← Ch.1114 | Ch.1116 → |
Một người thanh niên đạp tuyết mà đến, một đường vượt qua năm cửa cung, chuyện này nhanh chóng lan truyền trong hoàng cung. Người trong hoàng cung đương nhiên không cho rằng hộ vệ của bọn họ kém tới trình độ này, bọn họ chỉ có thể lý giải vì tu vi của Âu Dương rất cao!
Khi Âu Dương đi qua cửa cung thứ sáu, rốt cuộc cũng xuất hiện một người sống.
Người đó đứng trên tuyết, dáng vẻ như lão tử rất sâu hiểm khó dò.
Trên thực tế Âu Dương nhìn ra, hắn chính là một cường giả lục giai. Người ở cấp bậc này cũng chưa đạt đến trình độ không sợ giá lạnh, gia hỏa này mặc một chiếc áo mỏng đi ra, kết quả là bờ môi hắn tím tái...
- Ca ca, nếu ta đến muộn nửa tiếng nữa, có phải ngươi sẽ chết lạnh hay không....
Âu Dương nhìn gia hỏa bờ môi tím tái, mở miệng trêu tức hỏi.
- Bọn đạo chích cũng dám xông vào hoàng cung, ngươi có biết đây là tội chết!
Người này hét lớn một tiếng, thật ra có vài phần khí thế. Đương nhiên cũng chỉ tương đối. Bởi vì khi hắn la hét rõ ràng bờ môi run rẩy, cho nên thanh âm cũng không rất chuẩn xác, nghe ra còn có chút khẩu âm Đường Sơn.
- Ngươi chỉ là lục giai, lại không đạt được trình độ không sợ giá lạnh của bát giai, bây giờ ngươi còn có sức chiến đấu sao?
Âu Dương khẽ bay tới bên cạnh người này. Hắn phát hiện, trên thực tế gia hỏa này cũng rất kém cỏi! Âu Dương chỉ dùng một quyền lực lượng như lục giai cũng có thể đánh gia hỏa đó bay ra hai mấy thước, sau đó hắn đập vào cửa phòng, ngã xuống bên cạnh bếp lò mê man bất tỉnh!
Nhìn thấy một quyền của Âu Dương có thể đánh bay một gã cường giả lục giai, mấy tên thái giám la to chạy vào trong hoàng cung, Âu Dương mơ hồ còn nghe được cái gì:
- Nhân loại đã không thể ngăn cản hắn...
Âu Dương nhất thời toát mồ hôi lạnh... Chuyện này là thế nào! Mình căn bản không biểu hiện ra sức chiến đấu rất mạnh! Bọn người kia trên cơ bản đều là ngã vào trong phong tuyết, có quan hệ gì đến mình?
Trong ngự thư phòng phía sau hoàng cung, Tôn Hành Quyền đứng bên cạnh bếp lò, hắn đã nghe nói có một "Siêu cấp cường giả" tùy tiện xông vào hoàng cung nên vẫn ở đây chờ tin tức, nhưng rất nhanh có mấy thái giám hoảng hốt lo sợ từ bên ngoài chạy vào.
- Hoang mang rối loạn còn ra thể thống gì! Trong hoàng cung của ta cường giả đông đảo, lẽ nào không ngăn được một tên đạo chích sao!
Tôn Hành Quyền hoàn toàn bị chọc tức. Những cao thủ trong hoàng cung ngày nào cũng nói khoác với mình lực lượng thủ vệ hoàng cung biến thái như thế nào, chính là có mấy cửu giai tới đây cũng phải ngã xuống, nhưng hiện tại có người một đường xông qua sáu cửa cung lại không thể làm gì.
- Hoàng thượng! Thích khách đó là vô địch thiên hạ! Nhân loại đã không thể ngăn cản hắn!
Một lão quỷ có vẻ là đứng đầu thái giám quỳ rạp xuống đất kêu khóc...
Nhân loại đã không thể ngăn cản hắn... Đó là lời nói ngưu bức thế nào chứ! Nếu thật sự tính ra, tu vi của Âu Dương xác thực đạt được trình độ nhân loại không thể ngăn cản, nhưng từ khi Âu Dương vào cửa đến bây giờ hắn chỉ biểu thị tu vi lục giai. Từ lúc nào tiểu thế giới đã kém cỏi đến mức ngay cả cường giả lục giai cũng là tồn tại nhân loại không thể ngăn cản?
- Nói bậy! Quốc sư đâu!
Ngay khi Tôn Hành Quyền hỏi những lời này, lại có mấy thái giám từ ngoài cửa vọt vào, quỳ rạp xuống đất nói:
- Hoàng thượng, nhân loại thực sự đã không thể ngăn cản hắn! Vừa rồi Chu thống lĩnh mang theo hai mươi người của Thiểm Đao Doanh tiến lên, không có ai thắng được một hiệp trong tay hắn.
- Cái gì!
Nghe nói như thế Tôn Hành Quyền thật sự chấn kinh, Thiểm Đao Doanh chính là lực lượng chuyên môn phụ trách bảo vệ hoàng cung, trong đó người yếu nhất cũng là ngũ giai, Chu thống lĩnh mạnh nhất chính là thất giai cường giả.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, tối hôm qua đại tuyết, Chu thống lĩnh vốn tưởng rằng hôm nay không xảy ra bất cứ chuyện gì, cho nên cùng mấy bằng hữu đi tắm sau đó lại tìm mấy cô nương tới phục vụ. Chu thống lĩnh của chúng ta long tinh hổ mãnh như vậy đương nhiên phải tới tam phi tứ phi gì đấy.
Cho nên sáng hôm nay căn bản không vào hoàng cung, khi tổ đội thủ hạ Thiểm Đao Doanh tới gọi Chu thống lĩnh, Chu thống lĩnh biểu thị chân mình có hơi yếu. Lại bởi vì ra đi tương đối vội vàng, cho nên chỉ mặc một chiếc áo đơn hơi mỏng, một đường chạy hơn mười dặm tới hoàng cung, Chu thống lĩnh dưới sự đả kích nặng nề của giá lạnh và suy yếu, chỉ hô mấy câu khẩu hiệu đã bị Âu Dương tát một cái ngã xuống đất bất tỉnh.
Về phần mười người của Thiểm Đao Doanh chạy đi tìm Chu thống lĩnh, sau khi chạy ba mươi mấy dặm cả đi lẫn về trong giá lạnh, cho dù bọn họ là ngũ giai thậm chí lục giai cũng không chịu nổi, cho nên này mười người này trên cơ bản chỉ có thể theo Chu thống lĩnh cùng nhau ngã xuống.
Còn mười người còn lạ! Mười người này áp lực lớn hơn, để biểu thị bọn họ rất mạnh, cho dù bây giờ là mùa đông bọn họ cũng chỉ mặc áo đơn. Những người khác đi gọi Chu thống lĩnh, từ lúc chạy đi đến khi trở về cũng mất nửa giờ, đứng ở nơi gió lạnh căm căm nửa giờ, bọn họ cũng bị đông cứng không kém đám người kia bao nhiêu, cho nên toàn bộ Thiểm Đao Doanh bọn họ ngay cả nửa thành chiến đấu cũng không phát huy ra được, trực tiếp ngã xuống toàn bộ...
Âu Dương đứng trong bạo tuyết, vẻ mặt bất đắc dĩ, đám thủ vệ này rút cuộc là thế nào vậy! Nếu như thực sự có thích khách, phỏng chừng lúc này hoàng đế đã chết mấy trăm vạn lần rồi.
Trên thực tế Âu Dương thật ra đã đoán sai. Nếu như địch quốc phái cường giả bát giai thậm chí trên bát giai đến đánh lén, khẳng định không gặp phải tình huống hiện nay.
Quốc sư phủ ở trong hoàng thành, một khi có khí tức của cường giả trên bát giai xuất hiện ở đây, Uân Thanh khẳng định sẽ phát hiện trước tiên, sau đó xuất thủ.
Nhưng Âu Dương không phải bát giai cường giả, trên người hắn căn bản không có bất cứ khí tức gì, cho nên cho dù là Uân Thanh lúc này cũng đang rúc mình trong chăn ngủ, làm gì có công phu đi quản những người này!
Còn địch quốc khẳng định không có khả năng phái ra một số cường giả lục thất giai đến đây đánh lén, dù sao đây là đô thành của người ta, đây là đánh lén hoàng đế của người ta. Nếu như người tới là cao thủ lục thất giai, cho dù Uân Thanh không kịp phản ứng, trong hoàng cung chỉ dùng chiến thuật biển người cũng đủ để đè chết bất cứ cường giả lục thất giai nào!
Cho nên tất cả những chuyện này chỉ có thể là một chuyện ngoài ý muốn, một chuyện ngoài ý muốn khiến cả hoàng cung thậm chí toàn bộ Đại Vận đều có chút bất đắc dĩ.
Ai có thể nghĩ đến dưới đại tuyết như vậy lại có người dùng phương thức đó đi đến đây, cho nên câu nhân loại đã không thể ngăn cản hắn cũng hoàn toàn không sai.... .
Nhân loại thực sự đã không thể ngăn cản hắn! Không sai, hiện tại khắp nơi trong Đại Vận hoàng thành đều nghe đồn, nói trong hoàng cung có một cường giả nhân loại tuyệt đối không thể ngăn cản muốn xông vào tiến hành một loạt giết chóc cực kỳ tàn ác.
Tin tức này truyền đặc biệt nhanh, cho dù là quân vương Tôn Hành Quyền cũng có chút phát mộng. Chuyện này là thế nào, làm sao nhân loại lại không thể ngăn cản hắn? Đây là một cường giả quá biến thái sao!
← Ch. 1114 | Ch. 1116 → |