← Ch.0572 | Ch.0574 → |
Nếu như dựa theo bình thường thì chỉ cần có thể Vũ Hóa Phi Tiên tiến vào trong Chúng Thần Điện, tất cả mọi người đều sẽ bị phân phối đến mỗi một chi nhánh để học tập, nhưng thiên phú của Âu Dương trong mắt nam tử này quả thực không thể nào tin nổi.
- Tên này đưa đi Trường Lão Đường, để các trưởng lão nghiên cứu một chút xem hắn làm thế nào mà có thể dùng tư chất phế vật đạt được tới Phi Tiên.
Nam tử mang theo một tia cười ác ý, mà những lời này vừa được nói ra, hai gã đệ tử Chúng Thần Điện bên cạnh hắn cũng đồng thời dùng một loại ánh mắt vô cùng bi ai nhìn Âu Dương.
- Ta không phải là vật phẩm để nghiên cứu!
Âu Dương tuy rằng không biết Trường Lão Đường rốt cuộc là địa phương nào, nhưng từ trong ánh mắt những người này Âu Dương có thể nhìn ra, Trường Lão Đường tuyệt đối không phải là địa phương tốt.
- Điều này không phải do ngươi quyết định! Chúng Thần Điện há là nơi ngươi muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao?
Nam tử kim y khẽ vẫy tay về phía Âu Dương, một cỗ lực lượng mà Âu Dương cảm thấy cũng không tính là cường đại từ trên trời giáng xuống, nhưng cái loại lực lượng không tính là cường đại này lại trực tiếp hung hăng chụp lấy Âu Dương.
Âu Dương bây giờ không khác gì một ngôi sao băng mạnh mẽ rơi xuống đập trên mặt đất, lần này trực tiếp khiến cho Âu Dương đầu óc choáng váng, còn không chờ Âu Dương hiểu có chuyện gì xảy ra, hai sợi xiềng xích kim sắc đã xuyên thấu hai vai Âu Dương, mạnh mẽ trói chặt lấy hắn.
- Các ngươi...
thấy Âu Dương bị đối đãi như vậy, Vệ Thi vội vàng mở miệng, chẳng qua nàng vừa nói ra hai từ này, nam tử kim y kia đã quay đầu lại, Vệ Thi liền cảm giác bản thân dường như bị một chiếc trọng chùy hung hăng đập trúng, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
- Choang!
Hoàng Thiên Đại Đế tính tình tương đối nóng nảy, hắn lập tức rút ra Phá Thiên Kiếm của mình, thế nhưng hắn còn chưa có cơ hội xuất thủ, nam tử kim y kia đã hướng về phía Phá Thiên Kiếm của hắn búng ra một chỉ, một đạo kim quang trực tiếp bay đến bắn lên thân Phá Thiên Kiếm, không ngờ Phá Thiên Kiếm cứ như vậy trực tiếp bị kim quang bắn gãy thành hai đoạn.
Hoàng Thiên Đại Đế hầu như không thể nào tiếp thụ nổi kết quả này, ở tại Chân Linh Giới hùng bá thiên hạ, khi đến Tiên giới mình ngay cả một chiêu của người khác cũng không đỡ nổi, người ta muốn xử lý mình thì có khác gì dọn rác đâu?
Hoàng Thiên Đại Đế không hề tức giận, bởi vì Hoàng Thiên Đại Đế là một người thông minh, hắn biết lúc này tức giận đối với hắn cũng không mang lại chỗ tốt nào, tuy rằng Phá Thiên Kiếm bị gãy, nhưng Hoàng Thiên Đại Đế vẫn cố đè nén cơn giận này xuống.
Yêu binh bị gãy là rất đáng sợ, thế nhưng Phi Tiên so với tu luyện giả mà nói cũng điều này cũng không có gì đáng sợ, vì chung quy tiên linh chi khí trong thân thể Phi Tiên đã có thể ôn dưỡng được yêu binh, tuy rằng cần phải tốn thời gian rất dài, nhưng một ngày nào đó vẫn có thể sửa chữa được.
Hoàng Thiên Đại Đế lựa chọn im lặng, khi ngươi thực lực không bằng người, so với phản kháng thì nhẫn nhịn vẫn tốt hơn. Cường giả có tôn nghiêm của cường giả, nhưng mỗi một cường giả cũng đều là một người thông minh.
Bên kia, Âu Dương bị kim tỏa trói chặt, Âu Dương cũng buông tha chống cự, lúc này Âu Dương đã hiểu rõ, chống cự như vậy không thể nào có được bất kỳ phần thắng gì.
- Ta muốn rời khỏi Chúng Thần Điện!
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng nói như vậy, mà lời này hắn nói ra khiến cho nam tử kim y kia có chút giật mình.
Phải biết rằng, Tiên giới có một quy luật bất thành văn, bất kỳ một người nào Vũ Hóa Phi Tiên lên đây đều có được một cơ hội cự tuyệt, mà cơ hội này chính là dùng để đoạn tuyệt với môn phái.
Nhưng từ khi Chúng Thần Điện thành lập tới nay, người có can đảm đoạt tuyệt cùng Chúng Thần Điện cho tới bây giờ cũng chưa từng có, vậy mà hôm nay Âu Dương lại dám nói ra lời này.
Những lời này đại biểu cho sự đoạn tuyệt nhưng ý tứ cũng không hề đơn giản như vậy. Đoạn tuyệt cùng Chúng Thần Điện không chỉ đại biểu cho cuộc đời này của ngươi không thể nào gia nhập Chúng Thần Điện được nữa, mà ngươi còn có thể sẽ trở thành địch nhân của Chúng Thần Điện.
Chúng Thần Điện sẽ cho ngươi cơ hội trăm năm, sau trăm năm lệnh truy sát của Chúng Thần Điện sẽ xuất hiện, từ khi thành lập tới nay, lệnh truy sát của Chúng Thần Điện chưa từng mất đi hiệu lực, cho nên đoạn tuyệt hầu như đồng nghĩa với cái chết.
- Tiểu tử rất có dũng khí, ta rất thích ngươi, cho nên ta sẽ cho ngươi cơ hội lựa chọn một lần nữa, nếu như ngươi lựa chọn gia nhập Chúng Thần Điện, vậy thì ta có thể sẽ không đưa ngươi vào Trường Lão Đường!
Nam tử kim y trên mặt hiện lên vẻ mỉm cười nhìn Âu Dương, giờ khắc này hắn đã hiểu, đã hiểu vì sao tiểu tử này có thể lấy thể chất rác rưởi như vậy để hoàn thành Vũ Hóa Phi Tiên.
Đây là một cỗ sức mạnh không chịu thua, chính bằng sức mạnh như vậy nên tiểu tử này mới có thể đi được đến ngày hôm nay. Mà giờ khắc này nam tử kim y bỗng nhiên tràn ngập hứng thú với Âu Dương, hắn ngược lại có hứng thú muốn nhìn xem về sau Âu Dương sẽ có được thành tựu như thế nào.
- Thật xấu hổ! Ta lại không thích ngươi! Cho nên ta vẫn cự tuyệt như cũ!
Âu Dương nói ra những lời này, sắc mặt nam tử kim y đại biến, hắn vung tay, một bàn tay trực tiếp tát lên mặt Âu Dương, bàn tay nam tử kim y không ngừng vung lên, trên mặt Âu Dương vang lên những tiếng chát chát liên tiếp, mà Âu Dương cũng đã bị đánh đến nỗi miệng phun máu tươi.
Nhưng cho dù như vậy, Âu Dương vẫn không lộ ra chút biểu tình khuất phục nào, nhìn tiểu tử quật cường như thế, nam tử kim y cũng mất đi hứng thú, hắn chỉ một tay vào Âu Dương rồi nói:
- Đưa tiểu tử này ra ngoài, nói với Tuyệt Sát Đường, trăm năm sau ta muốn nhìn thấy đầu của hắn.
- Vâng!
Hai gia hỏa vừa rồi dùng kim tỏa xuyên qua người Âu Dương liền vung tay lên, kim tỏa lập tức rời ra, sau đó chúng liền lôi Âu Dương chuẩn bị rời đi.
- Mười hai cái tát! Ta nhớ kỹ mười hai cái tát này!
Âu Dương nhìn nam tử kim y cách hắn ngày càng xa, trong mắt Âu Dương hiện lên lửa giận, giờ khắc này rốt cuộc Âu Dương cũng đã hiểu ra lời của Triệu Cương.
- Đó là một thế giới tàn khốc hơn so với tưởng tượng của ngươi, tại thế giới này nếu như ngươi không thể trở thành một người tàn nhẫn, vậy thì ngươi chỉ có thể bị kẻ khác găm nhắm đến cả xương cốt cũng không còn...
Đây là lời Triệu Cương nói lúc trước, khi đó Âu Dương cũng không coi lời này vào đâu, nhưng khoảng khắc trước vừa mới Vũ Hóa Phi Tiên, khoảnh khắc sau chỉ bởi vì thể chất kém cỏi mà đã bị rơi vào hoàn cảnh này, Âu Dương ngẫm lại cảm thấy trong lòng tràn ngập nghẹn khuất.
Khoảnh khắc trước còn là thần linh tỏa hào quang vạn trượng, khoảng khắc sau liền đã biến thành rác rưởi ai thấy đều dẫm đạp, đây chính là mình sao?
- Ta nhớ kỹ, mười hai cát tát này khiến ta nhớ kỹ, trăm năm! Hừ hừ...
Âu Dương không hề nói một lời nào, trên mặt hắn chỉ lộ ra vẻ cười nhạt.
← Ch. 0572 | Ch. 0574 → |