Vay nóng Homecredit

Truyện:Yêu Cung - Chương 1087

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 1087: Lần đầu tiên ám sát (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Shopee


Nhưng đây cũng là lần đầu tiên của ta, không có kinh nghiệm gì, ta cũng không biết rốt cuộc sẽ như thế nào!

Âu Dương nghĩ tới đây, hắn quyết định, mình không thể lười biếng, ngày thứ tư mình đã phải trọng tố ra thân thể. Như vậy dùng bản tôn phong luyện, có thể hơn sáu ngày là có thể khôi phục đến đỉnh phong.

- Đây là chuyện liên quan đến tính mệnh của mình, không thể qua loa!

Âu Dương cũng không muốn bị bốn người kia ngăn chặn, sau đó mới phát hiện tất cả đều vì mình quá lười.

Âu Dương xác thực rất lười, dù sao khi thực lực của hắn càng thấp, tốc độ trọng tố kim thân cũng càng chậm.

Mà trọng tố chân thân cũng không phải dễ dàng, cần phải mở ra thông đạo thông tới tiên giới, sau đó từ tiên giới hấp thu khí tức tiên linh, từng chút đắp nặn thân thể của mình.

Thân thể của tiên nhân, một khi đạt được Linh Tiên, trên thân thể cơ bản sẽ xảy ra thay đổi bản chất. Khí tức tiên linh trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành thực thể, cho nên trước khi tiên nhân không đạt được Linh Tiên, không thể hoàn toàn phát huy lực lượng của mình. Chỉ sau khi khí tức tiên linh trong cơ thể ngưng tụ thành thực thể, tiên nhân mới có thể triệt để hòa hợp thành một thể tiên giới, như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của bản thân.

Khi Âu Dương đang suy nghĩ, hắn bỗng nhiên nhíu mày, sau đó dùng con mắt nhìn dưới mặt đất phía xa, linh thức của hắn rõ ràng cảm nhận được, từ xa có một người đang độn địa về phía mình.

- Tình huống gì vậy?

Âu Dương phát giác, đây là một Yêu Chiến Sĩ giai rất thấp, người này rõ ràng đang chạy về phía mình.

- Chẳng lẽ đến ám sát ta?

Âu Dương buồn bực, một Yêu Chiến Sĩ lục giai đến ám sát mình? Chuyện này cũng quá buồn nôn? Mặc dù hiện tại mình chỉ có cấp Đại Đế, nhưng cho dù như vậy kêu một Yêu Chiến Sĩ lục giai tùy tiện đến ám sát mình cũng khó hơn lên trời.

- Không đúng, đây không phải ám sát ta! Lại là một nữ nhân, thú vị thật!

Âu Dương phát giác người tới lại là một nữ hài càng thêm giật mình. Hắn chưa từng nghe nói có người phái Yêu Chiến Sĩ lục giai đến sát Đại Đế! Càng buồn cười hơn còn phái đến một nữ nhân.

Âu Dương không phải khinh thường nữ nhân, then chốt là có một số lúc nữ nhân không xuất thủ hung ác bằng nam nhân, cho nên ám sát như vậy bình thường đều giao cho nam nhân đến đối phó.

Âu Dương vô cùng hứng thú nhìn thích khách đã chui tới rồi vị trí cách mình hơn mười thước, sau đó dừng lại cẩn thận quan sát.

Lúc này Âu Dương rốt cuộc minh bạch, đây tuyệt đối là một người nửa vời. Dù sao dựa theo tình huống bình thường mà nói, khi thích khách giết người đều là tới trước người đối phương trong nháy mắt, sau đó tiến hành một kích truy hồn. Nhưng lúc này nữ thích khách còn dừng lại quan sát mình... Chuyện này cũng quá buồn cười.

Khi Âu Dương đang suy nghĩ những chuyện này, Vân Sinh công chúa ở dưới mặt đất lại không ngừng quan sát Bì Vân Liệt, thế nhưng không biết vì sao, lúc này Vân Sinh công chúa lại phát giác Bì Vân Liệt này hình như không giống với trước kia.

Nàng cũng không phải chưa từng gặp Bì Vân Liệt trước kia, đó căn bản là một kẻ lưu manh, tuyệt đối không thể thành thật ngồi ở đó giống Âu Dương. Lúc này Vân Sinh công chúa nhìn thấy Bì Vân Liệt như vậy liền sản sinh một loại cảm giác giống như không quen biết.

- Ta không nhận nhầm người đấy chứ?

Trong lòng Vân Sinh công chúa có một nghi vấn như vậy, nhưng nàng rất nhanh xác định mình khẳng định không nhận nhầm người, bởi vì lúc này, Bì Vân Liệt lại ngồi trên giường cười dâm đãng với nàng, sau đó còn không biết xấu hổ ngoắc ngoắc ngón tay với nàng!

Nếu như thật sự là một người ám sát thông minh, lúc này khẳng định sẽ minh bạch, đối phương đã phát hiện ra mình, có lẽ nên bỏ chạy mới đúng, nhưng Vân Sinh công chúa căn bản không nghĩ nhiều như vậy. Hành động này của Âu Dương không chỉ có không hù dọa được nàng, còn khiến nàng càng thêm tức giận.

Thậm chí khiến nàng nhớ tới tràng cảnh lần đầu tiên nhìn thấy đồ lưu manh này, đồ lưu manh chẳng biết xấu hổ ôm lấy mình, nói mình chính là thê tử tương lai của hắn.

- Ta làm thịt ngươi!

Vân Sinh công chúa tức giận, nàng chui từ dưới đất ra ngoài.

Trong tay cầm một cây đoản đao lục sắc, đâm về phía đồ lưu manh.

Âu Dương cũng buồn cười, hắn thoáng cái đã bị người ám sát này chọc cười, người này không chỉ là kẻ nửa vời, đầu óc của nàng cũng có vấn đề, đã bị người ta phát hiện ra tồn tại của mình, còn mặt dày mày dạn từ dưới đất chui lên tấn công? Đây quả thực là muốn chết...

Nhưng khi Vân Sinh công chúa từ dưới đất chui lên, khi Âu Dương nhìn thấy dung mạo của Vân Sinh công chúa, trong nháy mắt toàn thân hắn ngây dại, thậm chí đối mặt với một đao đâm tới của Vân Sinh công chúa, hắn cũng không né tránh!

Vân Sinh công chúa cũng mặc kệ Âu Dương có ngây người hay không, nàng biết, Bì Vân Liệt chính là một phế vật thuần túy. Lúc này hắn khẳng định đã bị mình doạ cho choáng váng, sau khi mình giết hắn, lập tức rời đi tuyệt đối không có người phát hiện ra tồn tại của mình.

Nhưng Vân Sinh công chúa từ đầu tới cuối căn bản không nghĩ xem, tại sao ở đây lại không có cao thủ thủ hộ? Phải biết rằng, Bì gia là gia tộc thủ hộ của Đại Vận quốc, nếu như người của Bì gia dễ giết như vậy, vậy Bì gia phỏng chừng đã sớm xong đời!

Nếu như chính xác, bên người Bì Vân Liệt chí ít sẽ có một cao thủ hóa giai theo bảo hộ. Gần đây, sau khi Âu Dương chiếm lấy thân thể của tên công tử ăn chơi này, cường giả thất giai cũng biến mất.

Có thể không biến mất sao... Mỗi ngày Âu Dương đều nhìn cường giả thất giai giống như đang chăm chú cái gì ẩn giấu trong bóng tối, cho dù thần kinh của hắn có vững chắc thế nào cũng biết mình không thể bị người ta nhìn chằm chằm như vậy. Cho dù hắn có da mặt dày thế nào cũng tuyệt đối không làm được trình độ của Vân Sinh công chúa, biết rõ bị người ta phát hiện còn tiếp tục xông lên.

Mà Vân Sinh công chúa còn bỏ qua một điểm, người này ở bên ngoài mười thước đã có thể dễ dàng phát hiện ra nàng.

Đồng thời còn có thể dâm đãng mỉm cười với nàng, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với nàng, tên gia hỏa đó làm sao có thể bị hù dọa khi thấy nàng xông ra?

Dù sao Vân Sinh công chúa cũng là công chúa, bất luận thiên phú của nàng tốt như thế nào, tuyệt đối cũng không có khả năng đối chiến với người khác trên sa trường như Trịnh Tú Nhi trước kia, cho nên Vân Sinh công chúa có thực lực, nhưng kinh nghiệm đối địch lại vô cùng kém.

Nói không khoa trương, lúc này nếu có một gã lưu manh ngũ giai, tuyệt đối có thể đánh ngã Vân Sinh công chúa! Cho nên có câu nói rất hay, trừ phi là thực lực của ngươi có thể cao hơn đối phương vô số lần, bằng không, kinh nghiệm và hung ác cũng cực kỳ trọng yếu.

Âu Dương trước kia ở trên chiến trường chính là dựa vào kinh nghiệm và hung ác của mình mới có thể từng bước xông pha. Nếu như ngươi ném Vân Sinh công chúa ra chiến trường, phỏng chừng kết quả chỉ có một, đó chính là cô nương này sẽ bị bắt làm tù binh... Còn là bị gia hỏa có đẳng giai thấp hơn nàng bắt làm tù binh... Đây là một kết quả đáng thương đến cỡ nào!

- Xem đao...

Vân Sinh công chúa quá xuất lực, khi ám sát người ta còn không quên dùng tiếng hét chín mươi đê-xi-ben kêu lên một tiếng "Xem đạo"! Cũng may, cũng chính vì Âu Dương phân phó, xung quanh không có ai, bằng không một tiếng này của Vân Sinh công chúa cho dù ở bên ngoài một dặm cũng có thể nghe thấy rõ ràng, người ám sát như vậy tuyệt đối là lần đầu tiên xuất hiện.

Khi người ta ám sát đều rất sợ bị phát hiện, có ai từng nhìn thấy thích khách từ dưới đất chui lên, không trực tiếp giết chết người mà còn kêu to "Xem đao"....

Trong nháy mắt bích lục đoản đao đã tới cổ Âu Dương, lúc này Âu Dương nhìn qua giống như đang há miệng vì quá choáng vang, nhưng trên thực tế Âu Dương cũng không phải thực sự bị doạ choáng váng, mà bởi vì hắn thấy được hình ảnh có thể khiến người ngây người.

Lúc này lại có một người thực sự bị doạ choáng váng... Đó chính là người ám sát Vân Sinh công chúa đáng yêu của chúng ta. Khi Vân Sinh công chúa nhìn thấy đoản đao của mình sắp sửa đâm trúng cổ tên lưu manh Bì Vân Liệt, khiến máu tươi chảy ra, nàng bỗng nhiên sợ hãi, thậm chí nàng có một loại suy nghĩ có phải ta nên thu đao, sau đó xoay người chạy trốn?

Quả nhiên là một lần ám sát kinh điển, người ám sát kinh điển, thủ đoạn ám sát kinh điển, phương thức xuất hiện kinh điển, cùng với người bị ám sát kinh điển... Đây tuyệt đối là một lần ám sát độc nhất vô nhị trong lịch sử...

Vân Sinh công chúa từ nhỏ đã quen nuông chiều, đừng nói là giết người, cho dù là một con chó phỏng chừng cũng chưa từng giết qua, lúc này chân chính đối mặt với hình ảnh máu tươi sắp sửa xuất hiện, Vân Sinh công chúa lại sợ hãi.

Nhưng nàng sợ hãi cũng đã muộn, vì lúc này bất luận như thế nào cũng không thể thu đao, nàng chỉ là lục giai, tuyệt đối không làm được loại cảm giác thu phát do tâm....

Trong nháy mắt bích lục đao mang chớp động đã cắm vào cổ Âu Dương, nhưng khi đao mang va chạm vào cổ Âu Dương, trên người Âu Dương lại chớp động một đạo huyết quang, huyết quang hóa thành một đoàn hỏa diễm nho nhỏ, trực tiếp thôn phệ đao mang, thậm chí toàn bộ bích lục đoản đao trong tay Vân Sinh công chúa triệt để bị khí hoá...

Vân Sinh công chúa thoáng chốc ngây người, thanh đoản đao trong tay nàng cũng có thể xem là một món bảo vật, nhưng một bảo vật như vậy lại trực tiếp bị khí hoá, làm sao Vân Sinh công chúa có thể không ngây người?

Cho nên trong nháy mắt chúng ta có thể thấy được một hình ảnh vô cùng quỷ dị! Đó chính là một mỹ nữ tuyệt thế cầm một cây lục sắc đao chỉ vào một nam nhân, nhưng hai người đều ngơ ngác nhìn đối phương, nếu cắt bỏ thanh đao trong tay mỹ nữ tuyệt thế, đây căn bản chính là một hình ảnh tình nhân gặp mặt!

Vân Sinh công chúa có chút không kịp phản ứng, nàng thực sự không rõ, vì sao thanh đao của mình lại bị hòa tan? Tại sao ngay cả tên phế vật này mình cũng không thể giết chết?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1219)