Vay nóng Tima

Truyện:Yêu Cung - Chương 1133

Yêu Cung
Trọn bộ 1219 chương
Chương 1133: Đại chiêu ném vào mặt (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1219)

Siêu sale Lazada


- Bình thường bất luận là Yêu Chiến Sĩ, Huyễn Thuật Sư, Lục Tiên cũng vậy, sau khi tới cấp Tiên Nhân đều sẽ vứt bỏ mọi thứ trước đây đạt đến một loại trình độ lực lượng tinh khiết, duy độc có Yêu Cung Thủ như ngươi, đạt đến giai đoạn này vẫn sử dụng yêu binh trước đây của mình! A không! Phải gọi là thánh binh!

Ngụy Bỉnh Dập nhớ tới trình độ biến thái của Thứ Kiêu Cung, hắn vội vã đổi giọng.

Trong mắt Ngụy Bỉnh Dập món đồ chơi này tuyệt đối là biến thái không gì sánh được, chưa nói đến những thứ khác, chỉ nói đến lực lượng phòng ngự tuyệt đối của cây thánh binh này, chỉ sợ tất cả cường giả của tiên giới liên thủ một kích cũng không thể giết chết Âu Dương.

Thánh binh, đây là thánh binh. Tiên giới chỉ độc có một cây thánh binh này mà thôi.

- Kỳ thực tính cả Thứ Kiêu Cung, ta đã từng nhìn thấy ba món thánh binh!

Âu Dương nhớ lại tình huống trong Loạn Thạch cốc trước kia, lần đó trong Loạn Thạch cốc Âu Dương đã nhìn thấy hai món thánh binh khác.

- Không thể nào!

Nghe thấy lời nói của Âu Dương, Ngụy Bỉnh Dập cũng mở to hai mắt nhìn hắn, người khác nghe nói có thánh binh xuất hiện cũng đã muốn phun máu, vậy mà hắn lại nói hắn từng nhìn thấy ba món, lẽ nào nói Âu Dương còn có con bài chưa lật? Lẽ nào nói ba món thánh binh đó đều ở trên người Âu Dương? Người này là hộ chuyên nghiệp thánh binh sao?

Rất hiển nhiên đây là chuyện không có khả năng, Âu Dương đương nhiên không thể là hộ chuyên nghiệp thánh binh. Âu Dương nói:

- Trước kia khi ta ở trong một sơn thôn giống như thế ngoại đào nguyên của thế giới đã đụng phải chủ nhân của Tử Kim hồ lô. Tử Kim hồ lô trong tay hắn chính là một thánh binh, nhưng Tử Kim hồ lô khác với Thứ Kiêu Cung, Thứ Kiêu Cung là không ngừng lớn lên, cuối cùng đạt được thánh binh, còn Tử Kim hồ lô trời sinh chính là thánh binh, hơn nữa ta thậm chí cảm giác nó sở hữu uy lực vượt qua Thứ Kiêu Cung.

- Ngươi nói cái gì?

Ngụy Bỉnh Dập nhìn Âu Dương, hắn cảm thấy có chút khó hiểu. Âu Dương đã từng nhìn thấy Tử Kim hồ lô? Chuyện này sao có thể?

- Làm sao không thể, kỳ thực ta mới là chủ nhân đầu tiên của Tử Kim hồ lô, chỉ có điều ta biết hồ lô đó không thích hợp với ta, ta tiện tay ném đi, hồ lô đó lại trực tiếp đập nát tấm chắn của thế giới bay đến tay ai cũng không biết, như vậy mới có chủ nhân của Tử Kim hồ lô sau này.

- Ta có một loại dự cảm, có lẽ có một ngày ta sẽ gặp lại hắn!

Âu Dương cười ha ha, nếu nói Âu Dương hoàn toàn không hối hận đó là giả. Một thánh binh tùy tiện ném đi có thể phá vỡ tấm chắn của thế giới, như vậy nó sở hữu lực lượng cường đại như thế nào! Một thánh binh như vậy mà mình lại trực tiếp ném đi. Âu Dương thề, nếu như cho hắn thêm một cơ hội, hắn nhất định sẽ lập tức làm chuyện lấy máu nhận chủ.

Nhưng Âu Dương biết những chuyện này cũng đều là phù vân, tất cả đều phảng phất như được thiết kế, nếu Aau Dương lưu lại Tử Kim hồ lô, như vậy chủ nhân của Tử Kim hồ lô cũng sẽ không bang trợ hắn, cũng sẽ không có câu chuyện của chủ nhân Tử Kim hồ lô, cho nên tất cả đều chỉ có thể khiến Âu Dương bất đắc dĩ.

- Vậy thứ còn lại là cái gì?

Ngụy Bỉnh Dập dùng một loại nhãn thần như nhìn thấy biến thái nhìn Âu Dương, người khác thấy thánh binh còn kích động hơn nhìn thấy cha ruột, nhưng người này lại nói cái gì tiện tay ném đi, hắn còn là người hay sao? Đương nhiên, Ngụy Bỉnh Dập không biết Âu Dương hối hận hơn bất cứ người nào, chỉ có điều Âu Dương giả bộ ngưu bức vẫn rất tài tình, chí ít Âu Dương không nói cho mọi người hắn rất hối hận.

- Thứ còn lại hình như là một tấm gương, nhưng đã không biết tung tích, ngay cả ta cũng không tìm được tấm gương đó ở đâu!

Âu Dương cười ha ha, Tử Kim hồ lô còn xuất ra một chủ nhân báo ân cho mình, nhưng tấm gương kia rút cuộc ở chỗ nào?

Đây là một điều bí ẩn, một bí ẩn mà Âu Dương có thể vĩnh viễn không thể biết được, Âu Dương cũng không muốn đi phá giải bí ẩn này. Dù sao trên thế giới này có quá nhiều những điều bí ẩn, cùng với tu vi ngươi tiếp xúc ngày càng cao, ngươi cũng phát hiện bí ẩn ngày càng nhiều.

Ba món thánh binh, Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương, chủ nhân thần bí của Tử Kim hồ lô, cường giả sở hữu năng lực vượt qua tấm chắn thế giới nhiều lần bang trợ Âu Dương, để trả lại ân tình trước kia cho Âu Dương. Còn tấm gương không biết tung tích.

- Nếu như trước kia ta đều ba món thánh binh trong tay, đối phó với Thiên Vương căn bản là không cần chí cao vô thượng gì đó, trực tiếp cầm Tử Kim hồ lô đập xuống Thiên Vương, Thiên Vương có thể bị trực tiếp đập xuyên qua, còn là loại xuyên qua vĩnh viễn không bao giờ quay lại...

Âu Dương xấu xa nghĩ.

Hai người trao đổi một hồi, Bạch Tinh cũng cười âm hiểm từ phía xa trở về, làm một thủ thế OK với hai người. Rất rõ ràng, chiêu thức này của hắn là học được từ đệ tử tử thần của mình. Âu Dương không cho rằng trên thế giới này có người hiểu OK là cái gì.

- Xin mời, bảo đảm không có kẻ nào chạy thoát!

Ngụy Bỉnh Dập cười nói:

- Chúng ta chuẩn bị cho người ta nhiều lễ vật như vậy, nói không chừng người ta cũng chuẩn bị lễ vật cho chúng ta, các ngươi xem!

Ngụy Bỉnh Dập nói xong, chỉ tay về phía trước, nhìn thấy trên Thiên Cung, từng pho tượng phảng phất như Ma Thần lúc ẩn lúc hiện trong tầng mây, mỗi một pho tượng giống Ma Thần này đều sở hữu lực lượng hủy thiên diệt địa, nhưng lực lượng này hình như chỉ có một kích, nhưng một kích này tuyệt đối cũng không thể coi thường, bởi vì số lượng của nó thực sự rất nhiều, hôm nay thiên đình tựa hồ đã trở thành một khu rừng đá do pho tượng cấu thành.

- Khốn khiếp! Nếu nhiều pho tượng như vậy tập trung nã pháo, còn không lấy mạng của chúng ta!

Bạch Tinh cũng rụt đầu. Rất rõ ràng, những pho tượng này khẳng định không bằng một kích liều mạng của cường giả tổ cấp, nhưng bất cứ một công kích nào những pho tượng này cũng mạnh hơn một kích tiện tay của cường giả tổ cấp.

Nếu chỉ có mấy chục pho tượng thậm chí là trên trăm pho tượng, ba người cũng có thể biểu thị không áp lực. Nhưng bọn chúng lại quá nhiều! Âu Dương hoàn toàn không nghi ngờ, các pho tượng ở đây phải lên tới hàng nghìn, có thể bắn liên tục một ngày một đêm... Tồn tại của trăm vạn pho tượng biến nơi này thành lôi trì, khiến ba người có một loại cảm giác vượt qua lôi trì.

- Quá âm hiểm!

Ngụy Bỉnh Dập phiền muộn, thiên đình còn chơi được như vậy sao? Rất hiển nhiên những pho tượng này không phải được chuẩn bị một hai ngày, phía trên có lẽ đã được khắc trận pháp, sau đó để đám người Khâu Vân Bình chuyển những pho tượng này xông lên, chỉ cần có người dám đi tới, cho dù Âu Dương mở phòng ngự tuyệt đối cũng vô dụng.

Bởi vì phòng ngự tuyệt đối chỉ có thể chống đỡ trong nháy mắt, còn những pho tượng này có thể đánh liên tục đánh một ngày một đêm, hoàn toàn không cần hoài nghi, sau một ngày một đêm này, toàn bộ Thiên Nam đều có thể hóa thành hư không.

- Đây quả thực là làm càn quá mức!

Bạch Tinh cũng nổi giận, hắn khổ sở bố trí tứ phương trận muốn tiêu diệt toàn bộ thiên đình, hiện tại xem ra tứ phương trận cũng vô dụng rồi. Bọn họ có lễ vật, người ta cũng có lễ vật, lúc này xông lên, công kích sẽ lập tức triển khai.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1219)