← Ch.0729 | Ch.0731 → |
Tốc độ của Âu Dương nhanh giống như một ánh sáng. Nhưng yêu thú phía sau hắn trước sau vẫn duy trì tốc độ. Âu Dương biết, nếu tiếp tục như vậy mình tuyệt đối không thể nào chạy thoát.
- Mẹ kiếp, chẳng lẽ phải vận dụng lực lượng tâm ma sao?
Âu Dương cảm thấy có chút uất ức. Nói thật Âu Dương dám chạy như thế vì có hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất chính là hắn luôn cảm thấy trên Man đảo có bí mật. Nguyên nhân thứ hai đương nhiên là hắn muốn bỏ rơi tên Tháp Khắc kia. Nhìn ánh mắt của Tháp Khắc, Âu Dương cảm thấy gia hoả này nhất định đã biết điều gì đó. Âu Dương rất tin tưởng vào cảm giác này.
- Đuổi! Ta cho các ngươi đuổi!
Âu Dương phóng Tu La Tiễn ra. Tu La Tiễn mang theo một mảnh Hỏa Vân rực cháy phóng về phía sau. Quả nhiên lần này có hiệu quả. Một đám yêu thú truy đuổi phái sau bị thiêu thành tro tàn. Nhưng không có cách nào, Tu La Tiễn vẫn chỉ là phế vật, không có cách nào thiêu chết hết đám yêu thú bay đầy trời kia!
Trên mặt đất chợt truyền tới một tiếng gầm. Âu Dương cúi đầu nhìn xuống. Vừa nhìn, Âu Dương thiếu chút nữa thì hộc máu. Chỉ thấy một con kỳ lân một sừng còn lớn hơn gấp mười lần so với con kỳ lân một sừng trong Di Vong Sâm Lâm từ dưới đất đạp không đi đến. Toàn thân nó đều có ngọn lửa chí dương hừng hực thiêu đốt!
- Mẹ ơi...
Âu Dương biết, đây là một kỳ lần một sừng đã trường thành. Hỏa diễm chí dương kia có thể thuấn sát một tiên tôn bình thường. Cho dù là lôi tâm ma ra, bản thân mình cũng không nhất định có thể giết chết được nó.
Ầm...
Một hỏa vân còn lớn hơn hỏa vân của Tu La Tiễn lúc nãy vô số lần bay về phía Âu Dương. Cánh tay Âu Dương thoáng động. Thứ Kiêu Cung hóa thành một con cú huyết sắc hiện lên bên cạnh Âu Dương. Trong nháy mắt con cú huyết sắc này bùng cháy, khiến hỏa diễm linh hồn vây quanh Âu Dương.
Không còn lực lượng tâm ma, Âu Dương cũng mất đi hỏa diễm linh hồn. Bây giờ hắn chỉ có thể sử dụng hỏa diễm linh hồn trên Thứ Kiêu Cung! Từ khi nhận được Thứ Kiêu Cung đến nay luôn là mình sử dụng nó. Không nghĩ tới hôm nay mình lại bị Thứ Kiêu Cung sử dụng.
Nhiệt độ của Hỏa Vân lên tới cực cao. Cao đến mức cho dù có hỏa diễm linh hồn hộ thân, thời điểm Âu Dương xuyên qua nó cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ này khiến thân thể gần như vặn vẹo.
Ầm...
Trong Man đảo, phía trên một hồ nước khổng lồ, một con cóc lớn tới trăm trượng đột nhiên vọt lên khỏi mặt nước. Trên lưng con cóc này mọc mười hai mắt. Mỗi một con mắt đều mang theo những hào quang khác nhau. Lúc này con cóc lớn kêu lên một tiếng. Mười hai con mắt không ngờ phun ra mười hai đạo hào quang đâm về phía Âu Dương!
- Chết chắc!
Âu Dương căn bản không cần cảm nhận hào quang kia, chỉ nhìn hình thể đã biết, đây chắc chắn là một con quái vật không hề thua kém với con kỳ lân một sừng kia. Mụ nội hắn, đây không phải là Man đảo. Đây hẳn là đảo Tử Vong mới đúng...
- Chết thì cùng chết!
Âu Dương bỗng nhiên dừng người lại. Ầm một tiếng cả người liền lao về phía mặt đất. Khắp mặt đất đều là yêu thú. Lúc này hạ xuống căn bản không khác gì tự tìm cái chết.
- Mẹ nó, còn chưa làm Yêu tổ, còn chưa làm Yêu tổ để bị yêu làm thịt...
Âu Dương phiền muộn. Đáng lẽ ra mình lên đảo sau đó sẽ diễn cảnh máu chó, vừa ra vạn yêu bái phục. Nhưng đáng tiếc tưởng tượng luôn khác xa so với hiện thực nhưng không ngờ lại khác tới như vậy. Đừng nói là vạn yêu bái phục, mình có thể không bị những yêu thú này làm thịt đã xem như mình mệnh lớn.
Ầm...
Âu Dương vừa rơi xuống một ngọn núi nhỏ, liền cảm giác có một hòn đá lớn từ phía trước mặt đánh tới. Âu Dương không kịp phản ứng đã trực tiếp bị hòn đá đập vào trong lòng đất!
Mụ nội hắn, không phải là núi nhỏ. Đây là một con địa yêu thú lớn tựa như hòn núi nhỏ. Sau khi bị gia hoả này đánh một cái liền cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình gần như đều nát bấy. Thân thể cấp tiên tôn bị một chiêu đánh vào như vậy, nội tạng gần như nát bấy, có thể tưởng tượng quái vật kia mạnh tới mức nào.
Sau khi tiến vào lòng đất, Âu Dương bắt đầu chui xuống đất. Trên trời không được vậy lão tử còn không thể chui xuống đất sao? Nhưng sự thực chứng minh, chui xuống đất cũng không được. Âu Dương vừa trốn vào lòng đất, liền có một con tê tê dài tới trăm mét dùng cái đuôi đánh Âu Dương bay ra ngoài.
Lần này trực tiếp làm cánh tay trái của Âu Dương vỡ nát. Uy lực lần này tuyệt đối kinh khủng hơn một đòn toàn lực của tiên tôn!
- Ta ngất... Trên trời không đường xuống đất không cửa...
Âu Dương không thể nói được gì nữa. Lẽ nào ngày hôm nay mình đã đi tới đường cùng sao? Nếu như những quái vật này cùng tiến lên, đừng nói là mình cấp Kim Tiên, cho dù tâm ma đi ra mình cũng đừng hòng sống sót.
- Mẹ kiếp, ngươi muốn chết cũng đừng mang ta theo có được hay không? Đây là đảo gì vậy. Mụ nội nó, toàn là yêu thú thượng cổ Yêu thú!
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên trong lòng Âu Dương. Sau khi tiếng hò hét vang lên, lực lượng mà Âu Dương cảm giác đã mất đi lại trở lại trên thân thể.
- Hỏa diễm!
Âu Dương hô to một tiếng, tiếp theo hỏa diễm linh hồn giống như không cần tiền phóng lên trời. Âu Dương giống như một vị thần linh hỏa diễm từ dưới đất lao ra, lại bay lên trên không!
- Ai cản ta thì phải chết!
Âu Dương mặc kệ những yêu thú này nghe có thể hiểu hay không, thần lực của hắn chấn động. Trong khoảnh khắc cánh tay hắn liền khép lại. Tay trái cầm Thứ Kiêu Cung, tay phải kéo dây cung. Một mũi tên còn cường đại hơn Tu La Tiễn đã xuất hiện bên trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương!
Vèo...
Mũi tên này mang theo hắc sắc và bạch sắc, giống như muốn phân toàn thế giới ra thành hai màu hắc bạch.
Một mũi tên cách thế! Đây thật sự là một mũi tên cách thế. Mũi tên này mang theo khí thế mạnh mẽ bắn trúng một con chim đại bàng lớn tới ngàn mét đang giương cánh trên bầu trời, mang theo một chuỗi dài kim sắc và một tiếng động lớn.
- Tất cả đều cút cho ta!
Tuy rằng Âu Dương kêu lên thực sự hung hăng càn quấy, nhưng hắn chạy cũng rất nhanh. Trên đường đi xông trái, xông phải, bỏ rơi vô số yêu thú thượng cổ. Cuối cùng không ngờ Âu Dương chui vào một rừng hoa đào!
Đây là một thung lũng. Trong thung lũng này đều là rừng đào. Tuy nhiên tạm thời Âu Dương không phát hiện thấy có yêu thú thường xuyên lui tới. Đây xem như là may mắn trong bất hạnh.
Phù...
Thở ra một hơi thật dài, Âu Dương sờ trán một cái. Không ngờ lúc này trên trán đã xuất hiện mồ hôi lạnh. Vừa nãy tuy rằng chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, nhưng mình nhiều lần vào sinh ra tử. Nếu không phải cuối cùng nhờ lực lượng tâm ma, sợ là mình đã sớm chết ở đó...
- Ha ha... Phương pháp thánh chiến quả nhiên bất phàm...
Ngay khi Âu Dương thở phào nhẹ nhõm, cây đào bắt đầu lay động. Một nữ tử trôi nổi giữa không trung, toàn thân đều đắm chìm trong cánh hoa đào đạp lên con đường trúc bước trong không gian dần đi tới.
Hai tay của nàng cầm hai thanh trường kiếm. Dung mạo của nàng nếu dùng bốn chữ nghiêng nước nghiêng thành để miêu tả tuyệt đối không phải là quá đáng. Toàn thân mặc y phục màu phấn hồng phối hợp với dáng vẻ khuynh thành đủ để mê hoặc nam tử trong toàn thiên hạ.
← Ch. 0729 | Ch. 0731 → |