← Ch.0752 | Ch.0754 → |
Trương Dương theo đến đây là vì áp trận, từ đầu tới đuôi hắn đặc biệt im lặng, Hồ Nhân Như xử lý loại chuyện này rất thành thạo, đổi thành Trương đại quan nhân. Bị vây trong vị trí của cô ấy khẳng định cũng không xử lý được như cô ấy.
Và đồng dạng giữ im lặng như Trương Dương còn có cha con Cố Doãn Tri, lúc họp, bọn họ ngồi dưới đài, tình huống hiện trường khiến cho Cố Doãn Tri biết mình thật sự già rồi, hiện tại đã là thế giới của người trẻ tuổi, phương pháp xử lý vấn đề của Hồ Nhân Như là vừa đấm vừa xoa, những dược thương này chỉ mong kiếm lợi, bọn họ lo lắng nhất cũng là bản thân lợi ích đã bị tổn thất, mà Hồ Nhân Như lợi dụng điểm này, thận trọng, khiến cho dược thương đi vào khuôn khổ.
Bằng tâm mà nói, nhà máy chế thuốc Giang thành trong chuyện này không hề có lý, cách làm tự cho là thông minh của Cố Minh Kiện đem tiền đồ số phận của nhà máy chế thuốc Giang thành đến sát biên giới, từ khái niệm của Cố Doãn Tri mà nói, nếu làm sai sẽ gánh chịu trách nhiệm, thế nhưng nếu như sự thật vạch trần chân tướng, nếu như nhà máy chế thuốc Giang thành bị chụp cái mu chế thuốc giả, vậy nhà máy chế thuốc Giang thành rất khó xoay người, Cố Doãn Tri không muốn thấy nhà máy đi lên tuyệt lộ. Say hội nghị này, Cố Doãn Tri đã hạ quyết tâm, chuyện của nhà máy thuốc ông sẽ không quản.
Trong phòng làm việc, Cố Doãn Tri đem một hợp đồng trao quyền cổ phần giao cho Hồ Nhân Như, trên mặt là 10 % cổ phần của nhà máy thuốc, ông mỉm cười nói: "Hồ tiểu thư, cô nhìn trước, nếu như không có vấn đề, ký một chữ vào bên trong. "
Hồ Nhân Như nhìn lướt qua văn kiện, cô ấy cười đem văn kiện đẩy trả lại cho Cố Doãn Tri nói: "Bác Cố, cổ phần của nhà máy thuốc con không thể lấy, chị Giai Đồng với con là bạn tốt, chị ấy hiện tại đã mất, thế nhưng nhà máy thuốc xảy ra chuyện, con không thể ngồi yên mặc kệ, con tới nhà máy thuốc là vì làm đội viên cứu hỏa, con sẽ giúp Dưỡng Dưỡng chậm rãi quen thuộc nghiệp vụ của nhà máy thuốc, đợi khi Dưỡng Dưỡng thành thạo, con sẽ rời đi, trong lúc ở đây, thù lao của con có thể sử dụng phương thức như công nhân mà trả tiền, nếu như con có biểu hiện nổi bật, có thể cho nghiệp vụ của nhà máy thuốc phát triển không ngừng, các người thưởng cho con cổ phần con cũng không nói gì, hiện tại con vừa rồi mới đến, cống hiến gì cũng không có, vô công không nhận lộc, cái cổ phần này con không thể nhận. " Hồ Nhân Như nói rất thành khẩn.
Cố Doãn Tri nhìn thoáng qua hướng Trương Dương, hiển nhiên là muốn Trương Dương hỗ trợ, Trương Dương cười nói: "Chị Nhân Như, tôi thấy cái cổ phần này chị nhận lấy đi, ý của Cố bí thư là muốn dùng cổ phần giữ chị lại, cho chị kiên định làm công tác của nhà máy thuốc, chỉ khi chị trở thành một trong cổ đông của công ty, mới có thể đem nhà máy thuốc trở thành sự nghiệp của mình, mới có thể toàn tâm toàn ý vì nhà máy thuốc công tác, tôi thấy chị cũng đừng từ chối. "
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Chị Nhân Như, chị hãy nhận đi! Em dốt đặc cán mai trong việc buôn bán, sau này chuyện của nhà máy thuốc sẽ dựa vào chị, mười phần trăm cổ phần cũng không nhiều. "
Hồ Nhân Như nói: "Như vậy đi, tôi nhận một phần trăm, vô luận ít nhiều cũng coi như là cổ đông công ty. "
"Như vậy sao được?" Hai cha con Cố Doãn Tri đồng thời nói.
Hồ Nhân Như nói: "Thật ra có người còn đáng nhận cổ phần hơn tôi!" Lúc nói khóe mắt của cô ấy liếc nhìn Trương Dương một chút, nói đương nhiên cũng là Trương Dương. Cô ấy mỉm cười nói: "Bác Cố, để con vì chị Giai Đồng làm chút chuyện được không? Nếu như xí nghiệp trong tay con có khởi sắc, các người thưởng cho con nhất định sẽ vui vẻ vui lòng nhận, bác xem cái này thế nào?"
Cố Doãn Tri gật đầu, nhẹ giọng nói: "Hồ tiểu thư, sau này nh chuyện của à máy thuốc thì tôi nhờ cô. "
Hồ Nhân Như có chút vô cùng kinh ngạc nói: "Ngài mặc kệ sao?"
Cố Doãn Tri cười khổ nói: "Tôi lúc trước đến đây tiếp quản nhà máy thuốc thật sự là bất đắc dĩ, nếu như nhà máy thuốc còn do thằng trời đánh kia chưởng quản, đóng cửa cũng không xa, tôi tới là vì ép buộc nó giao ra quyền quản lý. Tôi đã về hưu, nào có tinh lực bận tâm việc này, hiện tại đều là thế giới của người trẻ tuổi các người, các người làm đi, tôi rất tin tưởng vào cô!"
Hồ Nhân Như cẩn thận hỏi: "Bác Cố, phương thức xử lý của con ngày hôm nay ngài có thoả mãn không?"
Cố Doãn Tri nói: "Chuyện này đích thật là chúng ta phạm vào sai lầm, tôi lo lắng nhất chính là sẽ tạo thành nguy hại cho thể xác và tinh thần của dân chúng. "
Hồ Nhân Như nói: "Bác Cố yên tâm, con và mấy nhân viên quản lý thương lượng một chút, chuẩn bị khởi động một kế hoạch thăng cấp dược vật, hướng toàn bộ xã hội phổ biến thăng cấp thuốc pha nước uống kháng bệnh độc, chỉ cần mình sản xuất thuốc pha nước uống kháng bệnh độc mới, có thể thay đổi mới thuốc pha nước uống kháng bệnh độc cũ hiện nay. " Chủ ý này thật ra là Trương Dương nghĩ ra, hắn điều chỉnh thành phần dược vật nhằm vào viêm phổi khẩu hình hiện nay, phải nói là thuốc pha nước uống kháng bệnh độc mới còn hữu hiệu hơn so với dự phòng viêm phổi loại R. Thương lượng xong, Hồ Nhân Như trước rời khỏi phòng làm việc, Cố Doãn Tri cho Cố Dưỡng Dưỡng đi ra ngoài một chút, ông giữ Trương Dương lại, nội tâm của Cố Doãn Tri tràn ngập áy náy thật sâu, chỉ có ở trước mặt Trương Dương ông mới đem tình cảm chân thực biểu lộ ra, Cố Doãn Tri nói: "Trương Dương, chuyện này chúng ta có phải là có chút trốn tránh trách nhiệm?"
Trương Dương nói: "Trong chuyện này nhà máy thuốc quả thật có trách nhiệm, thế nhưng phạm sai lầm chính là Minh Kiện, chúng tôi không nên để cho toàn thể công nhân viên của nhà máy thuốc tới gánh chịu, cho dù đem chuyện này truy cứu tới cùng, đem người có trách nhiệm ra trước pháp luật, danh dự của nhà máy thuốc cũng sẽ bởi vậy mà quét rác, nhà máy thuốc tám chín phần sẽ gặp kết cục phá sản, nhiều người trong nhà máy sẽ làm sao bây giờ? Bọn họ làm sao mà sống? Minh Kiện lợi dụng rễ bản lam giả mạo kháng bệnh độc thuốc pha nước uống, đích thật là chỉ vì cái lợi trước mắt, bất quá cũng may rễ bản lam thuốc pha nước uống đối với không đến mức tạo thành nguy hại thân thể của dân chúng, từ nghĩa nào đó ý mà nói, cũng có tác dụng kháng bệnh độc. Chúng ta cho ra một loạt chính sách, chính là vì bồi thường sai phạm. "
Cố Doãn Tri thở dài nói: "Trải qua chuyện này, ba phát hiện mình thật sự già rồi, rất nhiều quan niệm của ba đều đã lỗi thời. "
Trương Dương cười nói: " Quan niệm của ba cũng không lỗi thời, bất quá đường ba đi là ở quan trường, mà hiện tại là ở thương trường, quy tắc của thương trường và quan trường không hoàn toàn như nhau. "
Cố Doãn Tri lắc đầu nói: "Hy vọng trải qua chuyện này, nhà máy thuốc có thể bình an, ba mới có thể an hưởng sinh hoạt về hưu được. "
Trương Dương nói: "Ba, ba yên tâm đi, sau này con sẽ dành nhiều thời gian lo cho bên này. "
Cố Doãn Tri nói: "Khổ cực cho con!"
Trương Dương cười cười, Cố Doãn Tri cũng nở nụ cười, ông cảm giác được những lời này của mình là dư thừa.
*****
Cố Doãn Tri nói: "Ba ở tại Giang thành thêm vài ngày, chờ chuyện này qua đi, ba sẽ trở về Đông Giang. "
Trương Dương nói: "Ba, có thời gian ba đi dạo các nơi đi. "
Cố Doãn Tri gật đầu nói: "Ba dự định ngày mai đi núi Thanh Thai. "
"Con đi cùng ba!"
Đêm đó Cố Dưỡng Dưỡng làm chủ mời khách, mời nguyên lão nồng cốt của nhà máy chế thuốc Giang thành, Trương Dương và Hồ Nhân Như vì cô ấy hộ giá tới, khi Trương Dương tới phát hiện Hồng Linh, Hồng Linh trước khi nghỉ việc vẫn đều đảm nhiệm chủ quản tiêu thụ của nhà máy thuốc, sau khi nghỉ việc, vài nhà máy thuốc đều muốn mời cô ấy đi qua nhậm chức, Hồng Linh vẫn một mực do dự, hiện tại Hồ Nhân Như đã trở về, lập tức nghĩ tới cô ấy, gọi điện thoại cho cô ấy, Hồng Linh cũng coi như trượng nghĩa, không nói hai lời liền từ chối lời mới của các nhà máy thuốc khác, quay lại nhậm chức chủ quản tiêu thụ.
Hồng Linh thấy Trương Dương, bạn học cũ gặp mặt rất thân thiết.
Cái miệng của Hồng Linh rất có thể nói, cô ấy cười nói: "Ấy, chủ nhiệm Trương, cậu hiện tại sợ là không nhớ rõ đám bạn học cũ chúng tôi này rồi?"
Trương Dương nói: "Hồng Linh, tôi quên ai cũng không có thể quên cô, lúc trước thực tập tại bệnh viện nhân dân huyện Xuân Dương, cô là tình nhân trong mộng của toàn thể nam sinh chúng ta, đáng tiếc khi đó là sói nhiều thịt ít, tiện nghi cho Trần Quốc Vĩ, khiến cho con sói này cưỡm miếng thịt phì nhiêu đi. "
Hồng Linh cười nói: "Tôi không phải, cậu nói chính là Tả Hiểu Tình!" Cô ấy nói không sợ ngại, trước mặt nhiều người như vậy đem đoạn tình cũ của Tả Hiểu Tình và Trương Dương kể ra, Trương đại quan nhân hơi có chút xấu hổ, nhanh chóng nói tránh đi: "Tôi ở trạm xe lửa gặp Quốc Vĩ, hắn hiện tại trở thành đại anh hùng chống lại viêm phổi loại R. "
Hồng Linh thở dài nói: "Không đề cập tới chuyện này tôi cũng không lo lắng, từ khi viêm phổi loại R ầm ĩ lên thì đem hắn phái đến trạm xe lửa, ba ngày như thế, làm ngày làm đêm, con người hắn cố chấp, người ta đều liều mạng rút ra, hắn lại ngu ngốc đi tới. "
Trương Dương nói: "Cũng không thể nói như vậy, nếu như tất cả mọi người không đi, ai tới chống lại trận bệnh dịch này? Cô hẳn là nên ủng hộ Quốc Vĩ, làm tốt một hiền thê của hắn, miễn trừ buồn phiền của hắn ở nhà. "
Hồng Linh nói: "Rốt cuộc là làm quan, nói chuyện ra đều không tầm thường. "
Trương Dương nói: "Tôi là một tiểu quan thôi, bạn học cũ à, cô cũng đừng chế giễu tôi. " Thật ra hắn và Hồng Linh không tính là bạn học, Hồng Linh, Tả Hiểu Tình, Trần Quốc Vĩ đám người này đều là tốt nghiệp khoa chính quy. Có thể nói là thành tựu, Trương đại quan nhân là người có thành tích nhất trong các thực tập sinh đồng khóa hiện nay.
Hồ Nhân Như mời mọi người ngồi vào vị trí, chủ đề của ngày hôm nay cũng là cảm ơn các lão thần tử có thể trở về, thuận tiện tập trung mọi người, đề thăng một chút sĩ khí, tăng cường một chút lực ngưng tụ của lãnh đạo.
Trương Dương là một người ngoài cuộc, nhưng quan hệ của hắn và nhà máy tương đối mật thiết, hơn nữa ngày hôm nay hắn dùng anh rể thân phận của Cố Dưỡng Dưỡng đi đến, uống rượu đương nhiên là không thiếu được. Hồ Nhân Như nói rất có tính cổ động, trước đó khi làm việc đã cho các lão thần tử trở về này được tăng cường đãi ngộ, mọi người lúc trước rời đi cũng không phải là trong lòng mong muốn, hiện tại lãnh đạo của nhà máy thuốc một lần nữa biến động, bọn họ cũng muốn lớn làm một hồi.
Trong bữa tiệc Trương Dương lại nhận được điện thoại của mẹ nuôi La Tuệ Trữ, bà ấy nói với Trương Dương rằng nhà máy sản xuất thuốc được cấp phép sản xuất thuốc đặt trị cho viêm phổi loại R đã được định ra, nhà máy thuốc Giang thành đã chính thức được liệt vào một trong các xí nghiệp được giấy phép đặc biệt sản xuất, Trương Dương đem tin tức này tuyên bố với mọi người, trong phòng nhất thời vang lên một trận hoan hô nhảy nhót.
Sau tiệc tối, mọi người đều tự rời đi, Triệu Tân Hồng và Cố Dưỡng Dưỡng thì cùng nhau trở về, Cố Doãn Tri hai ngay nay vẫn ở trong nhà máy thuốc, đợi khi mọi người rời đi, Trương Dương và Hồ Nhân Như cùng nhau rời đi, hai người đến căn nhà gỗ ở Nam Hồ, Hồ Nhân Như đã một đoạn thời gian không đến đây, mở rộng cửa phòng, nhìn tất cả quen thuộc bên trong, Hồ Nhân Như không khỏi sinh ra một cảm giác ấm áp, vì căn biệt thự gỗ này đã để lại cho bọn họ rất nhiều ký ức tốt đẹp.
Trương Dương đặt mông ngồi xuống ghế sô pha.
Hồ Nhân Như nói: "Anh đi chuẩn bị trước đi, em dọn phòng"
Trương Dương gật đầu.
Chờ Hồ Nhân Như lần thứ hai trở lại phòng khách, phát hiện ra trong phòng khách đã thay đổi, toàn bộ bụi đều được Trương Dương quét sạch đi, lúc này ngay cả bàn trà cũng được hắn dọn dẹp sạch sẽ.
Hồ Nhân Như cười nói: "Hiếm khi nào thấy anh làm việc nhà"
Trương Dương nói: "Cũng may ở đây coi như sạch sẽ"
Hồ Nhân Như nói "Cứ nửa tháng là có người đến đây dọn dẹp, em vừa mới kiểm tra qua, trong phòng rất sạch sẽ"
Trương Dương đi đến trước tủ rượu, lấy ra một chai rượu vang, cầm lấy hai cái ly rượu được rửa sạch đến. Rót một ly đưa cho Hồ Nhân Như, Hồ Nhân Như cầm lấy ly rượu uống một ngụm, ngửi thấy mùi vị rượu vang, nhẹ giọng nói: "Đến đây bỗng nhiên có cảm giác như về nhà, em phát hiện ra tình cảm của em đối với Giang Thành nhiều hơn so với Hồng Kong"
Trương Dương ngồi xuống ghế sô pha, Hồ Nhân Như bưng ly rượu ngồi bên cạnh hắn, Trương Dương vươn tay ôm lấy vai của cô, thân hình mềm mại của Hồ Nhân Như chui vào trong lòng hắn: "Bởi vì nơi này có anh, em muốn ở gần với anh"
Trương Dương cười nói: "Vậy em cứ thẳng thắn dọn đến Nam Tích đi, chúng ta có thể gần nhau mỗi ngày"
Hồ Nhân Như cười cười, giơ ly rượu lên chạm ly với Trương Dương, nhấp một ngụm rượu nói: "Chuyện của nhà máy thuốc Giang thành cũng chưa đến mức tệ, nhưng mà ảnh hưởng của sự kiện thuốc giả thì có thể cần một số tiền lớn"
Trương Dương nói: "Cố bí thư nói, ông ấy có thể lợi dụng quan hệ tranh thủ vay một số tiền giúp cho nhà máy thuốc vượt qua cửa ải khó khăn"
Hồ Nhân Như nói: "Anh thấy thế nào?"
Trương Dương nói: "Anh không nghĩ là ông ấy sẽ đi mở miệng cầu người, tuy rằng ông ấy đứng ra vay khẳng định sẽ được phê, nhưng mà anh biết trong lòng ông không tình nguyện đi làm chuyệ này" Trương Dương rất hiểu Cố Doãn Tri không thể nghi ngờ, nếu như không phải là vì ông ấy không muốn sự nghiệp do con gái lưu lại sụp đổ, nếu như không phải là do thằng con Cố Minh Kiện gây ra họa lớn, Cố Doãn Tri sẽ không cúi đầu cầu người, trong cuộc đời làm quan của ông, cũng không lợi dụng lực ảnh hưởng cá nhân để mưu tư lợi, Trương Dương biết Cố Doãn Tri rất khó xử.
Hồ Nhân Như gật đầu nói: "Phương diện tài chính em có thể giải quyết một phần"
Trương Dương nói: "Anh tìm tiểu yêu, cô ấy nếu như có thể, nhờ cô ấy lấy ra một phần tài chính giúp nhà máy thuốc vượt qua cửa ải khó khăn"
Hồ Nhân Như khẽ cười nói: "Anh đó, sắp coi cô ấy thành máy rút tiền tự động rồi"
Trương Dương cười nói: "Dù sao tiền của cô ấy cũng nhàn rỗi, cho nhà máy thuốc mượn, khi có lợi nhuận thì chia cho cô ấy hoa hồng, coi như là giúp cô ấy tìm được một đầu tư tốt"
Hồ Nhân Như nói: "Em rất có lòng tin đối với nhà máy, chỉ cần vượt qua trận phong ba này, em tin tưởng tương lai của nhà máy thuốc sẽ quay về như cũ"
*****
Cố Dưỡng Dưỡng sau khi trở về, thấy trong phòng của cha vẫn sáng đèn, cô ấy đi qua, gõ gõ nhẹ cửa phòng, cha đang ngồi xem báo dưới đèn, nghe được tiếng bước chân của con gái, Hồ Nhân Như buông tờ báo xuống, tháo kính lão ra: "Đã về?"
Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu, đi tới phía sau, bóp vai cho cha, Cố Doãn Tri lập tức ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên người con gái, ông nhíu mày nói: "Uống rượu sao? Đứa nhỏ Trương Dương này cũng thật là, sao lại để cho con uống rượu"
Cố Dưỡng Dưỡng cười nói: "Ba, không liên quan đến anh rể đâu, không phải anh ấy cho con uống rượu, ngày hôm nay rất nhiều cán bộ trung tầng của nhà máy đều đã trở lại, con rất vui, là con chủ động uống rượu. Con chỉ uống vài ly với bọn họ thôi, không có uống nhiều"
Cố Doãn Tri nói: "Con gái uống rượu là không tốt, ba cũng không muốn con gái ngoan của ba biến thành con mèo rượu"
Hồ Nhân Như cười hì hì nói: "Yên tâm đi, con ngửi chút rượu thôi đã đau đầu rồi, chỉ là muốn biểu đạt lòng biết ơn đối với cán bộ trung tầng của nhà máy, nếu không con sẽ không uống"
Cố Doãn Tri nói: "Chuyện tình tiến triển thế nào?"
"Rất thuận lợi, trong tiệc tối, anh rể nhận được điện thoại, nói là nhà máy thuốc Giang thành đã được chỉ định là một trong những nhà máy thuốc được cấp giấy phép đặc biệt sản xuất, chị Nhân Như nói nhiều nhất là nửa năm, nhà máy thuốc của chúng ta có thể khôi phục nguyên khí, mọi người đều có lòng tin rất lớn"
Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Hồ tiểu thư thật sự là một cao thủ trong phương diện quản lý xí ngiệp, xem ra lần này nhà máy thuốc Giang thành sẽ không còn vấn đề quá lớn"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Ngày mai còn mở đại hội mời tất cả công nhân viên của nhà máy, chị Nhân Như kêu con đi cùng chị ấy, con có chút sợ"
Cố Doãn Tri nở nụ cười: "Con gái à, con hiện tại là chủ tịch của nhà máy, con phải đi dự họp, không cần sợ, có Hồ tiểu tư, còn có Triệu phó xưởng trưởng giúp con, con nhất định có thể"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Ba, ngày mai ba có đi không?"
Cố Doãn Tri lắc đầu nói: "Ngày mai ba muốn đi núi Thanh Thai, Trương Dương nói cùng đi với ba" Cố Doãn Tri biết, nguy cơ của nhà máy thuốc dưới sự nổ lực của Trương Dương cùng Hồ Nhân Như và những người khác trên cơ bản đã có thể hóa giải, ông không muốn tiếp tục can thiệp vào chuyện quản lý của nhà máy. Cố Doãn Tri cũng đã sớm có quyết định, sau này sẽ dùng nguyên tác buông tay với phương thức quản lý của nhà máy thuốc, tận lực không can thiệp vào chuyện của nhà máy thuốc.
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Con cũng muốn đi"
Cố Doãn Tri nói: "Đại hội của toàn bộ nhân viên nhà máy, con làm chủ tịch mà không đi là không tốt"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Chờ chuyện bên này xong xuôi, con sẽ trở về trường, chuyện con hứng thú nhất thật ra là vẽ tranh, còn chuyện bên này đã có mọi người giúp đỡ"
Cố Doãn Tri không khỏi mỉm cười, đường đi của con gái không ở thương nghiệp, nếu như miễn cưỡng bắt con gái ở lại, con gái khẳng định là không vui. Từ trên người của Cố Dưỡng Dưỡng, Cố Doãn Tri lại nhớ đến thằng con trai, còn thằng con trai Cố Minh Kiện từ sau khi rời khỏi nhà máy thuốc, đến bây giờ cũng chưa chủ động liên hệ ông, gặp phải phiền phức lớn như vậy, hắn thậm chí còn không chịu đứng ra nói một câu xin lỗi. Cố Doãn Tri càng ngày càng thất vọng đối với thằng con trai này, đồng thời ông cũng đã nghĩ đến biện pháp giáo dục con cái của mình, cái này cũng có quan hệ tương đương với việc làm quan của ông.
......................... .
Buổi sáng ngày hôm sau, Hồ Nhân Như vẫn còn đang ngủ say, Trương Dương đã ngồi dậy khỏi giường, thằng nhãi này đúng là tinh lực hơn người, tuy rằng hắn đã nhe tay nhẹ chân, nhưng mà Hồ Nhân Như vẫn bị động tác của hắn làm cho tỉnh giấc, mở mắt còn đang buồn ngủ ra, thấy bên ngoài cửa sổ vấn còn tối đen, có chút buồn ngủ nói: "Dậy sớm vậy?" Cánh tay trắng noãn ôm lấy Trương Dương, Trương Dương cười một tiếng, hôn cô ấy một cái: "Anh đã hẹn với Cố bí thư rồi, một lát cùng ông ấy đi núi Thanh Thai"
Hồ Nhân Như nhìn đồng hồ báo thức trên đầu giường, mới là năm giờ sáng, cô ấy ngáp một cái nói: "Anh đi đi, em ngủ một hồi nữa"
Trương Dương đưa tay vuốt một bên ngực của cô ấy, nói: " Mặt trời sắp lên đỉnh luôn rồi mà còn ngủ"
Hồ Nhân Như nói: "Cũng sắp bị anh lăn qua lăn lại đến chết rồi đấy, sớm biết như vậy, em đã không đáp ứng đến đây với anh.... ngày hôm nay em còn có một cuộc họp quan trọng nữa... " Nói xong liền thiếp đi.
Trương Dương nói: "Em ngủ đi, anh đi. Buổi tối chúng ta cùng nhau thương thảo đại kế nhân sinh tiếp"
Hồ Nhân Như hiển nhiên là mệt mỏi quá độ, không đợi hắn nói xong đã ngủ đi.
Trương Dương đi tới trước cửa nhà máy thuốc, đã thấy Cố Doãn Tri ở cửa chờ hắn. Trương Dương đem xe dừng lại bên cạnh Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri cúi người nhìn Trương Dương một chút, sau đó mở cửa sau ngồi xuống, làm lãnh đạo thì có thói quen ngồi ghế sau. Cố Doãn Tri đã dưỡng thành thói quen không đổi được, nhưng mà theo nghiên cứu cho thấy quan viên Trung Quốc rất ít khi ngồi ghế cạnh người lái, làm lãnh đạo thì càng không dùng đến ghế cạnh người lái, khi sử dụng thường thì dùng để đồ thôi.
Trương Dương nói: "Ba, dậy sớm vậy!"
Cố Doãn Tri mỉm cưới nói: "Ngủ không được, cho nên dậy sớm một chút, không làm phiền con nghỉ ngơi chứ?"
Trương Dương nói: "Mỗi ngày con đều thức dậy rất sớm, gần đây bởi vì chuyện của viêm phổi loại R mà bôn ba khắp nơi, một việc rồi lại một việc, con cũng muốn hít thở không khí trong lành một chút, không nghĩ lại cùng ba đi núi Thanh Thai"
Khách du lịch của Giang thành vài năm nay đang không ngừng phát triển, cái đó cũng có một phần nổ lực không nhỏ của Trương Dương lúc trước, đường đi đến núi Thanh Thai hiện nay đã được cải tạo lại rất tốt, khi con đường này xây xong, từ Giang Thành đi đến núi Thanh Thai chỉ cần khoảng chừng năm mươi phút thôi.
Cố Doãn Tri hạ cửa sổ xe xuống hít thở không khí mới mẻ từ bên ngoài cửa sổ thổi vào, mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên ông cảm thấy tâm tình được thả lỏng như vậy.
Trương Dương vừa lái xe vừa nói: "Ba, chuyện tài chính của nhà máy thuốc ba không cần phải lo nữa"
Cố Doãn Tri nói: "Tại sao?"
"So với tìm ngân hàng cho vay, không bằng tìm quan hệ đầu tư. Bây giờ chúng ta đã lấy được giấy phép sản xuất đặc biệt cho kháng thể bệnh độc rồi, người muốn đầu tư cho chúng ta đều phải xếp hàng, tiền đương nhiên không phải vấn đề"
Cố Doãn Tri lập tức rõ ràng, Trương Dương không muốn mình khó xử, tên nhóc này khẳng định là dùng cách của hắn để giải quyết vấn đề tài chính, trong lòng của Cố Doãn Tri không khỏi có chút cảm động, ông là một người không biểu lộ tình cảm của mình một cách đơn giản, thấp giọng nói: "Trương Dương à, lần này khó xử cho con"
Trương Dương cười nói: "Không có gì khó xử cả, nhà máy thuốc cũng là một phần tâm huyết của con, con không muốn nó sụp đổ. Trải qua phong ba lần này, con tin tưởng nhà máy thuốc sẽ càng làm càng thuận"
Cố Doãn Tri nói: "Chuyện giấy phép sản xuất đặc biệt có phải là con tranh thủ không?"
Trương Dương nói: "Cũng không tốn quá nhiều sức lực, mẹ nuôi con chỉ nói có một câu à"
*****
Bọn họ đi tới núi Thanh Thai, mới biết được, đường lên đỉnh núi đang sửa, xe không cách nào qua lại, Trương Dương đề nghị đi ôn tuyền của làng du lịch Xuân Hi Cốc, Cố Doãn Tri lần này đến đây mục đích chủ yếu là vì giải sầu, thư giản tâm tình phiền muộn của mấy ngày nay một chút, đi nơi nào không quan trọng.
Đi tới ôn tuyền làng du lịch Xuân Hi Cốc, Lâm Tú và Margaret đều ở chỗ này, Lâm Tú biết được Trương Dương đến đây, đi ra nghênh tiếp hắn, Lâm Tú đối với Cố Doãn Tri cũng là nghe tiếng đã lâu, cô ấy mỉm cười nói: "Cố bí thư có thể đến nơi đây, thật sự là khiến cho làng du lịch của chúng tôi lấy làm vinh hạnh. "
Cố Doãn Tri cười nói: "Cho các người thêm phiền phức mới đúng!"
Lâm Tú nói: "Cố bí thư khách khí. "
Bởi vì viêm phổi khẩu hình ảnh hưởng, khách du lịch Giang thành cũng đã bị trùng kích tương đối lớn, khách của làng du lịch rất ít, khi Lâm Tú an bài, Trương Dương và Cố Doãn Tri cùng đi vào trong, trước đó, Lâm Tú lặng lẽ nói cho Trương Dương biết Margaret cũng ở chỗ này.
Trương Dương nói: "Tôi cùng Cố bí thư đi tắm rửa trước, quay đầu lại thỉnh an lão nhân gia sau. "
Lâm Tú cười nói: "Bà ấy lúc này đang tập luyện, buổi trưa tôi chuẩn bị một chút, đón gió tẩy trần cho Cố bí thư."
Trương Dương gật đầu.
Lâm Tú nói: "Đồ ăn chay thế nào?"
Trương Dương nói: "Được, thay đổi khẩu vị cũng tốt. "
Có thể là hai người bọn họ tới quá sớm, khu tắm suối nước nóng chỉ có hai người bọn họ, Cố Doãn Tri rất thư thích nằm trong hồ nước nóng, nhắm mắt lại, thư giản thần kinh của mình.
Nước của suối nước nóng rất được, tắm vào cũng vô cùng thoải mái, nhiệt khí từ trong lỗ chân lông quanh thân thấm vào ngũ tạng lục phủ của bọn họ, Trương Dương nhìn Cố Doãn Tri, từ sau khi ông nghỉ hưu, tóc bạc lại tăng lên rất nhiều, thật ra Cố Doãn Tri già yếu không chỉ có là nguyên nhân rời công tác cương vị, con gái mất đi cũng là đả kích rất lớn đối với ông, con trai không hiểu chuyện lại cho Cố Doãn Tri tăng thêm nhiều tâm sự.
Cố Doãn Tri mở mắt, thấy được ánh mắt thân thiết của Trương Dương, không khỏi cười nói: "Vì sao nhìn ba như vậy?"
Trương Dương nói: "Ba, ba gần đây có nhiều tóc bạc hơn. "
Cố Doãn Tri nói: "Con người luôn có lúc già!" Ông lần thứ hai nhắm mắt lại, thấp giọng nói: "Ba có chút hối hận!"
"Hối hận cái gì?"
Cố Doãn Tri nói: "Ba phóng túng quá mức đối với Minh Kiện, chuyện này, chỉ sợ nó vẫn không chiếm được giáo huấn. "
Trương Dương nói: "Lần này cách làm của chúng ta cũng không phải vì giúp hắn, mà là vì trợ giúp nhà máy thuốc. "
Cố Doãn Tri nói: " Cả đời ba làm việc có thể không thẹn với tâm, không ngờ rằng lúc già lại... " Ông thở dài một hơi, trong lòng thất vọng đối với con trai không cần phải nói, hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn, đối với con trai, hắn là giận không thể nói, không biết làm sao thay đổi được con trai.
Trương Dương đi tới bên cạnh Cố Doãn Tri, thấp giọng nói: "Ba, thật ra người không giống nhau, đối với truy cầu nhân sinh cũng sẽ không giống, từ vài chuyện này cho thấy, Minh Kiện không thích hợp kinh thương, Giai Đồng đi rồi, hắn cũng muốn gánh vác trách nhiệm gia đình, hắn cũng muốn làm ra một phen sự nghiệp, cho nên mới sẽ trở nên cấp tiến như vậy. "
Cố Doãn Tri nói: "Nó có cái bản lĩnh kia sao?"
Cố Dưỡng Dưỡng cùng ngày buổi trưa tìm được anh trai Cố Minh Kiện, anh em hai người gặp mặt tại quán cà phê gần Nam Lâm Tự, biểu tình của Cố Minh Kiện có chút tiều tụy, mấy ngày này tâm của hắn cũng không được khá giả, nâng ly cà phê uống một ngụm nói: "Tìm anh có chuyện gì?"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh, em nghĩ anh có phải là tìm ba nói chuyện không?"
"Nói chuyện gì? Ở trong lòng hắn tôi là một phá sản tử" một người vô dụng của phế vật, ta đi tìm hắn, không phải chủ động tìm mắng sao?"
Cố Dưỡng Dưỡng nhẹ giọng thở dài nói: "Ca, ba chửi cũng là cho ngươi được, nhà máy thuốc bị ngươi làm thành cái này phó hình dạng, hắn lại có thể nào không tức giận?"
Cố Minh Kiện nói: " Khẩu khí của em hình như là, tất cả trách nhiệm đều là do anh, em có thấy hay không, từ khi anh đi tới nhà máy thuốc, những người này đều đối nghịch anh, đầu tiên là Thường Hải Thiên từ chức, sau đó đám nhân viên quản lý từ chức tập thể, là tôi đối với bọn họ không tốt?" Cố Minh Kiện lắc đầu nói: "Không phải! Là bọn họ đều có dị tâm. "
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh, anh quá cực đoan, nhiều người như vậy trước sau rời nhà máy thuốc đi, vì sao anh không lo lắng đến nguyên nhân bản thân? Vì sao luôn luôn đem trách nhiệm đổ lên trên người của người khác?"
Cố Minh Kiện nói: "Anh có cái gì sai? Thường Hải Thiên rời nhà máy thuốc đi đi làm nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, em biết hắn lôi đi bao nhiêu khách hàng cố định của chúng ta? Trước khi hắn đi, còn lãnh mấy triệu trong sổ sách, số tiền này hắn dựa vào cái gì mà lấy?"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh ấy có lôi khách hàng của chúng ta đi hay không em không biết, thế nhưng số tiền kia là chị lưu lại cho anh rể, là anh ấy nên có.. "
"Anh rể? Hắn là anh rể của ai? Cho tới nay hắn đều lừa dối tình cảm của chị, biểu hiện ra bộ mặt tình thánh, nhưng này vừa hài cốt của chị còn chưa kịp lạnh, hắn không phải lại đi đính hôn? Em còn coi hắn là người tốt? Hắn căn bản là một ngụy quân tử, hắn lừa dối tình cảm cả nhà chúng ta. "
Cố Dưỡng Dưỡng cả giận nói: "Anh không được vũ nhục anh ấy!"
Cố Minh Kiện nói: "Em và ba đều hồ đồ như nhau, đều bị hoa ngôn xảo ngữ của hắn lừa bịp, nhà máy thuốc là sự nghiệp của chị lưu lại, anh cực cực khổ khổ làm vì cái gì? Còn không phải là vì không cho nhà máy thuốc sụp đổi? Cũng không phải muốn sự nghiệp của chị tiếp tục? Các người nói anh bán thuốc giả, nhưng này việc này trước đó anh cũng không biết, chuyện tình nếu đã xảy ra, anh chỉ có thể tự mình cố gắng lớn nhất đem ảnh hưởng khống chế, lẽ nào tôi muốn đem chuyện tình đổ vỡ ra? Phương pháp xử lý của các người hiện tại không phải như nhau sao? Muốn đem chuyện tình khống chế lại, chuyện này chỉ cần lộ ra ngoài, nhà máy thuốc liền tiêu đời, dựa vào cái gì các người có thể làm như vậy? Mà anh lại không thể?"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh, anh luôn miệng nói mình không sai, thế nhưng vậy tiền đâu? Anh lợi dụng thuốc giả kiếm được sáu bảy triệu đâu? Hiện tại chính là lúc nhà máy cần dùng tiền nhất, ba lớn tuổi như vậy, còn muốn đứng ra đi cầu người cho vay, sao anh có thể ngồi yên mặc kệ? Anh, nếu như anh thật sự còn muốn về cái nhà này, thì đem tiền trả về, trợ giúp nhà máy thuốc vượt qua nguy cơ, chúng ta là người một nhà, ba tuy rằng tức giận, thế nhưng em tin tưởng ba sẽ không thật sự hận anh. "
Biểu tình của Cố Minh Kiện có chút buồn bã, thấp giọng nói: "Anh đem tiền đầu tư địa ốc, hiện tại đối phương đem tiền đặt cọc trốn đi, anh cũng tìm không được người... ", "
Cố Dưỡng Dưỡng cắn cắn môi anh đào nói: "Anh, em và anh cùng đi tìm ba, anh đem tất cả nói rõ ràng với ba đi. "
Cố Minh Kiện lắc đầu nói: "Không cần, ba vĩnh viễn sẽ không hiểu anh!"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh, chị đi rồi, trong nhà chỉ còn lại ba chúng ta, ba hi vọng cả nhà chúng ta hòa thuận, lẽ nào anh không thể thông cảm tâm của ba một chút sao?"
Cố Minh Kiện cắn môi, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười nói: "Dưỡng Dưỡng, trong mắt ba, anh vĩnh viễn đều là một thằng con trai bất tài, quyền quản lý của nhà máy thuốc anh đã giao ra, hy vọng em có thể đem nhà máy thuốc kinh doanh tốt lên, giúp anh nói với ba một tiếng xin lỗi!" Cố Minh Kiện nói xong thì đứng lên đi ra ngoài quán cà phê.
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Ca... ", " vô luận cô ấy thế nào hô hoán, Cố Minh Kiện cũng không có quay đầu lại.
Cố Minh Kiện đi ra ngoài quán cà phê, đang chuẩn bị lên xe, nhưng thấy một chiếc xe jeep dừng lại đối diện đường cái, trên xe bước xuống vài người, một người bên trong là Liễu Nghiễm Dương, từ sau khi Cố Minh Kiện bị đoạt quyền quản lý, thằng nhãi này cũng mất tích, Cố Minh Kiện gọi cho hắn liên tiếp mấy cú điện thoại, hắn cũng không tiếp, khối đất Cố Minh Kiện đầu tư vào chính là hắn giới thiệu, Cố Minh Kiện đi nhanh qua, túm lấy Liễu Nghiễm Dương.
Liễu Nghiễm Dương sửng sốt một chút, xoay người, thấy là Cố Minh Kiện, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười: "Minh Kiện à, tôi còn tưởng là ai? Dọa tôi hết hồn.. "
Cố Minh Kiện nói: "Anh theo tôi đến đây, tôi có lời hỏi anh. "
Liễu Nghiễm Dương vẫn là vẻ mặt nụ cười nói: "Có chuyện thì ở chỗ này nói, những người này đều là bạn bè tôi, không có người ngoài!" Ba gã đàn ông bên cạnh tất cả đều là thân cao thể tráng, từ cách ăn mặc của bọn họ mà xem cũng không phải là người đứng đắn gì.
Cố Minh Kiện gật đầu nói: "Được, Quách Sinh Nguyên đi đâu? Sao tôi không liên hệ được hắn. "
Liễu Nghiễm Dương nói: "Minh Kiện, cậu không liên hệ được hắn, tôi làm sao có thể liên hệ? "
Cố Minh Kiện cả giận nói: "Là anh giới thiệu hắn cho tôi nhận thức, lúc trước hắn cho tôi tài liệu của khối đất này, tất cả đều là giả tạo, hắn là một tên lừa đảo!"
Liễu Nghiễm Dương giả vờ giật mình nói: "Hắn là một tên lừa đảo? Minh Kiện, thật vậy chăng? Vậy phiền phức rồi, tôi thật sự không biết!. "
Cố Minh Kiện phẫn nộ hét lớn: "Anh không biết? Anh đem hắn giới thiệu cho tôi, là anh nói hắn đáng tin không có việc gì, nếu không sao tôi đem mười triệu ra đầu tư khối đất kia? Tiền của tôi đâu?" Hắn nắm áo của Liễu Nghiễm Dương túm lại.
Liễu Nghiễm Dương nói: "Cậu buông tay, buông tay, Quách Sinh Nguyên lừa tiền của cậu, liên quan gì đến tôi?"
"Các người đều là một đám lừa đảo, các người tất cả đều là lừa đảo!" Cố Minh Kiện đỏ mắt.
Liễu Nghiễm Dương cố sức hất tay hắn ra, ba gã xung quanh cũng vây đến đây, vài người hợp lực đem Cố Minh Kiện buông ramột người bên trong đấm một cái vào bụng của Cố Minh Kiện, đánh cho Cố Minh Kiện cong người lại, thống khổ ho khan.
Liễu Nghiễm Dương nói: "Làm gì! Đừng động thủ, đừng động thủ, đều là người một nhà! Minh Kiện, cậu có phải là hồ đồ không, lại nói tiếp, là cậu thiếu tiền của tôi mới đúng, tiền lương tháng này cậu còn chưa có trả cho tôi, còn nữa, lúc trước cậu đáp ứng cho tôi năm phần trăm cổ phần của nhà máy thuốc, hiện tại cũng không thấy đâu, cậu lại có thể nói ngang, cậu có lương tâm hay không vậy. "
Cố Minh Kiện căm tức nhìn Liễu Nghiễm Dương, ánh mắt của hắn khiến cho Liễu Nghiễm Dương cực sợ, Liễu Nghiễm Dương chuẩn bị rời đi, không muốn cùng hắn tiếp tục dây dưa, Cố Minh Kiện rống giận vọt tới, một gã to con muốn ngăn cản hắn, bị hắn đấm một quyền trên mặt, đánh cho tên kia hộc máu mũi ra, như vậy hành vi của Cố Minh Kiện đã hoàn toàn khơi dậy phẫn nộ của đám người này, bọn họ cùng lao lên, vây bắt Cố Minh Kiện quyền đấm cước đá, đem Cố Minh Kiện đánh ngã xuống đất.
Một giọng nữ phẫn nộ vang lên: "Không được đánh anh của tôi!"
← Ch. 0752 | Ch. 0754 → |