← Ch.0675 | Ch.0677 → |
Bây giờ Bạch Hủ Minh như có cảm ứng, mấy ngày trước lão đã nghe tin bát quái phong kín Yêu Giới, nhưng lão cảm giác hình như hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó.
- Tổ sư tại thượng, Âu Dương cả đời này đều nhảy múa trên đao phong, hắn không muốn bước vào giới tu luyện lại từng bước một trở thành vua trong vua. Bây giờ đi đến một bước này đến cùng là đúng hay sai? Hay phải nói Âu Dương vốn nên làm một người bình thường?
Bạch Hủ Minh nhớ tới đệ tử của mình, đệ tử này cả đời sống quá cực khổ. Người bình thường có thể bế quan tu luyện nhưng hắn thì không, hắn phải không ngừng giết chóc, không ngừng trưởng thành.
Giết chóc, đối với một ác ma thì giết chóc đương nhiên không là gì cả, có lẽ ác ma sẽ yêu thích chém giết. Nhưng Âu Dương không phải là ác ma. Bạch Hủ Minh còn nhớ thiếu niên lần đầu tiên bước vào Âm Vân phong, vẻ mặt mờ mịt.
Bạch Hủ Minh còn nhớ bộ dạng Âu Dương lúc chơi xấu với lão, cười rất là vui vẻ, lão còn nhớ hắn bởi vì luyện tiễn thuật mà xuất thần. Không lẽ, tất cả vào hôm nay sẽ đi đến cuối đường?
Bạch Hủ Minh thầm cầu nguyện:
- Âu Dương, bất cứ lúc nào ngươi vẫn còn có sư phụ, dù có như thế nào nhất định phải sống sót! Núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt!
Hồn điện, Vạn Hồn Nhai, trong biển mây, khóe mắt Vệ Thi ngấn lệ. Bát quái phong tỏa Yêu Giới, Ngụy Bỉnh Dập xuất động toàn bộ chín cái bóng, chuyện này sớm kinh động hai giới.
Đây mới là thực lực chân chính của Ngụy Bỉnh Dập, chín cái bóng, chín cái bóng thực lực gần như ngang ngửa với bản tôn, chín Ngụy Bỉnh Dập! Dù Âu Dương có năng lực thông thiên triệt địa đến đâu thì lần này hắn làm sao đón đỡ tất cả?
- Âu Dương, chàng từng nói với ta, dù con đường phái trước có gian nguy bao nhiêu thì chàng vẫn sẽ đối mặt, lần này chàng có thể xông qua ải này không?
Vệ Thi siết chặt vạt áo, lầm bầm:
- Mặc kệ chàng còn sống hay đã chết, ta vẫn sẽ chờ chàng bảy ngàn năm.
Cách xa Phong Bạo thành, Ngụy Bỉnh Dập cũng nhìn thấy chiến ý của Âu Dương. Ngụy Bỉnh Dập cách Âu Dương không đủ vạn dặm, bên cạnh y đứng một cái bóng giống hệt y, tám cái bóng khác như ẩn như hiện ở xung quanh.
Chí cái bóng không heinej thì thôi, đã xuất hiện liền giết người! Mọi người từ trong mắt của Ngụy Bỉnh Dập đọc được tín niệm tất sát. Vương giả này hôm nay rốt cuộc làm khó dễ, y muốn cho thế giới này biết không ai có thể khiêu chiến uy nghiêm của y.
Ngụy Bỉnh Dập lên tiếng:
- Kết thúc đi! Ngươi chẳng qua là phù dung sớm tàn, dù rực rỡ xinh đẹp nhưng chỉ trong khoảnh khắc!
Bát quái biến mất, chín cái bóng cùng xuất hiện sau lưng hoặc trước mặt y.
Lúc này dù Ngụy Bỉnh Dập có hành động như thế nào thì luôn sẽ có một chuỗi tàn ảnh không ngừng hiện ra xung quanh y, khí thế hủy thiên diệt địa phát ra từ người y.
- Vương giả! Hôm nay hãy nhìn xem ai mới là vương giả thật sự!
Âu Dương không nói nhiều, khi Ngụy Bỉnh Dập phát động thì một mũi huyết sắc tên bắn ra khỏi tay hắn. Mũi tên này rạch phá không gian xâm nhập vào bóng đêm, khi tên lại xuất hiện thì đã tới trước mặt Ngụy Bỉnh Dập, mũi tên xuyên thủng thân hình của y.
Nhưng bị đâm xuyên chỉ là một cái bóng!
*Ong!*
Âm rung phát ra, không gian như bị xé rách, một bàn tay to đỏ rực từ trên trời giáng xuống chỗ Âu Dương, bàn tay to xẹt qua đâu thì dù núi cao hoặc không gian đều bị nghiền nát.
Đối diện một kích kia, Âu Dương không lùi bước mà giương cung bắn khung trời!
- Giương cung phá khung trời!
Khi mũi tên bay ra, sau lưng Âu Dương lại lần nữa hiện ra cái bóng Thứ Kiêu cung, đây gần như là mũi tên mạnh nhất của hắn! Mũi tên này có lực lượng phá nát hư không, hủy thine diệt địa. Dù là huyết thủ nhìn như có thể xé nát tất cả ở trước mũi tên này chỉ có thể vỡ vụn!
- Ba Ngàn Thế Giới!
Ngụy Bỉnh Dập trung ra bàn tay to xong người phập phòng vô số hoa cỏ cây cối, đây là tuyệt kỹ mạnh nhất của y, Ba Ngàn Thế Giới! Từ khi Ngụy Bỉnh Dập tu thành Ba Ngàn Thế Giới đến nay chưa từng sử dụng nó, hôm nay đối mặt địch thủ Âu Dương, y rốt cuộc lấy ra tất cả.
Nhất hoa nhất thế giới, nhất mộc nhất phù sinh, tất cả cỏ cây vòa giờ phút này đều trở thành thế giới trong tay Ngụy Bỉnh Dập. Thế giới Âu Dương ở vào khoảnh khắc Ba Ngàn Thế Giới giáng xuống thì vỡ ra từng mảng!
Âu Dương đứng trong thế giới vỡ vụn, cảm thấy vô lực, đây là một thứ giống như lĩnh vực, nó là thủ đoạn mạnh nhất của Ngụy Bỉnh Dập xưng hùng thiên hạ. Nếu Ngụy Bỉnh Dập chỉ là sức chiến đấu vô song thì y dựa vào cái gì xưng hùng?
Thế giới trong Yêu Giới vỡ vụn, Diệp lão và Kiếm Vũ Nhai mắt đầy chấn kinh, họ chưa từng thấy Ba Ngàn Thế Giới!
Miệng Diệp lão bật thốt bốn chữ:
- Chí cao vô thượng!
Nhưng Diệp lão đã sai rồi, đây còn chưa phải là chí cao vô thượng. Chí cao vô thượng giống như trong Thánh Chiến phương pháp đã ghi chép, tâm suy nghĩ liền đạt thành niệm, đó mới là chí cao vô thượng chân chính. Hiện tại Ngụy Bỉnh Dập cách chí cao vô thượng chỉ có một bước, nhưng một bước này y dừng lại đã rất nhiều năm, lần này y muốn nuốt Âu Dương chính là vì để trùng kích chí cao vô thượng.
Âu Dương hét to:
- Muốn giết ta thì phải trả đủ cái giá đắt!
Âu Dương nghênh đón không trung vỡ vụn, giương cung bắn tên, mũi tên như mặt trời cháy bỏng mang theo ánh sáng đỏ chiếu rọi bầu trời xung quanh.
Ngọn lửa ở trên không trung thiêu đốt, điên cuồng mở rộng xung quanh. Lửa đi qua đâu, dù là Ba Ngàn Thế Giới cũng bị đốt cháy tan tành.
- Âu Dương điên rồi! Hắn đốt cháy lửa sinh mệnh của mình!
Diệp lão nhìn thấy tình hình này rất muốn lao lên ngăn cản Âu Dương, nhưng lão biết trong đại chiến như vậy lão không có tư cách đó.
"Dù cho là phút cuối của cuộc đời cũng phải khiến lửa đốt cả bầu trời thành tán ca cho ta!" Đây là suy nghĩ trong lòng Âu Dương.
Hiện tại Âu Dương giống như thật sự đạt đến chí cao vô thượng, tâm nghĩ đến chính là niệm đạt thành.
Ngọn lửa dựa theo ý của Âu Dương bắt đầu đốt sạch bầu trời, dù là Ba Ngàn Thế Giới của Ngụy Bỉnh Dập trong khoảnh khắc này cũng không thể ngăn cản lửa của hắn! Một mũi tên đốt trời, đây là một mũi tên đốt trời chân chính. Lúc này dù là ở bất cứ nơi đâu trong thế giới Dị tộc cũng đều thấy được bầu trời bị đốt đỏ rực.
- Ngụy Bỉnh Dập! Đây là mũi tên cuối cùng của ta, mũi tên này có lẽ cũng là mũi tên cuối cùng của ngươi!
Khi ngọn lửa thiêu cháy khắp bầu trời thế giới Dị tộc thì Âu Dương đứng giữa ngọn lửa, tay chậm rãi kéo căng dây cung cảu Thứ Kiêu cung, một con hỏa diễm cự kiêu hiện ra bên trên Thứ Kiêu cung.
Tùy theo Âu Dương không ngừng kéo dây mà hỏa diễm cự kiêu từ từ sống lại! Đúng vậy, nó chịu tải tất cả lực lượng của Âu Dương và Thứ Kiêu cung, mũi tên này được hắn gọi là tuyệt mệnh tiễn.
- Điên rồi! Ngươi điên rồi!
Ngụy Bỉnh Dập chưa từng trông thấy kẻ nào điên cuồng như vậy, cái tên này trong đánh nhau tâm linh tan vỡ đến mức dùng cách như vậy để chấm dứt chiến đấu.
← Ch. 0675 | Ch. 0677 → |