← Ch.0070 | Ch.0072 → |
Giờ phút này Âu Dương vẫn đứng yên trên lỗ châu mai. Trên mặt hắn đầy vẻ không dám tin tưởng! Bởi vì vào thời khắc ấy hắn cảm giác được mình bất ngờ trở nên mạnh mẽ hơn!
Không sai! Sau khi huyết quang kia vọt vào trong yêu đan của mình, yêu đan của mình quả thật xuất hiện biến hóa. Yêu đan của mình trở nên mạnh mẽ hơn một tia. Tuy chỉ là một tia, nhưng Âu Dương vẫn cảm giác được!
Đây thực sự là tăng cường! Cái này chẳng lẽ chính là năng lực của Huyết Sắc Yêu Đan sao? Cái này chẳng lẽ chính là điểm khác biệt giữa mình và tất cả mọi người sao?
Âu Dương lại nhảy lên lỗ châu mai kéo cung! Hiện tại, Âu Dương cũng mặc kệ điều ước của tứ quốc gì đó. Vào lúc này hắn lựa chọn một tên địch đứng sát với ranh giới hai bên nhất. Mũi tên này bay ra, lực lượng không mạnh như những mũi tên ban đầu. Nhưng như vậy cũng đủ để bắn chết một người bình thường! Mũi tên này giống như Âu Dương đã dự liệu, thành công một mũi tên trúng hai con nhạn, chớp mắt đã giết chết hai tên binh lính bình thường.
Một khắc khi hai tên binh sĩ này chết đi, một đạo huyết quang nhỏ gấp mười lần đạo huyết quang vừa nãy lại từ trong thi thể của bọn họ bay ra, sau đó nhanh chóng vọt đến bên cạnh mình, qua mũi của mình tiến vào trong yêu đan của mình!
- Thì ra là như vậy! Ha ha ha ha! Thì ra là như vậy! Sau này lão tử sẽ thành kẻ huỷ diệt! Con mẹ nó, ta chính là kẻ huỷ diệt!
Giờ phút này Âu Dương vô cùng kích động! Hắn không có cách nào giữ được bình tĩnh như trước kia! Khi biết được mình chỉ là một bán yêu giả, có khả năng cả đời mình không thể tiến lên trước một bước, Âu Dương không bình tĩnh giống như biểu hiện bên ngoài của hắn. Trong bóng đêm không người hắn đã từng căm hận thiên phú quá đáng ghét. Nhưng vào lúc này, thiên phú gì đó, bán yêu giả gì đó đều tan thành mây khói!
- Ta chính là kẻ huỷ diệt!
Âu Dương giơ Thứ Kiêu Cung lên thật cao. Cứ như vậy hắn ở trong chục vạn đại quân điên cuồng la lên!
Giờ phút này không có ai quấy nhiễu Âu Dương. Bên Tây Kỳ đã bị tỉnh mộng. Hoàng tử bị bắn thành tiễn nhân. Tuy rằng bọn họ bi phẫn, nhưng bọn họ bắt đầu mất đi nhuệ khí. Bọn họ đã không có cách nào để công thành nữa. Bên Đại Vận, Âu Dương dùng kỹ thuật như thần của hắn chứng minh cho mọi người thấy, bất kể là người bình thường hay là Tu luyện giả đều không thể tránh thoát Thần Tiễn của hắn. Giờ phút này hắn nghiễm nhiên trở thành anh hùng của Đại Vận!
Bì Ba nhìn Âu Dương đang đứng đó gào thét, hắn vô cùng vui mừng! Hắn đã từng cho rằng Âu Dương không có lối thoát nào. Nhưng ngay hôm nay Âu Dương lại dùng sự thần kỳ của hắn phá vỡ tất cả. Nếu như hắn thật sự nắm giữ Chân Thực Chi Nhãn đáng sợ kia, vậy Âu Dương sẽ chiếm được đãi ngộ tuyệt đối không kém gì Yêu Chiến Sĩ!
Bọn họ đều nhìn Âu Dương, nhưng bọn họ lại không biết Âu Dương hưng phấn không phải vì Chân Thực Chi Nhãn! Hắn hưng phấn chính vì hắn đã tìm được cách thức để mình tiến giai! Người khác dựa vào tu luyện, người khác tu luyện một ngày còn mạnh hơn hắn tu luyện một tháng. Nếu như chỉ dựa vào tu luyện, cả đời này hắn không có khả năng có được thành tựu gì. Nhưng hôm nay trong lúc vô tình hắn phát hiện mình không cần tu luyện! Điều mình cần chính là săn bắn!
Mỗi lần bắn chết một người, mình có thể hấp thu được huyết quang từ trên người bọn họ sau đó tăng cường cho chính mình! Chỉ cần chiến tranh không kết thúc, mình có thể tiếp tục giết. Như vậy thiên tài gì đó, thiên tài thế giới gì đó cũng không thể so sánh với hắn! Các ngươi dựa vào ngồi thiền tu luyện, ta lại dựa vào săn bắn các ngươi để tu luyện!
- Các thiên tài! Cố gắng tu luyện đi! Chỉ cần các ngươi nhanh chóng trưởng thành, ta mới có thể càng nhanh chóng trưởng thành hơn!
Giờ phút này Âu Dương giống như một ác ma giết chóc! Âu Dương đã hiểu rõ, sau này mình sắp sửa bước vào một con đường giết chóc hàng loạt!
Từ trên lỗ châu mai nhảy xuống, tâm trạng của Âu Dương dần dần hồi phục. Chỉ có điều lúc này khúc mắc của hắn đã hoàn toàn được tháo gỡ. Hắn hiểu rõ con đường mình phải đi. Hắn không còn cảm thấy mơ hồ nữa. Đây tuyệt đối là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời hắn. Âu Dương biết, đây chính là con đường cường giả tương lai của hắn.
Leng keng leng keng...
Trong quân Tây Kỳ truyền tới những tiếng chuông thu binh. Quân Tây Kỳ vốn như hổ đói rình mồi, giờ phút này lại bắt đầu lùi về phía sau. Bọn họ tới nhanh đi cũng nhanh. Tuy nhiên không nghi ngờ chút nào, trận chiến ngày hôm nay tuyệt đối là trận chiến khiến quân Tây Kỳ phiền muộn nhất. Huyễn Thuật Sư tiến lên trước trận khiêu khích. Người ta xuất ra một yêu cung thủ không bằng mình. Từ đầu tới cuối, Huyễn Thuật Sư gần như không đánh nổi một chiêu đã bị người ta bắn thành tiễn nhân. Với trận này chí ít quân Tây Kỳ cần thời gian dưỡng bệnh rất lâu.
Quân Tây Kỳ tản đi. Tất cả Kiến Phong Thành phát ra những tiếng kêu kinh thiên động địa! Đây là tiếng hoan hô của bọn họ đối với người anh hùng của mình! Ngày hôm nay, Âu Dương lại trình diễn một màn gọi là một người một cung lùi mấy chục vạn đại quân!
Mà mọi người đều biết, cho dù mấy trăm năm sau, cuộc biểu diễn này nhất định vẫn còn truyền lưu trong Đại Vận quốc! Yêu cung thủ này! Yêu cung thủ này tên là Âu Dương ở trên tường thành bắn một Huyễn Thuật Sư đã mở ra Huyễn Trận thành tiễn nhân thế nào.
Âu Dương đi theo Bì Ba chậm rãi từ trên thành lầu đi xuống. Bọn họ đi tới đâu, mọi người đều tự giác tránh một con đường. Những binh sĩ này quanh năm chiến đấu ngoài tiền tuyến. Bọn họ cần một người anh hùng. Mà hôm nay Âu Dương chính là người anh hùng này!
- Âu Dương! Âu Dương! Âu Dương!
Những kêu gọi giống như biển gầm truyền đến. Tất cả Kiến Phong Thành đều kêu tên của Âu Dương!
Lần đầu tiên Âu Dương ở trong bầu không khí này! Không có ai không thích hưởng thụ sự sùng bái. Âu Dương cũng là người. Hắn không có cách nào ngoại lệ. Giờ phút này rốt cuộc hắn đã hiểu rõ tại sao trong quá khứ có nhiều minh tinh như vậy, rõ ràng trải qua rất nhiều mệt mỏi nhưng vẫn cố giữ phong quang. Bởi vì bọn họ dùng vô số mệt nhọc để đổi lấy một khắc huy hoàng kia!
Nếu như không trải qua tất cả những điều này, người ta tất nhiên không thể nào tưởng tượng được cảm giác này. Nhưng bây giờ Âu Dương đã hiểu! Hắn thấy những binh sĩ này điên cuồng kêu tên hắn, xem hắn như một anh hùng, sùng bái hắn như thế, cho dù hắn có kỹ thuật bắn cung kinh, nhưng dù sao hắn vẫn chỉ là một người tuổi còn trẻ. Hắn không nhịn được tâm trạng trở nên hứng khởi.
- Hưởng thụ cảm giác làm anh hùng thế nào?
Giọng nói của Bì Ba truyền vào trong tai Âu Dương khiến Âu Dương chợt tỉnh lại.
- Mỗi người lần đầu tiên gặp được chuyện như vậy đều trở nên kích động dị thường. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, đây mới chỉ là sự bắt đầu của ngươi. Nếu như ngươi muốn vĩnh viễn đứng thật cao, đầu tiên ngươi phải nắm giữ được năng lực của mình! Bằng không sẽ có một ngày nào đó, ngươi sẽ bị bọn họ đạp ở dưới chân. Tới khi đó bọn họ sẽ kêu tên của người anh hùng kế tiếp...
← Ch. 0070 | Ch. 0072 → |