← Ch.0619 | Ch.0621 → |
- Lẽ nào...
Độc Cô Tình nghe đến đó thì biến sắc. Truyền thuyết của ba người kia đã có rất nhiều năm, thế nhưng đại đa số mọi người đều cho rằng đây là truyền thuyết, dị tộc chi chủ cường đại cỡ nào? Dị tộc chi chủ cơ hồ là không thể chiến thắng, nhưng không ngờ ba người này lại nói vạn năm sau sẽ chém chết dị tộc chi chủ.
Tin tức truyền ra từ năm đó đến nay, luôn luôn được coi là bán truyền thuyết, mà bây giờ gia tộc lại truyền tới tin tức này, chứng tỏ đây tuyệt đối không phải là truyền thuyết.
Hôm nay đã qua bảy ngàn năm, ước hẹn vạn năm, những người này thực sự có thể tìm được người thứ tư để chém giết dị tộc chi chủ hay không? Khi Độc Cô Tình đang tự hỏi những điều này, trong phòng đơn lầu ba nhóm người Diệp lão cũng đã ngồi xuống.
- Vong Niêm thực sự đã bán mạng mình đi sao? Hắn không phải muốn làm người thứ tư đi phó ước vạn năm chém giết dị tộc chi chủ sao?
Lão Hồ Ly nhìn Diệp lão, hắn biết, kỳ thực toàn bộ Tiên giới có thể chân chính được xưng là người thứ tư chỉ có Vong Niên, Vong Niên này một mình ở trong Di Vong Sâm Lâm đã không biết bao nhiêu năm, mà tu vi của hắn rốt cuộc đạt tới trình độ nào cũng vẫn là một câu đố, chẳng qua hắn cùng một thời đại với nhóm người Diệp lão, chắc hẳn tu vi tuyệt đối không kém hơn so với Diệp lão.
- Kỳ thực bảy ngàn năm trước Vong Niên so với chúng ta đã mạnh hơn rất nhiều, nếu năm đó Vong Niên đồng ý theo chúng ta cùng tiến vào dị tộc thế giới Vạn Yêu thành, vậy thì lúc đó có lẽ đã chém giết được dị tộc chi chủ. Chẳng qua Vong Niên không có khả năng đi theo chúng ta, truy cầu của hắn không giống với chúng ta!
Diệp lão thở dài, dị tộc cho tới nay vẫn luôn là một căn bệnh đối với Tiên giới, nếu như có thể chém giết dị tộc chi chủ, như vậy có lẽ trong trăm vạn năm, dị tộc đều không thể sinh ra một cường giả thứ hai như thế, đến lúc đó Tiên giới cũng sẽ có được trăm vạn năm để nghỉ ngơi dưỡng sức.
- Đáng tiếc...
Lão Hồ Ly cũng chỉ có thể than một câu đáng tiếc, Vong Niên thực sự là một tuyệt thế cường giả, có Độc Giác Kỳ Lân đồng sinh, bản thân lại càng đạt được tới Tiên Tôn đỉnh phong, nếu như hắn không phải bị tình vây khốn, có lẽ hắn thực sự có thể bước ra được bước cuối cùng đạt đến Chí Cao Vô Thượng.
- Vong Niên bán mạng cho một Phi Tiên!
Diệp lão bỗng nhiên nói ra một câu khiến cho Lão Hồ Ly thiếu chút nữa phát điên!
Đem mạng bán cho một Phi Tiên? Một Phi Tiên? Điều này có thể sao? Vong Niên có thực lực gì? Nếu như Vong Niên đồng ý mà nói, không phải là thiên hạ vô địch thì cũng tuyệt đối không có đối thủ, mà một cường giả như vậy không ngờ lại đồng ý bán mệnh cho một Phi Tiên, Phi Tiên này la như thế nào đây?
- Chẳng lẽ lại là Hoắc Khải Phong chuyển thế?
Lão Hồ Ly tự hỏi rất lâu, nếu như thực sự có người có được cơ hội trùng kích Chí Cao Vô Thượng, sợ rằng cũng chỉ có một mình Hoắc Khải Phong, nhưng Hoắc Khải Phong ở thời điểm mấu chốt từ Tiên Đế đỉnh phong trùng kích Tiên Tôn, cũng bởi vì một chữ tình mà vĩnh viễn bị vây khốn.
- không! Hắn so với Hoắc Khải Phong còn đáng sợ hơn!
Diệp lão nhớ lại hình ảnh mà lúc trước mình dùng Tinh Thần chi nhãn để tìm kiếm Âu Dương!
Máu! Toàn bộ đều là máu! Trong một thế giới máu, Âu Dương tựa như một Ma Thần cầm trong tay trường cung chỉ xuống thương sinh, đó mới là ma chân chính! Đó là một cuồng ma đẫm máu! Môt gia hỏa như vậy so với Hoắc Khải Phong còn đáng sợ hơn.
Năm đó Diệp lão cũng từng vì Hoắc Khải Phong mà xem qua cho hắn một lần, nhưng Diệp lão nhìn thấy chẳng qua chỉ là "vạn thi phục địa" mà thôi, tình cảnh vạn thi phục địa đã khiến cho Hoắc Khải Phong điên cuồng như vậy, mà cuồng ma đẫm máu này so với vạn thi phục địa đâu phải chỉ cao hơn một đẳng cấp, một ma vương như vậy tương lai sẽ như thế nào đây?
- So với Hoắc Khải Phong còn đáng sợ hơn? Là ai?
Lão Hồ Ly nhìn Diệp lão, thứ đã giấu kín rất lâu trong lòng hắn lúc nay phảng phất như bị Diệp lão nhen nhóm lên.
Nếu như Hoắc Khải Phong không phải bị tình vây khốn thì đã có năng lực trùng kích Chí Cao Vô Thượng, mà người này so với Hoắc Khải Phong còn muốn đáng sợ hơn, vậy chẳng phải hắn có thể trùng kích Chí Cao Vô Thượng sao?
Nếu như thực sự có Chí Cao Vô Thượng sinhh ra, vậy chẳng phải là mình có thể vượt qua luân hồi?
Vượt qua luân hồi? Đó chính là quyền lợi chỉ thuộc về Chí Cao Vô Thượng, vì sao những cường giả kỳ thực đã sớm vượt qua Tiên Tôn đỉnh phong như Diệp lão nhưng đối với bên ngoài vẫn nói mình là Tiên Tôn đỉnh phong? Bởi vì bọn họ không thể nào vượt qua luân hồi, không thể nào tiến được vào hành lang luân hồi, biểu hiện của Chí Cao Vô Thượng chính là có thể xé mở luân hồi, bước vào trong luân hồi.
Nếu có người có thể mang theo mình bước vào hành lang luân hồi, hơn nữa lại đồng ý hỗ trợ mà nói, như vậy mình thực sự có thể tìm về quá khứ!
- Diệp lão, hắn là ai?
Hiện tại Lão Hồ Ly kích động không gì sánh được, giờ hắn mới hiểu vì sao Vong Niên bán mạng cho Phi Tiên này, nếu như là mình, có cơ hội như vậy mình cũng tuyệt đối sẽ làm ra lựa chọn như thế.
- Ta sẽ không nói cho ngươi biết hắn là ai! Bởi vì không ai có thể làm ảnh hưởng tới quỹ tích tương lai của hắn, hắn đã được chú định là một đời tràn ngập túc sát, tất cả của hắn đều dùng máu mà dựng nên, một ngày khi hắn đứng ở trên đỉnh phong của thế giới này, có lẽ đó cũng chính là thời khắc mà ngươi cùng Vong Niên hoàn thành được nguyện vọng!
Diệp lão thủy chung vẫn không nói cho Lão Hồ Ly biết.
Không phải hắn không muốn nói cho Lão Hồ Ly, mà là tính cách Lão Hồ Ly tương đối xung động, nếu như hắn biết Âu Dương, nhất định sẽ tìm cách tiếp cận Âu Dương, đến lúc đó Lão Hồ Ly đi theo bên cạnh Phi Tiên này một bước không rời, khẳng định sẽ khiến vô số người nghi kỵ, hoàn cảnh như vậy cũng không thích hợp cho Âu Dương trưởng thành.
- Diệp lão...
Lão Hồ Ly còn muốn van cầu Diệp lão nói cho hắn biết, nhưng khi lời còn chưa nói ra khỏi miệng, Diệp lão cùng Bình nhi đã biến mất khỏi gian phòng.
- Ài...
Lão Hồ Ly thở dài một tiếng, trong mắt tràn ngập bi thương:
- Hi Quân, chỉ cần trên thế giới này có người có thể vượt qua luân hồi, như vậy cho dù có phải đánh cược mạng mình, ta cũng nhất định sẽ khiến hắn mang theo ta bước vào trong luân hồi tìm kiếm nàng, Hi Quân, nàng hãy chờ ta.
Lão Hồ Ly lẩm bẩm, một giọt lệ nóng từ trong mắt hắn chảy dài trên khuôn mặt...
lôi đài tử vong, ngày hôm nay lôi đài tử vong đã có được ba nghìn vạn người tới! Ba nghìn vạn, đây là một con số khổng lồ cỡ nào, tuy rằng so với toàn bộ Tiên giới thì không coi là gì, nhưng con số này từ khi An Nhiên chết đi, lôi đài tử vong chưa bao giờ xuất hiện qua.
- Ba nghìn vạn! Con số này đã là cực hạn rồi, Diêm La, hãy sáng tạo cho ta một cực hạn hoàn toàn mới đi!
Thạch Phong đứng ở trong Tử Vong Tháp, ánh mắt hắn tràn ngập điên cuồng!
← Ch. 0619 | Ch. 0621 → |