Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Cung - Chương 0746

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 0746: Số phận (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Lazada


Vào lúc này Tháp Khắc mặt lạnh đứng ở đó. Nhưng giờ phút này Âu Dương lại thấy ánh mắt của Tháp Khắc có chút cổ quái.

Hắn không phải! Đây là suy nghĩ trong lòng Âu Dương. Âu Dương không nói ra suy nghĩ trong lòng mình. Huyết mạch của yêu tộc cực kỳ hung mãnh. Thân thể Man tộc chính là sức chiến đấu vô song. Nhưng vừa nãy rõ ràng cái bóng của Tháp Khắc không đủ cường đại. Nếu như nói ai giống huyết mạch Yêu tổ, có lẽ phải nói đến mình. Cái bóng của mình có chút cổ quái.

Lực chiến đấu cái bóng của mình quá mạnh mẽ. Điểm này không có ai phủ nhận. Nhưng tất cả mọi người theo bản năng cảm thấy mình cường đại, nên không hỏi nhiều.

Chỉ có điều bản thân Âu Dương biết mình không thể nào là huyết mạch Yêu tổ gì đó. Thân thể này của mình đến từ địa cầu, đánh tám gậy tre cũng không tới Yêu tổ. Đồng thời, Âu Dương cũng không nhận thấy mình là loại hình thần linh chuyển thế gì cả. Điều này căn bản là vô căn cứ!

Như vậy người đáng nghi ngờ nhất ở đây không ngờ lại là hai người Yên Hồng và Mê Đồ Hòa Thượng. Lúc này Âu Dương cũng cảm thấy mơ hồ. Ban đầu hắn vốn cho rằng Tháp Khắc là huyết mạch Yêu tổ. Nhưng chuyện đến nước này không ngờ Tháp Khắc lại không phải! Vậy trong những người này ai là huyết mạch Yêu tổ?

- Trước tiên mặc kệ là ai. Dù sao đi nữa là ai thì trong lòng người đó tự rõ!

Ánh mắt Mê Đồ Hòa Thượng vẫn không hề rời khỏi Tháp Khắc. Từ dáng vẻ ghét cái ác như kẻ thù của hắn, Âu Dương cảm thấy khả năng Mê Đồ Hòa Thượng là huyết mạch của Yêu tổ cũng không lớn lắm. Bởi vì cái bóng của Mê Đồ Hòa Thượng không đủ hung mãnh. Thậm chí cái bóng đó còn không bằng Mê Đồ Hòa Thượng.

Yên Hồng lại càng không cần phải nói. Cái bóng của Yên Hồng chính là một cái bóng âm nhu. Cái bóng này tuyệt đối không thể là huyết mạch Yêu tổ.

- Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Lẽ nào ta không đã quên điều gì sao?

Âu Dương biết, mình nhất định đã bỏ qua điều gì đó. Mộc Tùng và Cốc Thanh Vũ không đáng để nghi ngờ. Bạch Tinh cũng không cần nói. Nghi ngờ của Bạch Tinh đã được mình rửa sạch. Cái đại bổng bị chém đứt chính là chứng minh tốt nhất. Trên Kỳ Lân Nha có vài lỗ thủng cũng chứng minh Mạnh Cường không đáng nghi. Cái bóng không đủ hung mãnh chứng minh những người khác không đáng nghi! Như vậy tính ra có vẻ như mình đáng nghi nhất?

Cái bóng của mình hung mãnh nhất. Cái bóng của mình còn có thể cười âm hiểm với mình! Điều này quá thần kỳ! Nhưng Âu Dương dám thề, mình tuyệt đối không phải là huyết mạch Yêu tổ. Nếu như mình là huyết mạch Yêu tổ, mình đã sớm làm thịt tất cả những người tiến vào đây.

- Trước không cần nói tới những điều này đã. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước. Đại nhân đại nghĩa, đại trí đại dũng đều đã qua. Xem thử phía sau, Yêu tổ đã chết này còn có thể giở quỷ kế gì nữa.

Mạnh Cường cảm thấy có chút phiền. Hắn đứng ở bên cạnh Âu Dương quay về phía mọi người nói.

- Phải, ta cũng nghĩ như thế!

Trong lúc nhất thời Âu Dương cũng không có manh mối. Bây giờ dường như mọi người đều không đáng nghi. Âu Dương biết, nhất định có một huyết mạch Yêu tổ đang lẫn trong mọi người chờ tới cuối cùng sẽ phục kích mọi người.

- Đi thôi! Đi về phía trước. Xem thử Yêu tổ thối tha này còn giở trò quỷ gì. Nếu để cho lão tử phát hiện chân thân của hắn, lão tử nhất định sẽ lột da lóc thịt hắn, khiến hắn sau khi chết cũng không được an bình!

Bây giờ Mộc Tùng hận nhất chính là tên Yêu tổ này. Hắn tiếp tục nói:

- Đến lúc đó mặc kệ ai là huyết mạch Yêu tổ chết tiệt kia, nhìn thấy lão tử lột da lóc thịt tổ tông của hắn, lão tử không tin hắn không lăn ra!

- Đúng, phải làm như vậy! Lột da lóc thịt tổ tông của hắn, xem con rùa hắn có ra hay không! Âu Dương ngươi chú ý một chút. Nếu ai có dị động, giết chết hắn trước!

Mạnh Cường cũng tán thành suy nghĩ của Mộc Tùng. Hắn còn không quên nói cho Âu Dương biết:

- Nhớ kỹ, ngay cả ta cũng thế. Nếu lúc nào thấy ta có dị động lập tức giết chết!

Hắn nói như vậy chính là muốn nói cho mọi người biết, không quản ngươi có đúng là huyết mạch Yêu tổ hay không, đều phải thành thật một chút cho ta...

- Muốn lột da lóc thịt tổ tông hắn thì cũng phải đi vào!

Mê Đồ Hòa Thượng ở bên cạnh lạnh lùng nói một câu, khiến một đám cuồng nhân đang thảo luận làm sao lột da lóc thịt Yêu tổ đều ngừng lại.

Yêu tổ, tại thời kỳ thượng cổ, hẳn phải là một nhân vật cấp cấm kỵ. Cái tên gọi này không phải để người ta có can đảm cũng tùy tiện nhắc đến. Nhưng đã nhiều năm như vậy, tuy rằng có người nhớ tới Yêu tổ trước kia, nhưng lại không còn uy hiếp như trước nữa.

Âu Dương biết đây chính là nỗi bi ai của cường giả. Bất luận ngươi đi tới cảnh giới gì, ngươi cũng không có cách nào vĩnh viễn uy hiếp thế nhân. Bất kể là cường giả loại nào, trước mặt thời gian cũng chỉ có thể là một nhược giả. Một ngày nào đó thời gian sẽ khiến tất cả mọi người không nhớ tới ngươi nữa.

- Có thể thời gian mới là người mạnh nhất trên thế giới này. Nó cũng là người mạnh nhất trong mỗi thế giới...

Âu Dương cười khổ nói với mình một câu. Mạnh Cường ở bên cạnh hắn nghe được câu này liền trở nên suy tư. Vừa nãy tất cả mọi người đều mắng Yêu tổ. Tuy rằng Mạnh Cường mắng chửi cũng vui vẻ, nhưng hắn đạt được tiên tôn, ở bên ngoài cũng một là một nhân vật uy hiếp tám phương. Bây giờ hắn có thể hiểu rõ tâm tình của Âu Dương lúc này.

- Thời gian như một quyển sách. Mỗi giờ mỗi khắc đều lật sang trang kế tiếp. Có người có thể xuất hiện ở một trang nào đó. Có người có thể xuất hiện tạo thành một bài văn. Có người, cho dù thời gian quên lãng hắn, trước sau hắn có thể xuyên qua tất cả.

Mạnh Cường nói có tác dụng vỡ lòng rất lớn, khiến Âu Dương cũng phải giật mình nho nhỏ.

Giải thích này quá thông suốt. Thật vậy, thời gian chính là một quyển sách. Nó không thể nào dừng lại vì ai đó. Điều ngươi có thể làm không phải là khiến trên quyển sách này tràn ngập tên của ngươi, mà khiến tên của ngươi xuất hiện nhiều nhất trên sách...

- Ai mới là nhân vật chính của quyển sách này?

Mê Đồ Hòa Thượng đi tới. Hắn cũng nghe thấy hai người Âu Dương cùng Mạnh Cường nói chuyện với nhau. Ý tứ của Mê Đồ Hòa Thượng chính là muốn ám chỉ thời đại lớn sắp tới lần này. Mỗi lần thời đại lớn xuất hiện đều sẽ xuất hiện một nhân vật chính. Tuy nhiên không có ai biết người nào là nhân vật chính. Nhân vật chính lần trước là ai cũng là một điều bí ẩn. Tuy nhiên bọn họ chỉ có thể làm người chứng kiến đại nhân vật chính một thời thôi.

- Nhân vật chính là ai không quan trọng. Quan trọng chính là chúng ta đóng vai nhân vật thế nào trong quyển sách này!

Mạnh Cường thoáng nhìn về phía Mê Đồ Hòa Thượng. Thật ra, tuy lão lừa ngốc này bụng đầy ý xấu, nhưng hắn vẫn có chút nghĩa khí. Chỉ xem lúc trước khi Âu Dương uy hiếp Diệp Quân, từ đầu đến cuối lão lừa ngốc không rời khỏi Diệp Quân đã có thể hiểu được điều đó.

- Từ khi bắt đầu tiến vào nơi này, chúng ta cũng đã đi lên con đường tranh đoạt truyền thừa của Yêu tổ. Nói cách khác mỗi người chúng ta đều có thể nhận được truyền thừa của Yêu tổ, cũng có thể trở thành một trong những nhân vật chính của thời đại này, đi tranh đoạt vị trí vương giả cuối cùng kia.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1219)