← Ch.0610 | Ch.0612 → |
Trên thực tế Âu Dương biết rõ, chân chính hữu dụng chỉ có mỗi mũi tên thứ nhất.
Trận đại chiến giữa mình cung Hoàng Thiên ở trên Mê Hồn Hải chính là ví dụ, sau khi mũi tên thứ nhất thất thủ, cho dù mũi tên sau đó có xảo diệu tới đâu, nhanh tới đâu, Hoàng Thiên cũng đều có thể sử dụng kiếm trong tay chặt đứt. Lúc trước nếu như không phải mình ra tay quá đột ngột, có lẽ mình đã thua rồi.
- Một đấu mười, nhất định vừa lên là phải làm hỗn loạn luôn đội ngũ mà chúng hình thành!
Âu Dương vặn ngón tay, tuy rằng trận đấu này có tính khiêu chiến khá cao, nhưng Âu Dương vẫn rất mong chờ nó.
Màn đêm phủ xuống, bên trong Di Vong Thành, mấy bóng đen lướt đi không ngờ không quan tâm đến ánh sáng chiếu qua, nơi bọn họ đi qua toàn bộ ánh sáng đều ảm đạm đi, mà mấy bóng đen này nhấp nhô vài cái không ngờ đã tiến vào bên trong lôi đài tử vong.
- Tam ca, ngươi khẳng định có thể giết chết được Diêm La kia chứ?
Trong bốn cái bóng, một tên lùn nhất lên tiếng hỏi.
- Hắn chẳng qua chỉ là một Phi Tiên, chúng ta mỗi người đều có Linh Tiên lực, còn sợ không giết được hắn sao!
Một bóng đen rất tự tin trả lời.
Kỳ thực suy nghĩ của hắn cũng không sai, dù sao bốn Linh Tiên giết một Phi Tiên, vậy so với giết gà còn đơn giản hơn, nhưng bọn họ quên mất một chuyện, đó chính là nơi này không phải giã ngoại, nơi này là lôi đài tử vong.
Cho nên khi bọn họ đang nói những lời đó, một mảnh bạch cốt đột nhiên mọc lên từ dưới nền đất, trong nháy mắt hình thành nên một bạch cốt lao tù rất lớn không ngờ trực tiếp vây nhốt bốn người bọn họ vào trong đó.
- Không tốt! Bị phát hiện, đánh vỡ bạch cốt lao tù này chạy trốn thôi!
Tam ca kia thấy cả nhóm bị bạch cốt lao tù vây khốn, ý nghĩ đầu tiên hiện lên chính là bỏ chạy, đáng tiếc bọn họ quá coi thường bạch cốt lao tù này, lực lượng do bốn bóng đen liên hợp đánh lên bạch cốt lao tù không ngờ không tạo thành một chút thương tổn nào cho nó, mà bạch cốt lao tù này lại bắt đầu chậm rãi sinh trưởng ra máu thịt.
- Xong rồi! Đây là Bạch Cốt yêu thú biến thành, tự bạo! Linh hồn phi độn!
Tam ca kia khi thấy máu thịt bắt đầu sinh trưởng liền biết, đây không phải chỉ là một bạch cốt lao tù giản đơn, mà đây là do Bạch Cốt yêu thú đồng sinh cùng con người biến thành, đối mặt với bạch cốt lao tù như vậy bọn họ chỉ có một lựa chọn duy nhất đó chính là linh hồn phi độn mà chạy trốn!
Tam ca ầm một tiếng tự bạo thân thể, toàn bộ linh hồn hóa thành một đạo lưu quang cực nhanh bay về phương xa. Mà ba người còn lại chỉ thoáng do dự trong chốc lát, máu thịt đã bao trùm toàn bộ lao tù, lúc này cho dù bọn họ muốn tự bạo cũng không còn cơ hội nữa!
Vô số máu tươi phun ra tràn ngập bên trong lao tù, ba người trong nháy mắt bị bao phủ bên trong bể máu, vô luận là linh hồn hay là thân thể, toàn bộ đều hóa thành hư vô!
Ba người vừa chết đi, trên mặt đất có một con yêu thú khổng loof thân rùa nhưng đầu cho xuất hiện tại nơi này, hai mắt yêu thú này thuần một màu trắng, ở trên thân rùa không ngờ còn mọc ra một đôi cánh màu trắng.
Đây là một con Bạch Cốt yêu thú vẫn chưa thành niên, sau khi nó hoàn toàn trưởng thành, cái đầu chó của nó sẽ biến hóa thành đầu kỳ lân, mà đôi cánh phía sau cũng lớn lên, đến lúc đó nó sẽ có đc năng lực phi hành.
Bạch Cốt yêu thú này chính là họ hàng với Kỳ Lân, cũng được coi là Kỳ Lân nhất mạch, chẳng qua so với Thú Vương Kỳ Lân, đẳng cấp của chúng còn thấp hơn rất nhiều, nhưng không nên vì nó thua kém Kỳ Lân mà xem thường nó, nếu như một Tiên Tôn trung giai giao đấu với một Tiên Tôn đỉnh phong, Tiên Tôn trung giai lại đồng sinh cùng với một Bạch Cốt yêu thú, như vậy chiến thắng nhất định sẽ thuộc về Tiên Tôn trung giai.
Sau khi Bạch Cốt yêu thú hướng về bầu trời rít gào vài tiếng, bất đắc dĩ chui vào trong lòng đất, dù sao vẫn chưa thành niên, đôi cánh của nó chưa lớn, nên căn bản không có được năng lực phi hành.
- Mấy tên vừa rồi ngươi ăn chỉ là tôm nhỏ cá nhỏ mà thôi!
Thạch Phong tựa như một quỷ ảnh xuất hiện trên lưng Bạch Cốt yêu thú, còn Bạch Cốt yêu thú lại dùng cái đầu rất lớn của mình cọ cọ vào hắn, bộ dáng thập phần thân cận.
Đây chính là yêu thú đồng sinh của Thạch Phong, yêu thú này đã sống cùng với Thạch Phong vô số năm, nhưng đến giờ vẫn chưa thành niên, vẻn vẹn chỉ nhìn điểm này liền biết được gia hỏa phun lửa ở trong Di Vong Sâm Lâm kia hung tàn tới mức độ nào.
Yêu thú bình thường nếu lớn lên cùng với chủ nhân, chủ nhân có thể mượn lực được từ trên người yêu thú, mà yêu thú đồng thời cũng có thể thôn phệ được lực lượng của chủ nhân, nếu như có đủ lực lượng cho yêu thú thôn phệ, trong một thời gian ngắn tạo ra một con yêu thú thành niên cũng không phải là không được.
- Giám sát nơi này, nhìn xem có thể bắt được con cá lớn nào hay không?
Thân thể Thạch Phong lại một lần nữa dung nhập vào trong màn đêm.
Trên bầu trời, một nam tử tóc đỏ nhìn xuống bên dưới, một màn vừa rồi phát sinh hắn đều trông thấy toàn bộ, bốn con cá nhỏ kia thực chất chính là mồi câu mà hắn tung ra, hắn muốn nhìn một chút, xem qua nhiều năm như vậy, lôi đài tử vong có còn được thực lực như xưa hay không.
Hiện tại xem ra, thực lực của lôi đài tử vong còn cường đại hơn rất nhiều so với suy nghĩ của hắn.
- Ài... tối không dùng được, xem ra chỉ có thể dùng sáng!
Mộc Phần Tâm này nguyên bản muốn bắt Diêm La đi để nghiên cứu về linh hồn hỏa diễm, thân là tông chủ Phần Hỏa Tông, Mộc Phần Tâm đối với tất cả các loại hỏa diễm đều có một sự si mê từ tận linh hồn, hai đại hỏa diễm thiên hạ chí cường, Kỳ Lân Chân Hỏa căn bản không phải là thứ mà nhân loại có thể có được, cho nên Mộc Phần Tâm đành phải buông tha.
Còn linh hồn hỏa diễm chỉ xuất hiện trên người nhân loại, thế nhưng cho tới bây giờ nhân loại đều không thể tu luyện được, hôm nay rốt cuộc cũng gặp được một người có thể tu luyện linh hồn hỏa diễm, một trong hai hỏa diễm chí cường, Mộc Phần Tâm bất kể thế nào cũng nhất định phải giao lưu một chút cùng với người này.
Mộc Phần Tâm thở dài một hơi, hắn biết lần này mình cần phải nhỏ máu rồi, lôi đài tử vong này chính là lục thân bất nhận, cho dù là Tiên Tôn như mình nếu như dám đùa giỡn ở nơi này không chừng cũng sẽ bị diệt.
- Ài...
Mộc Phần Tâm lại thở dài một lần nữa, tiếp theo hỏa diễm trên người hắn bắt đầu bùng cháy, toàn bộ bầu trời đều bị hỏa diễm chiếu sáng.
- Đến rồi sao? Đáng tiếc, con cá lớn không ngờ lại dùng phương pháp này...
Dưới lòng đất, Thạch Phong chậm rãi hiển lộ ra sắc mặt thất vọng...
- Tông chủ Phần Hỏa Tông Mộc Phần Tâm tới đây bái kiến!
Trên bầu trời, thanh âm của Mộc Phần Tâm truyền vào trong tai Thạch Phong, mà bên trong lôi đài tử vong cũng không hề có bất kỳ kẻ nào lên tiếng, duy nhất chỉ có âm thanh rít gào của Bạch Cốt yêu thú vang vọng.
Toàn bộ lôi đài tử vong vẫn yên tĩnh như trước, không có một ai đi ra, phảng phất như nơi này là một tử địa.
← Ch. 0610 | Ch. 0612 → |