← Ch.0851 | Ch.0853 → |
Âu Dương nắm cung nhìn phía xa, liền nhìn thấy hải vực phía xa bỗng dưng tách ra. Một Tam Xoa Kích lớn từ trong nước biển hiện ra. Đây là Hải hoàng, vương của Hải tộc!
Hải Hoàng cầm Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay, hai mắt nhìn chăm chú Âu Dương. Tam Xoa kích trong tay của hắn như ba Hải Tổ Long không ngờ không ngừng di động. Biển lớn dưới sự tác động của Tam Xoa Kích tạo thành một dòng xoáy lớn. Nước biển vô tận tràn vào trong Tam Xoa Kích giống như muốn hội tụ tất cả lực lượng đến trên người Hải Hoàng.
- Âu Dương! Chờ ngươi đã lâu!
Trong mắt Hải Hoàng tràn đầy chiến ý. Đối với Chiến Vương, trong lòng Hải Hoàng có chút sợ hãi. Nhưng đối với Âu Dương hắn lại hoàn toàn không có cảm giác sợ hãi này. Lúc này đối mặt với Âu Dương, Hải Hoàng chỉ còn lại chiến ý!
- Ai cản ta đều phải chết! Hôm nay thần cản giết thần phật ngăn giết phật! Nếu Hải Hoàng ngươi dám ngăn cản ta, hôm nay chính là ngày Hải Hoàng ngã xuống!
Trong mắt Âu Dương sát ý vô tận. Hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ từ ngoài khơi thiêu đốt lên tận thiên không. Ngoại trừ khu vực Hải Hoàng ra, những vị trí khác đã hoàn toàn bị hỏa diễm linh hồn nhấn chìm. Trong nước biển, vô số Hải tộc thi nhau lẻn vào biển sâu tránh né hỏa diễm linh hồn. Ở phía xa, vài ánh mắt nhìn về bên này, giống như chờ mong Hải Hoàng với Âu Dương sẽ có một trận chiến tuyệt thế.
Trong thiên hạ, có mấy người dám chiến Hải Hoàng. Mà ngày hôm nay Âu Dương không chỉ muốn chiến, hắn còn muốn trực tiếp chém chết Hải Hoàng. Không phải Âu Dương thích giết chóc, mà bây giờ trong một thời đại như vậy, mọi người vì đánh cờ chiếm lấy vị trị chí cao vô thượng cuối cùng kia, các loại âm mưu quỷ kế đều có thể áp dụng.
Hải Hoàng với Âu Dương không giống nhau. Hải Hoàng là thuận theo ý trời mà đi, thuận theo ý trời mà sống. Nhưng Âu Dương lại nghịch thiên mà đi, đi theo con đường của Chiến Vương.
Như vậy hai người gặp nhau, không chỉ vì đánh cờ cũng sẽ chiến đấu vì niềm tin.
Nước biển điên cuồng cuốn lấy, không ngờ tạo thành một cột nước lớn. Bên trên mặt biển đều nổi cuồng phong, mưa rơi xối xả. Những cơn mưa xối xả này đều bắt nguồn từ thủy long quyển đang cuốn lên tận trời cao.
Những cơn mưa này không phải là những giọt mưa bình thường như trong tưởng tượng. Mỗi một giọt nước mưa này đều là lực chiến đấu của Hải Hoàng tụ lại. Chúng giống như từng thanh đao nho nhỏ từ trên trời rơi xuống. Vào lúc này nếu như đang ở trên biển, cho dù là tiên tôn cũng nhất định bị những giọt mưa này giết chết.
Nhưng Âu Dương lại không hề sợ hãi. Hắn có Bất Phá Kim Thân, đừng nói là mưa trên trời, cho dù là thần khí cũng không chắc có thể xuyên qua nhục thể của mình.
Cùng là Bất Phá Kim Thân, Bất Phá Kim Thân của Âu Dương dù sao vẫn có sự khác biệt đối với Chiến Vương. Chiến Vương tu được Bất Phá Kim Thân chỉ ở một chữ thủ, cho nên Bất Phá Kim Thân trên người Chiến Vương tạo thành áo giáp. Ngay cả chiến đao Thương Long cũng không thể chém qua được kim thân này. Bất Phá Kim Thân của Âu Dương ngoài thủ còn có thêm công!
- Đừng uổng phí khí lực nữa. Những thứ mờ ám còn không thể giữ ta lại được đâu!
Âu Dương kéo dài Thứ Kiêu Cung. Một mũi tên huyết sắc bắn thẳng lên cửu thiên. Đám mây đang bồng bềnh trên trời kia va chạm vào mũi tên huyết sắc trực tiếp vỡ thành từng mảnh. Mũi tên ở trên trời vẽ ra một đường pa-ra-bôn điên cuồng bay về phía thủy long quyển kia!
Hải Hoàng xoay Tam Xoa kích trong tay một cái. Một hư ảnh hình con rồng hiện lên trong thủy long quyển kia. Đây không phải là một Hải Long hoàn chỉnh. Phải nói đây là một cái đầu rồng rất lớn. Khi đầu rồng Hải Long xuất hiện, không ngờ thủy long quyển diễn hóa ra tứ chi kết hợp với với đầu Hải Long, biến thành một Hải Long sống.
Hải Long phát ra một tiếng rít gào lớn. Tất cả thân thể ầm một tiếng liền lao vào trong nước biển. Âu Dương nhìn Hải Long đột nhiên biến mất, hắn không hề sơ suất. Cả người hắn bỗng nhiên bay cao lên. Thứ Kiêu Cung bị Âu Dương kéo dài. Năm mũi tên huyết sắc hiện ra hình xoắn ốc bắn về phía dưới.
Lại một tiếng rít gào truyền đến. Sau đó liền nhìn thấy nước biển dưới thân Âu Dương dâng lên. Không ngờ một vùng biển rộng đều biến thành thân thể của Hải Long. Hải Long lớn như vậy thoáng động đủ để hủy thiên diệt địa. Ngay cả sóng âm do hắn gầm rú phát ra cũng đủ để khiến thế giới xung quanh phải chấn động sụp đổ.
Nhìn Hải Long, Âu Dương cũng có chút đau đầu. Quái vật đặc biệt lớn như vậy, mình muốn tiêu diệt cũng không dễ tìm vị trí tử huyệt của hắn.
Hải Long này đều do biển rộng tạo thành. Mũi tên của mình phải bắn trúng vị trí nào của hắn mới có thể một mũi tên giải quyết hắn được?
Âu Dương nghĩ đến nửa ngày phát hiện bất luận mình bắn vào vị trí nào cũng không thể một mũi tên giải quyết được đại gia hoả này.
- Ha ha ha ha!
Phía xa, Hải Hoàng cầm Tam Xoa Kích trong tay cười lớn. Nếu như dùng Hải Long Thuật này để đối phó Chiến Vương thật sự không hề có chút tác dụng nào. Bởi vì Bất Phá Kim Thân của Chiến Vương hoàn toàn có thể tránh được tất cả thương tổn từ Hải Long này. Nhưng dùng để đối phó Âu Dương thì không như vậy. Mặc dù Âu Dương cũng có Bất Phá Kim Thân, nhưng mức độ phòng ngự làm sao có thể so sánh được với Bất Phá Kim Thân của Chiến Vương.
Hơn nữa thủ đoạn công kích của Âu Dương chỉ có một. Cho dù mũi tên của hắn rất điên cuồng, điên cuồng đến mức bản thân mình không có cách nào tránh né, nhưng nếu như vào lúc này hắn nâng mũi tên bắn mình, như vậy Hải Long cũng sẽ đổ xuống người hắn. Như vậy chính là cục diện lưỡng bại câu thương.
Hải Hoàng đoán chắc Âu Dương không dám với liều mạng lưỡng bại câu thương với mình. Dù sao ở hải ngoại này, kẻ địch của Âu Dương không phải chỉ có một mình mình.
Trước tiên không nói tới thái độ của Yêu tổ, chỉ nói tới Thương Long Đao Khách và Trịnh Tú Nhi. Hai người sẽ không bỏ qua cho Âu Dương. Nếu như Âu Dương bị thương, hai gia hỏa kia núp trong bóng tối chỉ sợ sẽ biến thành hai con chó điên bay lên cắn xé Âu Dương.
- Hừ! Chỉ là tiểu thuật cũng muốn ngăn cản ta sao?
Ánh mắt Âu Dương phát ra kim quang lấp loè. Không tìm được nhược điểm của Hải Long, vậy trực tiếp khiến biển lớn này bốc hơi đi!
Khiến toàn biển lớn bốc hơi? Chuyện này quả thật là cách làm điên cuồng nhất trong lịch sử. Tuy nhiên điều này ngược lại rất phù hợp với tính cách của Âu Dương. Âu Dương từ trước tới nay làm việc đều không lo trước tính sau. Lúc nên ra tay thì ra tay.
Một con cự cú huyết sắc với hỏa diễm thiêu đốt hừng hực đã xuất hiện trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương. Âu Dương kéo dây cung Thứ Kiêu Cung trống rỗng kia, liền nhìn thấy con cú huyết sắc cực lớn bất ngờ mở rộng đôi cánh lớn.
- Một đòn Phù Không!
Cả người Âu Dương dường như tiến vào một trạng thái kỳ ảo. Ánh mắt của hắn lấp loè. Sau đó liền nhìn thấy ngón tay Âu Dương buông dây cung ra. Mũi tên này hoàn toàn khác với mũi tên của Âu Dương năm xưa.
Khi mũi tên này vừa rời khỏi dây cung chợt nghe ầm một tiếng. Không ngờ hư không phía trước Âu Dương không có cách nào chịu nổi lực lượng khổng lồ của mũi tên này đã bị phá nát.
← Ch. 0851 | Ch. 0853 → |