Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1035

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1035: Mưa gió nổi lên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Mặt Kiều Mộng Viện nóng lên, thằng cha này vĩnh viễn không nghiêm chỉnh như vậy, lời này tràn ngập thành phần khiêu khích và đùa giỡn, Kiều Mộng Viện không để ý đến hắn, chỉ coi lời hắn như gió thoảng bên tai. Bước chân nhanh hơn một chút, bỏ Trương đại quan nhân lại phía sau.

Trương đại quan nhân đi nhanh theo: "Này, có đủ thời gian để đo đạc đất Tân Hải mà, đừng nóng vội!"

Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương, trong đầu anh cả ngày đều suy nghĩ cái gì vậy?"

Trương đại quan nhân giả vờ trầm tư: "Nghĩ làm thế nào để người mà tôi quan tâm được sống vui vẻ!"

Kiều Mộng Viện dừng chân trên bờ cát: "Anh không chi phối được đâu, anh thậm chí ngay cả vận mệnh của chính anh còn không chi phối được thì sao quan tâm được tới sự vui vẻ của người khác?"

Trương Dương nói: "Mộng Viện, thật ra con người ta hoàn toàn có thể sống thoải mái một chút, không cần thiết cứ phải tạo áp lực quá lớn cho mình, nhân sinh quan của tôi chính là sống tốt hôm nay, sống tốt đời này, không nghĩ gì khác, không hỏi gì khác, nhân sinh chỉ có trăm năm ngắn ngủn, trong thời gian hữu hạn tôi cố gắng đi tìm khoái hoạt lớn nhất. "

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi thật sự là hoài nghi anh sao lên làm bí thư thị ủy được, với giác ngộ này của anh, ngay cả người dân bình thường cũng không bằng. "

Trương Dương cười nói: "Bí thư thị ủy thì sao? Bí thư thị ủy cũng từ người dân mà ra thôi, tôi chính là người dân, tôi có hỉ nộ ái ố, tôi cả đời này cũng không thể làm được quan lão gia cao cao tại thượng, không ăn khói lửa nhân gian. "

Không khỏi cười nói: "Tôi vẫn kiên trì cho rằng anh không thích hợp làm quan, một chút cũng không thích hợp. "

Trương Dương nói: "Đối với tôi mà nói thì làm quan là một loại tu hành. Chờ tôi tu hành viên mãn rồi. Có gọi tôi là ông nội tôi cũng chẳng làm nữa. "

Kiều Mộng Viện trợn mắt lườm hắn.

Trương Dương cười nói: "Tôi cũng không có ý bảo cô gọi tôi là ông nội. "

Kiều Mộng Viện gắt: "Ngứa miệng à?"

Trương Dương nói: "Đói bụng rồi, con người tôi một khi đói là nói đặc biệt nhiều. " Hắn chỉ chỉ ra xa: "Bên kia có đồ nướng hải sản, chúng ta tùy tiện ăn chút gì đó đi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Ăn đồ đó là không tốt cho sức khỏe nhất. "

Trương Dương cười nói: "Người còn sống đừng có cẩn thận như vậy, thật ra trên đời này thứ không tốt cho sức khỏe nhất đó chính là tư tưởng của con người, đồ nướng so sánh với tư tưởng thì thuần khiết hơn, khỏe mạnh hơn nhiều. "

Kiều Mộng Viện cười nói: "Chẳng liên quan gì tới nhau cả đồ nướng và tư tưởng sao có thể kéo lại cùng một chỗ. "

Trương Dương nói: "Tại sao lại không? Đồ nướng cần trải qua khảo nghiệm của than lửa mới có thể biến thành mỹ thực thơn ngon, không đủ lửa thì sống, nướng lâu quá thì khô! Tư tưởng cũng phải được khảo nghiệm thực tiễn, chỉ có thông qua khảo nghiệm mới là tư tưởng cách mạng. "

Kiều Mộng Viện thán phục: "Anh cũng đừng khoe khoang lý luận đồ nướng của anh nữa, thực tiễn xuất phát từ hiểu biết chính xác, anh cứ nướng tốt đồ nướng rồi sau đó hẵng lên tới tư tưởng. "

Tiêu chuẩn đồ nướng của Trương đại quan nhân vẫn không tồi. Ít nhất cũng được Kiều Mộng Viện công nhận, bóng đêm bất tri bất giác bao phủ bãi biển này, hai người tán gẫu thật sự rất vui vẻ, từ sau khi qua đời qua đời, Kiều Mộng Viện vẫn là lần đầu tiên cảm thấy thoải mái như vậy, cô ta cuối cùng cũng tìm được cảm giác thoải mái thít thở, có lẽ áp lực mà cô ta tạo cho mình hơi lớn một chút, người sống trên đời này, đơn giản mới là thật, Kiều Mộng Viện quyết định thay đổi cách sống. Giống như Trương Dương, coi quan trường trở thành một nơi tu hành, không biết lần tu hành này có thể cho xóa tan đi phiền não của cô ta hay không?

Không phải mỗi người đều coi quan lộ là một hồi tu hành, trong mắt Tưởng Hồng Cương, sĩ đồ của mỗi người đều là một lịch sử chiến tranh, mà hiện tại hắn muốn khai hỏa trận chiến tranh này, trong sinh mệnh của Tưởng Hồng Cương có một người cực kỳ quan trọng, lão bạn học, lão bằng hữu Đinh Cao Sơn của hắn, Tưởng Hồng Cương khi có suy nghĩ gì, có quyết định trọng đại gì thì luôn sẽ cùng thương lượng với Đinh Cao Sơn.

Đinh Cao Sơn toàn lực ủng hộ Tưởng Hồng Cương cạnh tranh chức bí thư thị ủy Bắc Cảng, nếu có thể thành công, là bằng hữu tốt nhất của Tưởng Hồng Cương, hắn không nghi ngờ gì nữa trong tương lai cũng sẽ có được lợi ích khôn lường.

Đinh Cao Sơn luôn xem trọng tiền cảnh chính trị của Tưởng Hồng Cương, hắn hiểu Tưởng Hồng Cương. Hiểu rõ năng lực của Tưởng Hồng Cương, cũng biết dã tâm và khát vọng của hắn. Sự ủng hộ của Đinh Cao Sơn đối với Tưởng Hồng Cương tuyệt đối không giới hạn trong ngôn ngữ, hắn sẽ đổi thành hành động, biết Tưởng Hồng Cương sắp tới Đông Giang, Đinh Cao Sơn lập tức đưa ra một quyết định: "Tôi và anh cùng đi. "

Tưởng Hồng Cương cười nói: "Anh đi làm gì?"

Đinh Cao Sơn nói: "Em gái Trương Dương kết hôn, tôi nói sao cũng phải tới, hắn đã từng tham gia hôn lễ của con gái tôi, lễ thượng vãng lai, về tình về lý tôi đều phải đi một chuyến. "

Tưởng Hồng Cương nói: "Cao Sơn à, Trương Dương đến bây giờ ngay cả thếp cũng không gửi cho tôi, anh đi như vậy liệu có mạo muội không?"

Đinh Cao Sơn mỉm cười nói: "Lễ nhiều người không trách, Trung Quốc chúng ta từ xưa đã chính là như vậy, tôi tới đi tham gia hôn lễ của em gái hắn đã là nể mặt hắn rồi, có điều lần này cũng không chỉ là đi về chuyện này, tôi là cùng đi với người bạn cũ là anh mà. "

Tưởng Hồng Cương nói: "Cao Sơn à, không cần đâu. "

Đinh Cao Sơn nói: "Rất cần! Hồng Cương, chúng ta là bằng hữu nhiều năm như vậy, tình bạn này rất đáng quý, anh nghĩ gì thì trong lòng tôi minh bạch. "

Tưởng Hồng Cương cười cười, không nói gì, Đinh Cao Sơn thực sự là rất hiểu con người hắn.

Đinh Cao Sơn nói: "Tôi tuy rằng không phải người trong quan trường, nhưng vẫn hiểu biết một số quy tắc trong đó, muốn bước lên được thì một là phải có bối cảnh, hai là phải có quan hệ, nếu hai phương diện này đều không có thì phải dựa vào tiền, tôi đương nhiên biết, trên thế giới này rất nhiều chuyện không phải cứ còn tiền là làm được, nhưng cái thứ tiền này ít nhất cũng có thể giúp lót đường. "

Tưởng Hồng Cương nói: "Cao Sơn, thật sự là không cần mà, tâm ý của anh tôi hiểu. "

Đinh Cao Sơn nói: "Yên tâm đi, tôi biết phải làm như thế nào, lần này tôi tới Đông Giang cũng sẽ không đi theo anh, lão Quách mồng một tháng năm cũng về Đông Giang, tôi đi thăm bạn học, có mỗi số quan hệ cũng cần phải đi. "

Tưởng Hồng Cương gật đầu, chủ nhiệm ban trú kinh Bình Hải Quách Thụy Dương và bọn họ đều là lão bạn học, Quách Thụy Dương cũng có một số quan hệ ở tỉnh lý, Đinh Cao Sơn lần này tới là để giúp mình khơi thông quan hệ, nghĩ đến đây, Tưởng Hồng Cương trong lòng không khỏi có chút cảm động.

Hai người đang nói chuyện thì điện thoại của Đinh Cao Sơn đổ chuông, hắn cầm điện thoại, lại là em trai Đinh Cao Thăng gọi tới, sau khi nghe xong, Đinh Cao Sơn không khỏi nhíu mày, hắn nói khẽ: "Tại sao có thể như vậy? Thôi, cứ kệ họ!"

Tưởng Hồng Cương nghe ra hắn hình như xảy ra chuyện, chờ sau khi Đinh Cao Sơn gác điện thoại mới hỏi: "Có phải gặp phiền toái gì hay không?"

Đinh Cao Sơn cười nói: "Ở Bắc Cảng này thì có thể có phiền toái gì chứ? Chuyện nhỏ thôi, không cần anh phải ra mặt đâu. "

Tưởng Hồng Cương gật đầu: "Gần đây trị an Bắc Cảng không tốt lắm, mấy ngày trước, con trai Viên Hiếu Thương bị người ngang nhiên bắt cóc, nếu không phải Trương Dương ra tay thì chỉ sợ chuyện ầm ĩ lên rồi. "

Đinh Cao Sơn nói: "Gần đây tình thế của Bắc Cảng có chút không ổn, huynh đệ Viên gia thay nhau gặp chuyện không may, tôi cảm giác sau lưng việc này chắc là có người phá rối. "

Tưởng Hồng Cương nói: "Thời đại hiện giờ, bất kể làm quan hay làm ăn đều phải cẩn thận, con người ta sống đúng là không dễ dàng gì. "

Đinh Cao Sơn cười nói: "Anh còn có tiền đồ tốt, chỉ cần nghiêm túc kinh doanh thì trên thế giới này không có chuyện gì là không làm được. "

Tưởng Hồng Cương nhìn đồng hồ: "Tôi phải đi rồi!"

Đinh Cao Sơn giữ Tưởng Hồng Cương ở lại ăn cơm, Tưởng Hồng Cương uyển chuyển từ chối, hắn đã đáp ứng phải về nhà ăn cơm chiều.

Tưởng Hồng Cương đi không lâu thì Đinh Cao Thăng về nhà, vẻ mặt của hắn lộ ra vẻ khẩn trương: "Đại ca!"

Đinh Cao Sơn bảo hắn đóng cửa thư phòng lại ròi nói: "Làm sao vậy? Có gì mà gấp thế?"

Đinh Cao Thăng nói: "Một thuyền hàng hóa tất cả đều bị hải quan kiểm tra và thu giữ rồi, cái tên hỗn đản Mai Thiên Hà không phải là người, bình thường chúng ta cho hắn không ít lợi ích, vậy mà thằng chó này giờ lại trở mặt không nhận được, biết rõ là hàng của chúng ta mà con mẹ nó còn làm vậy!"

Đinh Cao Sơn trừng mắt lườm hắn một cái: "Mày hò hét cái gì? Chuyện có bao lớn đâu? Người khác tra những hàng hòa này là việc công, Mai Thiên Hà thân là lãnh đạo của ban phòng chống buôn lậu trên biển, phát hiện không đúng thì đương nhiên muốn giam hàng rồi. "

Đinh Cao Thăng nói: "Nhưng hắn hành động thì cũng phải báo trước một tiếng chứ? Không nên chơi như vậy, may mà chúng ta tính toán chu đáo, nếu chỗ hàng này mà bị tra tới chúng ta thì phiến phức to rồi?"

Đinh Cao Sơn nói: "Xảy ra chuyện thì trước tiên đừng vội trách người khác, trước tiên phải tìm nguyên nhân từ trên người mình... " Di động của hắn đổ chuông, Đinh Cao Sơn ra hiệu, bảo Đinh Cao Thăng đừng lên tiếng, bắt máy rồi nói: "Mai đội, có gì chỉ giáo?"

*****

Đinh Cao Thăng nghe ra là Mai Thiên Hà gọi điện thoại tới, miệng lầm bầm mắng, đương nhiên giọng nói nhỏ đến nỗi cơ hồ ngay cả chính hắn cũng không nghe thấy.

Đinh Cao Sơn sau khi nghe xong thì vẻ mặt lộ ra có chút ngưng trọng, sau khi dập máy, Đinh Cao Thăng không nhịn được hỏi: "Tên khốn đó nói gì?"

Đinh Cao Sơn nói: "Viên Hiếu Công tự mình hạ mệnh lệnh, hắn chỉ có thể chấp hành. "

Đinh Cao Thăng tức giận nói: "Hắn dựa vào gì?"

Đinh Cao Sơn lạnh lùng nói: "Lập tức tìm người gánh chuyện này, tạm dừng tất cả hoạt động kinh doanh gần đây. "

Đinh Cao Thăng nói: "Viên Hiếu Công căn bản chính là lấy việc công làm việc tư, ai chẳng biết mấy huynh đệ mấy đều không sạch sẽ, hắn muốn tra thì vì sao không đi mà tra huynh đệ của hắn?"

Đinh Cao Sơn nói: "Dân không đấu lại quan, quyền lực ở trong tay người ta, người ta có thể làm như vậy, mày phải cúi đầu, phải chịu phục!"

Đinh Cao Thăng nói: "Anh, Đinh gia chúng ta và Viên gia bọn họ trước giờ đều là nước giếng không phạm nước sông, hắn vì sao muốn đâm chúng ta một đao?"

Đinh Cao Sơn nheo mắt lại, tay hắn gõ nhịp trên mặt bàn, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Gần đây Viên Hiệu Nông và Viên Hiếu Thương liên tiếp gặp chuyện không may, bọn họ chắc hẳn là tính món nợ này lên đầu chúng ta!"

Đinh Cao Thăng ngạc nhiên nói: "Anh, nhưng chúng ta căn bản là không làm mà. "

Đinh Cao Sơn nói: "Viên gia và chúng ta trong kinh doanh tồn tại nhiều chỗ vướng nhau, có lẽ bọn họ cho rằng chúng ta muốn cướp sinh ý của bọn họ, gây nguy hiểm cho lợi ích của bọn họ?"

Đinh Cao Thăng nói: "Vẫn luôn là họ cướp mà, trước giờ xe trộm đều là chúng ta lo, nhưng Viên Hiệu Nông lại chen ngang, anh không phải là cũng bảo em nhịn chứ?"

Đinh Cao Sơn nói: "Chuyện này vô cùng kỳ quái, nhất định phải bình tĩnh, thà rằng chịu chút thiệt nhỏ, chứ không thể phạm sai lầm mù quáng. "

Trương Dương trên cuộc họp thường ủy thành phố Tân Hải tuyên bố một loạt quyết định bổ nhiệm cán bộ, trong đó bao gồm chính thức bổ nhiệm Thường Hải Thiên đảm nhiệm chức phó bí thư đảng công ủy khu bảo lưu thuế nhập khẩu thành phố Tân Hải, tuy rằng là phó chức, nhưng chức bí thư vẫn chưa được lập, chẳng khác nào Thường Hải Thiên vẫn là người đứng đầu, ở bộ chỉ huy xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu hiện tại, Thường Hải Thiên nắm hết quyền lực, điều này cũng đã thể hiện rõ sự tín nhiệm của Trương Dương đối với hắn. Trong việc bổ nhiệm Kiều Mộng Viện thì Trương Dương cũng chọn dùng sách lược đồng dạng, bổ nhiệm Kiều Mộng Viện là phó chủ nhiệm ban chiêu thương thành phố Tân Hải, ban chiêu thương thành phố Tân Hải vẫn chưa được thành lập chính thức, công tác chiêu thương tuy rằng chưa từng dừng lại, nhưng hạ văn bản thiết lập cơ cấu rõ ràng vẫn là lần đầu, ban chiêu thương trước mắt chỉ có một vị phó chủ nhiệm chính là Kiều Mộng Viện, về phần tổ kiến đoàn đội trong tương lai thì cũng do Kiều Mộng Viện toàn quyền phụ trách.

Các thường ủy sau khi Trương Dương tuyên bố bổ nhiệm thì không có bất kỳ ai đề xuất dị nghị gì, Thường Hải Thiên, Kiều Mộng Viện, bối cảnh của hai người này mọi người đều biết, quan hệ với bí thư Trương thì ai cũng rõ rồi, đa số người đều nghĩ như Hứa Song Kì, dù sao hiện tại là một mình anh định đoạt, anh muốn chơi thế nào thì chơi.

Trên mặt Trương đại quan nhân mang theo nụ cười khiêm tốn: "Mọi người cũng nói ý kiến của mình đi, trên cuộc họp thường ủy, tôi hy vọng mọi người cứ nói thoải mái, đừng có cố kỵ gì cả. "

Phó thị trưởng Thường vụ Đổng Ngọc Vũ nói: "Tôi đồng ý với quyết định của bí thư Trương, khu bảo lưu thuế nhập khẩu đối với Bình Hải và đối với Bắc Cảng mà nói đều là một sự nghiệp mới nổi, sự nghiệp mới nổi như vậy cần quản lý hiện đại hoá, tư tưởng của những lão đồng chí chúng tôi đã theo không nổi, phải tiến cử những nhân tài quản lý ưu tú trẻ tuổi, dám nghĩ dám làm, Thường Hải Thiên, Kiều Mộng Viện năng lực của những người này mọi người đều biết. Bọn họ đều ở những lĩnh vực bất đồng chứng tỏ được tài cán quản lý và trình độ kinh doanh của mình. Nhân tài như vậy bất kỳ địa phương nào cũng mong, tôi có thể nói chắc chắn rằng, có sự gia nhập của bọn họ, khu bảo lưu thuế nhập khẩu chắc chắn sẽ xây dựng được một nhánh đoàn đội quản lý nhất lưu quốc tế, nhân tài ưu tú như vậy nguyện ý đến Tân Hải công tác, cũng chứng tỏ mị lực cá nhân của bí thư Trương. Tôi vào dưới sự tác động của mị lực cá nhân của bí thư Trương, sẽ càng lúc càng nhiều nhân tài ưu tú tới Tân Hải, cống hiến lực lượng để xây dựng Tân Hải. "

Đổng Ngọc Vũ nói xong, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay, có điều bất kể người vỗ tay hay là không vỗ tay trong đều thầm mắng thằng ôn này vô sỉ. "Không vuốt mông ngựa thì anh có thể chết à?" Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng thật sự nếu đến lượt mình nói thì cũng không thể không nói vậy.

Hứa Song Kì không cần phải nói những lời này, nếu biết mình nói cũng vô dùng thì cần gì phải lắm lời.

Phó bí thư Thị ủy Lưu Kiến Thiết gần đây trên cơ bản đều không lên tiếng, vấn đề công tác của hắn đã được định ra rồi, chỉ còn thiếu mỗi tuyên bố công khai, qua mấy tháng nữa là hắn sẽ tới huyện Lâm Mông làm bí thư huyện ủy, có thời gian hắn thà tìm hiểu tư liệu về Lâm Mông, cân nhắc một chút tới quy hoạch tương lai của Lâm Mông, Tân Hải đâu còn là việc của hắn.

Dưới tâm tính như vậy, cuộc họp thường ủy đã không ai đứng ra đề xuất dị nghị, có điều như vậy cũng tốt, hoà hợp êm thấm. Trương đại quan nhân nói một không hai, đây chính là hiệu quả của hắn muốn.

Thời gian Kế tiếp, bộ trưởng tuyên truyền thị ủy Vương Quân Cường đưa danh sách tập thể tiên tiến và cá nhân tiên tiến của thành phố Tân Hải năm nay ra cho các vị thường ủy xem qua một chút.

Trương Dương nhìn nhìn, trong mười tập thể và cá nhân tiên tiến có đoàn thị ủy, cũng có Thường Hải Tâm, Trương Dương biết Vương Quân Cường và Thường Hải Tâm hợp tác khá nhiều, khi bỏ huyện lập thành phố, thành lập ban sáng tạo, bọn họ một người là chủ nhiệm một người là phó chủ nhiệm, ấn tượng của Vương Quân Cường đối với Thường Hải Tâm không tồi. Hơn nữa hắn biết quan hệ của mình và Thường Hải Tâm cũng rất tốt, làm như vậy ít nhiều cũng có nhân tố lấy lòng hắn, Trương Dương lúc ấy cũng không nói gì, hắn cười bảo: "Mọi người xem danh sách một chút, xem có ý kiến bất đồng không. Lát nữa thì đề xuất với bộ trưởng Vương. " Hắn nhìn đồng hồ tỏ ý muốn tan họp.

Đối với bản danh sách này, Trương Dương có ý kiến. Sau cuộc họp hắn gọi Vương Quân Cường tới văn phòng của mình, chỉ vào bản danh sách đó: "Lão Vương à, lần bình chọn tiên tiến này là bộ tuyên truyền thị ủy và đoàn thị ủy liên hợp tổ chức, anh cho cả tên của đoàn thị ủy và đồng chí Hải Tâm vào, có phải là có chút lấy việc công làm việc tư hay không?"

Vương Quân Cường nói: "Sau khi tiểu Thường tới Tân Hải, vẫn luôn vô cùng cố gắng công tác, thành tích công tác cũng được mọi người thấy rõ, cho nên... "

Trương Dương nói: "Tôi thấy có chút không thích hợp, không thể để giám khảo tham gia trận đấu được, điều này đối với người khác là không công bình, thế này đi, anh xóa tên đồng chí Hải Tâm đi, cho tên của Vương Chí Cương vào. "

"Cái này... " Vương Quân Cường mặt lộ vẻ khó xử.

Trương Dương nói: "Không cần cân nhắc, cứ dựa theo tôi nói mà làm. " Trương Dương kiên trì xóa tên Thường Hải Tâm là vì tị hiềm, đồng thời cũng là biểu hiện của Vương Chí Cương quả thực rất ưu tú, chẳng những giải quyết vấn đề đèn đường tiết kiệm năng lượng cho Tân Hải, tạo ra một khoản thu nhập lớn cho Tân Hải, hơn nữa khái niệm khu bảo lưu thuế nhập khẩu là hắn đề suất sớm nhất, Trương Dương luôn phải luận công mà thưởng.

Vừa hay lúc này Thường Hải Tâm tới đây tìm Trương Dương, Vương Quân Cường cáo từ rời đi, nghĩ thầm lần này là cố ý vuốt mông ngựa, không ngờ vuốt sai chỗ rồi.

Thường Hải Tâm tới đây cũng chính là muốn nói chuyện này, tuy rằng đoàn thị ủy cũng là một trong những đơn vị tổ chức hoạt động lần này, nhưng Thường Hải Tâm không hề tham gia, luôn là Vương Quân Cường một mình ôm lấy mọi việc, Thường Hải Tâm sau khi biết danh sách cũng thấy không ổn, cho nên tới đây nói chuyện này với Trương Dương, yêu cầu xóa tên mình và đoàn thị ủy.

Trương Dương nói lại nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi với Vương Quân Cường với Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm cười nói: "Như vậy em an tâm rồi, bộ trưởng Vương cũng thật là, không nói tiếng nào cho em vào danh sách tiên tiến, em thật sự là có chút được nhận mà xấu hổ. "

Trương Dương nói: "Những người này đều rất giỏi làm những chuyện ngoài mặt mũi. "

Thường Hải Tâm cười nói: "Còn không phải là muốn lấy lòng anh ư?"

Trương Dương nói: "Xem ra hắn nhìn ra rồi. "

Thường Hải Tâm ngạc nhiên nói: "Nhìn ra gì cơ?"

" Nhìn ra hai ta quan hệ tốt!"

Thường Hải Tâm gắt: "Anh nói bậy bạ gì đó?" Mặt lại không khỏi đỏ lên.

Trương Dương vươn tay ea, cầm tay Thường Hải Tâm rồi nhéo nhéo, nơi này dù sao cũng là văn phòng, Thường Hải Tâm cũng không thể thoải mái như hắn, vội vàng rút tay về: "Bí thư Trương, tôi nghe nói Mộng Viện tới đây. "

Nghe thấy Thường Hải Tâm gọi mình là bí thư Trương, Trương đại quan nhân không khỏi thu liễm hơn một chút, gật đầu nói: "Đúng vậy, anh mời cô ta tới đây hỗ trợ chủ trì công tác Trương đại quan nhân, vừa rồi trên cuộc họp thường ủy đã quyết định, bổ nhiệm cô ta làm phó chủ nhiệm ban chiêu thương thành phố. "

Thường Hải Tâm nói: "Tốt, Mộng Viện kinh thương lợi hại như vậy, công tác chiêu thương đối với cô ta mà nói chẳng phải là dễ như bỡn ư?"

Trương Dương cười nói: "Em còn tin cô ta hơn anh. "

Thường Hải Tâm mỉm cười nói: "Không bằng anh hiểu cô ta đâu. "

Trương đại quan nhân cảm giác Thường Hải Tâm hình như có ẩn ý, thằng cha này không tiếp tục tham thảo về vấn đề này nữa, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo: "Hải Tâm, em có phải chuẩn bị cùng anh tới Đông Giang không?"

*****

Thường Hải Tâm lắc đầu: "Em đến là để nói chuyện này đây, em đi trước mất ngày, về Lam Sơn, cha mẹ em cũng muốn tới tham gia hôn lễ của tiểu Tĩnh, bọn em mùng một tháng năm sẽ cùng tới. "

Trương Dương nói: "Cha mẹ chúng ta rất nể mặt anh?"

Thường Hải Tâm gắt: "Cái gì mà cha mẹ chúng ta?" Trong lòng thì lại rất vui mừng, cô ta cũng không thể nói rõ ra được là vì sao mình lại cứ không danh không phận đi theo Trương Dương, nhưng chính là cam tâm tình nguyện. Thường Hải Tâm nói: "Anh đừng tự dát vàng lên mặt mình, cha mẹ em tới là vì nể mặt bí thư Đinh. " Lời này cũng không sai, cha Đinh Triệu Dũng, Đinh Nguy Phong là bí thư Ủy ban chính pháp Bình Hải, con trai y kết hôn, đa số nhân vật tai to mặt lớn của tỉnh lý đều sẽ tới chúc mừng.

Trương Dương nói: "Em nói vậy làm anh xấu hổ quá. "

Thường Hải Tâm vươn hai chân ra, nhẹ nhàng ma sát chân Trương Dương ở dưới bàn làm việc: "Em là tới vì anh mà. "

Trương đại quan nhân trong lòng rung động, nếu không phải đang là thời gian làm việc, lúc này kiểu gì cũng đè cô bé này lên bàn làm việc, hành quyết ngay tại chỗ.

Tiếng chuông điện thoại phá vỡ suy nghĩ miên man của Trương đại quan nhân, hắn cầm điện thoại, là phó bí thư thị ủy Tưởng Hồng Cương gọi tới, giọng nói của Tưởng Hồng Cương vô cùng thân thiết: "Trương lão đệ, anh đúng là không đủ ý tứ!"

Trương đại quan nhân đương nhiên có thể nghe ra phó bí thư Tưởng không phải thật lòng chỉ trích mình, hắn cười nói: "Bí thư Tưởng, huynh đệ có chỗ nào đắc tội với ngài, ngài muốn đánh phải không, cứ tùy tiện!"

Tưởng Hồng Cương bên kia phá lên cười: "Trương lão đệ, em gái nhà ta kết hôn mà anh không nói với tôi một tiếng, có phải có chút không đủ ý tứ hay không?"

Trương Dương nói: "Bí thư Tưởng, chuyện này cũng khó, em gái và em rể tôi là muốn kết hôn du lịch... "

" Trương Dương, anh còn lừa tôi à!" Tưởng Hồng Cương nghe thì như đang nổi giận, đây là kỹ xảo quan hệ, có thể nổi giận có hai loại người, một là kẻ thù, hai là bằng hữu, Tưởng Hồng Cương trước tiên định vị Trương Dương là huynh đệ nhà mình, sau đó mới nổi giận, càng để lộ ra quan hệ thân cận với nhau, Tưởng Hồng Cương nói: "Nếu không lão Quácg nói với tôi thì tôi cũng chẳng biết đâu, bí thư Đinh bày rượu, tôi thì không thể trèo con được tới cửa nhà người ta, nhưng chúng ta là bạn bè với nhau, em gái anh kết hôn, nếu không mời tôi tới uống chén rượu mình thì tôi sau này sẽ coi như trong mắt anh không có người anh này. "

Trương đại quan nhân nghĩ thầm, tôi con mẹ nó coi anh là anh trai lúc nào? Nhưng trong lòng oán thầm, xong ngoài miệng vẫn phải giả bộ án náy: "Bí thư Tưởng, không, Tưởng đại ca, anh chính là anh ruột của tôi, em gái tôi kết hôn cũng chính là em gái anh kết hôn, tôi lát nữa sẽ gửi thiếp mời tới anh. "

Tưởng Hồng Cương cười nói: "Không cần phiền toái như vậy, anh để giành một bàn rượu cho tôi là được rồi

Trương đại quan nhân vừa nghe vậy thì thấy hay rồi, người ta không phải đi một mình, một bàn! Theo lẽ thường thì là mười người, với sự ranh ma của Tưởng Hồng Cương, khẳng định bàn này sẽ đầy người, hơn nữa tuyệt đối sẽ không phải là nhân vật không quen, Trương đại quan nhân đáp ứng thống khoái.

Vừa dập máy thì di động lại đổ chuông, lần này là mẹ nuôi La Tuệ Ninh gọi điện thoại tới, bà ta thông tri cho Trương Dương, mùng một tháng năm bà cũng sẽ tới Đông Giang tham gia hôn lễ của Triệu Tĩnh, thuận tiện thăm con trai Văn Hạo Nam đang công tác ở thính công an Đông Giang.

Vốn Trương Dương không tính là mẹ nuôi sẽ tới, cho nên cũng không mời bà ta, giờ thì hay rồi, La Tuệ Ninh không ngờ cũng muốn đích thân tới, Trương đại quan nhân chính là không muốn lo liệu cũng phải lo liệu. "

Sau khi Trương Dương tiếp mấy cú điện thoại, không khỏi có chút to đầu, hắn vốn cho rằng em gái kết hôn không thể dẫn tới chú ý lớn như vậy, cho dù là người chú ý thì cũng là hướng về phía Đinh gia, nhưng từ tình huống trước mắt cho thấy, người hướng về phía mình cũng không ít.

Thường Hải Tâm nhìn thấy bộ dạng rối rắm của hắn thì không khỏi có chút buồn cười: "Làm sao vậy? Em gái anh kết hôn mà, anh sầu cái gì?"

Trương Dương nói: "Nhà anh đã bắt đầu câu thông với Đinh gia rồi, Triệu Tĩnh không phải phát giá từ Xuân Dương, nhà người ta tới Đông Giang trước, Triệu Tĩnh phát giá từ bên đó, ở nhà anh không bầy tiệc rượu, đều là Đinh gia xử lý, nhưng hiện tại... "

Thường Hải Tâm nói: "Thật sự không được thì anh làm ở ngoài đi, dù sao bằng hữu của anh cũng nhiều. "

Trương Dương nói: "Anh phải trưng cầu ý kiến của Đinh gia đã. "

Đinh Nguy Phong từ trong điện thoại biết được La Tuệ Ninh muốn tới tham gia hôn lễ, cảm thấy rất vinh hạnh, nhưng trong lòng cũng hơi bất an, nguyên nhân bất an ở chỗ, y minh bạch La Tuệ Ninh không phải là tới vì mình, người ta là tới vì Trương Dương, điều này rất có thể sẽ tồn tại khả năng nhà gái cướp hết phong đầu của nhà trai. Đinh Nguy Phong tổng cộng làm bốn mươi bàn, cho dù là như vậy cũng là thu hẹp hết cỡ, tinh giản hết cỡ rồi, địa điểm tiệc cưới chọn tổ chức ở nhà khách chính phủ tỉnh, cũng đã cân nhắc đến những nhân tố ngoài kế hoạch, Đinh Nguy Phong còn đặt thêm mười bàn, đề phòng tình huống.

Nhưng kế hoạch không bằng biến hóa, bên Trương Dương từ ban đầu không làm tiệc rượu, hiện tại đột nhiên biến thành không thể không làm, Đinh Nguy Phong cân nhắc một chút rồi nói: "Trương Dương, năm bàn có đủ không?"

Trương Dương nói: "Khẳng định không đủ!"

Đinh Nguy Phong không khỏi cười khổ, nếu phía Trương Dương có quá nhiều người. Ngày hôn lễ không chừng sẽ xuất hiện cục diện hỗn loạn. Thằng ôn này chuyện tới trước mắt mới quyết định đòi làm tiệc rượu, thật sự là giết cho mình trở tay không kịp, đúng là thanh niên, làm việc chẳng có kế hoạch gì cả. Đinh Nguy Phong nói: "Ngày hôm qua Triệu Dũng còn đặc biệt tới khách sạn câu thông, đòi thêm mười bàn, nhưng hiện tại sảnh lớn nhất của họ đã giành cho chúng tôi, chúng tôi đặt chỗ từ nửa năm trước rồi."

Đinh Nguy Phong nói tình hình thực tế, Trương đại quan nhân vốn không muốn cùng làm cùng với Đinh gia, nếu Đinh Nguy Phong đã nói như vậy, hắn cũng có cớ. Trương Dương nói: "Chú Đinh, chỗ tôi vốn không muốn làm đâu, nhưng cũng không biết tin tức của những người này sao linh thông như vậy, cả đám ào ào tìm tới cửa. Tôi nếu không làm thì cũng khó ăn khó nói, chú thấy... "

Đinh Nguy Phong nói: "Trương Dương, nếu không tránh được thì cứ làm đi, có điều khách sạn cũng không dễ tìm đâu, nhưng với cậu thì chắc không có vấn đề gì. "

Trương Dương cười nói: "Chú Đinh, chú nghĩ cho tôi quá. "

Đinh Nguy Phong nói: "Trương Dương, có chuyện tôi phải nhắc nhở cậu một tiếng, loại chuyện nhân tình qua lại này không thiếu được, nhất định phải nắm chắc chừng mặc. " Y lập tức lại bật cười: "Là tôi nghĩ nhiều rồi, cậu chắc hẳn biết xử lý. "

Trương Dương biết Đinh Nguy Phong đang nhắc nhở mình khi nhận lễ phải có giám định, đồ gì nên nhận, đồ gì không nên nhận thì phải phân rõ, hắn thật ra cũng đã cân nhắc đến điểm này, dạ một tiếng rồi nói: "Chú Đinh yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào. "

Trương Dương câu thông với Đinh Nguy Phong xong, lập tức gọi điện thoại cho Viên Ba, dưới cờ của Viên Ba có bao nhiêu khách sạn, việc tiệc rượu giao cho hắn làm, nhưng lần này cũng làm khó Viên Ba rồi. Đinh Nguy Phong vừa rồi nói đúng, mùng một tháng năm là ngày cao trào kết hôn, nhà hàng dưới cờ của hắn không ít thật, nhưng tất cả đều được đặt trước vào mùng một tháng năm rồi, Trương Dương há miệng đòi hai mươi.. Đừng nói là hai mươi bàn, ngay cả hai bàn hắn cũng không còn.

Trương Dương chỉ có thể tìm tới Nam Quốc Sơn Trang. Nam Quốc Sơn Trang cũng vậy, Trương Dương không thể làm khó người ta, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ còn lại Kì Sơn. Khách sạn Tuệ Nguyên Kì Sơn vật nghiệp của Kì Sơn, Trương Dương thử gọi điện thoại cho Kì Sơn. Kì Sơn nghe Trương Dương nhắc tới chuyện này tôi không khỏi cười nói: "Bí thư Trương à bí thư Trương, nào có ai làm việc như anh? Chuyện tới trước mắt rồi nhớ tới đặt chỗ, nhà hàng vào mùng một tháng năm đều được đặt chỗ trước cả nửa năm rồi. "

Trương Dương nói: "Không có thì thôi vậy, tôi lại nghĩ biện pháp khác. "

Kì Sơn nói: "Anh hiện tại đến hỏi nhà ai cũng thế thôi, khách sạn cấp khá của Đông Giang tất cả đều được đặt rồi. "

Trương đại quan nhân lần này có chút to đầu: "Đúng là phiền thật, chẳng lẽ tôi chỉ nhận quà chứ không cho người ta ăn cơm. "

Kì Sơn bật cười: "Thế này đi, tôi cho anh một đề nghị, không bằng làm ngoài trời đi, ven hồ phía sau Tuệ Nguyên có một bãi cỏ lớn, an bài năm sáu mười bàn cũng không có vấn đề gì, hoàn cảnh tuyệt đẹp, đến lúc đó tôi lại tìm cho anh một dan nhạc, bảo đảm hiệu quả của tiệc rượu so với làm trong nhà thì tốt hơn nhiều. "

Trương đại quan nhân vừa nghe vậy cũng thấy đề nghị này không tồi, có điều hắn vẫn có chút băn khoăn, không biết thời tiết mùng một tháng năm thế nào? Vạn nhất nếu trời không đẹp thì chẳng phải là phiền toái ư?

Kì Sơn nói: "Anh yên tâm đi, tôi sẽ cho ngươi an bài thỏa tất cả, anh muốn bao nhiêu bàn thì báo cho tôi, tôi cho người chuẩn bị, đầu bếp tốt nhất Đông Giang đều ở chỗ tôi, nếu anh còn muốn đề cao cấp bậc thì tôi sẽ mời mấy đầu bếp nổi danh từ Hương Giang tới, nhất định là không kém hơn phía Đinh gia. "

Trương Dương nói: "Vậy, hai chúng ta nói trước nhé, nên bao nhiêu tiền thì cứ làm bấy nhiêu tiền. "

Kì Sơn nói: "Biết anh thanh liêm rồi, tôi cũng không định hối lộ anh đâu, lát nữa tôi cho anh giá, anh cứ vậy mà làm, chuyện tiệc rượu thì không cần quản, thức ăn thuốc kẹo tôi cũng làm giúp anh, cuối cùng anh thanh toán hóa đơn cho tôi là được. "


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)