Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0748

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0748: Đao kiếm phong trần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trương Dương dùng đầu búa đánh thử nhẹ nhàng một chút. Bức tường kia quả thật trống rỗng, hắn lúc này mới vung búa lên, dùng sức đập xuống, một cái động nhỏ hẹp xuất hiện trước mặt bọn họ.

Trương Dương dẫn đầu đi vào, lại đưa tay kéo Trần Tuyết theo, bởi vì cái động này rất hẹp, lúc đầu đi vào phải khom người, nhưng càng đi càng rộng. Trương Dương thầm than, không ngờ rằng Thiên Trì tiên sinh lại có thể có một công sự ngầm quy mô như vậy bên dưới tòa nhà của ông ta, ông ta làm ra như thế nào? Mà lại có thể khiến cho thần không biết quỷ không hay? Trương Dương thấp giọng nói: "Những văn tự vừa rồi em xem nó viết cái gì?"

Trần Tuyết nói: "Tiên sinh lúc trước xây nhà, chỉ là muốn đào một cái phòng chứa đồ bình thường dưới đất, nhưng mà khi đào xuống phía dưới, phát hiện ra một cái động, người thiết kế cái hang đá kia là bạn của ông ấy, cho nên hai người vẫn giữ bí mật này, hiện tại bạn của ông ấy đã qua đời, trên đời này không còn ai biết được cái bí mật này"

Trương Dương nói: "Phía dưới rốt cục là cái gì?"

Trần Tuyết bỗng nhiên dừng chân lại, cô ấy nghe được tiếng nước chảy róc rách.

Trương Dương cũng nghe được tiếng nước, lại đi về phía trước, một dòng suốt nhỏ xuất hiện trước mắt bọn họ, trong bóng tối có một chút ánh huỳnh quang lóe lên, huỳnh quang trùng giống như là ánh sao trên bầu trời trong cái thế giới tối đen kịt này, đẹp đẽ vô cùng. Một con bướm lóe ra ánh huỳnh quang bay đến bên cạnh Trần Tuyết, ánh huỳnh quang theo đôi cánh của nó chợt tắt chợt hiện, mặt cười của Trần Tuyết biến ảo liên tục trong ánh huỳnh quang.

Lại có một con bướm huỳnh quang khác bay tới, hai con bướm bay lượn xung quanh Trần Tuyết, tựa hồ như muốn so đấu vẻ mỹ lệ với Trần Tuyết vậy.

Dù Trương đại quan nhân có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không ngờ trong tầng ngầm này lại ẩn chứa một thế giới kỳ diệu như vậy.

Tinh vân mỹ lệ phía trước xoay tròn trong bóng đêm, nhìn kỹ lại, là do trăm ngàn con huỳnh hỏa trùng cấu thành, hai con bướm bay vào trong đội hình của huỳnh hỏa trùng, huỳnh hỏa trùng đột nhiên phâ tán ra, theo quỹ tích chuyển động của những sinh vật này, trong bóng tối hợp thành một hình ảnh mỹ lệ.

Trần Tuyết thốt lên: "Đẹp quá!"

Ánh mắt của Trương đại quan nhân thì nhìn về phía mặt cười của Trần Tuyết, trong lòng tán thán: "Đẹp quá!" Ngay cả thằng nhãi này cũng ý thức được, sức chống cự của mình đối với cái đẹp hầu như bằng không, lặng lẽ nhắc nhở mình phải hồi tâm dưỡng tĩnh thôi.

Hai người đi chậm dọc theo dòng suối nhỏ, mặt nước phía trước trở nên rộng hơn. Dòng suối nhỏ từ các phương hướng hợp thành một mạch nước ngầm, đi đến nơi này, Trương đại quan nhân đã không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình, có một thuyền gỗ thả dọc theo mạch nước, không biết là đã trôi bao lâu rồi. Trương Dương đưa tay chạm vào cái thuyền gỗ ấy, không ngờ rằng vừa đụng vào một cái, cái thuyền gỗ liền vỡ nát ra.

Trần Tuyết nói: "Làm sao đi qua tiếp đi!"

Trương Dương nói: "Em đi về phía trước đi, tôi bơi dọc theo mạch nước này, nhìn xem rốt cục là thông đến đâu?"

Trần Tuyết do dự một chút, nói: "Anh phải cẩn thận, dưới mạch nước ngầm này không biết có quái vật hay không"

Trương Dương cười nói: "Sao có thể, có cần tôi đưa em trở về không?"

Trần Tuyết lắc đầu nói: "Tôi ở chổ này chờ anh!"

Trương Dương cởi quần áo, Trần Tuyết xoay người qua chổ khác, Trương đại quan nhân chỉ còn mặc một cái quần cộc trên người, sau đó thả người nhảy vào trong mạch nước, huỳnh hỏa trùng và hai con bướm huỳnh quang cũng hộ tống hắn một đoạn, nhất là hai con bướm bay rất thấp dưới mặt nước như muốn soi đường.

Nước rất lạnh, tuy rằng đã vào mùa xuân, nhưng trong cái thế giới ngầm này vẫn không cảm thụ được thay đổi bên ngoài. Trương Dương bơi về phía trước, cá dưới mạch nước cũng bị hắn làm cho kinh động, bởi vì những sinh vật này đều sống trong thế giới ngầm không ánh sáng, cho nên đa số trên người đều có lân quang, dòng nước phía trước đột nhiên chảy siết, Trương đại quan nhân còn chưa kịp có phản ứng, đã bị dòng nước chảy xiết cuốn theo, đến một thác nước, cũng may là độ cao của thác nước không cao, cùng lắc chỉ khoảng năm mét, cũng không tạo thành tổn thương gì cho hắn cả. Trương Dương không dám chủ quan, hắn dựa vào thạch bích mà bước đi, đi tới phía trước khoảng hai mươi mét, phát hiện phần lòi trên thạch bích không bình thường, lấy đèn pin chiếu chiếu, phát hiện ra trên mặt tựa hồ có vết đao kiếm, nước xung quanh rất cạn, không tới đầu gối của Trương Dương, nhưng mà dòng nước vẫn chảy xiết lắm, hắn nhìn về phía trước, đã thấy trên vách tường cách đó không xa có hai vết kiếm thật sâu, người bình thường nếu như nhìn vào sẽ không thấy kinh ngạc lắm, nhưng mà theo Trương Dương thấy, hai vết kiếm này thật sự đúng là nhìn mà giật mình, độ dài của ai vết kiếm đều hơn hai mét, chỉ dựa vào độ bén của đao kiếm thì không thể nào chém ra được một dấu vết dài như vậy, hẳn là kiếm khí phát ra từ thân kiếm do nội lực, lúc trước Trương Dương thật sự không tưởng tượng ra ai có bản lĩnh lớn như vậy, mặc dù ở Đại Tùy, loại người có thần thông như mình cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Trương đại quan nhân đi dọc theo thạch bích, lấy đèn pin chiếu vào mặt thạch bích đối diện, thấy trên thạch bích có hơn mười lổ tròn, xung quanh động tròng còn có một cái khe, Trương Dương bay vọt lên, vượt qua mạch nước ngầm, ôm lấy một trụ thạch bích đối diện, hắn dùng đèn pin chiếu vào bên trong cái lổ, cái lổ tròn này ít nhất cũng sâu một mét, càng làm cho líu lưỡi chính là, cái lộ tròn này chính là do trường thương đâm vào.

Trương Dương nhắm hai mắt lại, hầu như có thể tưởng tượng được tình hình chiến đấu thảm liệt khi đó, hai gã cao thủ tuyệt đỉnh, thương tới kiếm qua. Trong cuộc quyết chiến đẫm máu này, hắn nhanh chóng phát hiện ra người quyết chiến không chỉ có hai, bởi vì còn có dấu vết của binh khí khác, theo vết kiếm dọc trên thạch bích đi tới, cách mạch nước ngầm khoảng chừng mười mét còn có một gò đất cao, rộng khoảng hai mét, dài chừng tám mét, có rất nhiều hài cốt xung quanh. Trương Dương vô tình dẫm lên một cái xương chân, xương chân bị cắt rất ngọt, mà sát gần gò đất cao kia còn có hai cái sọ người trắng. Hài cốt hoàn chỉnh chỉ có một, ngồi dựa vào trên thạch bích, xương sườn tán loạn, bên cạnh còn một thanh kiếm, đã cắm thật sâu vào trong nền đất, chỉ còn chuôi kiếm lộ ra ngoài. Trương đại quan nhân trong lòng hoảng sợ, hai tay hắn cầm lấy chuôi kiếm dùng sức kéo lên, đem thân kiếm rút ra khỏi nền đá bên dươi, thân kiếm phát ra một tiếng vang, tuy rằng đã khá lâu đời, nhưng thanh kiếm vẫn vô cùng sắc bén, đột nhiên được rút ra khỏi nền đất đá, thân kiếm giống như là có tính mạng đang rung lên không ngừng.

Trương Dương phát hiện ra thanh kiếm này không theo quy tắc thường, hẳn là nghi đao, dáng đao hình thôi, nửa thân đao được khảm hình hai con thang long, nửa trước thân đao không có bất kỳ trang sức gì, chỉ có một sợi dây ở giữa, lưỡi đao cực mỏng, giống như cánh thiền, thân đao ở gần chuôi đao là dày nhất, sau đó giảm dần đến mũi đao. Mũi đao hình cung kiếm hợp với lưỡi đao, đao đáng như hình song long thưởng châu, bất quá đao đáng rất nhỏ, chuôi đao được quấn tơ vàng, tuy rằng đã lâu đời như không bị hư thối. Trương Dương cầm đao trong tay, vung vung một chút, lưỡi đao mỏng phát ra tiếng xé gió bén nhọn, Trương Dương thầm khen, quả thật đúng là một thanh hảo đao.

Cúi đầu nhìn bộ hài cốt, Trương Dương mới phát hiện ra ngay ngực của nó có cắm một đầu mâu, phần lớn của đầu mâu được cắm lún sâu vào trong thạch bích, Trương Dương mất rất nhiều sức mới có thể lôi đầu mâu ra, phát hiện ra trên mũi mâu có khắc hai chữ Phá Phogn! Trương Dương nội tâm kịch chấn, cây thương này tự nhiên chính là thuộc về thiên hạ đệ nhất thương Khâu Oán! Thời Đại Tùy lúc ấy, Khâu Oán và ba người khác tự xưng là Tùy cung tứ đại cao thủ, sau đó Kim Quyên Mậu đến ám sát Tùy Diễm Đế, tứ đại cao thủ hợp lực đánh bại Kim Quyên Mậu, có người nói Kim Quyên Mậu bị bọn họ giết chết, mà Khâu Oán cùng một cao thủ dùng cung tên là Đổng Tử Sở phụ trách đuổi giết Kim Quyên Mâu, sau đó không biết tung tích, không ngờ rằng ở chổ này lại gặp phải binh khí của Khâu Oán, có đầu mâu đương nhiên có cán thương, cán thương hẳn là làm bằng gỗ, trải qua hơn ngàn năm đã hóa thành tro tàn rồi cũng nên, cho nên chỉ còn lại cái đầu mâu sáng trắng này, chẳng lẽ những bộ hài cốt khác là thuộc về Kim Quyên Mậu và cao thủ Tùy cung khác?

*****

Trương Dương nhìn những bộ hài cốt này, trong lòng thầm than, không ngờ đại cao thủ lại chết như thế.

Thiên Trì tiên sinh phát hiện ra cái thế giới ngầm này hiển nhiên cũng không tiếp tục tìm kiếm, mà chỉ đem bí mật này vùi lấp lại.

Trương Dương nhìn xung quanh một chút, phát hiện ra vài mũi tên rỉ sắt, nói như vậy Đồng Tử Sở cũng chết ở chổ này.

Trong hầm ngầm này ngoại trừ dấu vết kịch đấu của bọn họ ra thì cũng không có nhiều cái gì, Trương Dương tìm một chổ rộng rãi, đem tất cả chôn đi, dù sao thì tất cả mọi người cũng là công dân Đại Tùy, tuy rằng lựa chọn không giống, nhưng cuối cùng vẫn gặp lại nhau tại thế kỷ hai mươi, đồng hương gặp đồng hương nước mắt lưng tròng. Trương đại quan nhân tuy rằng không khóc, nhưng mà thấy người cùng thời với mình đều đã thành tro tàn, trong lòng khó tránh khỏi thổn thức. Đem chôn bọn họ, coi như là biểu lộ đối với đồng hương.

Lại tiếp tục đi tới theo mạch nước ngầm, sau một hồi Trương Dương đã từ bỏ ý định tìm kiếm lối ra của mạch nước ngầm, mang theo thanh đao và đầu mâu này trở về thạch thất.

Trần Tuyết vẫn ở bờ sông chờ hắn, Trương Dương đi hơn một tiếng đồng hồ rồi, Trần Tuyết không khỏi có chút lo lắng, thấy Trương Dương ướt sũng từ trong nước trồi lên, cô ấy nhanh chóng đi qua, đưa áo khoác cho hắn, Trương Dương cười nói: "Không cần!"

"Có phát hiện gì?"

Trương Dương giơ đầu mâu và trường đao lên.

Trần Tuyết nói: "Đi về rồi nói!"

Trở về trong biệt viện, Trương Dương tắm rửa một cái, tìm quần áo sạch để thay, Trần Tuyết đã nấu canh gừng, để cho hắn uống canh gừng chống lạnh, ngừa cảm mạo.

Trương Dương nói: "Phía dưới là một mạch nước ngầm, dòng nước chảy xiết, còn có mấy bộ hài cốt, có lẽ là trước khi đến đã đánh nhau một trận bên dưới.

Trần Tuyết quan sát thanh trường đao này, nói: "Từ đặc điểm công nghệ của thanh đao này mà xem hẳn là của thời Đại Tùy, nói cách khác mấy bộ hài cốt kia cũng thuộc về thời đại đó"

Trương Dương gật đầu nói: "Chỉ có thể tìm được hai món này, không tìm thấy cái khác"

Hắn mở túi vải trên bàn, đầu mâu để cho Trần Tuyết dùng túi vải quấn lại, đầu mâu vào tay thì cực kỳ nặng, mũi nhọn được quấn thật chặt, lại nói tiếp thì Trương Dương và Khâu Oán năm xưa cũng có chút giao tình, Trương Dương đã từng giúp hắn liệu thương, cũng có luận bàn võ công một lần với Khâu Oán, võ công của Trương Dương so ra không bằng Khâu Oán, hiện tại ngẫm lại, Tùy cung tứ đại cao thủ liên thủ mới đánh bại được Kim Quyên Mậu, vậy võ công của Kim Quyên Mậu lợi hại đến trình độ nào?

Văn Quốc Quyền chủ động yêu cầu tiến hành trị liệu kháng thể, bởi vì Văn Linh là con gái của ông, những cái kháng thể này đến từ chính Văn Linh, cho nên tỷ lệ xuất hiện phản ứng dị thường cũng thấp hơn người khác một ít, tổ chữa bệnh trải qua lo lắng thận trọng, lại thấy vài người bệnh lúc ban đầu tiếp thu thí nghiệm trị liệu đều không có dị trạng, lúc này mới tiến hành tiêm kháng thể vào, nhiệt độ cơ thể cùng ngày của Văn Quốc Quyền cũng đã hoàn toàn bình thường, ho khan và hắt xì cũng giảm bớt, đợi đến buổi sáng ngày hôm sau, hắn đã không cảm thấy bất luận bệnh chứng gì, căn cứ kết quả xét nghiệm máu, trong cơ thể ông đã tìm không được bệnh độc nữa.

Tổ chữa bệnh trải qua thảo luận, giải trừ cách ly cho Văn Quốc Quyền, thế nhưng xuất phát từ lo lắng đối với sức khỏe của ông, tạm thời còn không thể cho ông ra ngoài hoạt động, lại trải qua vài ngày, Văn Quốc Quyền rốt cục có thể đi ra bên ngoài, đi trên bãi cỏ mề, tắm ánh dương quang, hít thở không khí mới mẻ.

La Tuệ Trữ mỉm cười nhìn chồng, Văn Quốc Quyền ngồi trong hoa viên, lẳng lặng phơi nắng mặt trời, vẻ mặt của ông rất thả lỏng, biểu tình như vậy La Tuệ Trữ đã rất lâu không tìm được trên mặt ông, bận rộn chính vụ khiến cho thần kinh của ông từ đầu đến cuối đều ở trong trạng thái khẩn trương, quay đầu lại suy nghĩ một chút, mấy năm nay, ông rất ít có thời gian nghỉ ngơi như thế.

Văn Quốc Quyền nhắm mắt lại, cảm thụ được ánh mặt trời ấm áp, gió mát trước mặt từng trận, tắm rửa thân thể của ông, ánh mặt trời như từ mỗi một lỗ chân lông đi vào thân thể ông, quanh thân đều cảm giác được ấm áp hòa thuận, ôn nhu xoa bóp cơ thể và thần kinh của ông, Văn Quốc Quyền thấp giọng nói: "Rất lâu rồi không nghỉ ngơi"

La Tuệ Trữ cười nói: "Không chỉ nghỉ ngơi, lúc ông nằm trên giường bệnh, vẫn không quên làm việc. "

Văn Quốc Quyền nói: "Với tôi mà nói, hai ngày nay nghỉ ngơi đã rất xa xỉ" Ông giương đôi mắt, ánh mắt cơ trí mà lãnh tĩnh: "Kháng thể hữu hiệu, có thể sản xuất quy mô lớn. "

La Tuệ Trữ nói: "Còn đang tiến hành nghiệm chứng cuối cùng "

Văn Quốc Quyền nói: "Nghiệm chứng? Đều lúc này rồi còn muốn nghiệm chứng, hiện tại trong nước mắc thói quan liêu nghiêm trọng, bệnh tình tràn lan, chuyện phi thường phải dùng thủ đoạn phi thường. " Tâm tình của Văn Quốc Quyền có vẻ có chút kích động, cái này rất ít phát sinh trên người của ông, xem ra trận bệnh này ít nhiều tạo thành một ít ảnh hưởng đối với ông.

La Tuệ Trữ mỉm cười nói: "Ông là từ quan điểm của một người bệnh, bên bác sĩ nói bọn họ phải được khoa học nghiệm chứng. "

Văn Quốc Quyền nói: "Tôi không phải đã tự mình nghiệm chứng sao?"

"Đó là bởi vì Tiểu Linh là con gái của chúng ta, quan hệ huyết thống trực hệ nên sinh ra phản ứng có thể rất thấp "

Nhắc tới con gái Văn Quốc Quyền không khỏi nhìn bốn phía một chút: "Tiểu Linh đâu, đến trưa rồi còn không thấy nó. "

La Tuệ Trữ không khỏi cười nói: "Là ông kêu tôi cho nó không gian tự do, hiện tại ngược lại, chính ông lại không được. "

Văn Quốc Quyền cười nói: "Đại khái là tôi nằm trên giường lâu, cho nên chuyện gì cũng đều muốn quản"

La Tuệ Trữ lắc đầu nói: "Sáng sớm đã đi ra, mấy ngày nay đều là như thế này, tôi làm theo lời ông nói không hỏi đến"

Lúc hai người nói, Văn Linh và Trương Dương cùng nhau đi đến, hai người cũng không phải cùng đi chung, là ở bên ngoài đúng lúc gặp phải. Trương Dương vẻ mặt đầy nụ cười xán lạn, cái nụ cười này có chút dối trá, ít nhất theo Văn Linh xem là như thế, Văn Linh nghĩ không ra hắn có cái gì vui vẻ.

Thấy Văn Quốc Quyền đã đi ra, Trương Dương trong lòng thầm than, rốt cuộc là quan lớn, tình huống vừa có chuyển biến tốt đẹp liền nhậ được hành động tự do, đổi thành người thường khẳng định còn chưa giải trừ cách ly, hắn vừa liên hệ cùng Nam Tích, biết Kiều Mộng Viện đã bình phục cơ bản, hiện tại mỗi ngày cũng là nhìn TV, đọc báo chí cho hết thời gian.

Trương Dương đi tới trước mặt bọn họ cười nói: "Cha nuôi, khí sắc của cha thật là tốt, phong thái còn hơn lúc xưa!"

Văn Quốc Quyền nở nụ cười ha ha, chỉ vào Trương Dương nói: " Cái miệng của con đúng là biết nói!"

La Tuệ Trữ cũng không nhịn được mỉm cười nói: " Cha nuôi con ghét nhất là người khác nịnh nọt. "

Trương Dương nói: "Con rất buồn bực, sao lúc con nói thật luôn luôn không người tin tưởng, chị Linh, chị thấy tôi nói đúng không?"

Văn Linh lộ ra vẻ tươi cười, cô ấy gật đầu: "Ba, ba không có việc gì chứ?"

Văn Quốc Quyền nói: "Hoàn toàn khỏi rồi, kết quả kiểm tra máu cũng đã ra, chứng minh trong cơ thể của ba đã không có bệnh độc, cho nên bác sĩ mới để cho ba đi ra hít thở không khí. "

Trương Dương đi qua bắt mạch, hắn cũng không biết chuyện Văn Quốc Quyền đã tiêm vào kháng thể, có chút ngạc nhiên nói: "Hình như thật sự tất cả đều khôi phục. "

Văn Quốc Quyền nói: "Cũng không phải nhờ con sao!"

Trượng đại quan nhân cũng không dám kể công, hắn biết mình vẫn đều là trị liệu giữa chừng, cho tới bây giờ cũng không có tìm được phương pháp trị liệu hữu hiệu, phương pháp trị liệu đối với Kiều Mộng Viện đều không khác gì đối với Văn Quốc Quyền, tất cả đều chọn chặn bệnh trước, chữa bệnh sau, tăng cường lực miễn dịch của bọn họ, dựa vào lực miễn dịch của bọn họ đem bệnh độc tiêu diệt, bất quá tốc độ khôi phục của Văn Quốc Quyền vượt xa Kiều Mộng Viện, lẽ nào thuốc đặc hiệu thật sự nghiên cứu chế tạo ra rồi?

La Tuệ Trữ cũng không có giấu diếm, nhẹ giọng nói: "Tối hôm qua tiêm vào kháng thể, căn cứ tình huống hiện tại mà xem, rất có tác dụng. "Đối với nguồn gốc của kháng thể, bọn họ đều giữ bí mật nghiêm ngặt, thậm chí ngay cả Văn Linh đều không rõ kháng thể là tới từ thân thể của mình.

Trương Dương nói: "Cha nuôi, cha tính lúc nào bắt đầu công tác?"

Văn Quốc Quyền nói: "Hiện tại, công tác trọng điểm hiện nay của cha cũng là phòng chống bệnh. "

*****

Trương Dương bỗng nhiên rõ ràng Văn Quốc Quyền thông qua sự kiện bệnh độc lần này, sẽ đạt được chiến tích làm cho người khác hâm mộ, thật ra cái này cũng là ông nên có, dù sao Văn Quốc Quyền trong quá trình chống lại viêm phổi loại R biểu hiện ra tấm gương cho binh sĩ, thâm nhập thực tế, dũng khí này không phải người thường có thể làm được, hơn nữa từ tình huống hiện tại phân tích, Văn Quốc Quyền sẽ được lợi từ chuyện kháng thể của bệnh độc lần này, chuyện đồng dạng trong tay người khác biệt có thể sản sinh ảnh hưởng và uy lực khác biệt, loại cao thủ chính trị như Văn Quốc Quyền tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội đem lợi ích chính trị lần này hóa lớn nhất.

La Tuệ Trữ nói: "Trương Dương, con đã rất lâu không có tới kinh thành, thừa dịp này chơi vài ngày đi. " Bà giữ Trương Dương lại cũng không phải là bởi vì cảm kích, mà là quả thật muốn Trương Dương ở lâu vài ngày trò chuyện với mình, khi Văn Linh thức tỉnh, trong lòng bà ấp thấp thỏm cũng không có bớt nửa phần.

Trương Dương cười gật đầu, nhưng trong lòng lại tính toán nhanh chóng cáo từ rời đi, dù sao bên Nam Tích còn có nhiều việc phải lo lắng lắm, huống chi Văn Linh ở chỗ này, khiến cho hắn cảm giác rất khó chịu.

La Tuệ Trữ đứng dậy nói: "Buổi trưa cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, mẹ đi chuẩn bị!"

Văn Linh cực kỳ nhu thuận nói: "Mẹ, con đi giúp mẹ!"

Khi hai người rời đi, Văn Quốc Quyền cười chỉ chỉ cái ghế bên cạnh: "Ngồi đi!"

Trương Dương ngồi xuống bên cạnh ông, Văn Quốc Quyền nói: "Gần đây công tác thế nào?"

"Cũng tốt, vẫn đều bận chuyện đại hội tỉnh Bình Hải, công tác trù bị đã làm không khác biệt lắm, ai ngờ thình lình xảy ra bệnh dịch, phỏng chừng sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với công tác trong tương lai. "Trương Dương nói đều là tình hình thực tế, với tình huống hiện nay mà nói, toàn bộ Bình Hải chỉ có Nam Tích phát hiện người bị nhiễm viêm phổi loại R, hiện người tại Nam Tích đang được Bình Hải quan tâm, ngẫm lại nửa năm sau sẽ cử hành đại hội tỉnh, Trương đại quan nhân không khỏi có chút sợ hãi, lỡ như ảnh hưởng của tình hình bệnh dịch vẫn còn, thành phố khác khẳng định sẽ có tâm lý sợ hãi, bất quá lần này vạn hạnh trong bất hạnh là tình hình bệnh dịch phát sinh trước đại hội tỉnh khai mạc nửa năm, nếu như khoảng thời gian cách gần một ít, chỉ sợ hắn cho dù có bản lĩnh to bằng trời, đại hội tỉnh lần này cũng sẽ hỏng.

Văn Quốc Quyền nói: "Tiêu trừ tâm lý sợ hãi của dân chúng cần thời gian, bất quá chỉ cần công tác chúng ta làm được đúng chỗ, tối đa hai tháng có thể đem ảnh hưởng tiêu trừ. "

Trương Dương biết Văn Quốc Quyền sở dĩ dám nói như vậy, là thành lập trên cơ sở kháng thể đã nghiên cứu thành công và chế tạo ra, nhưng Trương Dương đối với cái này lại không có lạc quan như vậy, trong thời gian nửa năm muốn tiêu trừ sợ hãi của mọi người, cái này tựa hồ có chút không có khả năng, còn nữa, Văn Quốc Quyền tuy rằng đã dùng tới kháng thể trị liệu, chưa chắc đại biểu cho viêm phổi loại R có thể khống chế thành công được, Trương Dương nói: "Hy vọng tình hình bệnh dịch có thể mau chóng khống chế được. "

Văn Quốc Quyền tràn ngập lòng tin nói: "Nhất định sẽ. " Hắn đoán được Trương Dương đang lo lắng cái gì, vỗ vỗ vai của Trương Dương nói: " Chuyện Nam Tích phát triển vùng giải phóng mới cha đã biết, ý nghĩ của các người rất tốt, kinh mậu năm nay cha sẽ tự mình đi cắt băng!"

Trương Dương nghe được tin tức này không khỏi mừng rỡ, hắn cũng rõ ràng, Văn Quốc Quyền sở dĩ đưa ra yêu cầu muốn đi đến kinh mậu Nam Tích cắt băng, là muốn trả mình một cái nhân tình, bởi vậy có thể thấy được, giữa bọn họ tuy rằng là quan hệ cha nuôi con nuôi, nhưng trên thực tế lại là loại tình trạng xa không có thân này, Văn Quốc Quyền cũng không muốn thiếu nhân tình của hắn. Trương Dương nói: "Thật tốt quá, cha nuôi, nếu như cha đi, khẳng định cho sẽ mang đến nhân khí thật lớn kinh mậu lần này. "

Văn Quốc Quyền cười nói: "Phát triển sản nghiệp công nghệ cao là chiều hướng phát triển, lãnh đạo thành phố Nam Tích các người có thể ý thức được điểm này, thật sự đáng quý, mới có thể nói, cha sẽ đề nghị, vùng giải phóng mới của các người làm công trình thí điểm của quốc gia!"

Trương đại quan nhân có chút nhiệt huyết sôi trào, Văn Quốc Quyền nói thì trên cơ bản có ý nghĩa là tám chín phần thành rồi. Hành trình kinh thành của mình lần này có thể nói là kiếm lời quá lớn, cái gì gọi là công trình thí điểm cấp quốc gia? Nơi làm thí điểm cũng là trọng điểm, trọng điểm thì quốc gia sẽ bồi dưỡng mạnh, đương nhiên không loại trừ đầu tư có thể tính, hắn thúc đẩy chuyện này không chỉ có lợi thật lớn đối với Nam Tích, đối với phát triển trong tương lai của chính hắn cũng là lợi ích rất lớn, Trương đại quan nhân đã thấy con đường làm quan của mình đầy ánh sáng, mình đang nhanh chóng cấp tốc kéo lên cấp phó phòng.

Buổi trưa người một nhà ăn, cũng không có uống rượu, cơm nước đều rất nhẹ, đầu bếp đặc biệt vì Văn Quốc Quyền định ra thực đơn ăn, Văn Linh ăn rất ít, dựa theo quan điểm bình thường mà xem, cái này rất bình thường, dù sao cô ấy nằm nhiều năm như vậy mới thức tỉnh, cơ năng của các bộ phận thân thể đều bị vây trong thời kỳ dưỡng bệnh, cho nên không có khả năng ăn nhiều, thế nhưng Trương Dương lại biết võ công của Văn Linh hiện tại đã đạt được trình độ kinh thế hãi tục.

Hiện tại Văn Linh cũng là một người nghiêm ngặt theo chủ nghĩa ăn chay, chỉ uống một chén canh nhỏ, ăn vài cọng rau xanh, La Tuệ Trữ thân thiết nói: "Tiểu Linh, bệnh của con vừa khỏi, thân thể cần dinh dưỡng, ăn nhiều một chút. "

Văn Linh thản nhiên cười nói: "Nằm nhiều năm như vậy, công năng dạ dày đều thoái hóa, không dám ăn nhiều, một chút lót dạ là được rồi "

La Tuệ Trữ cảm thấy con gái nói cũng có chút đạo lý, gật đầu, hướng Trương Dương nói: "Trương Dương, lát về giúp chị con nhìn, kê thuốc dạ dày cho chị của con luôn. "

Trương Dương cười nói: "Được, không cần chờ, hiện tại cũng được. " Hắn vươn tay đi.

Văn Linh hơi ngẩn ra, lập tức rõ ràng Trương Dương là muốn nương cơ hội này thăm dò mình, trước mặt cha mẹ, Văn Linh cũng không có từ chối, đưa tay qua, Trương Dương đưa ngón tay khoát lên mạch môn của Văn Linh. Tay chạm đến thì thấy lạnh lẽo một mảnh, mạch đập toàn bộ đều không có, nếu như không phải thấy Văn Linh rõ ràng ngay trước mắt, Trương đại quan nhân nhất định sẽ nghĩ mình cầm nhầm tay của người chết.

Văn Linh cười như không cười nhìn hắn nói: "Trương Dương, cậu xem bệnh tôi rốt cục có nặng hay không?"

Trương Dương nói: "Chị nói không sai, nằm nhiều năm như thế, công năng dạ dày thoái hóa, tôi kê cho chị một ít thuốc hồi phục trước, chờ khi nguyên khí chậm rãi bồi dưỡng, công năng dạ dày tự nhiên sẽ khôi phục bình thường. "

Văn Linh nói: "Vậy cảm ơn cậu!"

La Tuệ Trữ không biết huyền cơ giữa hai người, một bên cười nói: "Hai chị em còn khách khí cái gì "

Lúc này thư ký của Văn Quốc Quyền đi vào tới, tại bên cạnh La Tuệ Trữ thì thầm vài câu, La Tuệ Trữ gật đầu, ý bảo thư ký đem điện thoại cho mình, La Tuệ Trữ cầm lấy điện thoại mỉm cười nói: "Hà tiên sinh rất lâu không có điện thoại đến đây. "

Người gọi điện thoại tới là Hà Trường An.

La Tuệ Trữ và Hà Trường An nói vài câu, cúp điện thoại giao cho thư ký đang đứng đợi, khi thư ký rời đi, La Tuệ Trữ có chút kỳ quái nói: "Quốc Quyền, Hà Trường An sao biết anh sinh bệnh?"

Văn Quốc Quyền nhíu nhíu mày, chuyện ông sinh bệnh vẫn được phong tỏa tin tức, Hà Trường An gọi điện thoại tới ân cần thăm hỏi là hảo ý, bất quá, một người thương nhân sao biết chuyện ông sinh bệnh được giữ bí mật như thế? Cũng may bệnh tình của ông đã khỏi hẳn, người đem chuyện này tiết lộ ra ngoài rốt cục là hảo ý hay là ác ý?

Văn Quốc Quyền suy nghĩ một chút nói: "Em hẹn hắn gặp mặt, biểu thị một chút lòng biết ơn đối với hắn, thuận tiện hỏi thăm một chút hắn rốt cục từ chỗ nghe được tin tức. "

La Tuệ Trữ gật đầu, bà hướng Trương Dương nói: "Trương Dương, con và Hà Trường An không phải rất quen thuộc sao? Buổi tối ngày hôm nay chúng ta đi Tử Kim Các ăn, con theo mẹ đi. "

Mẹ nuôi lên tiếng, Trương Dương đương nhiên không thể chối từ, hơn nữa hắn cũng đã lâu không gặp Hà Trường An, gặp mặt ôn chuyện với ông ta cũng rất không tồi.

Văn Quốc Quyền ngáp một cái nói: "Các người ăn trước, tôi đi nghỉ ngơi. "

Văn Linh đứng dậy nói: "Ba, con đỡ ba đi vào. " Cô ấy đứng dậy đỡ lấy tay của Văn Quốc Quyền. Văn Quốc Quyền không khỏi nở nụ cười: "Con gái, con làm như vậy, khiến cho ba cảm giác mình đã già. "

*****

Hai cha con rời khỏi nhà ăn, Văn Quốc Quyền mắt sáng như đuốc, ông nhìn ra con gái không chỉ là đưa mình đi ra đơn giản như vậy, tựa hồ con gái có chuyện muốn muốn nói riêng với mình, Văn Quốc Quyền thấp giọng nói: "Có phải là có chuyện gì muốn nói với ba?"

Văn Linh gật đầu nói: "Ba, con muốn rời đi một thời gian. "

Văn Quốc Quyền không nói chuyện, chỉ là vỗ nhẹ tay của con gái.

Văn Linh nói: "Có một số việc con cần xử lý một chút. "

Văn Quốc Quyền nói: " Hiện tại thân thể của ba cũng được rồi, hay là để cho mẹ con cùng đi với con?" Lúc nói những lời này ông đã dự cảm con gái tất nhiên sẽ từ chối, quả nhiên không ngoài sở liệu của ông, Văn Linh lắc đầu nói: "Con muốn tự mình xử lý việc này. "

Văn Quốc Quyền nói: "Lúc trước ba vẫn đều lo lắng cho con, con ngủ mười bốn niên, trong tâm lý của ba, con cuối cùng vẫn là hình dạng của tiểu cô nương mười bốn năm trước, nhưng trên thực tế con đã trưởng thành, lần này sau khi con thức tỉnh, loại cảm giác này của ba càng mạnh mẽ. "

Văn Linh nói: "Ai ai cũng sẽ lớn lên, quá trình của con tuy rằng khác biệt, thế nhưng con cũng có một ngày lớn lên thành thục "

Văn Quốc Quyền tràn đầy cảm xúc gật đầu, nhìn mặt con gái tái nhợt nói: "Tiểu Linh, con nhận được đau khổ nhiều hơn so với bạn cùng lứa tuổi, ba tin tưởng con có thể xử lý tốt chuyện của mình, muốn làm cái gì thì đi làm đi, bất quá, vô luận đi tới đâu, nghĩ cái, cũng không đừng quên ba và mẹ con, cũng không được quên nhà của chúng ta, ở bên ngoài bị ủy khuất, nhớ kỹ gọi điện thoại cho ba mẹ. " Nói đến đây trong lòng Văn Quốc Quyền cảm thấy chua xót khổ sở, ông rất ít biểu lộ tình cảm của mình như vậy, thân phận của ông và địa vị cũng không cho phép ông làm như vậy.

Văn Linh mân mê môi, ánh mắt của cô ấy toát ra vài phần cảm động, nhưng biểu tình của cô ấy vẫn kiên cường như cũ, Văn Quốc Quyền bỗng nhiên phát hiện con gái cực kỳ giống mình lúc trẻ tuổi.

Tuy rằng là La Tuệ Trữ làm chủ mời khách, nhưng Hà Trường An đến sớm hơn so với chủ nhân, ông ta cho ông chủ của Tử Kim Các là Phùng Cảnh Lượng đem bữa tiệc buổi tối an bài sớm, Hà Trường An bình thường phô trương bản thân cũng đều rất đủ, thế nhưng cũng phải phân biệt là đối với ai, vợ chồng Văn Quốc Quyền, ông cho tới bây giờ đều là không dám chậm trễ.

Buổi tối sáu giờ ba mươi, La Tuệ Trữ và Trương Dương cùng nhau đi tới, bởi vì trước đó La Tuệ Trữ cũng không có nhắc tới chuyện Trương Dương muốn tới, cho nên cho Hà Trường An một kinh hỉ không lớn không nhỏ.

Hà Trường An đem hai người mời vào phòng, đồ ăn đã chuẩn bị tốt, Trương Dương phát hiện một hiện tượng rất đặc biệt, bởi vì viêm phổi loại R, phố ẩm thực của kinh thành trở nên tiêu điều, nhưng Tử Kim Các cũng một người ngoại lệ, sinh ý vẫn nóng nảy như trước, hơn nữa tất cả phục vụ nhân viên không có mang khẩu trang, bất quá lúc vào cửa có thêm một trình tự kiểm tra nhiệt độ cơ thể hồng ngoại.

Thế nhưng cái này cũng có ngoại lệ, La Tuệ Trữ và Trương Dương lúc vào cửa, tiểu thư tiếp khách không dám dùng máy kiểm tra nhiệt độ cơ thể tiến hành kiểm tra đối với bọn họ, Trương đại quan nhân còn có chút không vui, hướng về phía tiểu thư tiếp khách dáng người yểu điệu nhếch miệng: "Tôi nói cô này, vì sao không cần kiểm tra tôi?"

Tiểu thư tiếp khách đỏ mặt nói: "Ông chủ không cho..."

Trương Dương nở nụ cười ha ha, La Tuệ Trữ đưa tay vỗ nhẹ trên cái ót hắn một cái: " Tên nhóc này, đến chỗ nào cũng đều thích ầm ĩ!"

Hà Trường An mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám, tóc vừa mới được cắt qua, tóc ngắn có vẻ rất tinh thần, râu mép tỉa rất sạch sẽ, cho Trương Dương cảm giác còn muốn trẻ tuổi so với lần trước thấy ông ta.

Trương Dương nói: "Chú Hà, gần đây sao càng sống càng trẻ tuổi vậy?"

Hà Trường An cười nói: "Có người nhắc nhở tôi phải chú ý hình tượng, cho nên tôi bắt đầu làm ra một ít thay đổi. "

Trương Dương cười nói: "Nhất định là vị nữ sĩ đẹp. "

La Tuệ Trữ có chút ít oán trách trừng Trương Dương, trong lòng nói tên nhóc này thật sự là nói chuyện càng ngày càng tùy tiện, bà lại không biết rằng giữa Hà Trường An và Trương Dương bởi vì chuyện của mẹ con Tần Manh Manh nên từ lâu đã trở thành ăn ý chi giao.

Hà Trường An cười ha ha nói: "Đúng vậy! Còn rất trẻ tuổi!" Trương Dương hiểu ý nở nụ cười theo.

La Tuệ Trữ thở dài một hơi, xem ra chém ngang một người đàn ông bất quá cũng chỉ là một chữ sắc, cơ trí như Hà Trường An cũng không có ngoại lệ.

Hà Trường An từ Châu Phi trở về không lâu, gần đây ông trên sinh ý gặp một lần tao ngộ tương đối lớn, quốc gia chỗ mỏ vàng của ông đang bị rung chuyển thế cục, gần đây bạo phát nội chiến, Hà Trường An phải đóng cửa mỏ vàng, trước đi về trong nước trốn tránh đầu sóng ngọn gió, nhắc tới chuyện này Hà Trường An không khỏi tức tối nói: "Lúc đầu mấy cái sinh ý bàn tốt tất cả đều ngâm nước nóng. "

"Tổn thất lớn không?" La Tuệ Trữ hỏi.

Hà Trường An nói: "Sinh ý nào có đạo lý kiếm ổn không bồi?" Ông nhìn nhận vấn đề cũng rất thoáng.

La Tuệ Trữ cười nói: "Thật ra lúc trước ông đi đến Châu Phi khai thác mỏ nên canh chừng và tính toán nhân tố nguy hiểm ở bên trong. "

Hà Trường An nói: "Chỉ hy vọng trận nội chiến này của bọn họ có thể phân ra thắng bại sớm một chút, chờ chính phủ mới tổ chức nội các tôi sẽ trở lại, ngẫm lại tôi bỏ phế mỏ vàng ở đấy thật sự là có chút đau lòng. "

Trương Dương nói: "Giang sơn đổi chủ, người ta đến lúc đó chưa chắc thừa nhận mỏ vàng cũng là của ông. "

Hà Trường An cười nói: " Chính đàn Châu Phi thối nát tới cực điểm. " Ông vốn định nói còn muốn thối nát hơn so với trong nước, nhưng có La Tuệ Trữ ở đây, loại câu nói này vô luận như thế nào cũng không nói ra được.

Trương Dương nói: "Thối nát sao ông ngươi còn cười đến hài lòng như thế? Cẩn thận coi chừng đem mỏ vàng của ông tham ô luôn đấy. "

Hà Trường An nói: "Nếu như là phái đương quyền thắng, với cơ sở của tôi bên ấy, lấy lại mỏ vàng đương nhiên sẽ không tốn hao quá nhiều công phu, nếu như phái đảo chính thắng, tôi cùng lắm là dùng nhiều tiền một ít, đơn giản là vấn đề thành phẩm cao thấp, người Châu Phi tham lam mà còn ngu xuẩn, tùy tiện để một người Trung Quốc đi qua cũng đều là thiên tài. "

La Tuệ Trữ cười nói: "Hà tiên sinh, những lời này của ông lộ ra mùi vị kì thị chủng tộc, trước mặt người tuổi trẻ, ông không chỉ tuyên truyền chủng tộc kỳ thị, còn không kiêng nể gì cả đàm luận chuyện đút lót nhận hối lộ, hình như không tốt lắm đâu. "

Hà Trường An cười nói: "Văn phu nhân không nên lấy làm phiền lòng, mọi người gần gũi như thế tôi mới làm càn nói hai câu, bất quá tôi cùng lắm chỉ hủ hóa một chút cán bộ Châu Phi, về phần trong nước chúng ta, tôi cũng sẽ không làm hại tổ quốc của mình "

Cái này La Tuệ Trữ đương nhiên sẽ không tin tưởng, theo bà nhìn thì bất luận một vị thương nhân nào cũng đều không có khả năng chưa từng có hành vi đút lót, nghiêm ngặt mà nói, đầu tư tình cảm cũng là một loại đút lót, bất quá rất nhiều chuyện cũng không thể quá nghiêm túc được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1276)