Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Cung - Chương 0959

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 0959: Chuyên gia này thật sự quá chuyên nghiệp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Lazada


- Vậy xem một chút đi!

Yên Hồng biết, ép buộc Âu Dương sẽ không có tác dụng quá lớn.

Bây giờ nàng chỉ hy vọng Âu Dương có thể sớm tỉnh ngộ.

- Nhìn thì sao? Vùng ngoại thành Bắc Kinh có mười mấy người bị chết vì lạnh...

Lưu Tĩnh và tiểu bạch kiểm Thiệu Phong mở cửa phòng ra đến. Chỉ mới nghe thấy tin tức này, trên mặt Lưu Tĩnh đã thoáng giật mình, trên mặt Thiệu Phong lại có một chút lo lắng.

- Đừng lo lắng, trong truyền thuyết ngày tận thế, mặt trời sẽ không xuất hiện. Tuy nhiên trận bão tuyết lần này cũng chỉ coi như là thiên nhiên đang trừng phạt con người thôi!

Gần đây Yên Hồng đi ra bên ngoài cũng đã nghe được một vài tin đồn như thế giới sắp tới ngày tận thế. Tuy nhiên nàng biết, theo tình huống bình thường có thể thấy, tuy rằng địa cầu bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng mặc cho con người gây họa, thế giới này vẫn có thể chống đỡ được mấy ngàn năm nữa. Dù sao một tinh cầu ẩn chứa lực lượng sao có thể dễ dàng bị tiêu hao hết như vậy được.

Lưu Tĩnh nhìn thế giới trắng xóa bên ngoài nói:

- Trước đây ta từng xem qua một bộ phim, hình như nói là nhiệt độ đột nhiên giảm xuống khiến hai phần ba người trên địa cầu bị chết vì lạnh!

Lưu Tĩnh nói xong, trong mắt có chút sợ hãi.

- Ngươi cứ theo hắn đi. Đừng nói là địa cầu tuyết rơi, cho hiện tại địa cầu nổ tung, thậm chí tất cả hệ ngân hà hoặc là Thái Dương hệ đều nổ tung cũng sẽ không có chuyện gì!

Yên Hồng nở nụ cười ha ha. Tuy nhiên nàng thật sự hi vọng Thái Dương hệ nổ tung, bởi vì như vậy có thể ép Âu Dương đi đến Tiên giới.

Chỉ cần Âu Dương đến Tiên giới, Thiên Vương tất nhiên sẽ gây phiền phức. Đây gọi là áp lực càng lớn động lực cũng càng lớn. Yên Hồng tin tưởng, chỉ cần Thiên Vương làm quá đáng, Âu Dương sẽ luôn có thời điểm bạo phát.

- Vừa nãy tướng quân đã gọi điện thoại tới. Lần này không biết tới bao giờ tuyết lớn mới ngừng rơi. Hơn nữa có người nói không phải chỉ có nước ta, rất nhiều quốc gia khác cũng gặp phải bão tuyết thậm chí còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta!

Thiệu Phong không thể tưởng tượng được, mùa đông này lại nghênh đón trận bão tuyết lớn nhất trong lịch sử như vậy.

- Zeke!

Âu Dương hắng cổ họng kêu một tiếng. Sau đó liền nhìn thấy Tử Thần từ gian phòng bên cạnh nhanh chóng chạy tới. Hắn nhìn Âu Dương không hiểu nói:

- Sư phụ! Sao nào? Ta đang ở bên kia chơi trò chơi, à! Tuy nhiên tốc độ inte thật sự không nhanh. Tuyết lớn rơi khiến tốc độ inte nơi này quá chậm!

- Thời điểm tuyết lớn không rời, tốc độ đường truyền inte của chúng ta cũng cực ừm...

Lưu Tĩnh thoáng nhìn về phía Thiệu Phong. Rất đáng tiếc cái nhìn oán giận này của nàng thật sự uổng phí. Dù sao Thiệu Phong không muốn xen vào chuyện này...

- Ngươi theo ta tới nóc nhà!

Âu Dương thoáng nhìn về phía Tử Thần. Thừa dịp bão tuyết lớn lần này. Hắn vừa vặn có thể truyền thụ cho Tử Thần một chút, để Tử Thần hiểu được làm sao vận dụng được lực lượng thiên nhiên. Đây cũng là một môn học vấn.

- Ồ!

Tử Thần nghe thấy tới nóc nhà liền hiểu Âu Dương là muốn dạy mình điều gì đó. Lúc này hắn liền bất chấp những oán giận về tốc độ đường truyền inte chậm, vội vàng đuổi theo Âu Dương. Hai người bay qua cửa sổ trực tiếp bay đến bên trên nóc nhà.

Lúc này diện tích trên nóc nhà đã bị tuyết phủ đầy. Âu Dương đứng trên tuyết. Hai chân của hắn không đạp lên tuyết, mà cứ lơ lửng giữa không trung.

Tử Thần cũng học theo Âu Dương trôi nổi phía bên trên mặt tuyết. Lúc này mặt hắn đầy vẻ chờ mong nhìn Âu Dương, muốn xem thử rốt cuộc Âu Dương định làm những gì.

- Nhìn lên trời! Sau đó nói cho ta biết ngươi nhìn thấy cái gì!

Âu Dương chưa từng chăm chú như hôm nay. Cho nên Tử Thần cũng không dám lười biếng, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Tuy nhiên hắn không phải dùng con mắt để nhìn. Lúc này Tử Thần thậm chí đã nhắm hai mắt lại. Hắn sử dụng chính là tâm nhãn do Âu Dương giao cho.

Quan tâm chiến ý không phải muốn tu luyện thì có thể tu luyện ra được. Tất cả Chiến tộc chỉ có hai người Chiến Vương và Âu Dương có thể có quan tâm chiến ý. Thật ra quan tâm chiến ý là điểm mấu chốt nhất trong tòn phương pháp thánh chiến. Nếu như không có cách nào hiểu ra quan tâm chiến ý, như vậy tất cả đều uổng công.

Sở dĩ Âu Dương có thể hiểu rõ quan tâm chiến ý có thể học phương pháp thánh chiến, không phải là nói Âu Dương có thiên phú tốt tới mức nào, mà bởi vì Âu Dương có thể chất đặc biệt. Tử Thần muốn học tập quan tâm chiến ý gần như là không thể.

- Ngươi nhìn thấy gì?

Âu Dương không cần nhắm mắt lại. Bởi vì mọi biến đổi của thiên nhiên trên toàn thế giới đều nằm trong mắt hắn. Lúc này chỉ cần tâm niệm của một mình hắn đã có thể khiến trận bão tuyết bao phủ toàn thế giới này dừng lại.

Nhưng Âu Dương sẽ không làm như vậy. Mỗit thế giới có quy tắc của thế giới đó. Trận bão tuyết này chính là quy tắc của thế giới này. Cho dù ngày hôm nay mình thay đổi tất cả những điều này, như vậy quy tắc bị phá hỏng, tự nhiên sẽ càng thêm phẫn nộ. Tiếp theo có lẽ sẽ là sự trừng phạt còn nghiêm trọng hơn lần này.

- Trên trời có lực lượng chấn động!

Bỗng nhiên, Tử Thần mở mắt qcó chút không dám tin tưởng nhìn Âu Dương. Thật ra hắn chưa bao giờ cảm nhận được sự biến hóa trên bầu trời. Hoặc là nói cách khác từ trước đến nay Tử Thần cũng không biết hóa ra thiên nhiên lại có sự biến hóa thần kỳ như vậy.

- Xem ra ngươi rất chuyên tâm!

Âu Dương gật đầu nói:

- Thiên nhiên ở trong mắt rất nhiều người là không thể chống đỡ. Nhưng trong mắt tu luyện giả, thiên nhiên chẳng qua chỉ là một cường giả. Tu luyện giả không phải không có năng lực khiêu chiến thiên nhiên. Quan trọng chính là ngươi có dám khiêu chiến hay không? Hiện tại ngươi có thể thử tìm xem lực lượng phía trên yếu nhất ở chỗ nào, xem thử có thể khắc chế gió tuyết trong một thời gian ngắn ngủi hay không!

Những lời Âu Dương vừa nói ra thật ra chính là một loại lý niệm còn cao hơn.

Một mình Tử Thần ở lại phía trên nóc nhà, Âu Dương lại quay trở về phòng. Khi Âu Dương trở lại phòng, hắn đã nhìn thấy Lôi Minh có chút mặt ủ mày chau ngồi đợi Âu Dương từ lúc nào.

Rất rõ ràng, người đứng đầu Long Quân hẳn đã vào đây lúc mình truyền thụ cho Tử Thần.

- Âu Dương tiên sinh, ngài cho rằng bão tuyết lần này sẽ kéo dài tới khi nào?

Lôi Minh nhìn Âu Dương, gần đây cục khí tượng thật giống như đã tê liệt. Từ lúc tuyết lớn rơi tới bây giờ, những suy đoán của bọn họ thối như rắm, chưa bao giờ chuẩn! Dùng cách nói của một chuyên gia nào đó:

- Rốt cuộc trận bão tuyết này muốn rơi tới khi nào còn phải chờ sau khi nó ngừng mới có thể biết được!

Chuyên gia này thật sự quá chuyên nghiệp rồi! Chờ sau khi tuyết ngừng mới biết được... Vậy còn cần ngươi làm gì?

Phải nói rằng hiện tại chuyên gia của quốc gia chúng ta thật sự khiến người ta không nói được lời nào. Những lời chờ tuyết ngừng mới có thể biết này lại không chỉ có một chuyên gia từng nói. Rất khó tưởng tượng được vì sao thời điểm bọn họ nói ra những lời này, bọn họ lại không đỏ mặt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1219)