← Ch.0590 | Ch.0592 → |
Một màn như vậy khiến Âu Dương hầu như không thốt lên được lời nào, rốt cuộc là cường giả cấp bậc nào mới có được thủ đoạn thần kỳ như thế? Chẳng lẽ là Tiên Tôn? Âu Dương biết Chí Cao Vô Thượng ở trong sáu cảnh giới trên Tiên giới tạm thời chưa xuất hiện, cho nên hắn cho rằng cao nhất cũng chỉ là Tiên Tôn.
Nhưng trên thực tế cho dù là Tiên Tôn tới được đây cũng không nhất định có thể làm được một màn thần kỳ như thế, có thể làm được như vậy đều là những lão quái vật ẩn dấu không biết bao nhiêu năm chưa lộ diện.
Độc Giác Kỳ Lân vốn đang điên cuồng sau khi nghe thấy âm thanh này không ngờ lại trở nên an tĩnh. Nó ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, sau đó bắt đầu vẫy đuôi, giờ khắc này Độc Giác Kỳ Lân đâu còn phong phạm vương giả, lúc này nó chẳng khác gì một con chó nhỏ khiến cho Âu Dương nhìn thấy mà giật mình không ngớt.
- Không biết tiền bối phương nào...
Âu Dương biết, hôm nay cái mạng của mình xem như được bảo toàn, Âu Dương vừa định lên tiếng cảm tạ người này thì bị thanh âm của hắn ngắt lời.
- Trên người của ngươi có sát ý khiến cho người khác sợ hãi, ngươi có được tín niệm chí cường giả, hơn nữa bản thân ngươi còn có được tín niệm bất bại, tương lai của ngươi đã được định trước là bất phàm, hôm nay lão phu cứu ngươi một mạng cũng không mong ngươi báo đáp, lão phu sẽ làm một cuộc giao dịch với ngươi, thế nào?
Thanh âm phiêu đãng trong rừng rậm.
- Giao dịch?
Âu Dương vẻ mặt chấn động, phải biết rằng, lời người kia vừa nói ra hầu như những con bài chưa lật của mình, có thể chỉ liếc mắt liền đã nhìn thấu được mình, vậy thì cần phải có thực lực mạnh cỡ nào?
- A...
Bỗng nhiên thanh âm này khẽ hô lên một tiếng, tiếp theo chợt nghe thấy một tiếng thở dài vọng ra từ trong rừng rậm.
- Ài... Thật không ngờ Hoắc Khải Phong cũng không đi nốt được bước cuối cùng này, hắn lại đem tín niệm chí cường giả của mình tặng cho ngươi, ngươi có quan hệ như thế nào với hắn?
Thanh âm kia ẩn chứa một tia bi thương.
- Hoắc Khải Phong...
Âu Dương đương nhiên biết, Hoắc Khải Phong trong miệng của người trên Tiên giới chính là Triệu Cương. Triệu Cương đã từng nói qua hắn cũng có chút danh tiếng trên Tiên giới, hiện tại xem ra Triệu Cương cũng không phải chỉ có chút danh tiếng đơn giản như vậy, ngay cả cường giả cấp bậc này cũng đều biết tới Triệu Cương, nghe khẩu khí dường như còn là quen biết.
- Tiểu tử, nếu như Hoắc Khải Phong đã đem tín niệm chí cường giả tặng cho ngươi, vậy thì quên cuộc giao dịch mà lão phu vừa nói đi, lão phu còn thiếu Hoắc Khải Phong một mạng, vừa rồi cứu ngươi là lão phu cam tâm tình nguyện không cần kể tới, bắt đầu từ giờ lão phu thiếu ngươi một mạng, nếu có một ngày ngươi không còn đường nào để đi trên Tiên giới, vậy thì hãy tới Di Vong Sâm Lâm, cho dù tất cả mọi người trên đời này đều là kẻ địch của ngươi, lão phu cũng có thể giữ cho ngươi một mạng!
Thanh âm này truyền ra một lần nữa, lời lẽ thực quá mức cuồng vọng.
Cho dù tất cả mọi người trên đời này đều là kẻ địch cũng có thể giữ cho ngươi một mạng!! Điều này cần khí phách lớn tới cỡ nào! Đây là một loại khí phách bao quát chúng sinh! Âu Dương tuy rằng không biết thanh âm này thuộc về ai, thế nhưng Âu Dương hiểu rõ, có tiện nghi thì mình phải chiếm.
Bản thân mình ở Tiên giới có thể nói là vô thân vô cố, ở nơi này mình chính là một người cô độc. Ngày trước khi tiến vào Chân Linh Giới mình còn có Vạn Tiên Sơn có Bạch Hủ Minh làm chỗ dựa, bất kể mình xảy ra chuyện gì cũng vẫn có người che chở, nhưng khi đến Tiên giới tất cả đều phải bắt đầu lại một lần nữa.
Mà bây giờ lai có một cường giả lên tiếng bảo thiếu nợ mình một mạng, vậy bản thân mình vì cớ gì mà không tiếp nhận.
- Ta rất nguyện ý cùng ngươi thực hiện một giao dịch!
Âu Dương mở miệng, cường giả như vậy không phải muốn gặp lúc nào liền có thể gặp được, nếu như có thể lôi kéo làm chỗ dựa là tốt nhất.
Giữ một mạng cùng với làm chỗ dựa không giống nhau. Giữ một mạng chỉ là một lần, gặp chuyện không may ngươi cứ tới đây, ta giữ cho ngươi một mạng, sau đó chúng ta sẽ không còn liên quan, nhưng nếu như trở thành chỗ dựa thì bất cứ lúc nào cũng đều sẽ ra mặt giúp ngươi.
- A...
Thanh âm này nghe thấy Âu Dương nói vậy thì rất giật mình.
Âu Dương chỉ cảm giác trước mắt mình hoa lên, một gốc đại thu khổng lồ không gì sánh được chợt hiện lên rồi tách ra một khe hở trên thân cây, một người trung niên toàn thân mặc áo bào màu xanh đậm từ trong thân cây bước ra.
Người trung niên khẽ ôm quyền hướng về phía Âu Dương, chẳng qua người mà hắn kính cũng không phải là Âu Dương, mà chính là tín niệm chí cưởng giả của Hoắc Khải Phong bên trong thân thể hắn.
- Tiểu tử kia, không biết bao nhiêu năm rồi ta chưa nhìn thấy có Phi Tiên dám xông vào Di Vong Sâm Lâm đó.
Người trung niên đi tới bên cạnh con kỳ lân, không ngờ chẳng thèm quan tâm tới hỏa diễm trên thân Độc Giác Kỳ Lân vươn tay vuốt ve vị vương giả trong Di Vong Sâm Lâm này.
Mà lúc này Độc Giác Kỳ Lân giống như một con chó nhỏ vô cùng nghe lời, thậm chí còn phục xuống trên mặt đất mặc cho người trung niên này vuốt ve! Một màn như vậy khiến Âu Dương rất giật mình, thực lực kỳ lân đủ để sáng ngang một Tiên Tôn, vậy muốn chinh phục được kỳ lân này cần phải có thực lực mạnh tới đâu!
Mà loại yêu thú kỳ lân này không phải chỉ có thực lực mạnh hơn nó thì nó sẽ thần phục, muốn khiến vương giả như vậy thần phục, phải có cơ duyên vô cùng lớn mới được.
Đương nhiên, còn có một khả năng đó là, tuổi tác của người trung niên này còn lớn hơn kỳ lân, khi Độc Giác Kỳ Lân này sinh ra, trung niên nam nhân này đã bắt đầu ở cùng với Độc Giác Kỳ Lân, bọn hắn là bằng hữu! Loại chuyện này Âu Dương đã từng nghe Triệu Cương nhắc đến!
Cái này gọi là đồng sinh! Tìm được một con vật chỉ vừa sinh ra đã là yêu thú, từ nhỏ đã cùng nó bồi dưỡng tình cảm, yêu thú này vào một thời gian nhất định sẽ nhận chủ, mà một khi hoàn thành đồng sinh, yêu thú này có thể cùng chủ nhân tâm linh tương liên.
Như kỳ lân yêu thú cấp Tiên Tôn này, nếu như cùng một Tiên Tôn đồng sinh, vậy thì trên cơ bản đồng nghĩa với việc bất khả chiến bại. Âu Dương nhìn thấy bộ dáng yêu thương nhìn người trung niên của kỳ lân, Âu Dương đột nhiên cảm giác được đây có thể thực sự là một đôi đồng sinh.
- Ta muốn nghe xem giao dịch của ngươi là gì...
Trung niên nam nhân ngồi trên những chiếc móng vuốt lớn của kỳ lân, kỳ lân vậy mà lại không nhúc nhích mặc cho chủ nhân ngồi ở đó.
Nhìn thấy một màn này, Âu Dương tin tưởng, Tiên Tôn có được một Độc Giác Kỳ Lân làm đồng sinh thú, tuyệt đối có tư cách lực chiến thiên hạ! Nhưng trong lòng Âu Dương lại có một ý niệm hoang đường, liệu có phải người trung niên này chính là người trẻ tuổi đáng thương trong Di Vong Sâm Lâm?
Trong lòng suy đoán cũng chỉ là suy đoán, Âu Dương khẳng định không dám nói ra, người ta sở dĩ coi trọng bản thân, là vì tín niệm của Triệu Cương, nếu như không có tín niệm của Triệu Cương, phỏng chừng mình đã bị kỳ lân này làm thịt.
← Ch. 0590 | Ch. 0592 → |