← Ch.0768 | Ch.0770 → |
Từ xưa bọn họ đã làm tổ tại hải vực này. Bình thường bọn họ sẽ không đi trêu chọc những người khác. Những người khác cũng không muốn giao thiệp với những gia hỏa xấu xí này. Cho dù là Hải tộc cũng bỏ qua vì bọn họ mà bỏ qua hải vực này.
Nhưng đám người Âu Dương không biết, lão lừa ngốc Mê Đồ Hòa Thượng này cũng không biết. Hắn lại vẫn như trước kia, xuyên qua khu sương mù dày đặc. Thật ra vào giây phút bọn họ lên thuyền, tiên thuyền này đã biến thành quỷ thuyền. Bây giờ bọn họ đã xâm nhập vào lãnh địa của quỷ tộc. Hiện tại muốn ra ngoài quả thật là chuyện rất khó khăn.
- Không sai. Chính là quỷ tộc. Không người nào nguyện ý trêu chọc những gia hỏa buồn nôn này. Tuy nhiên bình thường bọn họ cũng sẽ không đi trêu chọc những người khác. Có trách thì trách các ngươi không có chuyện gì lại lên quỷ thuyền. Trong mắt người của quỷ tộc các ngươi chẳng khác nào cướp đồ của bọn họ. Bọn họ làm sao có thể buông tha cho các ngươi được!
Sở Yên Nhiên nói xong, không biết lấy từ chỗ nào nào ra một xâu kẹo hồ lô. Không ngờ ở nơi này nàng còn có hứng thú ăn kẹo hồ lô!
- Vậy làm sao mới có thể ra ngoài được?
Cốc Thanh Vũ không hiểu rõ lắm về quỷ tộc. Thật ra không riêng gì Cốc Thanh Vũ, cho dù là cường giả của những tộc khác cũng như vậy. Dù sao quỷ tộc này quá mức thần bí.
Hơn nữa thông thường bọn họ cũng sẽ không đi uy hiếp những người khác, những người khác cần gì phải tự kiếm thêm việc cho mình!
- Lão già đáng chết. Ngươi hỏi ai hả?
Sở Yên Nhiên thoáng nhìn về phía Cốc Thanh Vũ với vẻ khinh thường. Rõ ràng nàng không thích lão đầu này.
- Làm sao ra ngoài?
Âu Dương nhìn vào mặt Sở Yên Nhiên hỏi. Vào lúc này đã tiến vào sương mù dày đặc. Có tranh cãi cũng vô ích. Nghĩ biện pháp ra ngoài mới là vương đạo. Bọn họ mới ra khỏi đầm rồng, hiện tại lại rơi vào hang hổ. Thực sự là năm hạn, đi đâu cũng gặp chuyện bất lợi!
Thật ra Âu Dương nghĩ rất nhiều. Sau khi thời đại lớn xuất hiện, quá nhiều người chết tại địa phương có chút ly kỳ này. Bọn họ có thể từ trong mộ của Yêu tổ, một nơi đầy hiểm ác ra ngoài xem như đã có vận may vô cùng tốt. Nếu như những người khác đi vào, tuyệt đối chính là tới bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Sở Yên Nhiên có chút u oán thoáng nhìn về phía Âu Dương nói:
- Phu quân, thiếp thân đâu phải không có tên.
Sở Yên Nhiên nói như thế, Yên Hồng liền quay lại phun một ngụm nước miếng xuống đất. Bộ dáng kia muốn khinh thường bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Yên Nhiên hừ một tiếng, sau đó lại nói:
- Hiện tại chỉ có thể đi tới đảo Quỷ Vương, gặp Quỷ Vương một chút! Phu quân đã tu luyện được phương pháp thánh chiến. Quỷ Vương trời sinh nhát gan sợ phiền phức. Chỉ cần lấy danh nghĩa của Chiến tộc và Chiến Vương, hơn nữa còn có thánh nữ yêu tộc như ta, cho dù Quỷ Vương có tám cái lá gan cũng phải ngoan ngoãn đưa chúng ta ra ngoài!
- Thật sự có thể được sao?
Âu Dương không ngờ được nguy cơ lần này lại có thể dễ dàng giải quyết như vậy.
- Đương nhiên. Quỷ Vương nhát gan sợ phiền phức. Phu quân là người sóng vai với Vương Chiến tộc cao quý. Nếu đã đứng ngang hàng với Chiến Vương, Quỷ Vương còn đắc tội phu quân, theo tính khí của Chiến Vương, tất nhiên sẽ dùng lực toàn tộc tàn sát hết quỷ tộc. Quỷ Vương với lá gan nhỏ kia cảm thấy hắn có thể đánh giết với Chiến Vương sao?
Sở Yên Nhiên cười ha ha một tiếng nói:
- Hơn nữa lần này hắn còn không phải chỉ đắc tội với một chủng tộc. Tuy rằng địa vị của ta không thể sánh được với phu quân, nhưng dù thế nào ta cũng là thánh nữ của Yêu tộc. Nếu như ta xảy ra chuyện tại quỷ tộc, cho dù Yêu tổ không tình nguyện, nhưng vì mặt mũi cũng phải lấy lại công đạo cho ta. Như thế tính ra, quỷ tộc trừ phi tự kiêu như Chiến Vương, bằng không hắn tuyệt đối không dám đồng thời đắc tội hai tộc cực kỳ cường thế như vậy!
Sở Yên Nhiên nói rõ ràng mạch lạc.
Thật ra Sở Yên Nhiên nói vậy hoàn toàn không sai. Âu Dương thật sự tu được phương pháp thánh chiến. Bình thường tiên tôn nhìn chưa ra, nhưng những vương giả thượng cổ này chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể hiểu rõ. Tuy rằng thân phận Âu Dương là Tịnh Kiên Vương còn chưa công khai, nhưng chuyện như vậy không người nào dám nói đùa. Một người có thân phận ngang hàng với Vương của Chiến tộc, lại thêm vào một người có thân phận thánh nữ của Yêu tộc. Đắc tội hai người kia chẳng khác gì là đắc tội hai chủng tộc. Cho nên chỉ cần Quỷ tộc không muốn đồng thời đánh giết với hai chủng tộc này, vậy hắn chỉ có thể thả bọn họ rời khỏi.
- Thì ra là như vậy.
Âu Dương gật đầu. Hiện tại chỉ đành phải theo lời của Sở Yên Nhiên đi tới đảo quỷ tộc tìm hiểu hư thực. Nhưng không biết tại sao, Âu Dương vẫn cảm thấy tâm thần có chút không yên. Tất ít khi Âu Dương có cảm giác như vậy. Tuy nhiên mỗi lần xuất hiện đều đại diện cho một chuyện lớn sắp xảy ra. Cho dù là trong mộ của Yêu tổ, Âu Dương cũng không có cảm giác bất an như vậy.
- Chủng tộc thượng cổ sống lại. Vậy tứ tông gì đó vẫn tồn tại sao?
Âu Dương rất muốn biết, khi chủng tộc thượng cổ sống lại, vậy tứ tông kia còn có ý nghĩ gì không?
- Thời đại lớn không có tông phái chỉ có chủng tộc. Trong trận tranh hùng chỉ có chủng tộc. Tông phái ở trước mặt một chủng tộc quả thực không có lực!
Sở Yên Nhiên cười nói:
- Bất kể là tông phái nào, khi ở trước mặt chủng tộc đều có vẻ cực kỳ nhỏ bé. Cho nên hiện tại tứ tông trên căn bản chỉ còn trên danh nghĩa. Còn người thống trị chân... Tại tiên giới, người thống trị Nhân tộc hẳn là Nghi Quân!
- Nghi Quân?
Âu Dương chưa từng nghe qua cái tên này.
- Đó là tên gọi của Vạn Tiên Chi Vương!
Cốc Thanh Vũ ở bên cạnh mở miệng nói:
- Vạn Tiên Chi Vương đắc đạo tại Thánh sơn. Có người nói Vạn Tiên Chi Vương đã bước vào chí cao vô thượng. Cũng có người nói Vạn Tiên Chi Vương chẳng qua chỉ là một danh hiệu. Trên thực tế thực lực nhiều nhất cũng không hơn kém đám người Diệp lão là mấy. Nhưng bây giờ thời đại lớn xuất hiện, xem ra những lời đồn đại này đều là giả. Mặc dù Nghi Quân không phải là chí cao vô thượng, nhưng chắc chắn là cường giả siêu cấp. Bằng không làm sao hắn chống lại những tộc khác được.
- Đúng! Nhân tộc các ngươi không đoàn kết nhất. Tất Ma với Sa Lâm hẳn cũng đã thức tỉnh. Hai người này lại là đối thủ một mất một còn của Nghi Quân. Cho nên một khi đánh nhau, mặc dù thực lực của Nhân tộc cường thịnh, cuối cùng chẳng qua cũng chỉ có thể nằm giữa mà thôi.
Sở Yên Nhiên nói ra một vài bí sử thời thượng.
- Ta đã được nghe nói về Tất Ma và Sa Lâm. Có người nói thực lực của bọn họ chỉ kém Nghi Quân một đường. Một người thống lĩnh Tuyết tộc phía bắc. Một người thống lĩnh Sa tộc phía nam. Bọn họ đều không phải là nhân vật dễ đối phó!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng mở miệng nói. Tuy rằng Vạn Tiên Chi Vương Nghi Quân này có rất nhiều truyền thuyết trâu bò, nhưng đã nhiều năm như vậy những cường giả thượng cổ đã thức tỉnh, hắn muốn nhất thống thiên hạ nhất định cũng có khó khăn.
- Có Phật tổ hay không có phật tổ vậy lão lừa ngốc?
← Ch. 0768 | Ch. 0770 → |