Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0693

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0693: Người trên núi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Thường Lăng Phong cười nói: "Đừng lo lắng cho tôi, tình cảm đối với tôi mà nói lúc đầu cũng là một xa xỉ phẩm, có hay không cũng đều sinh hoạt như nhau. "

Trương Dương nói: "Tình cảm với tôi mà nói lại là nhu yếu phẩm sinh hoạt. "

Thường Lăng Phong nói: "Cho nên tôi là người theo chủ nghĩa ăn chay, còn cậu là kẻ mở miệng ra thì cứ đòi ăn thịt"

Hai người nói nói cùng nhau nở nụ cười.

Trương Dương uống một hớp rượu Vodka, lấy cái cherry bên trong bỏ vào trong miệng, trái cherry tan giòn ra, hắn đem dự định sơ bộ của kinh mậu nói ra với Thường Lăng Phong, Trương Dương cũng đã nhìn ra Thường Lăng Phong đối với cái đoạn tình cảm này cũng không phải là dứt bỏ giống như biểu hiện ra ngoài, hắn tới Nam Tích không phải là một loại trốn tránh đối với người mất đi tình cảm, đối với một người thất tình mà nói, công tác là phương pháp dời lực chú ý tốt nhất, siêu thoát như Thường Lăng Phong cũng không có ngoại lệ.

Thường Lăng Phong nói: "Đại hội tỉnh và kinh mậu sẽ cùng nhau làm, làm tốt có thể thực hiện cộng doanh, nhưng làm không tốt, danh tiếng của đại hội tỉnh rất có thể sẽ bị kinh mậu giành không còn một mảnh. "

Trương Dương nói: "Đại hội tỉnh muốn danh, kinh mậu lại muốn lợi, cậu giúp tôi tham mưu một chút, chuyện khác mặc kệ, nếu tôi đã tiếp nhận, thì nhất định phải làm tốt nhất, muốn cho cán bộ trong tỉnh Bình Hải đều nhìn thấy, năng lực của chúng ta rốt cục là như thế nào!"

Thường Lăng Phong cười nói: "Của chúng ta? Thật sự muốn tự mình gánh đá bổ núi sao?"

Trương Dương cười nói: "Cái này gọi là tinh thần đoàn đội, tôi muốn thành lập quần thể lãnh đạo lấy tôi làm trung tâm của kinh mậu, muốn phát huy lực lượng lớn nhất của đoàn đội. "

Thường Lăng Phong thấy Trương Dương tràn ngập hùng tâm tráng chí, không khỏi sinh ra chờ mong không nhỏ đối với những cái gần đến, hắn cũng không cho rằng tình cảm là người sinh ra toàn bộ, có thể cùng phấn đấu một mục tiêu với một người bạn tri kỷ, khai sáng một sự nghiệp cũng là một chuyện đáng làm cho kích động nhân tâm, Thường Lăng Phong nâng ly rượu nói: "Cạn ly, chúc cậu thành công. "

Trương Dương trịnh trọng sửa đúng nói: "Hẳn là chúc chúng ta thành công. "

Buổi sáng ngày hôm sau, Trương Dương mời dự họp hội nghị đầu tiên của uỷ ban thể dục từ khi hắn trở lại Nam Tích, chủ đề của lần hội nghị này là đại hội tỉnh, Trương Dương tiếp nhận đề nghị của Thường Lăng Phong, đem thể dục và kinh tế tách xa nhau, đại hội tỉnh sẽ là đại hội tỉnh, kinh mậu sẽ là kinh mậu, hai kiện sự muốn phân biệt hai bộ phận với thành viên khác nhau, tuy rằng đều dưới sự lãnh đạo của Trương Dương, thế nhưng nhất định không thể đem hai chuyện trộn chung với nhau, nếu không hai chuyện này chỉ làm cho lộn xộn, trong tỉnh muốn dùng phương pháp xúc tiến là tốt, thế nhưng không có nghĩa là muốn hai kiện sự có thể hợp làm một, có đôi khi một cộng một không phải là bằng hai đâu.

Trương Dương đem tiến độ công trình làm một báo cáo rõ ràng, bởi vì gần đây hắn cũng không ở tại Nam Tích, cho nên sau khi hắn lên tiếng ngắn gọn, thì đem quyền nói chuyện giao cho phó chủ nhiệm Thôi Quốc Trụ, trong lúc Trương Dương rời đi, vẫn đều là Thôi Quốc Trụ quản lý công tác của ủy ban thể dục, Thôi Quốc Trụ nói: "Nếu chủ nhiệm Trương cho tôi nói, tôi cũng nói hai câu, căn cứ theo tình huống tiến triển của công hiện nay, chúng ta hẳn là có thể hoàn thành tất cả cá cơ sở trước thời gian quy định của thành phố, gần đây ủy ban thể dục chúng ta đang phải đối mặt với áp lực không nhỏ, đầu tiên cũng là vấn đề khoản công trình, khi công trình làm xong nghiệm thu, khoản công trình chúng ta đáp ứng cũng phải chi trả, dù sao lúc trước khi chúng ta gọi thầu đã từng vỗ ngực cam đoan, nói sẽ không khất nợ khoản công trình một đồng tiền, dự tính sẽ ở tháng sáu đến tháng tám là hoàn công, mong rằng tài chính của thành phố có thể đến đúng chỗ sớm một chút. "

Trương Dương gật đầu, chuyện này hắn phải tự mình đi tìm Lý Trường Vũ, lúc trước Lý Trường Vũ đã đáp ứng hắn.

Thôi Quốc Trụ lại nói: "Ngày mai tổ kiểm tra của ủy ban thể dục tỉnh tới, chủ yếu là kiểm tra tình huống xây dựng của chúng ta, đầu tiên kiểm tra chính là sân thi đấu trên nước bên Tĩnh Hải, rất có thể là Cừ chủ nhiệm tỉnh ủy tự mình đến đây, bên chúng ta phải làm tốt công tác tiếp đãi. "

Trương Dương nói: "Tôi đi cho, tôi và Cừ chủ nhiệm nói chuyện tiện hơn. "

Thôi Quốc Trụ cười nói: "Khẳng định là cậu phải tự mình đi!" Ông nói xong nâng chung trà lên uống, ý là mình đã lên tiếng xong.

Trương Dương đem ánh mắt dời về hướng phó chủ nhiệm Trần Hồng Dương, Trần Hồng Dương ho khan một tiếng nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng ta vừa chọn lựa vài vận động viên điền kinh đưa qua côn minh theo Ngưu Gia Quân đi huấn luyện, phó chủ nhiệm Tang tự mình đi qua cùng bọn họ, về phía huấn luyện viên Ngưu, ngài có phải là nên bắt chuyện một chút hay không?"

Trương Dương cười nói: "Tôi đã gọi điện nói chuyện với ông ta, chuyện này không thành vấn đề, phí dụng huấn luyện chúng ta ra, Ngưu Tuấn Sinh rất nhiệt tình, ông ta bảo đảm, lần này nhất định phải khiến cho Nam Tích chúng ta trong hạng mục chạy đua đường trường giành được chỉ tiêu siêu quần xuất chúng. "

Trần Hồng Dương nói: "Dựa theo phương án chỉ định chúng ta lúc trước, chúng ta mời tới hơn hai mươi huấn luyện viên ưu tú từ toán quốc, nhằm vào vận động viên trọng điểm Nam Tích chúng ta mà tiến hành huấn luyện đột kích, có lý do tin tưởng, đại hội tỉnh chúng ta lần này sẽ đạt được thành tích vượt lên hạng năm, thế nhưng hạng nhất hình như... " Không phải Trần Hồng Dương lo lắng quá nhiều, ông ta cũng xuất thân từ thể dục, đối với trình độ thể dục của Nam Tích cũng rất rõ ràng, trình độ thể dục tổng hợp không phải trong thời gian ngắn là có thể đề thăng lên.

Trương Dương cười nói: "Chúng ta mặc kệ kết quả, trước cứ nhắm hạng nhất mà nỗ lực, nếu như ngay cả mục tiêu cũng không dám định, thành tích khẳng định là vô cùng thê thảm. "

Kế tiếp là ẽ chủ nhiệm phòng làm việc Tiêu Điều Mẫn nói chuyện, Tiêu Điều Mẫn nói: "Chủ nhiệm Trương, quy chụp hình tượng tuyên truyền của chúng ta đến bây giờ còn chưa hoàn thành, lần này phó chủ nhiệm Tang đi Côn Minh, còn có một nhiệm vụ cũng là cho Ngưu Gia Quân đi quay chụp tuyên truyền hình tượng, đối với đại sứ hình tượng của chúng ta ba, là thời gian khai triển công tác tuyên truyền. "

Trương Dương gật đầu, ngoại trừ Ngưu Gia Quân, còn có băng công chúa Quan Chỉ Tình, quán quân thể dục nhịp điệu Hứa Di, ngôi sao Hongkong Trâu Đức Long, những người này tất cả đều có quan hệ với hắn, chuyện này còn phải để hắn tự mình liên lạc, Trương Dương nói: "Được, chuyện này giao cho tôi phụ trách. "

Nói xong lời cuối cùng, thật ra hiện tại vấn đề lớn nhất cần phải đối mặt cũng là tài chính, mỗi sự kiện đều cần tiền, chút tiền mà thành phố thông qua căn bản không đủ dùng, tiền mà bọn họ bán đấu giá ngọn lửa cũng dùng xong hết rồi, là thời gian khởi động kế hoạch khác.

Hội nghị cũng nhanh chóng kết thúc, bảo vệ bên ngoài bỗng nhiên chạy tiến đến, thở hổn hển báo cáo nói: "Không... Không tốt... bên... bên ngoài đang đánh nhau. "

Trương Dương vừa nghe liền sửng sốt, cho tới bây giờ chỉ có hắn đến chổ của người khác đánh người, dám chạy đến ủy ban thể dục không có mấy ai, Trương Dương đứng dậy nói: "Đi ra ngoài nhìn!"

*****

Các đảng viên đều đi ra, đi tới trước cửa vừa nhìn, Trương Dương liền vui vẻ, đội trưởng bảo vệ Thạch Thắng Lợi và ba gã bảo vệ đều bị một người đánh, kẻ đánh người chính là một dân công dáng dấp thanh niên, nhìn chằm chằm vào hai gã bảo vệ đang hướng về hắn, hắn giận dữ nói: "Làm gì có người khi dễ người khác như thế? Tôi dân quê thì sao? Dân quê thì không thể tới đây tìm người?"

Người thanh niên này thì Trương Dương nhận ra, chính là Chu Hổ Sơn năm trước hắn đi Kinh Sơn huyện Tây Sơn Lô Gia Lương thôn Tiểu Thạch Oa tìm kiếm đầu mối Vương Quân Dao xuống nông thôn kết bạn được, người này rất nhiệt tình, lúc đó còn giữ hắn và Khương Lượng ở lại nhà, còn làm không ít món ăn thôn quê chiêu đãi hắn, Trương Dương trước khi đi để lại cho hắn địa chỉ, kêu hắn có cơ hội tới Nam Tích tìm mình, không ngờ rằng Chu Sơn Hổ không chỉ tới, hơn nữa đi tới còn xảy ra xung đột cùng Thạch Thắng Lợi. Lại nói tiếp chuyện này quả thật không trách Chu Sơn Hổ được, hắn đi tới cửa ủy ban thể dục, người nhà quê không có kiến thức gì, cho nên ngó đông ngó tây dữ lắm, Thạch Thắng Lợi cảm thấy bộ dạng hắn khả nghi, cho nên đi ra hỏi thăm, Chu Sơn Hổ nói mình tìm Trương Dương, Thạch Thắng Lợi hiện tại rất cung kính đối với Trương Dương, vì vậy hắn hỏi Chu Sơn Hổ tìm Trương Dương làm gì? Chu Sơn Hổ nói thẳng Trương Dương là bạn hắn.

Thạch Thắng Lợi đâu chịu tin, lúc đầu hắn đã đã có chút coi thường đối với người nhà quê rồi, và Chu Sơn Hổ nói xong thì lộ ra khinh thị, và bắt đầu xung đột giữa hai người, Chu Sơn Hổ tuy rằng đi ra từ nông thôn, nhưng lại là một người luyện võ, nghe Thạch Thắng Lợi nói lộ ra miệt thị, nhịn không được vung tay lên đánh, vừa động thủ, bảo vệ khác đều vây lại, đừng thấy bọn hắn nhiều người, nhưng vẫn không phải đối thủ của Chu Sơn Hổ, Chu Sơn Hổ ba quyền hai cước đã đánh ngã bọn họ.

Mắt thấy xung đột còn muốn tiếp tục lúc, Trương Dương đi tới, Trương Dương cười nói: "Tất cả đều dừng tay, các người sao lại đánh nhau?"

Thạch Thắng Lợi thấy Trương Dương tới, gian nan đứng lên từ mặt đất: "Chủ nhiệm Trương, hắn giả mạo... bạn bè của ngài... "

Trương Dương cười ha hả nói: "Hắn không phải bạn tôi, là tiểu huynh đệ của tôi!"

Chu Sơn Hổ nghe nửa câu đầu của Trương Dương trong lòng mát lạnh, nhưng nghe được hắn nói nửa câu sau, trong lòng nhất thời ấm áp dễ chịu, hắn đi tới: "Trương đại ca, anh còn nhớ rõ tui à!"

Trương Dương cười vỗ vỗ vai hắn nói: "Đương nhiên nhớ, sao? Sao cậu lại đánh đội trưởng bảo vệ của chúng tôi vậy?"

Chu Sơn Hổ nói: "Ai kêu hắn mắng tui là đồ nhà quê, hắn còn nói tôi giả mạo bạn của anh. "

Trương Dương trừng mắt nhìn Thạch Thắng Lợi, Thạch Thắng Lợi ngượng ngùng cười cười, trong lòng nói tôi sao có thể nghĩ ra chủ nhiệm Trương còn có loại bạn bè dân công này, , có câu nói như thế nào nhĩ, từ vương hầu trên cao, cho tới người buôn bán nhỏ, ai ai cũng là bạn, vị chủ nhiệm Trương này thật đúng là giao du rộng khắp.

Nếu chuyện tình đã làm rõ ràng, Chu Sơn Hổ và Thạch Thắng Lợi đương nhiên không có khả năng tiếp tục xung đột, Chu Sơn Hổ đánh thắng đám người Thạch Thắng Lợi, tư thái đương nhiên cao hơn một ít, đi về phía Thạch Thắng Lợi cười cười nói: "Thạch đội trưởng, xin lỗi nha, tui là người nhà quê, không có kiến thức, ra tay hơi mạnh một chút, anh không bị thương chứ?"

Thạch Thắng Lợi cũng cười cười, trong lòng nói chỉ có thể tự nhận không may, không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, mặt mũi của Trương Dương mình phải cho, chờ ngày nào đó có cơ hội, khi cái thằng nhà quê này đi làm việc, chính thức tìm một đám người giáo huấn tên nhóc này một chút, Thạch Thắng Lợi cũng không phải một người cam tâm chịu thiệt.

Trương Dương đem Chu Sơn Hổ vào phòng làm việc của mình, cầm bình nước khoáng cho hắn, Chu Sơn Hổ tới phòng làm việc của hắn, ngồi xuống ghế sô pha, vẻ anh hùng khí khái vừa rồi đã biến mất vô tung vô ảnh, cả người đột nhiên trở nên câu nệ, hắn uống nước, hai chân có chút bất an ma sát trên mặt đất, con mắt cũng không dám nhìn thẳng Trương Dương, dòm chằm chằm xuống đất.

Trương Dương cười nói: "Hổ tử, tới Nam Tích lúc nào?"

Ánh mắt của Chu Sơn Hổ vẫn không dám nhìn hắn: "Tới một thời gian rồi, tôi và mấy người đồng hương đều làm việc tại công trường, lúc đầu không muốn phiền phức đại ca. "

Trương Dương cười nói: "Nói cái gì, cái gì gọi là phiền phức, lúc trước tôi đi thôn Tiểu Thạch Oa, cậu chiêu đãi tôi cũng không ngại phiền phức!"

Chu Sơn Hổ nuốt nước bọt nói: "Đại ca, làm nửa ngày, thì ra chức quan lớn của anh như vậy. "

Nghe thế, Trương đại quan nhân ít nhiều cũng thỏa mãn một ít hư vinh tâm, hắn cười nói: "Không tính là lớn, phía trên tôi còn có thị trưởng thị ủy!"

Chu Sơn Hổ nói: "Nói như vậy đại ca người đứng thứ ba ở Nam Tích, đại quan nha!"

Trương đại quan nhân cho dù da mặt có dày, thì lời này hắn cũng có chút không chịu được, Chu Sơn Hổ người ta là nghiêm túc, thật sự không có cố ý nói móc hắn, Trương đại quan nhân có chút tự hiểu lấy mình, đừng nói là người thứ ba, tại Nam Tích, người thứ mười cũng chưa đến lượt hắn, hắn cười nói: "Hổ tử, buổi trưa tôi mời cậu ăn!"

Chu Sơn Hổ lắc đầu nói: "Đại ca, tui không phải đến tìm ngài ăn, tui là muốn tìm ngài giúp một việc!" Nói lời này lúc hắn mặt đỏ tới tận cổ, thanh niên trên núi giản dị, luôn cảm thấy cầu người là chuyện mất mặt.

Trong lòng Trương Dương rất thích chàng trai thuần phác này, gật đầu nói: "Cậu nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp đỡ, nhất định giúp cậu. "

Chu Sơn Hổ nói: "Thôn Tiểu Thạch Oa tui tổng cộng đi ra hơn hai mươi mốt người lao động, hiện tại đều làm công tại công trường của trung tâm thể dục mới, từ lễ mừng năm mới đến bây giờ cũng chưa có nhận được một đồng tiền, tui mới tới, tui không nói gì, nhưng mà với mấy người trong thôn, tiền công của rất nhiều người còn thiếu đến hai tháng lận, Trương đại ca, đám người tụi tui đều đi ra từ trong núi, tại Nam Tích không có quan hệ gì, mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp, tui nghĩ tới nghĩ lui, thì nghĩ tới anh, cho nên tui mới... "

Trương Dương nói: "Cậu làm ở công trường nào?"

"Sân hình tròn ấy!"

Thật ra Chu Sơn Hổ không nói Trương Dương cũng đoán được chuyện này khẳng định là chuyện bên Lương Thành Long, hắn lúc này cầm lấy điện thoại, bên kia Lương Thành Long vừa tiếp điện thoại xung quanh có vẻ có chút ầm ĩ, hắn lớn tiếng nói: "Trương Dương, tôi đang bận, lát nữa gọi lại cho cậu sau. "

Trương Dương nói: "Bận cái gì? Tôi chỉ nói mấy câu!"

Lương Thành Long cười nói: "Cùng Thanh Hồng mua quần áo. "

Trương Dương vừa nghe chỉ biết hai vợ chồng bọn họ đã làm hòa hảo, cười hắc hắc một tiếng: "Chúc mừng cậu nha!"

Lương Thành Long nói: "Cũng nhờ hồng phúc của chủ nhiệm Trương, hôm nào tôi nhất định chính thức đãi tiệc rượu cảm ơn cậu!"

Trương Dương nói: "Không cần mấy cái đó, hai vợ chồng các người hòa hảo đều tốt hơn những cái khác, chuyện này chúng ta để qua một bên, tôi nhớ kỹ, năm trước tôi có phải là đã nói qua với bên kiến trúc các người rằng, tất cả bên kiến trúc nhận hạng mục xây dựng của ủy ban thể dục, không được khất nợ tiền lương dân công? Mặc kệ cậu xuất phát từ lý do gì!"

Lương Thành Long vừa nghe hắn nói như vậy, thì đoán được có người cáo trạng với ủy ban thể dục, hắn thở dài nói: "Người anh em, tôi khó xử lắm, hiện tại công trình nào cũng cần tiền, tôi làm gì có nhiều vốn lưu động như vậy, khoảng mấy tháng nữa mà thôi, không nghiêm trọng như vậy đâu, xét đến cùng chuyện này cũng là do bên cậu, ủy ban thể dục các người giữ tiền của tôi không chịu tôi, tôi lấy cái gì phát tiền lương cho dân công?"

Trương Dương nói: "Cậu đừng có giả bộ với tôi, lời dù khó nghe nhưng tôi cũng phải nói trước, chuyện này nếu như cậu không xử lý, chuyện tình lỡ như đưa tới thành phố, đừng nói khoản công trình, tôi thấy mấy công trình trên đầu cậu tất cả đều ngủm hết đấy. "

*****

Lương Thành Long nghe ra Trương Dương rất nghiêm túc, nở nụ cười trong điện thoại: "Tôi nói cậu này, may mà bạn thân ngày hôm nay tâm tình tốt, nếu không, tôi đã sớm cúp điện thoại rồi. "

"Cậu dám! Tôi đang nói công sự với cậu!"

"Rõ ràng, rõ ràng! Chủ nhiệm Trương, cậu yên tâm, tôi lập tức an bài, trong vòng một tuần tôi đem tiền lương khất nợ của dân công phát xuống, tôi không cho làm khó cậu, bất quá cậu cũng không có thể để cho bạn thân mình chịu ủy khuất, bên thành phố cậu cũng phải thúc giúc chút, tôi thật sự không có bao nhiêu tiền, khoản công trình ngàn vạn lần đừng quên. "

Trương Dương buông điện thoại, cũng thấy Lương Thành Long hiện tại rất không dễ dàng, dù sao khoản công trình hắn ứng ra không ít, năm nay hắn có nhiều công trình chung đồng tiến, cần lượng tài chính rất lớn, thế nhưng vô luận nguyên nhân gì, tiền lương dân công cũng không nên khất nợ, những dân công này cũng rất không dễ dàng, chỉ dựa vào chút tiền ấy nuôi sống cả nhà, thành phố cũng ra tam lệnh ngũ thân không thể khất nợ tiền lương dân công.

Trương Dương gọi điện thoại, Chu Sơn Hổ trông mong nhìn hắn, theo như lời vừa rồi, hắn ở Nam Tích không có thân thích bạn bè gì, lại nói tiếp nhận thức cũng chỉ có một mình Trương Dương, bọn họ tiếp xúc cũng rất n gắn, bất quá chỉ có một ngày, trước khi Chu Sơn Hổ đến tìm Trương Dương vẫn rất do dự, dù sao cầu người không phải một chuyện dễ, hắn và Trương Dương có giao tình cũng không thâm, người ta không có lý do trợ giúp hắn, bất quá thoạt nhìn Trương Dương rất nhiệt tình, lập tức gọi điện thoại đòi tiền lương giúp hắn.

Trương Dương nói: "Hổ tử, cậu yên tâm đi, trong vòng một tuần, khẳng định đem tiền lương của mọi người phát xuống. "

Chu Sơn Hổ cảm động gật đầu: "Đại ca, tui cũng không biết nói gì, anh thật sự là người tốt, tui đại biểu đồng hương của tui cảm ơn anh!" Hắn đứng lên hướng về phía Trương Dương, cúi một cái xuống chín mươi độ.

Trương Dương không nhịn được nở nụ cười: "Đừng khách khí, lễ lớn như vậy, tôi nhận không nổi. "

Chu Sơn Hổ nói: "Trương ca, chờ tiền lương tui phát xuống tui mời uống rượu. "

Trương Dương nói: "Không cần cậu mời tôi, để tôi mời cậu. "

Chu Sơn Hổ nói: "Không được, Trương đại ca, anh giúp tui làm việc tui sao có thể không biết xấu hổ để cho anh mời ta. "

Trương Dương đang chuẩn bị an bài, buổi trưa mời Chu Sơn Hổ ăn một bữa cơm, lúc này thành phố có điện thoại đến, là Lý Trường Vũ kêu hắn hắn đi thị ủy một chuyến. Vì vậy Trương Dương chỉ có thể bỏ ý niệm mời Chu Sơn Hổ ăn trong đầu, lưu lại địa chỉ làm công hiện tại của hắn, nhích người đi đến phòng làm việc của Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ vừa họp thường ủy sẽ, nhìn ra được tâm tình lúc này của ông không tốt lắm, Trương Dương từ kinh thành sau khi trở về vẫn là lần đầu tiên gặp mặt ông, dưới sự dẫn dắt của thư ký đến phòng làm việc, Trương Dương ngồi xuống sô pha, Lý Trường Vũ vẫy vẫy tay, ý bảo hắn đến ngồi đối diện mình.

Trương Dương cười đi qua.

Lý Trường Vũ nói: "Ngày hôm nay gọi cậu đến đây chủ yếu là có vài việc. "

Trương Dương nói: "Chuyện của ủy ban thể dục?" Hắn đang nhắc nhở Lý Trường Vũ, ngàn vạn lần đưa chuyện gì nằm ngoài chức trách để hắn đi làm.

Lý Trường Vũ nhìn hắn một cái, bọn họ ở chung nhiều năm như vậy, Trương Dương vừa nói, Lý Trường Vũ liền biết hắn có ý tứ, Lý Trường Vũ nói: "Chuyện tốt!"

Trương Dương nhếch môi nở nụ cười: "Ngài tìm tôi còn có chuyện tốt sao?"

Lý Trường Vũ không nhịn được mắng: "Thằng oắt con, cậu không cần tiền sao?"

Trương Dương vừa nghe Lý Trường Vũ muốn trả tiền, nhất thời tỉnh táo, liên tục gật đầu nói: "Muốn! Cho dù ngài không tìm tôi, tôi cũng phải chủ động đến cửa đòi tiền, không bột đố gột nên hồ, hiện tại ủy ban thể dục cũng sắp đói chết rồi, lúc trước tôi ở kinh thành, ngài đã đáp ứng tôi, vậy thì... "

Lý Trường Vũ nói: "Vừa rồi họp thường ủy đã thông qua, trước chi cho ủy ban thể dục ba triệu, thông báo đã gửi tới cục tài chính, hai ngày nữa tài chính có thể nhập sổ. "

Trương Dương vui mừng quá, vươn tay, chặt cầm tay của Lý Trường Vũ nói: "Lý bí thư, ngài thật sự là anh minh thần võ!" Đổi thành người khác kiên quyết không có lá gan này đâu.

Quan hệ giữa Lý Trường Vũ và Trương Dương vừa là thầy vừa là bạn, ông đương nhiên sẽ không cảm thấy loại hành động này của Trương Dương là một loại phạm thượng, ông cười mắng: "Thằng nhóc cậu có thể nghiêm chỉnh hay không?"

Trương Dương lập tức buông tay ra, ngồi nghiêm chỉnh: "Lý bí thư, ngài nói, còn có chỉ thị gì?"

Lý Trường Vũ nói: "Lần này đại hội đảng của tỉnh sẽ tuyển ra ban lãnh đạo mới, ủy ban kỷ luật, bộ tuyên truyền, các phòng ban đều thay đổi lãnh đạo. "

Trương Dương cười nói: "Chuyện này có chút cự ly với tôi, trong thời gian ngắn tôi không thể nào trúng cử. "

Lý Trường Vũ cười ha hả nói: "Dã tâm của cậu thật không nhỏ, còn muốn làm thường ủy tỉnh. "

Trương Dương nói: "Tôi muốn cũng vô dụng, thật ra ngài cũng nên ngẫm lại, nếu như trong lúc nhậm chức ở Nam Tích làm ra được chiến tích thì không sao, làm không tốt thì chịu tội cũng là ngài. "

Lý Trường Vũ lắc đầu nói: "Tôi cũng không có dã tâm như cậu, thầm nghĩ chỉ muốn làm kiên định trong cương vị ở mức tốt nhất thêm vài năm, chờ làm ra một ít thành tích, tôi cũng nên nghỉ hưu. " Lý Trường Vũ tuy nói như vậy, nhưng vẫn còn có chút khát vọng đối với quan chức, bất quá ông cũng có thể thấy rõ tình thế, hiện tại trong ban lãnh đạo tỉnh ủy, có không ít người và đã xấp xỉ tuổi của ông, trong tầng lãnh đạo cấp thành phố thì độ tuổi của ông cũng không chiếm bất luận ưu thế gì, vài năm trước hắn trăm triệu lần không dám tưởng tượng mình có thể đạt đến cao độ bây giờ, lại nói tiếp mình có thể có thành tựu hiện tại, Trương Dương cũng có tác dụng rất lớn. Nhớ tới lần đụng xe bên sông Xuân Thuỷ, rượu vào thì tình cảm mãnh liệt bắn ra chuyện hoang đường, Lý Trường Vũ thầm đổ mồ hôi lạnh, lại cảm thấy may mắn, đêm kia chính là bước ngoặc trong cuộc đời của ông, chính là chuyện lần kia khiến cho ông và Trương Dương gặp nhau, từ đó về sau cuộc sống của ông và sự nghiệp của ông đều xảy ra thay đổi căn bản.

Trương Dương nói: "Binh sĩ không muốn làm tướng thì binh sĩ ấy không phải một binh sĩ tốt, ngoài miệng ngài nói như vậy, trong lòng khẳng định muốn tiến thêm một bước, nói không chừng ngài còn muốn làm chủ tịch quốc gia. "

Lý Trường Vũ cười mắng: "Đừng nói bậy, những lời này truyền ra sẽ bị người cười chê, tên nhóc cậu, đừng đem suy nghĩ trong lòng để lên trên người tôi. "

Trương Dương nói: "Tôi thật ra có nghĩ vậy, nhưng mục tiêu dù sao cũng phải hiện thực chút. "

Lý Trường Vũ có hứng thú nói: "Mục tiêu của cậu là cái gì?"

Trương Dương ngượng ngùng cười cười: "Tôi thấy vị trí của ngài không tồi. "

Lý Trường Vũ rốt cục không nhịn được, cười ha ha lên, khi tiếng cười dừng lại, Lý Trường Vũ nói: "Còn có chuyện muốn thông báo cho cậu, thừa dịp lần này đại hội đảng, tôi đặc biệt đón tiếp một ít lãnh đạo tỉnh ủy, khối đất ở sân thể dục cũ có thể tiến hành thao tác. "

Trương Dương nói: "Ngài nói là, khối đất ấy có thể bán đấu giá?"

Lý Trường Vũ nói: "Không nên công khai bán đấu giá, bởi vì chuyện của Vương Quân Dao, nên rất nhiều người đều chùn bước đối với cái khối đất này, sợ vấn đề bên trong phức tạp, sợ sau đó gặp phải phiền phức không tất yếu. "

*****

Trương Dương gật đầu nói: "Người khác tôi không rõ, Kiều Bằng Cử thì rút lui có trật tự. "

Lý Trường Vũ nói: " Quyền bán đấu giá của cái khối đất này giao cho cậu, nhất định phải đem chính sách của thành phố chúng ta giải thích rõ ràng, nghĩ biện pháp gạt bỏ lo lắng của bên đầu tư. "

Trương Dương nói: "Cái khối đất này khối bán ra, ủy ban thể dục có thể kiếm được bao nhiêu chỗ tốt?"

Lý Trường Vũ mắng: "Lòng tham không đủ rắn nuốt voi, hôm nay tôi mới cho cậu ba triệu, cậu lại muốn tiền, tin tôi lập tức thu hồi ba triệu này lại không. "

Trương Dương cười nói: "Đừng nóng, tôi chỉ là vui đùa với ngài thôi, bí thư Lý, sao ngài lại gấp gáp chuyện của khối đất này vậy, có phải trên kinh tế lại gặp phiền phức gì?"

Thật đúng là bị Trương Dương đoán trúng, hiện nay cái vấn đề làm phức tạp Lý Trường Vũ nhất là cảng nước sâu, tuy rằng hiện tại đã định ra là Nam Tích và Lam Sơn liên hợp khai phá cảng nước sâu, nhưng hai thành phố trong quá trình hợp tác đều muốn chú ý lợi ích bản thân, Lý Trường Vũ thân là thị ủy Nam Tích, ông muốn tận dụng mọi khả năng trong quá trình xây dựng cảng nước sâu chiếm địa vị chủ đạo, hợp tác là hợp tác, lúc tranh thủ cũng phải tranh thủ, so sánh với Lam Sơn, Nam Tích trong phương diện kinh tế có chút thua kém, Lý Trường Vũ cần một số tiền lớn để làm tốt công tác giai đoạn trước của công trình cảng nước sâu.

Lý Trường Vũ nói: "Cậu đừng quan tâm, nhiệm vụ chủ yếu hiện tại của cậu là đại hội tỉnh và kinh mậu, hai kiện sự này chỉ cần cậu làm hỏng một cái, đừng trách tôi trở mặt vô tình, cái mũ trên đỉnh đầu của cậu khẳng định sẽ bay mất, thành thật về nhà bán khoai lang đi. "

Trương Dương cười nói: " Cho dù tôi không làm quan, cũng sẽ không đi bán khoai lang, tôi mua thuốc cao bôi trên da chó cũng được. "

Lý Trường Vũ cười nói: "Nghe nói cậu đem Thường Lăng Phong tới? Lần đại hội đảng này sẽ nhìn thấy Đỗ Thiên Dã, vì chuyện này hắn sẽ mắng tôi một trận. "

Trương Dương nói: "Thành phố cho tôi nhiều chuyện như vậy, một người tôi làm không nổi, cho nên tôi phải muốn tổ kiến một nhóm người, chỉ có như vậy tôi mới có thể làm tốt hai hội kia. " Thằng nhãi này đem đại hội tỉnh và hội nghị kinh mậu gọi tắt là hai hội luôn rồi.

Lý Trường Vũ nói: "Được, tiến cử nhân tài quản lý như vậy, tôi ủng hộ cậu vô điều kiện. "

Trương Dương nói: "Nói thế thế, chức danh của Thường Lăng Phong và đãi ngộ gì là cho ngài giải quyết nha. "

Lý Trường Vũ nói: "Lát nữa tôi gọi điện thoại cho bộ trưởng Hà, kêu ông ta bật đèn xanh cho cậu, thế nào?"

Trương Dương mừng rỡ thẳng gật đầu, hắn nhớ tới tối hôm qua lúc đi đón Thường Lăng Phong bị tài xế taxi chặt chém, đem chuyện này từ đầu đến cuối kể ra với Lý Trường Vũ, nói xong chuyện này, Trương Dương nói: "Ngài đừng thấy chuyện này là nhỏ, cái này liên quan đến vấn đề hình tượng của Nam Tích chúng ta, nếu như là vị thương nhân đầu tư hoặc là vị lão đại chính trị gặp phải chuyện này, phiền phức không chừng sẽ rất lớn. "

Lý Trường Vũ gật đầu, thấp giọng nói: "Loại chuyện này toàn quốc các nơi đều có, thừa dịp lần này hai hội tổ chức... " Nói đến đây hắn dừng lại một chút, trên mặt xẹt qua một tia ý cười bất đắc dĩ, sao mình cũng bị tên nhóc này lây nhiễm, cái từ hai hội cũng không thể loạn dùng, ông e hèm một cái nói: "Cậu đừng hai hội hai hội nữa, nói ra dễ làm cho hiểu lầm. "

Trương Dương nói: "Rõ ràng là bản thân ngài nói, không liên quan đến tôi. "

Lý Trường Vũ đương nhiên sẽ không tranh luận với hắn, tiếp tục nói: "Chuyện này tôi sẽ đặc biệt đưa ra trong hội nghị thường ủy, dê cho bộ tuyên truyền, sở văn minh coi trọng một chút, muốn cho tinh thần của thị dân Nam Tích chúng ta Nam Tích thay đổi cũng cần có một thời gian... "

Trương Dương vui vẻ nhìn Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ nói một hơi, lại thở dài nói: "Không nói về kinh mậu, nói đại hội tỉnh đi, sau này đừng ở trước mặt tôi nói hai hội gì gì đó. "

Trương Dương nói: "Ngài là bí thư thị ủy, đương nhiên ngài định đoạt. "

Lý Trường Vũ nói: " Công trình của trung tâm thể dục mới đã tiến hành tới giai đoạn cuối cùng, nhất định phải kết thúc cái này, xanh hoá giai đoạn cuối phải đuổi kịp. "

Trương Dương chăm chú nhớ kỹ lời nói của Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ thấy thời gian cũng không khác biệt, đứng dậy nói: "Đi thôi, buổi trưa tôi hẹn thị trưởng Tần cùng nhau ăn, cậu cùng nhau đi qua. "

Trương Dương nói: "Các lãnh đạo cao tầng gặp, tôi theo đi thích hợp sao?"

Lý Trường Vũ nói: "Đều là từ Giang thành đi ra, cũng không phải chính phủ gặp mặt chính thức, cũng là tận tình làm chủ, đi thôi!"

Có những lời này của Lý Trường Vũ, Trương Dương mới cùng đi với ông, thật ra trong đáy lòng hắn cũng rất muốn thấy Tần Thanh, nhưng lại là gặp mặt dưới loại tình huống này, Tần Thanh từ ngày hôm qua đi tới Nam Tích, cho tới bây giờ Trương Dương cũng không có cơ hội nói chuyện riêng với cô ấy.

Lý Trường Vũ mở tiệc chiêu đãi an bài tại toà thị chính, buổi trưa quả thật không có những người khác ở đây, chỉ có ba người bọn họ.

Tần Thanh cảm thấy có chút vô cùng kinh ngạc đối với việc Trương Dương đến, bất quá nụ cười vẫn lộ ra vui mừng, cô ấy ngày hôm nay đến khảo sát hiện trường cảng nước sâu tròn một buổi sáng, cũng không có điện thoại cho Trương Dương.

Lý Trường Vũ cười nói: "Thị trưởng Tần, đúng lúc Trương Dương ở chỗ tôi, tôi gọi hắn tới cùng nhau ăn. "

Tần Thanh cười nói: "Tôi và Trương Dương cũng đã lâu không gặp. "

Trương Dương giả ra cung kính, vươn tay với Tần Thanh nói: "Xin chào thị trưởng Tần!"

Tần Thanh thấy hắn cố làm ra vẻ, trước mặt Lý Trường Vũ vẫn nắm tay hắn, Lý Trường Vũ cũng có nghe qua đối với tin đồn của Tần Thanh và của Trương Dương, thấy hai người hành động như vậy không khỏi muốn cười, hắn lên tiếng bảo bọn họ ngồi xuống.

Người phục vụ đến đây rót rượu, Lý Trường Vũ nói: "Buổi chiều tôi còn có một hội nghị quan trọng, Trương Dương uống đi nha. "

Tần Thanh cười nói: "Tôi cũng có chuyện, tiểu Trương, cậu uống một mình nha. "

Trương Dương cũng không khách khí với bọn họ, kêu người phục vụ rót đầy ly trước mặt mình.

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Tần, đối với tiến độ của công trình cảng nước sâu hiện nay có ý kiến gì không?"

Tần Thanh mỉm cười nói: "Tôi chỉ tới một buổi sáng, thời gian quá ngắn, có một ít ấn tượng, không dám tùy tiện phát biểu cái nhìn gì, tôi tin tưởng dưới sự nổ lực của Lam Sơn và Nam Tích, cảng nước sâu nhất định có thể hoàn thành dựa theo kế hoạch. " Tần Thanh nói chuyện rất cẩn thận, mặc dù cô ấy và Lý Trường Vũ rất quen thuộc, thế nhưng hiện tại dù sao đại biểu lợi ích khác nhau, có vài lời cô ấy không tiện nói ra.

Lý Trường Vũ cười nói: "Có Lam Sơn hợp tác khai phá, công trình cảng nước sâu tất nhiên thuận lợi nhiều, thị trưởng Tần, cô cần lý giải tình huống gì, cứ việc đi gặp phòng ban tương quan, tôi có thể cam đoan, phương diện Nam Tích chúng tôi tuyệt không có bất luận bảo lưu. "

Tần Thanh nói: "Nếu là hợp tác, sẽ thành lập trên cơ sở tin tưởng lẫn nhau, Lý bí thư là lãnh đạo cũ của tôi, tôi tin tưởng ngài là một người lấy đại cục làm trọng. "

Lý Trường Vũ cười nói: "Quá khen!"

Trương Dương cuối cùng cũng tìm được một cơ hội lên tiếng: "Thị trưởng Tần, ngài hiện tại phụ trách công trình cảng nước sâu sao?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)