Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Cung - Chương 0909

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 0909: Âu Dương thời học sinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Shopee


Thật ra với khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Tĩnh, nàng mỉm cười thật sự có lực sát thương rất lớn. Lưu Tĩnh ở trong trường Thành Thể, suốt ngày đều có một vài công tử nhà giàu ca hoặc là con cháu nhà quan theo đuổi Lưu Tĩnh.

Từ trước đến nay Lưu Tĩnh đều khịt mũi con thường khinh thường đối với những tên con cháu đời thứ hai thứ ba này. Ban đầu Âu Dương thậm chí nghi ngờ Lưu Tĩnh có phải đã thích mình hay không. Nhưng sau khi trải qua vô số lần xác nhận, Âu Dương nhận được một đáp án, Lưu Tĩnh nhất định là hoa bách hợp! Bằng không tại sao đối mặt với nhiều soái ca như vậy lại chẳng thèm ngó tới...

Dĩ nhiên, chuyện như vậy Âu Dương chỉ dám nghĩ ở trong lòng. Hắn đương nhiên không dám để Lưu Tĩnh biết. Bằng không hoa bách hợp Lưu Tĩnh kia nhất định sẽ bóp nát xương cốt toàn thân của Âu Dương!

- Tại sao Lão nương lại phải để bọn họ ngâm. Vậy thật sự quá mất mặt. Lý tưởng của lão nương là ngâm một tiểu soái ca!

Đây là lời Lưu Tĩnh đã từng nói cho Âu Dương biết. Lúc đó Âu Dương đã vọt tới trước gương điên cuồng soi mặt mình mười phút. Sau khi xác định mình tuyệt đối không phải là tiểu soái ca, cuối cùng Âu Dương mới thở phào nhẹ nhõm!

Lưu Tĩnh rất xinh đẹp. Nhưng mỗi lần Âu Dương nằm mơ thấy Lưu Tĩnh hắn đều giật mình tỉnh lại! Tại sao? Bởi vì Âu Dương mơ thấy mình muốn cưới Lưu Tĩnh! Nói đùa. Bị hãm hại như vậy còn chưa đủ sao? Còn muốn việc nghĩa chẳng từ nan vọt tới trước mặt Lưu Tĩnh nói với nàng:

- Thân ái, ngươi hãm hại ta cả đời đi!

Âu Dương có thể là kẻ ngu si như vậy sao?

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Âu Dương phóng đãng bất kham lại đụng phải Lưu Tĩnh càng thêm điên cuồng, hắn chỉ có thể bái phục chịu thua. Có lúc Âu Dương nghĩ một cách ác độc, tại sao ông trời không cho Lưu Tĩnh xuyên qua? Để nàng xuyên qua đến địa phương giống như công viên Jurassic, càng xuyên và thời gian trước càng tốt, vĩnh viễn không về được là thích hợp nhất.

Đương nhiên, điều này cũng chỉ có thể suy nghĩ ở trong lòng. Bằng không hắn sẽ bị bạn học hoa bách hợp Lữu Tĩnh chà đạp đủ lại. Như chuyện đi dạo phố hôm nay, trong trí nhớ của Âu Dương đã có rất nhiều.

Tuy rằng theo Âu Dương thấy Lưu Tĩnh không có biểu hiện nào giống như một người con gái. Nhưng sự thực chứng minh, nàng ngoại trừ có cấu tạo sinh lý tương tự với con gái ra, còn thừa hưởng truyền thống tốt đẹp của phần lớn các cô gái khi đi dạo phố, đủ để thuấn sát một gã đàn ông luyện tập chạy Ma-ra-tông.

Sau khi rửa mặt xong, Âu Dương mặc đồng phục học sinh của trường Thành Thể. Đây gần như là một bộ quần áo tương đối sạch sẽ trong số lượng quần áo ít ỏi của Âu Dương.

Hắn nhìn ký túc xá của mình một chút. Lúc này các cầm thú ở cùng phòng với mình đã sớm ra ngoài. Nguyên nhân rất đơn giản, ngoại trừ Âu Dương ra, những cầm thú này đều có bạn gái. Trong tình huống một tuần mới có một ngày cuối tuần, nếu như những cầm thú này không dẫ theo bạn gái ra ngoài đi dạo, đó là có lỗi với đảng và các vị khán giả.

Một phòng ngủ bốn người, chỉ có một mình Âu Dương là không có người yêu. Tuy nhiên người không có người yêu này lại khiến người ta vô cùng đố kị. Đó chính là kẻ không có người yêu này lại có một loại quan hệ ám muội không thể giải thích được với Lưu Tĩnh!

Điều này khiến rất nhiều người cực kỳ đố kị. Âu Dương cũng biết điểm này. Âu Dương từng nói với đám người đố kị kia! Mụ nội hắn, nếu như ai ngâm Lưu Tĩnh cứu ca ca ra khỏi những tháng ngày nước sôi lửa bỏng này, ca ca cảm ơn tám đời tổ tông nhà hắn!

Dĩ nhiên, Âu Dương la lên như vậy, trong mắt những người khác chính là một loại biểu hiện kiêu ngạo, giống như đang khiêu khích châm chọc với tất cả những kẻ có hormone nam tính trong toàn trường Thành Thể này.

Sau lần đó, tất cả con trai trong trường Thành Thể triển khai kế hoạch điên cuồng theo đuổi. Kết quả cuối cùng cũng chỉ có một. Đám người bọn họ đều xuống ngựa, thi nhau quỳ gối dưới váy của bạn học Lưu Tĩnh đóa hoa bách hợp của chúng ta. Cho nên, cho đến ngày nay, Âu Dương vẫn chỉ có thể sống trong nước sôi lửa bỏng khó có thể đi ra.

- Nhìn biểu hiện của ngươi ta thật muốn chết.

Lưu Tĩnh nhìn bộ dạng mặt ủ mày chau của Âu Dương, ở bên cạnh chọc chọc hắn, sau đó nói.

Nhưng sau khi nàng nói xong câu đó liền nhìn thấy Âu Dương càng thêm buồn bực! Sau đó nàng chợt nghe Âu Dương mở miệng nói:

- Tỷ, tỷ muốn chết thật sao? Ta xin thề ta nhất định sẽ cố gắng tiếp tục!

- Được! Ta đã biết bạn học Âu Dương nhà ta là một người gánh vác được bi thương. Ta đánh ngươi!

Lưu Tĩnh nói xong liền cho Âu Dương một quyền. Nhưng tiếp theo nàng thiếu chút nữa đã bị câu nói của Âu Dương làm tức chết!

- Tỷ! Thật ra ngươi chết, ta chắc chắn còn hài long hơn cả hiện tại xuyên qua sau đó đăng cơ làm hoàng đế!

Sau khi Âu Dương nói xong câu đó vèo một tiếng đã tránh về phía bên cạnh. Bởi vì hắn biết tiếp theo Lưu Tĩnh tất nhiên sẽ giống như cuồng phong bạo vũ đánh hắn.

Còn lần này Âu Dương né tránh không dám nghênh đón cú đánh của Lưu Tĩnh. Chờ khi Âu Dương xoay người lại, không ngờ hắn phát hiện không biết lúc nào Lưu Tĩnh đã nhảy cách xa hắn ngoài mười lăm mét dùng ánh mắt nhìn quái thú tiền sử để nhìn Âu Dương!

Lưu Tĩnh che miệng mình. Vừa nãy nàng thật sự muốn đuổi đánh Âu Dương. Nhưng Âu Dương vừa tránh ra, không ngờ mang theo một chuỗi dài tàn ảnh giống như thuấn di xuất hiện ở ngoài mười lăm mét!

- Tĩnh tỷ, từ lúc nào tỷ đuổi người khác lại sai hướng như vậy. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tỷ như vậy đấy!

Âu Dương cười ha ha nhìn Lưu Tĩnh. Rõ ràng bản thân hắn cũng không biết vừa nãy hắn đã làm ra một cú né tránh kinh thế hãi tục tới mức nào!

Lưu Tĩnh lắc đầu, thoáng nhìn về phía Âu Dương đang đứng cách mình mười lăm mét. Vừa nãy cú né tránh kia thực sự quá mức kích thích. Cho dù là Lưu Tĩnh cũng không thể tin tưởng đây là sự thật. Cho nên nàng quy tất cả những chuyện nay cho việc tối hôm qua ngủ không ngon.

- Thôi quên đi. Chúng ta đi nhanh lên đi. Đã sắp tới giờ ăn cơm trưa. Lão nương còn phải xin ngươi một bữa cơm trưa. Ta phát hiện ngươi càng ngày càng có xu thế của một tiểu bạch kiểm rồi!

Lưu Tĩnh biết, Âu Dương cơ bản là một học sinh nghèo, không có kinh tế thu nhập. Đi học cũng phải nhờ tới quỹ khuyến học. Tuy nhiên Âu Dương quá xuất sắc. Với kỹ thuật bắn cung của hắn có thể khiến bất luận trường học nào cũng nguyện ý dùng giá cao nhận Âu Dương vào bồi dưỡng. Bởi vì người sáng suốt đều nhìn ra được, đây là một tuyển thủ tương lai có thể ngang dọc trong các giải thi đấu thế giới.

Đối với Âu Dương bây giờ chính là đầu tư ban đầu. Đây là một con kim lân hiện tại đang trong chỗ nước cạn. Một khi trời nổi mưa giống, hắn sẽ thuận gió Hóa Long.

- Tĩnh tỷ, tháng sau có trận đấu Kinsey, giải nhất có bao nhiêu tiền?

Lần này Âu Dương cũng không nói đùa nữa. Âu Dương thật sự nghèo, nghèo đến mức kêu lên những tiếng long cong. Bằng không hắn không thể nào cuối tuần đi ra phố còn mặc đồng phục học sinh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1219)