← Ch.0797 | Ch.0799 → |
- Người duy nhất có can đảm chính diện ủng hộ phu quân. Chiến Vương đã thực sự cho phu quân mặt mũi. Hắn đã tuyên bố, nếu có bất kỳ ai có can đảm khiêu khích Tịnh Kiên Vương Âu Dương, vậy chẳng khác nào khiêu khích tất cả chiến tộc. Chiến tộc sẽ không tiếc sức, dồn lực của toàn tộc...
Sở Yên Nhiên nói ra tin tức tốt duy nhất này.
- Đây cũng không thể coi là tin tức tốt. Bị trói chung với Chiến Vương chẳng khác nào đi lên một con đường nghịch thiên. Những kẻ địch bên ngoài có lẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng còn có...
Âu Dương nói xong, liền chỉ lên phía trên, muốn ám chỉ ông trời quỷ quái chưa bao giờ từng xuất hiện, thậm chí không có ai biết rốt cuộc có tồn tại hay không!
Sở Yên Nhiên gật đầu sau đó nói:
- Tuy nhiên bây giờ phu quân thật sự không có lựa chọn khác. Ngoại trừ gia nhập chiến tộc ra, phu quân cũng chỉ còn có thể mai danh ẩn tích trong một sơn thôn nhỏ chờ đợi thời đại lớn kết thúc. Tuy nhiên trong lòng trong, Âu Dương từ trước tới nay đều không phải là một người có thể mai danh ẩn tích. Vào thời điểm này ngươi hẳn sẽ hăng hái phản kích mới đúng!
- Nàng càng ngày càng hiểu rõ ta.
Âu Dương khẽ mỉm cười nhìn Sở Yên Nhiên. Sở Yên Nhiên nghe vậy, sắc mặt liền đỏ lên một cách khó tưởng tượng nổi. Thời điểm nàng định hiến thân cho Âu Dương, cũng không thấy nàng đỏ mặt. Không ngờ chỉ vì một câu nói này của Âu Dương nàng lại đỏ mặt như vậy. Tuy nhiên trong lúc Sở Yên Nhiên đỏ mặt, mắt nàng lại mang theo một tia bi thương.
- Ha ha, thật ra ta rất hi vọng vĩnh viễn không giải cho phu quân...
Không hiểu sao Sở Yên Nhiên lại đột nhiên nói như vậy.
Thật ra trong mắt Âu Dương, hắn không thể nào làm vợ chồng với Sở Yên Nhiên. Tuy nhiên nếu như có thể, có một tri kỉ như Sở Yên Nhiên vẫn rất tốt. Cái tốt đầu tiên chính là có Sở Yên Nhiên ở bên cạnh sẽ cảm thấy vui tai vui mắt. Cái tốt thứ hai chính là tuy có lúc Sở Yên Nhiên lăn lộn, nhưng trên thực tế Sở Yên Nhiên vẫn là một người thông minh nhanh trí. Hơn nữa hiểu biết của nàng đối với thượng cổ cũng rất nhiều, chắc chắn một trợ lý đại siêu cấp.
Một người bạn như vậy nếu phải nói, Âu Dương tuyệt đối sẽ nói không có điểm gì tệ. Nếu như nói có chỗ tệ, đó chính là ở chung một chỗ với bằng hữu như thế ngàn vạn lần không thể uống say. Bằng không ai cũng không khống chế được.
- Lúc này Trầm Điễn đang ở Lạc Mai Trấn. Chắc hắn đang đợi Chiến Vương. Phu quân cảm thấy chúng ta nên...
Nếu như theo ý của Sở Yên Nhiên, vào lúc này tốt nhất vẫn không nên xuất hiện. Âu Dương đắc tội không phải một người. Thương Long Đao Khách và Đạm Thai gia không tính là phiền toái. Dù sao Âu Dương cũng không phải là quả hồng nhũn. Ai muốn nắm còn phải cân nhắc một chút xem tay của mình có đủ cứng hay không. Nhưng phiền phức nhất chính làn nữ tử Vu tổ kia!
- Vu tổ là nữ?
Âu Dương đột nhiên hỏi ra vấn đề này.
- Đúng! Các đời Vu tổ đều là nữ tử. Chỉ có điều các nàng thủy chung vẫn chỉ mặc di thiên thần bào cho nên gần như mọi người đều chưa từng nhìn thấy dáng dấp của Vu tổ các đời. Tuy nhiên có thể khẳng định Vu tổ của thế hệ này chắc chắn cũng là một nữ tử!
Sở Yên Nhiên cảm thấy quái lạ nhìn Âu Dương. Tại sao Âu Dương lại dễ dàng đắc tội với nữ nhân như vậy?
- Ta với Vu tổ không hề có bất kỳ thù hận nào. Chẳng lẽ...
Trong lòng Âu Dương bỗng nhiên xuất hiện một gương mặt. Gương mặt này đã biến mất trong một thời gian rất dài. Đồng thời gương mặt này cũng chính là tâm bệnh một thời của Âu Dương. Bây giờ Âu Dương suy nghĩ cũng cảm thấy không thể không có khả năng. Tiểu lục tử lúc trước có thể trở thành Thương Long Đao Khách, vậy tại sao nàng không thể trở thành Vu tổ?
- Chẳng lẽ cái gì?
Sở Yên Nhiên nhìn Âu Dương. Nàng hiểu, trong lòng Âu Dương hẳn đã nghĩ tới điều gì. Tuy nhiên tạm thời đó chỉ là suy đoán mà thôi.
- Nếu như suy đoán của ta là sự thật, vậy Vu tổ này có quan hệ không tầm tường với ta. Dùng không đội trời chung để hình dung cũng không quá đáng!
Âu Dương biết, xưa nay đại thù chẳng qua chỉ là giết phụ đoạt thê. Tuy rằng mình không có đoạt thê, nhưng mình lại làm thịt toàn gia người ta, diệt một quốc gia của người ta! Loại thù hận này không thể nào giải được.
- Không đội trời chung...
Sở Yên Nhiên không nói gì. Có thể sử dụng không đội trời chung để mô tả thì đó là thù hận kiểu gì? Sở Yên Nhiên tất nhiên hiểu rõ. Nếu quả thật bản thân Âu Dương đã suy đoán như vậy, chắc chắn Vu tổ sẽ trở thành đại địch của Âu Dương. Lực chiến đấu của Vu tổ rất bình thường. Nhưng chắc chắn Vu tổ chính là một trong những người khó đối phó nhất trên đời này. Bởi vì nàng có thể im hơi lặng tiếng khiến ngươi vĩnh viễn chết đi...
Từ trước đến nay Vu thuật đều không có dấu hiệu gì. Cho dù là Chiến Vương có quan tâm chiến ý cũng có thể bị Vu tổ tập kích. Bản thân Âu Dương cũng có quan tâm chiến ý. Vu tổ không có cách nào trực tiếp đối phó với Âu Dương. Nhưng Vu tổ có thể khống chế người bên cạnh Âu Dương. Có thể vào lúc này, trong đám bằng hữu của Âu Dương đã có người bị hạ vu thuật. Một khi Âu Dương xuất hiện, Vu tổ sẽ biết tin tức của Âu Dương trước tiên. Đến lúc đó đúng là không nơi nào có thể chạy trốn.
- Hừ. Người muốn mạng của Âu Dương ta quá nhiều. Từ tiểu thế giới đến Chân Linh Giới lại tới Tiên giới như bây giờ, không phải ta vẫn sống tốt sao? Mỗi người muốn liều mạng với ta đều có kết cục rất thảm!
Về điểm đó, Âu Dương vẫn cảm thấy có chút tự tin. Cái gì là thời đại lớn. Cái gì là vương giả đối với Âu Dương mà nói đều là phù vân. Nếu như nói về thời gian trước đây của Âu Dương, mỗi kẻ thù Âu Dương phải đối mặt đều không có cách nào chiến thắng. Nhưng cuối cùng không phải những người này đều chạy trối chết sao?
- Xuất phát!
Âu Dương nhìn Sở Yên Nhiên một chút. Nếu như Bất Lão Thành khó giữ bí mật như vậy, tất nhiên không phải là nơi có thể tiếp tục chờ đợi nữa. Cho nên bọn họ phải mau chóng rời khỏi nơi này chờ đợi chiến tộc xuất hiện mới là vương đạo.
- Đi đâu?
Sở Yên Nhiên cũng không biết bây giờ nên đi đâu. Có vẻ như trong hai giới đều không có nơi nào khiến Âu Dương có thể dung thân nữa!
- Lạc Mai Trấn!
Đột nhiên Âu Dương thốt lên ba chữ này khiến Sở Yên Nhiên gần như muốn hộc máu. Lạc Mai Trấn? Vào lúc này Trầm Điễn giống với chó điên đang ở Lạc Mai Trấn ôm cây đợi thỏ. Vào lúc này Âu Dương lại muốn đi tới Lạc Mai Trấn. Đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao?
- Không cần lo lắng. Chúng ta sẽ không tiến vào Lạc Mai Trấn. Ta có cảm giác, chiến tộc sắp xuất hiện ở thế giới này. Đến lúc đó cần gì quan tâm hắn là Thương Long Đao Khách hay là thương chó đao khách gì. Thấy Chiến Vương, hắn cũng phải đàng hoàng. Chúng ta chỉ cần ẩn náu ở xung quanh Lạc Mai Trấn chờ đợi chiến tộc xuất hiện. Đây chính cái gọi là chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất. Cho dù là Trầm Điễn cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được chúng ta sẽ ẩn giấu ở Lạc Mai Trấn....
← Ch. 0797 | Ch. 0799 → |