← Ch.0985 | Ch.0987 → |
- Đây đương nhiên không phải là biến mất. Rõ ràng là bởi vì tất cả lôi điện đều tụ tập tại một điểm, sau đó một đạo lôi điện màu đen lớn như một căn phòng sẽ từ trên cửu thiên bổ xuống.
- Tại sao lại là màu đen?
- Bởi vì không gian địa cầu quá mức yếu ớt. Nơi nào lôi điện xẹt qua, không gian bị xé nát, chỉ có thể nhìn thấy vết tích màu đen!
Ầm!
Trên người Âu Dương chợt chớp động hỏa diễm huyết sắc. Sau đó mọi người nhìn thấy xuất hiện một chiến cung với hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt lơ lửng bên cạnh Âu Dương! Âu Dương không hề giương cung dây cung, mà cả người trực tiếp bay lên trên, vọt vào trong lôi điện!
- Đa tạ ngươi đưa ta mũi tên thứ nhất!
Sau khi Âu Dương nhảy vào trong lôi điện, vèo một tiếng lôi điện liền biến mất. Lại nhìn thấy Âu Dương đứng trên không trung, trong tay cầm một lôi tiễn màu đen không ngừng chớp!
- Đây là do Âu Dương lấy lực lượng của tự thân trong nháy mắt nén lôi điện, biến lôi điện thành lôi tiễn trong tay mình! Lấy lực lượng của đối phương phá tan công kích của đối phương. Lần này hẳn là khiến ông trời kia phải tức điên!
Vèo!
Một lôi cầu nho nhỏ từ trên trời bay thẳng xuống. Nhìn lôi cầu này không trùng kích thị giác như lôi điện vừa nãy, nhưng Âu Dương lại biết, so với lôi cầu này, lôi điện vừa nãy chỉ có thể coi là món ăn khai vị!
Hắn dùng một tay cầm lôi tiễn đặt lên trên dây cung. Trên lôi tiễn chợt có một tầng hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ bám xung quanh. Khi dây cung buông ra vèo một tiếng mũi tên bắn thẳng lên tận cửu thiên. Lôi cầu bị lôi tiễn của Âu Dương bắn xuyên thủng biến mất khỏi bầu trời!
Răng rắc!
Trong nháy mắt khi lôi cầu biến mất, trên bầu trời lại xuất hiện hai con lôi long. Không sai, đây là lôi long thật sự. Không ngờ những lôi điện này hợp thành hai Thần Long phương đông. Hai con Thần Long dữ tợn rít gào vung đuôi đánh về phía Âu Dương!
Dưới đất, vô số người vẫn đang ở trong tổ trạch! Bọn họ không dám xác định mình đang nhìn thấy gì! Đây là một con người sao? Không sai, đây là một con người. Hiện tại, con người này đang chiến đấu với trời. Lúc này hắn muốn khuất phục trời sao! Lực lượng của con người thật sự có thể nghịch thiên sao?
- Oa oa oa! Hắn là tiên nhân sao? Hắn muốn vượt qua thiên kiếp sau đó bay lên trời sao?
Một thiếu niên rõ ràng thường xuyên xem các loại tiểu thuyết huyền huyễn và tiên hiệp giật mình nhìn lên cửu thiên, thấy Âu Dương bắn ra đồng thời hai mũi tên tấn công vào hai con lôi long sợ hãi nói.
Cha của thiếu niên này lại biểu thị có chút bất đắc dĩ. Đối với những điều này, hắn thậm chí không biết nhiều bằng con trai mình. Vậy bảo hắn phải trả lời con trai mình như thế nào?
- Đừng uổng phí khí lực nữa. Ta tiến thêm một bước nữa đã có thể tay cầm luân hồi rồi. Đánh ra một đòn cuối cùng đi!
Sau khi hai mũi tên của Âu Dương bắn tan hai con lôi long, hắn lại đứng lơ lửng trên không trung. Hắn nói như vậy cũng không phải là giả vờ. Bởi vì Âu Dương phát hiện dưới những thiên phạt này, thời không của địa cầu đã bắt đầu trở nên không ổn định. Nếu quả thật tiếp tục bổ xuống như hiện tại, chỉ sợ bổ xuống tới đạo cuối cùng địa cầu này cũng xong đời.
Âu Dương lẳng lặng đứng trên không trung. Hắn đang chờ đợi, chờ đợi một đòn cuối cùng. Một đòn cuối cùng này nhất định cực kỳ hung mãnh. Cho nên giờ phút này Âu Dương đã mở ra bất tử chiến ý.
- Bất tử chiến ý tạo thành một vầng hào quang kim sắc phía bên ngoài thân thể của Âu Dương. Hào quang này giống như Bất Phá Kim Thân của Chiến Vương lúc trước.
Ngay khi Bất Phá Kim Thân vừa xuất hiện kim quang trên cửu thiên chớp động. Một quang kiếm kim sắc lớn, dài khoảng mười mấy mét rộng hơn một mét từ trên trời cắm thẳng đi. Uy thế của một kiếm này ép tới mức mọi người đang đứng dưới mặt đất, thậm chí kể cả Tử Thần cũng đều ngã quỵ xuống!
- Người có uy nghiêm của người. Mà ngày hôm nay phát động thiên phạt như vậy luân hồi cũng có uy nghiêm của nó. Tuy rằng luân hồi không nhìn thấy cũng không sờ được, nhưng nó lại thật sự lặng lẽ khống chết tất cả trong tay. Ngày hôm nay Âu Dương lần đầu tiên khiêu chiến luân hồi. Cuối cùng luân hồi xem như đã hoàn toàn bộc phát!
Cô...
Một khắc khi thanh kiếm từ trên trời cắm xuống, Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương trực tiếp biến thành cự cú huyết sắc với hỏa diễm thiêu đốt cả không gian. Con cú huyết sắc kích động vỗ cánh biến thành một mũi tên nhọn đón hướng, lao thẳng về phía quang kiếm kia!
- Phượng Hoàng! Đó là Phượng Hoàng sao?
Nhìn thấy trên trời bỗng nhiên xuất hiện một con cú huyết sắc lớn như vậy đang giang rộng đôi cánh, vô số người đều tưởng lầm nó là Phượng Hoàng. Tuy nhiên cũng có một vài người sáng suốt đã nhìn ra.
- Đây không phải là Phượng Hoàng. Phượng Hoàng có đuôi dài hơn. Ta thấy thế nào cũng giống một con cú mèo hơn!
Gia hoả này nói không sai. Lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ con cú huyết sắc kia giương cánh bay lượn cửu thiên, tưởng nhầm nó là phượng hoàng cũng rất bình thường.
Ầm!
Bầu trời chợt vang lên một tiếng động rất lớn. Mặc dù Âu Dương mở ra Bất Phá Kim Thân, nhưng dưới một đòn cuối cùng này hắn vẫn bị lăn lộn mấy vòng. Nhưng Âu Dương đã nhanh chóng đứng vững trên không trung quay về phía Lôi Minh đang đứng dưới mặt đất ôm quyền nói:
- Lôi tướng quân, Âu Dương cuối cùng đã hoàn thành lời hứa! Cuối cùng chúc ngươi phúc như đông hải thọ tựa nam sơn!
Âu Dương dùng một câu chúc phúc ngữ, nhưng câu này lại là một trong những điều quan trọng.
Lôi Minh tận mắt nhìn Âu Dương vì mình chiến đấu với trời thế nào! Trong mắt Lôi Minh Lôi điện đan xen, một người đón lấy lôi điện đánh tất cả lôi điện tan nát, thật sự là thần linh...
- Thúc thúc thúc thúc! Ta cũng muốn tu chân!
Đã thấy một tiểu bằng hữu rõ ràng xem nhiều tiểu thuyết tiên hiệp ở phía dưới la lên. Tuy nhiên hắn đổi lấy chỉ là nụ cười của Âu Dương! Nói đùa! Đây là huyền huyễn! Ngươi tại bên trong huyền huyễn tuyên truyền tiên hiệp. Ta không đập chết ngươi cũng đã rất nể tình...
Không gian cửu thiên bị xé rách, một con đường đã xuất hiện trước mặt Âu Dương. Âu Dương kinh ngạc nhìn về phía thông đạo, liền thấy Yên Hồng đang đứng sững sờ nhìn mình. Âu Dương biết Yên Hồng hẳn là kinh ngạc trước trang phục này của mình.
- Ngươi... Ngươi...
Trong lúc nhất thời Yên Hồng cũng không phải biết nói gì cho phải. Nàng cầm bình ngọc trong tay vốn chuẩn bị mang đến cho Âu Dương. Nhưng giờ phút này nàng lại không biết nên làm gì nữa!
- Thế nào? Không hoan nghênh ta trở lại sao?
Âu Dương cười nhìn Yên Hồng nói. Sau đó liền nhìn thấy Tử Thần từ dưới mặt đất bay lên. Trong chốc lát Tử Thần đã đi tới bên cạnh Âu Dương.
- Ngươi...
Yên Hồng trừ từ "ngươi" ra thật sự không biết nên nói gì. Tuy nhiên lần này nàng đã có phản ứng. Nàng giao bình ngọc vào trong tay Âu Dương.
Âu Dương thoáng nhìn về phía bình ngọc này. Hắn không hề mở ra, mà cất bình ngọc đi...
- Đi thôi, chúng ta đi tiểu thế giới Thiên Hà!
Âu Dương đóng lại thông đạo đi tới Tiên giới. Sau đó mở ra một thông đạo đi thông tiểu thế giới Thiên Hà. Âu Dương bước vào trong đó trước. Tử Thần theo sát phía sau.
← Ch. 0985 | Ch. 0987 → |