau khi diệt Trịnh gia.
"Có một ngày ta sẽ quay lại Sinh Tử Cảnh, vì các ngươi mà lập xuống vĩnh sinh bi văn."
Hôm nay một lần nữa đi tới trước Tỏa Yêu Tháp, trong lòng Âu Dương yên lặng thầm nhủ, lần này chỉ có thể thành công không thể thất bại, bất kể thế nào mình cũng nhất định phải tìm được thi cốt cả các đồng đội bên trong Sinh Tử Cảnh, đưa thi cốt họ rời khỏi Sinh Tử Cảnh, an táng tại quê nhà.
Trước Tỏa Yêu Tháp, vô số người đều đang tìm kiếm đồng đội thích hợp cho mình để tiến vào trong đó. Còn có một số người không sợ chết thì lại khắp nơi tìm kiếm đồng đội tiến vào Sinh Tử Cảnh.
- Sợ gì chứ, đời người chính là một canh bạc, nếu như Âu Dương không tiến vào Sinh Tử Cảnh thì làm sao có được Thần Tiễn uy phong bát diện như ngày hôm nay!
Một người hô hoán muốn đi vào Sinh Tử Cảnh, đưa ra lời ngụy biện của mình.
Rất nhiều người chỉ biết Âu Dương sau khi đi ra từ Sinh Tử Cảnh thì mới vang danh thiên hạ, nhưng bọn họ lại vĩnh viễn không thể biết được, Âu Dương có thể đi tới ngày hôm nay, chính là bằng vào bản tính vĩnh viễn không bao giờ chịu thua của mình.
← Ch. 0548 | Ch. 0550 → |