Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0903

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0903: Hiềm nghi tự đề cao
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Trương đại quan nhân nói: "Tôi hiện tại rốt cuộc rõ ràng vì sao phải làm phòng cháy phòng ký giả rồi. "

Vũ Ý trừng mắt liếc hắn nói: "Tôi làm cho anh phòng bị thành cái dạng này?"

Trương Dương nói: "Vũ Ý, hai ta là bạn bè phải không?"

Vũ Ý nói: "Lời này cũng chính là tôi muốn hỏi anh!"

Trương Dương nói: "Tôi vẫn đều đem cô trở thành bạn tốt, nếu chúng ta là bạn bè, cô nói bạn bè là không thể ép buộc, rõ ràng tôi không muốn làm, vì sao cô cần phải bức tôi làm?"

Vũ Ý nói: "Bạn bè có phải là nên giúp đỡ cho nhau? Tôi không nói rằng anh giúp bạn không tiếc cả mạng sống, nhìn anh như vậy cũng không phải người dễ kích động, hiện tại tôi thật vất vả mới tìm được một tin tức oanh động, làm bạn bè, anh có phải hẳn là giúp cho tôi chuyện này?"

Trương Dương nói: "Tôi đều nói rồi, cái gì tôi cũng đều có thể giúp ngươi, nhưng này là đem tôi đẩy vào hố lửa, cô không thể vì tin tức của mình mà đem tôi đi bán phải không?"

Vũ Ý nói: "Anh cho rằng đài truyền hình trung ương dễ lên như vậy? Tin tức đêm nay aun cũng xem rồi đó, hiện tại ngay cả thường ủy quốc gia đều biết anh là cán bộ ưu tú trẻ tuổi. "

Trương Dương nói: "Bọn họ ngày đi ngàn dặm có thể chú ý tới tôi?"

"Dần dần cũng sẽ quen, nếu không tôi an bài cái này cho anh làm gì? Anh ngẫm lại đi, chờ sự kiện của anh được phát lên đài truyền hình trung ương. Trước mặt nhân dân toàn quốc, nói không chừng lãnh đạo trung ương của chúng ta sẽ phát hiện anh chính là một ngôi sao chính trị mới, trực tiếp đem anh điều đến trung ương, bồi dưỡng làm người lãnh đạo quốc gia trong tương lai cũng mới có thể. "

Trương đại quan nhân uống một ngụm rượu nói: "Đủ rồi, Vũ Ý, cô đừng lừa dối tôi như đứa nhỏ ba tuổi!"

Vũ Ý nói: "Lông trên người anh còn dày hơn cả khỉ, tôi có thể lừa dối anh? Như vậy đi, tôi lui một bước, phỏng vấn chuyên đề sẽ không làm!"

Trương đại quan nhân vừa nghe vui vẻ: "Đây mới là đồng chí tốt!"

"Bất quá cũng không thể chỉ một mình tôi thoái nhượng, tôi thông cảm anh, anh có phải là cũng nên lý giải tôi?"

Trương Dương trừng mắt: "Vậy thì... Vũ Ý, tôi cũng không lòng vòng nữa, cô còn có cái điều kiện gì?"

"Con người anh quá mẫn cảm, cảnh giác quá nặng, luôn cảm thấy người khác muốn hãm hại anh, sao tôi cảm giác anh có chút tốt xấu không phân biệt được vậy?"

Trương Dương nói: "Có việc nói chuyện, đừng làm công kích bản thân. "

Vũ Ý nói: "Đài truyền hình trung ương bên kia tôi đều đáp ứng rồi, chuyện phỏng vấn tôi cũng cam đoan với bọn họ, nói anh là bạn tôi, chỉ cần tôi nói với anh, phỏng vấn tuyệt đối không thành vấn đề, hiện tại anh từ chối người ta, cái này không phải cho tôi xấu mặt sao? Tôi cũng không gạt anh, chỉ cần làm xong lần phỏng vấn này, tôi có thể được danh hiệu ký giả đặc biệt của đài truyền hình trung ương, làm bạn bè anh tổng không thể làm lỡ tiền đồ của tôi đúng không?"

Trương Dương suy nghĩ một chút nói: "Điện thoại phỏng vấn, ừm, lần sau không được viện lẽ này nữa!"

Vũ Ý vui vẻ kêu một tiếng: "Được!" Sau đó ân cần giúp Trương Dương rót đầy ly rượu.

Trương Dương thử nói: "Chỉ bằng quan hệ của cô và Vũ bí thư, đừng nói là ký giả đặc biệt, cho dù làm chủ nhiệm tin tức đài truyền hình trung ương cũng không vấn đề gì. " Thật ra hắn cũng không biết giữa bí thư cục quảng điện tổng Vũ Hiền Lương và Vũ Ý rốt cuộc là quan hệ gì. Thế nhưng những lời này của Trương Dương nói rất nghệ thuật, Vũ Ý nghe hiểu lầm cho rằng Trương Dương đã tra được bối cảnh gia đình của cô ấy.

Vũ Ý quả nhiên rút lui, chu miệng nói: " Tất cả hiện tại của tôi đều là dựa vào chính mình dốc sức làm ra, có quan hệ gì với ba tôi?"

Trương đại quan nhân cuối cùng cũng rõ ràng, cái gì mà anh hùng hình tượng của mình trong một đêm được các đài truyền hình đưa tin, cái gì mà đài truyền hình trung ương cao cao tại thượng cũng có mắt xanh với hắn, cái gì mà bộ tuyên truyền trung ương muốn đem mình trở thành hình mẫu tuyên truyền thời đại mới, làm nửa ngày đều là Vũ Ý ở giữa có tác dụng. Ba của cô ấy cũng là lão đại Vũ Hiền Lương trong giới tin tức, muốn làm cho một người nổi tiếng cũng không phải việc khó, Trương đại quan nhân không phản đối nổi danh, nhưng ảnh hưởng của nó đã vượt qua dự đoán của hắn, Trương Dương nói: "Vũ Ý, nếu hai ta là bạn bè, tôi có thể nói thật tình được không?"

Vũ Ý nói: "Anh cứ nói đi, dù sao cũng không có những người khác nghe. "

Trương Dương cười nói: "Cũng không có gì cần phải nói sau lưng người cả, tôi cũng không phải không phối hợp tuyên truyền, nhưng cô thử đổi chổ đi, từ góc độ của tôi ngẫm đi, tôi vừa mới đến Tân Hải, tạo hình tượng tất nhiên rất quan trọng, thế nhưng mọi việc đều có mức độ, hai ngày nay tuyên truyền phô thiên cái địa đã đem tôi biến thành nhân vật tin tức số một của Bắc Cảng, cô còn cần gì phải đưa lên cho lãnh đạo cấp trên chứ?"

Vũ Ý nói: "Tuyên truyền chính là anh, liên quan gì đến bọn họ?"

Trương Dương nói: "Tâm tư của lãnh đạo là rất vi diệu, một người thuộc hạ đem mặt mũi của bọn họ đoạt hết, phong cảnh tất cả đều chiếm, bọn họ mặt ngoài có thể vui vẻ, trong lòng khẳng định không phải như vậy, Vũ Ý, tôi cứu người ước nguyện ban đầu rất đơn giản, không nghĩ tới tuyên truyền, nhưng hiện tại chuyện tình đã biến thành như vậy, người khác sẽ cho rằng tôi là cố ý làm náo động, cái này với công tác khai triển sau này của tôi rất bất lợi, cô hiểu chưa?"

"Anh vừa nói như thế, tôi thật ra có chút rõ ràng!"

Trương Dương nói: "Tôi biết nghề nghiệp của cô cũng là đưa tin, hơn nữa chúng ta là bạn bè, cô cũng muốn đem chuyện của tôi tuyên truyền, giúp tôi vớt chút tiền đồ chính trị, lưu lại một ấn tượng tốt đẹp trong lòng các vị lãnh đạo cao tầng, cô có ý tốt, tôi rõ ràng, nhưng chuyện này thật sự không thể tuyên truyền được. "

Vũ Ý nói: "Rõ ràng, anh muốn điệu thấp. "

Trương Dương cười khổ nói: "Tôi thật ra muốn điệu thấp, hiện tại còn có thể điệu thấp được à!"

Vũ Ý đương nhiên rõ ràng tình cảnh hiện tại của Trương Dương ít nhiều gì cũng có chút quan hệ với mình, cô ấy lại nở nụ cười.

Trương Dương nói: "Cô còn không biết xấu hổ mà cười? Không phải cô thì sao tôi biến thành cái dạng như vậy?"

Vũ Ý nói: "Dù sao chuyện tình đã như vậy, có xấu thì có thể xấu đến mức nào nữa?"

Trương Dương nói: "Có câu cô nói đúng, thời đại này, không tuyên truyền không người biết, nhưng tuyên truyền nhiều, người khác sẽ cảm thấy cô thích tác tú, thích nổi tiếng, vốn rõ ràng chuyện là không có bất luận động cơ gì, cũng bị người khác phủ lên màu sắc chủ nghĩa cá nhân, dễ gây ra tác dụng trái ngược. "

Vũ Ý thở dài nói: "Tôi thật không lo lắng nhiều như vậy, tư tưởng của các người thật phức tạp. "

Trương Dương nói: "Nói chung, lần điện thoại phỏng vấn này là một lần cuối cùng, Vũ đại ký giả, cô cũng đừng giúp tôi bận việc nữa. "

Sáng sớm hôm sau, viện trưởng tòa án Hồ Nghiễm Châu, viện trưởng viện kiểm sát Mã Phi, cục trưởng cục công an Trần Khải cùng xuất hiện tại phòng làm việc của bí thư huyện uỷ Trương Dương. Ba người đồng loạt đến đây, chính là vì giải thích chuyện phát sinh tại chợ giao dịch xe ô tô ngày hôm qua, đem kết quả xử lý báo cáo với Trương Dương.

Trương Dương nhìn bọn họ, trong lòng âm thầm đắc ý, mẹ nó, có quyền thật là tốt, tôi nói một câu, các người phải đến đây chờ đợi tôi sai khiến, còn cần phải cẩn thận thấy sắc mặt của tôi, thảo nào trên quan trường ai ai đều nghĩ trăm phương ngàn kế leo lên trên, cảm giác quản người và bị người quản thật sự là một trên trời một dưới đất, chênh lệch thật sự quá lớn.

Ba người cung kính chào hỏi Trương bí thư, Trương Dương thản nhiên nói: "Đều ngồi đi!" Hắn cho Phó Trường Chinh đi pha trà cho ba vị đồng chí lãnh đạo.

Phó Trường Chinh đem trà đến, ai ai cũng đều rất lễ phép đứng lên, hai tay tiếp nhận tách trà của Phó Trường Chinh, Phó Trường Chinh hiện tại cũng là cấp chính khoa, không kém hơn bọn họ chúng nào.

Phó Trường Chinh pha trà xong thì đi ra ngoài đóng cửa phòng lại.

Phòng làm việc này có diện tích quá lớn, đương nhiên mở ra cự lỵ của Trương Dương và những người khác, bởi vì hắn ngồi ở ghế chủ, ba người khác ngồi xuống ghế sô pha, đương nhiên là thấp hơn, cái này tạo thành việc bọn họ phải ngước nhìn vị Trương bí thư mới tới, trong lòng bọn họ hình thành một loại uy áp ẩn hình, Trương bí thư ở trong mắt bọn họ có vẻ có chút cao cao tại thượng, xa không thể sờ.

Trước hết mở miệng nói chính là trưởng cục công an Trần Khải, gã ho khan một tiếng nói: "Trương bí thư, chuyện tình tôi đã điều tra xong, tên buôn lậu xe gây chuyện tên gọi Lưu Tam Nhạc, cũng là một tên vô lại xen lẫn trong chợ từ rất lúc, lúc trước đã từng bị bắt nhiều lần, còn chiếc xe Ferrari mà hắn bắn không có thủ tục hợp pháp, trải qua kiểm chứng đã xác định là xe buôn lậu, hiện tại xe đã bị tịch thu, dựa theo trình tự của chúng tôi, sau này sẽ tiến hành công khai bán đấu giá. Về phần Lưu Tam Nhạc đã bị công an tạm giam, dựa theo trình tự tương quan tiến hành khởi tố hắn. "

Trần Khải dừng lại một chút lại nói: "Hai cảnh viên tại phòng cảnh vụ chợ xe Vương Tuấn Vĩ và Triệu Khai Lập, hai người bọn họ bị tình nghi gây trở ngại tư pháp công chính, hiện nay đã bị tôi tạm thời cách chức, giao cho phòng giám sát xử lý, sở Trưởng Tôn hâm bởi vì quản lý không được, cũng đã bị miễn đi tất cả chức vụ, tạm thời giữ lại quan sát. "

Trương Dương không nói chuyện, ánh mắt rơi vào trên mặt của viện trưởng Hồ Nghiễm Châu, thật ra trên đường đi tới, ba người bọn họ đã thương lượng rồi, đợi khi vào phòng làm việc bí thư, do Trần Khải lên tiếng, hai người bọn họ tận lực giữ im lặng, nhưng Trương Dương vừa nhìn Hồ Nghiễm Châu, Hồ Nghiễm Châu rõ ràng đây là muốn cho tự nói, ho khan một tiếng nói: "Trương bí thư yên tâm, bên phía tòa án chúng tôi nhất định sẽ làm việc theo lẽ công bằng, đối với người vi phạm pháp luật, căn cứ điều luật tương quan, từ nghiêm phạt đến bắt giam. "

Mã Phi nói: "Chúng tôi sẽ phối hợp lẫn nhau, nhất định đem chuyện này giải quyết tốt. " Người này am hiểu nhất cũng là tâm biểu quyết.

Trương Dương nở nụ cười: "Chút việc nhỏ không cần phải làm cho long trọng như vậy!"

Trần Khải, Hồ Nghiễm Châu, Mã Phi ba người nhìn nhau, trong lòng đồng thời hò hét, rốt cuộc là ai làm cho long trọng? Nếu như không phải cậu mượn đề tài để nói chuyện của mình, chuyện tình có thể làm thành cái dạng hiện tại này? Trần Khải nói: "Trương bí thư, tôi đã hạ thông báo, trong toàn bộ hệ thống công an khai triển một vận động chỉnh đốn tác phong, nhất định phải từ chuyện này rút ra được bài học, khiến cho cảnh viên ghi nhớ, một phút cũng không thể thả lỏng yêu cầu đối với mình. " Gã vừa biểu thị quyết tâm vừa nghĩ, dù sao cuối tuần tôi cũng đã đi, cậu thích chơi ai thì chơi, tôi nhắm mắt làm ngơ.

Muốn người không biết thì đừng có làm, Trương đại quan nhân tự cho là Trần Khải còn chưa biết gì trong chuyện này, nhưng Trần Khải cũng không phải người thường, huống chi gã còn có một người anh làm thường ủy thành phố Bắc Cảng, bi thư ủy ban kỷ luật thành phố Bắc Cảng, suy tính của Trương Dương đã bị hai anh em bọn họ nhìn thấy rõ ràng.

*****

Trần Khải nhận định chức vụ điều động lần này là Trương Dương động thủ, thằng nhãi này muốn dùng người nhà, bởi vì mình gây trở ngại tương lai của hắn tại Tân Hải, cho nên hắn vừa đến liền đá mình đi. Hơn nữa ngay lúc mình đã chuẩn bị rời đi, thằng nhãi này còn ầm ĩ ra phong ba, khiến cho Trần Khải đi cũng không được lưu loát, lần này rời đi đã kín một màu xám xịt. Dưới tiền đề này, Trần Khải đối với vị Trương bí thư này là không có bất luận hảo cảm gì.

Hồ Nghiễm Châu nói: "Tối hôm qua tiếp sóng tin tức chúng tôi đều xem, Trương bí thư, ngài thật là niềm kiêu ngạo của tất cả Tân Hải chúng ta. " Lão già này không mất thời cơ vuốt mông ngựa, Trương Dương cười nói: "Chuyện gì chỉ cần là lên TV, dù sao cũng phải mang theo cho một ít màu sắc khoa trương. "

Trần Khải nói: "Trương bí thư, chuyện tình lúc đó phát sinh tôi ngay tại hiện trường, tôi cảm thấy tin tức là thực sự cầu thị, cũng không có bất luận khoa trương gì ở bên trong. "

Trương Dương bỗng nhiên đổi đề tài nói: "Trần Khải, người giống như Lưu Tam Nhạc ở chơ xe như vậy hẳn là còn có rất nhiều?"

Trần Khải nội tâm cả kinh, không biết Trương Dương đột nhiên hỏi những lời này là có ý gì, biểu hiện của gã vẫn rất trấn định: "Trương bí thư, về chuyện của chợ xe, ngày hôm qua Hứa huyện trưởng đã phê chỉ thị, từ hôm nay trở đi chợ xe tiến vào chỉnh đốn và cải cách chính thức trong vòng một tuần, ngoại trừ thủ tục bình thường, tất cả giao dịch xe loại hai đều toàn bộ tạm dừng. "

Cái này ngược lại đến phiên Trương Dương kinh ngạc, không ngờ rằng huyện trưởng Hứa Song Kỳ phản ứng nhanh như vậy? Trương Dương gật đầu nói: "Nên chỉnh đốn một chút!" Nói xong câu đó, hắn nhìn thời gian một chút.

Trần Khải bọn họ đều rõ ràng, Trương bí thư muốn hạ lệnh trục khách, quả nhiên không ngoài sở liệu, Trương Dương nói: "Các người đi về công tác trước đi, buổi sáng mười giờ, đài truyền hình trung ương còn có một cuộc điện thoại phỏng vấn, thời gian sắp đến rồi. "

Trương đại quan nhân cũng không phải tìm cớ cố ý đuổi bọn hắn đi, hắn nói chính là sự thật, Vũ Ý giúp hắn hẹn ký giả của đài truyền hình trung ương tiến hành điện thoại phỏng vấn với hắn. Đây là sau khi Trương Dương trải qua nhiều suy tư, làm ra quyết định cuối cùng, chụp ảnh phải có chút lời thuyết minh, chuyện này thật không thể tiếp tục lăn qua lăn lại, hiện tại toàn bộ tiêu điểm dư luận của Bắc Cảng đều trên người của hắn, khẳng định khiến cho rất nhiều lãnh đạo cảm thấy khó chịu.

Lúc Trương Dương tiếp thu phỏng vấn điện thoại của ký giả đài truyền hình trung ương, thành phố Bắc Cảng ủy đang ở mở họp cuộc họp thường uỷ.

Bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành tổng kết thành tích công tác sắp tới, vạch ra công tác quý một không đủ, căn cứ công tác thống kê hiện nay, mục tiêu kinh tế quý một của thành phố Bắc Cảng bọn họ tám chín phần là không được. Trên thực tế mục tiêu kinh tế của Bắc Cảng định ra ít có hoàn thành, cái này cũng tạo thành đại cục nhược thế của Bắc Cảng trong toàn bộ tỉnh, lãnh đạo tỉnh đã không chỉ một lần của đề cập qua, Bắc Cảng có điều kiện tài nguyên tốt nhất Bình Hải, nhưng trình độ phát triển kinh tế lại lạc hậu nghiêm trọng.

Hạng Thành biết các lãnh đạo đối với công tác của mình tồn tại bất mãn rất lớn, mình còn có hai năm nhiệm kỳ thì đi, ông ta không có khả năng tiếp tục liên nhiệm tại Bắc Cảng, Hạng Thành ở sâu trong nội tâm đã làm tốt dự định, qua hai năm, ông sẽ tìm một chổ thanh nhàn bảo dưỡng tuổi thọ, quay về kinh vẫn có thể xem là một lựa chọn tốt, loại cán bộ cấp bậc giống như ông, trở lại kinh thành sẽ không người lưu ý đến, tại ý nghĩa nào đó lựa chọn như vậy cũng là một loại ẩn cư.

Hạng Thành tuy rằng làm tốt kế hoạch vì thời gian tới của mình, thế nhưng ông rõ ràng bây giờ còn chưa phải lúc về hưu, gã vẫn là người điều khiển chiến thuyền Bắc Cảng như cũ, ông phải điều khiển Bắc Cảng tiếp tục đi tới.

Hạng Thành sau khi tổng kết xong thì lên tiếng: " Gần đây, tôi phát hiện của trong đội ngũ cán bộ chúng ta xuất hiện một ít dấu hiệu không tốt, có vài cán bộ vô cùng coi trọng hiệu quả và lợi ích, trong lòng của bọn họ, chức trách chủ yếu của mình không phải làm việc vì dân chúng, không phải không oán không hối nỗ lực không ràng buộc, mà là lợi dụng quyền lực của và ảnh hưởng của mình liều mạng vớt chiến tích để tìm kiếm đề thăng trên chính trị, đây là một loại hành vi ích kỷ, cán bộ đảng viên chúng ta, đầu tiên phải nhớ kỹ là, chúng ta là nô bộc của nhân dân, trách nhiệm của chúng ta là phục vụ người dân, đảng và quốc gia ủy trọng trách cho chúng ta, không phải cho chúng ta hưởng thụ quyền lực, lại càng không phải cho chúng ta lợi dụng quyền lực đi tác tú, chức trách của chúng ta là đi làm chuyện làm đến nơi đến chốn, không phải đi tác tú!"

Lúc Hạng Thành nói ra lời nói này, các thường ủy đều không nói gì, trong lòng đều nói thầm, lời nói này của Hạng bí thư đã chỉ hướng tương đối chính xác, ông ta căn bản là nói bí thư huyện uỷ Tân Hải Trương Dương. Mấy ngày nay, Trương Dương vừa tin tức lên Bắc Cảng, vừa lên tin tức Bình Hải, còn được đài truyền hình trung ương tuyên truyền trọng điểm, trong lúc nhất thời vị cán bộ trẻ tuổi này nổi danh hơn phân nửa Trung Quốc, chuyện cứu người là thật, nhưng ai cũng không ngờ ảnh hưởng tạo ra sẽ lớn như vậy, nghe nói ký giả hiện tại muốn phỏng vấn vị bí thư huyện uỷ trẻ tuổi này đều xếp hàng dài.

Bí thư ủy ban kỷ luật Trần Cương nói: "Hạng bí thư nói đúng, một ít cán bộ trong chúng ta ái mộ hư vinh, trong mắt chỉ nhìn chằm chằm vinh dự và chiến tích, nhưng quên một việc căn bản nhất, chính trị của chúng ta vĩnh viễn đều là phục vụ cho người dân, trên chính trị không có đường tắt có thể đi, loại hành vi bỏ gốc lấy ngọn này là một loại hành vi lợi dụng điển hình, là một loại hành vi tự mình đề cao. "

Không ai điểm danh, thế nhưng ai cũng đều rõ ràng bọn họ nói chính là Trương Dương.

Ánh mắt của trưởng tổ chức thành phố Bắc Cảng bộ Mạnh Khải Trí từ đầu đến cuối chăm chú nhìn vào mặt bàn, bình thường cuộc họp thường uỷ ông cũng được cho là một người tích cực, thế nhưng ngày hôm nay khác biệt, ông không tiện lên tiếng, Hạng Thành dám đưa ra chuyện này, Hạng Thành có tư bản riêng, Tiết gia cũng là chỗ dựa vững chắc của Hạng Thành, đừng nói một người Trương Dương, cho dù là bí thư tỉnh uỷ ít nhiều cũng phải chiếu cố vài phần mặt mũi. Về phần Trần Cương, sở dĩ biểu hiện của ông ta kích động như vậy, đó là bởi vì lợi ích của em trai ông ta đã bị ảnh hưởng, Trương Dương khi đi tới Tân Hải, đã động vào một người quan viên là em trai của Trần Cương Trần Khải, nói chính xác hơn hẳn là trước khi Trương Dương tới nơi này, từ chuyện này mà xem, người thanh niên Trương Dương này là trải qua lo lắng chu đáo. Nếu như hắn đi tới rồi mới ra tay, khẳng định sẽ tạo thành không đoàn kết trong nội bộ cán bộ, thậm chí sản sinh tâm tình mâu thuẫn, thế nhưng những quan viên Bắc Cảng nào có dễ bị lừa như vậy, lật ra quá trình làm việc của trưởng cục công an Trình Diễm Đông, rất dễ suy đoán ra nội tình của điều động lần này. Anh em Trần gia lăn lộn trên quan trường nhiều năm như vậy, chút ánh mắt ấy vẫn phải có. Chiêu thức của Trương Dương, tuyệt đối không giấu được bọn họ.

Nguyên nhân Mạnh Khải Trí không lên tiếng cũng rất đơn giản, Trương Dương đi tới Tân Hải mới điệu thấp không được vài ngày, nhất thời cao điệu lên, lúc này mới tương xứng hình tượng của hắn. Bất quá theo Mạnh Khải Trí xem ra, người ta cao điệu có lý do cao điệu, tác tú cũng được, tự mình đề cao cũng được, bạn nghĩ một người có thể tùy tiện lên đài truyền hình trung ương? Đừng nói một người bí thư huyện uỷ, cho dù là Hạng Thành muốn xuất hiện trong tin tức của đài truyền hình trung ương cũng không dễ dàng như vậy, không có hậu trường, có thể sao?

Hạng Thành có thể công khai chỉ trích loại hành vi này, ông không sợ đắc tội Trương Dương, ông ta có bối cảnh, Trần Cương theo phụ họa, đó là xuất phát từ tâm lý trả thù, nhưng Mạnh Khải Trí không dám, phía sau của Trương Dương có Văn Quốc Quyền, Tống Hoài Minh đám người này làm chỗ dựa, vô luận người nào cũng không phải ông có thể đắc tội đắc. Hạng Thành nói có thể không có việc gì, ông không thể nói, bên này nếu như ông giúp đỡ nói một câu, làm không tốt sẽ có người truyền ra, nhân tâm để bụng, mọi người tuy rằng đều là thành viên của cùng một nhóm, nhưng mỗi người đều có bàn tính của mình, ai biết người khác sẽ nghĩ như thế nào?

Phần lớn người ôm suy nghĩ như Mạnh Khải Trí nhau, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Cho nên Hạng Thành lên tiếng chỉ chiếm được Trần Cương nhiệt liệt hưởng ứng, điều này làm cho Hạng Thành càng khó chịu, lúc trước mình lên tiếng, không phải là vừa hô liền có ứng? Nhưng ngày hôm nay lên tiếng thì người ứng lại rất ít, nói chính xác hơn, hẳn là chỉ có một mới đúng. Hạng Thành cũng rõ ràng đám người này không phải cố kỵ Trương Dương, mà là cố kỵ hậu trường của Trương Dương. Thấy phản ứng của những người này, Hạng Thành bỗng nhiên mất đi hăng hái tiếp tục nói, đứng dậy nói: "Tan họp!"

Hạng Thành nhìn cũng không nhìn đám thường ủy này mà rời đi, trước kia đây là tình huống rất ít phát sinh, mỗi lần họp thường uỷ, Hạng Thành luôn bắt chuyện cười đùa với các vị thường ủy, hàn huyên vài câu, ngày hôm nay đích thật là có chút không tầm thường, ai cũng có thể nhìn ra tâm tình của Hạng bí thư không tốt.

Bộ trưởng bộ tuyên truyền thành phố Bắc Cảng Hoàng Bộ Thành không lâu sau đi tới phòng làm việc của Hạng Thành, tuy rằng bực tức của Hạng Thành là hướng về phía Trương Dương, thế nhưng ông làm việc ở bộ tuyên truyền thì trong mấy vấn đề này cũng muốn gánh chịu trách nhiệm nhất định.

Các đài truyền hình Bắc Cảng đưa tin về sự kiện Trương Dương cứu người có thể nói là phô thiên cái địa, ông thân là bộ trưởng bộ tuyên truyền, không nhắc nhở truyền thông chú ý tuyên truyền đúng lúc.

Hạng Thành đang uống trà, từ khi nghe người khác nói qua trà Tam Hoa có thể giảm huyết áp, Hạng Thành nhờ người từ Vân Nam mang đến trà Tam Hoa tốt nhất, mỗi ngày pha Tam Hoa dùng để uống, kiên trì một năm thật sự có một ít hiệu quả, khiến cho ông ta hiện tại khi gặp người khác thì cực lực đề cử, Hạng bí thư cũng sắp thành người phát ngôn của trà Tam Hoa rồi.

Thấy Hoàng Bộ Thành tiến đến, Hạng Thành cười hô: "Bộ Thành tới!"

Hoàng Bộ Thành vốn tưởng rằng Hạng Thành sẽ rất tức giận, nhìn tâm tình của ông ta lúc này tựa như có chuyển biến tốt đẹp, nội tâm khẩn trương nhất thời hòa hoãn rất nhiều. Hoàng Bộ Thành cười nói: "Hạng bí thư, tôi đến đây có chút chuyện muốn nói với ngài. "

"Ngồi đi!" Hạng Thành rất nhiệt tình bắt chuyện.

Hoàng Bộ Thành vừa rồi ngồi xuống, Hạng Thành nói: "Tôi phát hiện các người càng ngày càng không muốn nói, mở cuộc họp thường uỷ mục đích là cái gì? Chính là muốn tiếp thu ý kiến quần chúng trong cuộc họp, chính là muốn các người lên tiếng. Nhưng các người ngược lại, tất cả đều giả câm điếc, nghe một mình tôi nói, nếu vấn đề gì đều là một mình tôi định đoạt, còn cần các người sao? Thị ủy lãnh đạo chỉ cần một mình tôi làm bí thư là được. " Hạng Thành tuy rằng lúc nói đang cười, tức giận trong lòng vẫn không có tan toàn bộ.

Hoàng Bộ Thành nở nụ cười một tiếng nói: "Hạng bí thư tức giận?"

Hạng Thành nói: "Không có gì tức giận!"

Hoàng Bộ Thành nói: "Thật ra chuyện kia tin tức tuyên truyền không phải ý của chúng tôi, tôi cũng rất buồn bực, muốn nói chuyện Trương Dương cứu người tin tức lên đài truyền hình tỉnh cũng không ngạc nhiên, nhưng sao lại lên đến đài truyền hình trung ương, tôi hỏi thăm một chút mới biết được, lấy tin và biên tập tin tức này là một người ký giả thực tập. "


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1276)