Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1037

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1037: Đây là nhân mạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Văn Hạo Nam bật cười.

Hà Trường An từ chỗ La Tuệ Ninh biết được em gái của Trương Dương sắp kết hôn, có điều La Tuệ Ninh cũng không ngờ y lại tự mình tới, nể mặt một tiểu bối như vậy, thật ra người ngoài cũng không biết uyên nguyên giữa Hà Trường An và Trương Dương, nếu không phải nhờ Trương Dương, Hà Trường An vĩnh viễn không có ngày gặp lại con gái và cháu ngoại, trong mắt Hà Trường An, Trương Dương có ơn lớn đối với y, cả đời này cũng không trả hết. Cho nên trong nhà Trương Dương bất kể là có việc lớn việc nhỏ gì, chỉ cần y biết thì đều sẽ quan tâm.

Nhiều người quen gặp mặt như vậy, hàn huyên một phen tất nhiên là khó tránh khỏi, Hà Trường An sau khi gặp La Tuệ Ninh, không ở lại lâu đã đi, Trương Dương tiễn y ra cửa, Hà Trường An không hề lập tức lên xe mà chỉ chỉ ra đường phía trước, ý bảo muốn đi cùng với Trương Dương một chút.

Trương Dương nói: "Chú Hà, tối nay hay là ở lại Tuệ Nguyên đi, bên khách sạn đã chuẩn bị xong xuôi rồi. "

Hà Trường An nói: "Tôi tối nay còn phải đi gặp mấy người bạn quan trọng, nói chung là trưa mai tôi sẽ tới uống rượu mừng đúng giờ. "

Trương Dương nói: "Lần này thật sự là quá gấp rút, cháu không ngờ lại có nhiều người tới như vậy. "

Hà Trường An cười nói: "Người làm bạn luôn muốn tới tham dự, nhưng trên đời này bằng hữu dẫu sao cũng chỉ là số ít, mấy người chúng tôi là tới vì Trương Dương, nhưng có không ít người là tới vì bí thư Trương. Thật ra không cần tôi nhắc nhở cậu, điểm này với năng lực của cậu thì chắc cũng hiểu. "

Trương Dương cười nói: "Mặc kệ là tới vì Trương Dương hay là vì bí thư Trương thì cũng đều là vì cháu mà đến, người ta nể mặt cháu, cháu đương nhiên không thể phớt lờ người ta, chú Hà, chú nói xem có đúng không?"

Hà Trường An cười gật đầu, y đưa cho thực sự một tờ giấy.

Trương Dương cho rằng là điều gì bí mật, mở ra xem, bên trên viết một địa chỉ. Hắn có chút kinh ngạc nhìn Hà Trường An, Hà Trường An ý vị thâm trường nói: "Tới rồi cậu sẽ biết. "

Trước khi Hà Trường An đi thì đòi lại tờ giấy đó, Trương Dương đã nhớ được địa chỉ.

Hà Trường An đi được không lâu thì Trương Dương nhìn thấy Sở Yên Nhiên ra tìm hắn, Trương Dương cười cười đi tới: "Chỉ mới có một lát đã nhớ anh rồi à?"

Sở Yên Nhiên nói: "Sặc, cha em vừa gọi điện thoại tới nói là muốn tới, em ra đón ông ấy. "

Trương Dương nghĩ nghĩ, Tống Hoài Minh lúc này tới đây mười phần có chín là vì La Tuệ Ninh. Sở Yên Nhiên kéo tay hắn: "Trương Dương, mẹ anh, mẹ nuôi anh, bà ngoại em cứ vây lấy em hỏi khi nào thì chúng ta kết hôn?"

Trương Dương cười nói: "Tùy em, em nếu thích thì chúng ta ngày mai bày thêm bàn, cùng tổ chức tiệc cưới luôn. Đỡ phải phát thiếp mời. Lát nữa anh sẽ nói với cha em một tiếng, dứt khoát quyết định vậy đi. "

Sở Yên Nhiên nhéo Trương Dương một cái: "Đồ đáng ghét! Muốn cưới em một cách qua loa như vậy à, anh thích nhưng em không thích. "

Trương Dương nói: "Thật ra hai ta cũng chỉ thiếu mỗi hình thức thôi, chứ trên thực tế thì hai ta đã sớm... "

Sở Yên Nhiên đỏ mặt nói: "Anh lại nói bậy. "

Trương đại quan nhân nói: "Nha đầu, nói thật ra, lâu như vậy không được gặp em. Anh quả thực có chút xung động rồi. "

Sở Yên Nhiên nói: "Anh chỉ có vậy thôi mà, quá tục!"

Trương Dương nói: "Em hiểu lầm anh rồi, anh là tình cảm xung động chứ không phải sinh lý xung động. "

Sở Yên Nhiên tức giận đến nỗi lại đấm vào vai hắn một cái, lúc này nhìn thấy xe hồng kỳ của cha tới, Sở Yên Nhiên vội vàng buông Trương Dương ra, giả bộ thản nhiên như không.

Tống Hoài Minh ở bên trong xe cũng đã nhìn thấy cảnh vừa rồi, y mỉm cười, người cha Đương nhiên chỉ mong sao con gái được tình cảm mỹ mãn hạnh phúc, Liễu Ngọc Oánh ở bên cạnh cười nói: "Hai đứa chúng nó cứ như là trẻ con ấy, rất ân ái. "

Tống Hoài Minh nói: "Chúng vui vẻ là tốt rồi. "

Ô tô tới trước mặt Trương Dương và Sở Yên Nhiên thì dừng lại, Trương Dương vội vàng chạy tới mở cửa xe, Tống Hoài Minh xuống trước, Trương Dương chào: "Chú Tống, cô Liễu tới chơi!"

Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Chúc mừng cậu, Trương Dương."

Trương Dương nói: "Cùng vui cùng vui."

Liễu Ngọc Oánh cười nói: "Lúc nào thì đến phiên hai đứa cậu. "

Sở Yên Nhiên xấu hổ cúi đầu.

Da mặt của Trương đại quan nhân tuyệt đối là được khảo nghiệm lâu dài. Hắn cười nói: "Cháu luôn cầu Yên Nhiên gả cho cháu, nhưng Yên Nhiên luôn cảm thấy khảo nghiệm đối với cháu vẫn chưa đủ, chú Tống, cô Liễu, trước đây ai cũng nói là lệnh cha mẹ, lời mai mối. Hay là để cháu tìm người mai mối, cô chú trực tiếp gả Yên Nhiêu cho cháu. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Cậu nghĩ cưới con gái tôi dễ dàng như vậy ư?" Y vừa nói vừa đi về phía biệt thự.

Trương Dương theo sát bên cạnh y, Liễu Ngọc Oánh và Sở Yên Nhiên thì đi ở phía sau.

Tống Hoài Minh nói: "Trương Dương, tôi nghe nói trường hợp lần này cậu làm không nhỏ. "

Trương Dương cười nói: "Nào có vậy đâu, chỉ là tùy tiện đặt mấy bàn tiệc thôi. " Trong lòng thầm nghĩ tin tức của Tống Hoài Minh đúng là linh thông, theo lý mà nói thì một bí thư tỉnh ủy như y sẽ không quan tâm tới loại việc nhỏ này, xem ra chuyện mình bày bàn tiệc đã có người báo cáo cho y rồi, trên đời này người dụng tâm kín đáo thật sự quá nhiều, chẳng lẽ có người muốn mượn chuyện này để chế tạo sự đoan ư?

Tống Hoài Minh nói: "Người trẻ tuổi làm việc vẫn phải cẩn thận một chút, tiệc rượu mời khách không thành vấn đề, nhưng nhất định phải phải nắm chắc lực độ, rất nhiều quan viên đều ngã ở phương diện quà biếu. "

Trương Dương nói: "Chú Tống, chú yên tâm, cháu nhất định sẽ thận trọng. "

Tống Hoài Minh cũng không nhiều lời, vào biệt thự, trước tiên đi thăm Margaret, Margaret đang cùng La Tuệ Ninh ngồi trên ban công tầng hai nói chuyện, nhìn thấy vợ chồng Tống Hoài Minh tới, La Tuệ Ninh cười nói: "Hoài Minh, Ngọc Oánh, chúng tôi vừa mới nhắc tới hai vợ chồng anh, không ngờ anh đã tới rồi. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Chúng tôi có chỗ nào không phải thì chị cứ nói ra là được. "

La Tuệ Ninh cười nói: "Chỉ nghe lão thái thái đang khen hai người thôi, Hoài Minh quá lời rồi. "

Tống Hoài Minh và Liễu Ngọc Oánh thân thiết gọi một tiếng mẹ, Margaret cười đến tít cả mắt, bà ta cười ha ha nói: "Tiểu Tân đâu, vì sao không dẫn nó tới. "

Liễu Ngọc Oánh nói: "Nó nghịch lắm ạ, dẫn nói tới chỉ sợ nó lại làm mọi thứ lộn xộn lên. "

Margaret nói: "Nghịch là tốt, nghịch là tốt, con trai thì phải nghịch, Trương Dương cũng vậy thôi, không phải là vẫn được người ta thích ư?"

Trương đại quan nhân bị lão thái thái nói cho đỏ cả mặt, lúng túng nói: "Bà ngoại à, cháu gọi là tính cách hướng ngoại chứ không phải là nghịch. "

Sở Yên Nhiên thì vui cười không ngừng.

Trương Dương không định quấy rầy bọn họ nói chuyện, đi ra cửa xử lý công việc.

Tống Hoài Minh ngồi xuống ở bên cạnh Liễu Ngọc Oánh, Liễu Ngọc Oánh nói: "Mẹ, con và Hoài Minh tới đây là muốn đón mẹ về nhà sống. "

Margaret cười nói: "Nơi này rất tốt, điều kiện khiến tôi rất hài lòng. "

Liễu Ngọc Oánh nói: "Điều kiện tốt đến mấy cũng không tiện bằng trong nhà, mẹ, mẹ không phải là muốn gặp tiểu Tân ư?"

Margaret gật đầu nói: "Dù sao tôi cũng không đi ngay mà, đợi ngày kia hôn lễ xong, tôi sẽ tới nhà anh chị ở mấy ngày. "

Liễu Ngọc Oánh nghe thấy Margaret đáp ứng thì cũng vui mừng hớn hở.

Thật ra trong lòng Margaret cũng minh bạch, tuy rằng Liễu Ngọc Oánh luôn miệng gọi mình là mẹ, nhưng tình cảm giữa bọn họ vẫn có khoảng cách, Margaret sở dĩ đáp ứng tới ở vài ngày, nguyên nhân là bà ta đi cùng với Yên Nhiên, hai cha con vừa hay có cơ hội để trau dồi tình cảm, Tống Hoài Minh và Sở Yên Nhiên tuy nói rằng đã giải hòa, nhưng trong tình cảm vẫn chưa tới mức dốc hết tâm sự.

La Tuệ Ninh lấy cớ Văn Quốc Quyền bà ta mang quà tới cho Tống Hoài Minh, hai người cùng nhau rời khỏi biệt thự tới bãi cỏ bên ngoài, La Tuệ Ninh lúc này mới lưu ý thấy trong khách sạn Tuệ Nguyên có cảnh sát tuần tra, bà ta lập tức nghĩ đến là Tống Hoài Minh an bài, nói khẽ: "Hoài Minh, có cần phải hưng sư động chúng như vậy không?"

Tống Hoài Minh nói: "Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, tuy rằng tôi rất có lòng tin với trị an của Bình Hải, nhưng làm việc vẫn phải cân nhắc chu toàn. "

La Tuệ Ninh khen: "Chẳng trách Quốc Quyền tôn sùng anh như vậy, ông ta thường xuyên ở trước mặt tôi nhắc tới, trong cán bộ đời này, người làm việc vững vàng nhất chính là anh, giao bất kỳ chuyện gì cho anh ông ta cũng rất yên tâm. "

Tống Hoài Minh cười cười, Văn Quốc Quyền vẫn luôn muốn kéo mình vào trong trận doanh, nhưng Tống Hoài Minh thủy chung không tỏ thái độ rõ ràng, theo nhiệm kỳ mới tới gần, tranh đấu quyền lực của Văn Quốc Quyền và Phó Hiến Lương cũng đã đến thời khắc mấu chốt, mỗi người đều đang tích cực mở rộng lực lượng bên mình, Tống Hoài Minh cũng không phải là phái trung gian trong chính trị, y có suy tính rõ ràng, hắn không muốn tham dự vào trong tranh đoạt quyền lực chính trị này quá sớm, Tống Hoài Minh muốn thận trọng và thiết thực, y trước mắt chỉ muốn làm tốt ở Bình Hải, đối với y hiện tại mà nói, vấn đề mấu chốt không phải là đứng vào hàng, mà là tích lũy, một người có năng lực vĩnh viễn sẽ không bị thượng tầng bỏ qua.

La Tuệ Ninh trong ý nghĩa nào đó đảm đương nhân vật người phát ngôn của Văn Quốc Quyền, bất kể bà ta có cảm thấy hứng thú với chính trị hay không thì bà ta cũng phải xuất phát từ lợi ích của chồng, quen Tống Hoài Minh lâu như vậy, La Tuệ Ninh cũng khá hiểu y, Tống Hoài Minh là người thông minh, loại người như vậy trước khi chưa nhìn rõ hướng đi của sự việc thì y sẽ không dễ dàng đưa ra lựa chọn, đối với Văn Quốc Quyền mà nói, nếu lần cạnh tranh này thất bại, có nghĩa là vị trí trước mắt của y đã là điểm cuối, trừ một đường tiến về phía trước thì y không có đường lui, mà Tống Hoài Minh thì còn có một con đường rất dài để đi, phía trước y có rất nhiều lựa chọn, Tống Hoài Minh sẽ không nóng lòng vứt bỏ tiền đồ của mình.

*****

Tống Hoài Minh nói: "Phó thủ tướng Văn vĩnh viễn là thầy tốt bạn hiền của tôi. "

Bốn chữ Thầy tốt bạn hiền này chính là biểu lộ thái độ của mình, Tống Hoài Minh là đang nói với La Tuệ Ninh rằng mình sẽ không đối địch với Văn Quốc Quyền, tôi sẽ ủng hộ Văn Quốc Quyền, nhưng sẽ không chọn dùng phương thức đứng vào hàng rõ ràng, đến loại cấp bậc này của y, cũng phải trả giá biết bao vất vả và nỗ lực, y nên lưu lại đường sống cho mình, hai chữ vĩnh viễn đã biểu lộ đầy đủ thành ý của Tống Hoài Minh.

La Tuệ Ninh mỉm cười nói: "Anh và Quốc Quyền vốn là bạn tốt, hiện tại chúng ta lại kết thành thân gia, thật sự là thân càng thêm thân. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Nếu không hai người sao có thể yên tâm gửi con trai tới chỗ tôi. "

Nhắc tới Văn Hạo Nam, La Tuệ Ninh không khỏi thở dài: "Đứa bé này luôn khiến tôi lo lắng. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Hạo Nam rất tốt, tôi đã tìm hiểu tình huống của hắn rồi, rất cố gắng công tác, năng lực nổi bật, danh tiếng trong đồng sự cũng rất tốt. "

La Tuệ Ninh nói: "Hai đứa con này thật sự là khiến tôi phát sầu, chúng nếu có được một nửa sự cởi mở của Trương Dương thì tốt quá. "

Tống Hoài Minh nói: "Người khác nhau thì tính cách tất nhiên khác nhau, chị không thể cưỡng cầu nhân sinh của bọn họ phải đi cùng một con đường được. "

La Tuệ Ninh nghe ra trong lời nói của Tống Hoài Minh có ẩn ý, bà ta cười nói: "Anh và Chu Hưng Dân có vẻ như làm việc với nhau không tồi. "

Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Tác phong trong phương diện cải cách của Hưng Dân rất dứt khoát hẳn hoi, rất quyết đoán. "

La Tuệ Ninh nói: "Quyết đoán cũng phải thành lập trên cơ sở chỗ dựa. "

Tống Hoài Minh lập tức minh bạch La Tuệ Ninh đang ám Chu Hưng Dân đến từ chính Chu gia, có chỗ dựa cường ngạnh, Tống Hoài Minh không nói nhiều, y nheo mắt lại nhìn hiện trường bố trí tiệc cưới, nói khẽ: "Ngày mai chắc sẽ rất náo nhiệt!"

Trương Dương buổi chiều giành thời gian gặp mặt Đinh Triệu Dũng, Trần Thiệu Bân, Lương Thành Long, Viên Ba tất cả đều đi cùng Đinh Triệu Dũng, nhìn thấy Trương Dương, Đinh Triệu Dũng không ngờ có chút ngượng ngùng, cười hắc hắc.

Trần Thiệu Bân nói: "Giờ cũng biết lấy lòng anh rể rồi, anh xem Triệu Dũng cười tươi chưa kìa. "

Lương Thành Long nói: "Sao chỉ thấy một chữ tiện thôi. "

Trương Dương cười mắng: "Hai người các anh đừng khi dễ người thành thật, nói tới tiện thì ai bằng được hai người các anh. "

Viên Ba nói: "Đúng vậy, đừng khi dễ Triệu Dũng thành thật. "

Mấy người ngồi ở quán cafe ngoài trời, Đinh Triệu Dũng gọi một ấm trà, uống mấy ngụm rồi nói: "Mấy ngày nay tôi bận tới sắp gục rồi. Sớm biết rằng kết hôn phiền toái như vậy thì tôi và tiểu Tĩnh đã kết hôn lữ hành rồi. "

Lương Thành Long nói: "Hiện tại biết hối hận rồi à, tôi đã dừng kinh nghiệm từng trải nói với anh rồi, chờ khi anh thành hôn khẳng định sẽ hối hận. "

Trương Dương trừng mắt lườm hắn một cái: "Anh đúng là miệng chó không mọc được ngà voi. "

Trần Thiệu Bân cười nói: "Tát gãy răng hắn đi, miệng lúc nào cũng phạm tiện, anh rể của người ta ở đây đây này. "

Lương Thành Long nói: "Chẳng sợ. "

Trương Dương cười cười lắc đầu: "Nếu không phải bởi vì hai hôm nay có hỉ sự thì tôi đã đập cho anh một trận rồi. "

Lương Thành Long nói: "Đừng mà, chúng ta là huynh đệ, anh không thể có em rể thì quên huynh đệ được?"

Trần Thiệu Bân gật đầu theo: "Đúng vậy!"

Trương Dương tung chân đá thằng cha này một cước: "Anh thì tính là cái gì. "

Trần Thiệu Bân cười nói: "Không liên quan tới tôi, tôi chỉ là uống rượu thừa thôi. "

Viên Ba nói: "Này mấy người, hôm nay tới chỗ tôi uống rượu đi, tôi đặc biệt giữ lại một phòng, mở tiệc ba ngày. Các anh lúc nào tới ăn cũng được. "

Trương Dương nói: "Đang bận chết đi được, làm gì có thời gian mà uống rượu. "

Viên Ba nói: "Anh có phải là giận tôi không? Lúc trước anh đâu có nói là mà bày tiệc cưới, chuyện tới đít mới nói, tôi giờ muốn dựng chỗ cũng không kịp. "

Trương Dương cười nói: "Tôi có trách anh đâu. "

Lương Thành Long nói: "Trương Dương, anh bày rượu là có ý gì? Chỗ Triệu Dũng chúng tôi đã tặng quà rồi, chỗ anh có phải là khỏi phải tặng nữa không?"

Trương đại quan nhân chớp mắt nói: "Nói thừa! Triệu Dũng là bạn hữu của các anh, tôi chẳng lẽ không phải là? Hắn cưới vợ, tôi gả em gái, anh còn định hợp hai thành một à. Lương Thành Long à Lương Thành Long, tôi nhìn ra rồi. Anh kiếm được càng nhiều tiền thì lại càng keo kiệt. Tiếc mấy đồng tiền mừng phải không?"

Lương Thành Long cười khổ nói: "Trời đất chứng giám, tôi không phải quan tâm tới tiền mừng, tôi chỉ là đang đau đầu thôi, anh nói xem, rượu mừng tôi biết uống của bên nào đây. "

Trương Dương cười nói: "Đương nhiên là phải tới bên Triệu Dũng rồi, chỗ tôi anh có tới hay không cũng không sao, người không đến mà có quà là được, tấm lòng của anh tôi xin nhận. "

Lương Thành Long chỉ vào Trương Dương: "Nhìn xem, nhìn xem, các anh đều thấy rõ rồi đấy, nhân cơ hội vơ vét của cải! Tham quá!"

Trần Thiệu Bân nói mát: "Ai mà không phải vậy chứ, vào thời này thứ nên lấy mà anh không lấy thì người khác sẽ nói anh không bình thường. "

Viên Ba nói: "Rất bình thường mà, nhà anh có chuyện gì, Trương Dương Triệu Dũng người ta đều có mặt, nếu nói oan uổng thì tôi mới là oan uống này, khi tôi kết hôn, không thấy có một ai trong các anh tới, hiện tại các anh kết hôn sinh con tôi đều phải có mặt. "

Mấy người đồng thời bật cười, đương nhiên, bọn họ không quan tâm tới chút tiền mừng, giữa bạn bè với nhau cả mà.

Trương Dương nói: "Triệu Dũng, chuyện bên này anh đừng quan tâm, anh cứ chiếu cố tốt bên kia là được. Nói thật, tôi mở tiệc cũng không phải là để vơ vét của cải, không phải là lấy thể diện, mà thật sự là bất đắc dĩ, chuyện Triệu Dũng và tiểu Tĩnh kết hôn không biết vì sao lại truyền ra ngoài, mấy ngày nay phía Tân Hải tất cả tổ chức thành đoàn thể tới đây, người ta từ xa chạy tới uống rượu mừng, tôi không thể không chiêu đãi được đúng không?" Đang nói chuyện thì điện thoại của Trương Dương lại đổ chuông, lần này là Lưu Kim Thành của nhà máy rượu Giang Thành, Lưu Kim Thành trực tiếp nói với Trương Dương rằng, hắn và đám lão đệ huynh của Giang Thành là Ngưu Văn Cường, Đỗ Vũ Phong, Tần Bạch buổi tối sẽ tới Đông Giang, không chỉ như thế, hắn còn mang theo cả một xe rượu.

Trương đại quan nhân bất lực, nói vào điện thoại: "Đến thì cứ đến, không cần phải mang đồ đâu. "

" Bí thư Trương, đừng phát tài rồi thì quên đám huynh đệ này!" Đầu kia điện thoại Ngưu Văn Cường hét toáng lên.

Trương Dương an bài đám người này tới Tuệ Nguyên nghỉ ngơi, buông điện thoại rồi vẻ mặt đau khổ nói: "Mẹ ơi, cả một bàn người đến, cứ tiếp tục thế này thì sao được?"

Viên Ba nói: "May mắn là anh lựa chọn Tuệ Nguyên đấy, chỗ tôi cho dù giao cả sân thượng cho anh thì cũng không bày được nhiều bàn như vậy?"

Trần Thiệu Bân trợn mắt lên: "Trương Dương, chiêu này của anh tên là mượn gió đông phải không? Cao! Thật sự rất cao! Em gái anh kết hôn, anh mở tiệc lấy tiền, đúng là bí thư thị ủy. "

Trương đại quan nhân đang tức mà không có chỗ trút, trừng mắt lườm hắn một cái: "Có tin tôi lát nữa ném anh vào hồ Thu Hà không?"

Đông Giang đất tà, Trương đại quan nhân vừa mới nhắc tới hồ Thu Hà thì phía chùa Thu Hà liền có phản ứng, hòa thượng Tam Bảo không ngờ gọi điện thoại cho Trương Dương, đừng nhìn Tam Bảo là người xuất gia, người ta nói chuyện cũng khá xã hội: "Bí thư Trương, ngài đã quên anh em kết nghĩa này rồi ư?"

Trương đại quan nhân thật sự là dở khóc dở cười Tam Bảo, ông là người xuất gia, nên lục thân không nhận mới đúng chứ!"

Tam Bảo nói: "Cha mẹ ruột của tôi tôi có thể không nhận, nhưng tôi không thể không nhận bí thư Trương được! Trong lòng tôi, anh là sư phụ tôi, nếu không phải được anh điểm hóa, Tam Bảo tôi cũng sẽ không có thành tựu hôm nay. "

Trương đại quan nhân nói: "Tam Bảo, ông anh đừng có lòng vòng với tôi, tôi đang bận lắm. "

Tam Bảo nói: "Tôi biết anh bận rồi, tôi chỉ là muốn giúp anh thôi, tôi nghe nói ngày mai em gái anh kết hôn. "

Trương đại quan nhân nhíu mày: "Gì cơ?" Từ Lúc nào hắn thân thiết với mình như vậy.

Tam Bảo nói: "Bần tăng có thể xin chén rượu mừng không?"

Trương đại quan nhân nói: "Anh là người xuất gia... "

Tam Bảo nói: "Người xuất gia thì sao? Người xuất gia cũng là người, giờ là lúc nào rồi, con người bình đẳng, trong mắt người xuất gia chúng tôi, xuất thế không dễ dàng nhưng nhập thế cũng không dễ dàng, vạn sự vạn vật đều là một loại tu hành, bí thư Trương, anh nen cho tôi cơ hội tu hành này, anh cũng nên kết thiện duyên. "

Trương đại quan nhân bất lực nói: "Được rồi, ông cứ tới đi, có điều ông có ăn được thịt cá không?"

Tam Bảo niệm phật hiệu: "Thiện tai thiện tai, bí thư Trương, ngài an bài một bàn tiệc chay cho tôi là được rồi!"

Trương đại quan nhân thiếu chút nữa thì lồi cả mắt: "Gì cơ?" Chẳng lẽ thằng cha này muốn dẫn một bàn hòa thượng tới đây?

"Một bàn tiệc chay!"

Trương đại quan nhân thông tri chuyện này cho Kì Sơn, Kì Sơn cũng thiếu chút nữa thì cười ra nước mắt, Kì Sơn tất nhiên là đáp ứng.

Mấy người bọn Viên Ba bên cạnh Trương Dương thì đã cười tới không thể thẳng người nổi.

Lương Thành Long cười đến thở không nổi, dựng thẳng ngón tay cái về phía Trương Dương, không phục không được, người ta đây gọi là nhân mạch, ngay cả hòa thượng cũng chủ động xin uống rượu mừng.

Viên Ba vừa uống một ngụm trà, cũng không nhịn được quay đầu nhổ ra ngoài.

*****

Trương đại quan nhân nhìn mấy người bọn họ: "Tôi nói này, các anh sao lại không biết thông cảm như vậy, tôi đã loạn rồi đây này. "

Trần Thiệu Bân khó khăn lắm mới ngừng cười được: "Trương Dương, đừng trách mấy anh em không giúp anh, mấy ngày hôm nay chúng tôi phải lấy Triệu Dũng làm trọng, lúc nào đưa được hắn và em gái anh lên giường rồi thì nhiệm vụ của chúng tôi mới tính là hoàn thành, tới lúc đó chúng tôi sẽ toàn lực giúp anh. "

Đinh Triệu Dũng cười nói: "Trương Dương, chuyện này tự anh giải quyết đi. "

Lương Thành Long vừa ngừng cười được không bao lâu thì lại bật cười.

Trương Dương bất mãn nhìn hắn: "Cẩn thận cười rơi cả răng cửa đấy. "

Lương Thành Long hổn hển nói: "Trương Dương, tôi hôm nay xem như đã phục anh rồi, chờ... chờ sang mai xong chuyện của Triệu Dũng, tôi ngay lập tức sẽ chạy đến Tuệ Nguyên. Tôi... Tôi muốn tận mắt nhìn tràng cảnh phía bên anh... Ha ha... "

Viên Ba nói: "Trương Dương à Trương Dương, tôi thấy anh căn bản không nên tới Đông Giang. "

Trương Dương vỗ vỗ gáy, hối hận không thôi nói: "Sớm biết rằng như vậy tôi cũng không tới, tôi không phải là càng gây thêm loạn ư?"

Trần Thiệu Bân nói: "Bí thư Trương, nhân mạch của ngài đúng là không thầm thường, muôn hình muôn vẻ, tam giáo cửu lưu, kỳ nhân dị sĩ, thượng tới vương hầu, hạ tới tiểu tốt, xin khách của mình, bảo người ta đừng tới đi. "

Trương đại quan nhân cao ngạo ngẩng đầu lên: "Sao? Tôi cứ làm vậy đấy, bày rượu của tôi, mời khách của tôi, ai thích trách thì cứ trách. "

Trương đại quan nhân bày rượu vẫn có nguyên tắc, đầu tiên không thể đoạt phong đầu của Đinh gia, nói cách khác, hắn không chủ động mời ai tới uống rượu mừng, phàm là người đến, trên cơ bản đều là chủ động tới, La Tuệ Ninh, Margaret, Hà Trường An, những người này tuy rằng thân phận cao quý, nhưng từ ý nghĩa nghiêm túc mà nói thì bọn họ cũng không phải là người trong quan trường, tới chỗ Trương Dương đa số đều là người cấp bậc khá thấp, lãnh đạo tỉnh lý, cán bộ cấp thành phố đều là tới bên Đinh gia, một là Đinh Nguy Phong gửi thiệp mời, thứ hai Đinh Nguy Phong là bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Bình Hải đương nhiệm, địa vị chính trị hơn xa Trương Dương.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ tới bên Trương Dương, y là cha nuôi của Triệu Tĩnh, xem như là người nhà gái. Trương Dương và Đinh Triệu Dũng gặp mặt, chủ yếu là là câu thông chi tiết cụ thể hôn lễ một chút.

Mấy người Bọn họ ở quán cafe ngoài trời hơn một tiếng đồng hồ, hành trình ngày mai trên cơ bản đã được bàn định, Đinh Triệu Dũng cho mấy anh em châm dự phòng trước: "Mấy cậu, ngày mai chính là ngày trọng đại trong đời tôi, mong rằng các vị huynh đệ giơ cao đánh khẽ. "

"Giơ gì?" Trần Thiệu Bân hỏi.

Trương Dương cười nói: "Chính là các anh chú trọng văn minh lễ phép, đừng hạ thấp tác phong, đều là người trưởng thành rồi, phải chú ý tố chất. "

Lương Thành Long nói: "Vì sao? khi tôi kết hôn, vợ tôi cũng bị trêu không ít. "

Đinh Triệu Dũng nói: "Lương Thành Long, anh nói chuyện bằng lương tâm đi, tôi rất thành thực đó. "

Lương Thành Long nói: "Anh thành thực nhưng anh rể của anh không thành thực, món nợ này tôi đã sớm muốn trả rồi. " Thằng cha này xoa tay nói: "Tôi nhịn đã rất nhiều năm rồi!"

Trương Dương cười nói: "Tôi xem các anh dám không?"

Sau khi bàn xong việc với Đinh Triệu Dũng, Trương Dương chuẩn bị trở về khách sạn Tuệ Nguyên, khi đi qua sông Tương thì bỗng nhiên nhớ tới địa chỉ mà Hà Trường An vừa cho hắn, số 26 đường sông Tương, khi đi qua số 26, Trương Dương không khỏi nhìn lại ven đường, hắn đỗ xe lại, nơi này là một căn nhà nhỏ, bên ngoài đây cây đằng, Trương Dương đi tới trước nhà rồi bấm chuông.

Sau khi vài tiếng chuông cửa vang lên, cửa sổ nhỏ trên cửa sắt mở ra, một phụ nữ trung niên nhìn ra ngoài, Trương đại quan nhân còn chưa kịp lên tiếng thì người đó đã đống cửa sổ nhỏ lại, mở cửa sắt ra.

Phụ nữ trung niên chỉ lên lầu.

Trương đại quan nhân lofng đầy nghi hoặc đi vào tiểu, Hà Trường An rốt cuộc bày huyền cơ gì ở đây? Sao lúc ở Tuệ Nguyên không có nói rõ. Chẳng lẽ y đang ở nơi này?

Trương Dương đi vào phòng khách, bên ngoài căn nhà tuy rằng cổ xưa nhưng bên trong lại được sửa sang rất có phẩm vị phi thường, trong đại sảnh không có người. Trương Dương không tiếp tục lên lầu, nhìn bốn phía chung quanh, khi đang muốn lên tiếng hỏi thì nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng.

Trương Dương ngẩng đầu nhìn, liền thấy một nữ lang mặc quần áo thể thao màu đỏ từ bên trên bước xuống, da thịt trắng nõn, tóc đen như mây, mắt sáng trong như nước suối mùa thu. Nhìn Trương Dương cười cười.

Trương đại quan nhân thừa nhận nữ lang này cực kỳ xinh đẹp, nhưng hắn có nghĩ đến vỡ đầu cũng không nghĩ ra mình đã gặp cô ta ở đâu, Trương Dương nói: "Cô là... "

Giọng nói của Nữ lang trầm thấp, thanh tuyến như vậy lộ ra một loại gợi cảm thành thục và trấn định: "Trương tiên sinh. Chúng ta đã gặp ở đầu rồi phải không?"

Trương đại quan nhân nhìn nữ lang từ trên xuống dưới, nữ lang đó bật cười, tới trước mặt hắn rồi đi quanh một vòng, Trương đại quan nhân nói: "Cô là... cô là... " Hắn tựa hồ nghĩ tới gì đó, lại lại không thể tin được vào sự thật trước mắt.

Nữ lang cắn cắn môi nói: "Vẫn không nhận ra à? Xin cho tôi tự giới thiệu. Tôi là trợ lý Hà Vũ Mộng của Hà Trường An tiên sinh!"

Trương đại quan nhân gật đầu, sau đó lại lắc đầu, hắn phá lên cười, Hà Vũ Mông cũng bật cười. Cô ta nhỏ giọng gọi: "Đại ca, biệt lai vô dạng. "

Thì ra nữ lang xinh đẹp này chính là Tần Manh Manh, con gái của Hà Trường An. Lúc trước cô ta bởi vì bị tình nghi dính líu đến mưu sát Tần Chấn Đông mà bị bắt, Trương Dương xin Quốc An giúp đỡ. Diễn ra một vở cướp ngục, mới thành công đưa được Tần Manh Manh ra nước ngoài, về sau lại tìm cách đưa cả Tần Hoan đi cùng, để mẹ con họ được đoàn tụ, Hà Trường An đổi thân phận cho mẹ con họ, cũng an bài cho bọn họ sống ở Bahamas.

Trương Dương không ngờ Tần Manh Manh lại thay hình đổi dạng về nước, Tần Manh Manh chỉ chỉ lên lầu: "Vào thư phòng nói chuyện. "

Trương Dương đi theo Tần Manh Manh tới thư phòng, Tần Manh Manh rót trà cho hắn, nói: "Đại ca, nghe nói anh đã thăng nhiệm lên làm bí thư thị ủy Tân Hải, em phải chúc mừng anh rồi. "

Trương Dương cười nói: "Quan bé bằng hạt vừng không đáng nhắc tới, đúng rồi, sao em lại về, Tần Hoan đâu?"

Tần Manh Manh nói: "Tiểu Hoan đã tới nước Mỹ học rồi, mấy ngày trước, phát hiện có người theo dõi chúng em, cho nên để ổn thỏa mới quyết định như vậy. "

Trương Dương chỉ chỉ vào mặt Tần Manh Manh.

Tần Manh Manh nói: "Em hiện tại là cư dân của Banamas, để phòng ngừa bị người của Tần gia phát hiện, cho nên em dứt khoát làm phẫu thuật chỉnh dung, hình dạng hiện tại ngay cả em cũng không nhận ra. "

Trương Dương nói: " Tiểu Hoan biết không?"

Tần Manh Manh nói: "Đứa bé này tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, nó biết bọn em gặp phiền phức, cho nên không có dị nghị gì về an bài của em. "

Trương Dương trong lòng có chút kỳ quái, Tần Manh Manh lúc trước khó khăn lắm mới rời khỏi được Trung Quốc, theo lý thì không nên mạo hiểm trở về, lần này trở về không biết là vì gì. Chẳng lẽ là bởi vì hôn sự của Triệu Tĩnh? Tần Manh Manh là con gái nuôi của mẹ, Triệu Tĩnh cũng chính là em gái của cô ta, nhưng cái cớ này hình như hơi gượng ép một chút.

Tần Manh Manh: "Em lần này trở về là để giúp Hà tiên sinh giải quyết một số chuyện trên sinh ý. " Tuy rằng đã nhận cha con với Hà Trường An, nhưng trước mặt người ngoài, Tần Manh Manh vẫn quen gọi y là Hà tiên sinh.

Trương Dương nói: "Sinh ý của chú ấy có phiền toái ư?"

Tần Manh Manh nói: "Ông ấy đã bắt đầu nảy sinh thoái ý rồi, cho nên lần này bảo em trở về, chuẩn bị giao một số sản nghiệp trong nước cho em. Rất nhiều chuyện em phải tự mình trình diện ký tên. "

Trương Dương giờ đã minh bạch mục đích lần này Tần Manh Manh về, tuy rằng hình dạng và giọng nói của Tần Manh Manh đã thay đổi hoàn toàn, nhưng Trương Dương vẫn lo lắng cô ta bại lộ thân phận, dù sao đám người Chương Bích Quân đó cũng không phải là hạng bị thịt, vạn nhất thân phận của Tần Manh Manh bị người khác phát hiện, thế tất sẽ dấy lên một hồi sóng to gió lớn, Trương Dương nhắc nhở cô ta: "Làm việc gì cũng phải cẩn thận, nếu như không cần thiết thì cố gắng đừng xuất đầu lộ diện. "

Tần Manh Manh nói: "Em biết, cô ta mở máy tính ra, cho Trương Dương xem một số ảnh của Tần Hoan.

Trương Dương nhìn thấy bộ dạng của Tần Hoan thì không khỏi cảm khái: "Đã thành thiếu niên rồi!"

Tần Manh Manh nói: "Nó đã lớn nhiều rồi, có thể là vì vấn đề của phương thức giáo dục, lòng tự tin của nó hiện tại trở nên rất mạnh, thân thể cũng cường tráng hơn rất nhiều. "

Trương Dương nói: "Nhớ nó quá!"

Tần Manh Manh nói: "Nhớ nó thì có thể ra nước ngoài thăm nó. "

Trương Dương nói: "Hiện tại là thân bất do kỷ, một đống việc phải làm, cho dù là do nhà nước cử đi nước ngoài thì cũng không có thời gian. "

Tần Manh Manh lấy ra một hộp quà: "Ngày mai Tiểu Tĩnh kết hôn, em cũng không biết cô ta gì, cho nên mua một đôi đồng hồ, anh giúp em tặng cho hai vợ chồng cô ta. "

Trương Dương cũng không cự tuyệt, dù sao Tần Manh Manh làm chị gái thì cũng phải biểu đạt một phần tâm ý. Tần Manh Manh xuất ngoại mấy năm nay, rõ ràng đã thoát khỏi đau khổ khi xưa, nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt cô ta hiện giờ Trương Dương Trương Dương cũng cảm thấy vui mừng.

Tần Manh Manh nói: "Anh, có chuyện em muốn thương lượng với anh. "

Trương Dương gật đầu.

Tần Manh Manh nói: "Em lần này sở dĩ gặp riêng anh, chủ yếu là có một số lời không muốnđể Hà tiên sinh biết. "

Trương Dương nói: "Chuyện gì mà phải dấu chú ấy. "

*****

Tần Manh Manh nói: "Từ lần trước sau khi phát hiện người theo dõi bọn em, tình tự của ông ấy trở nên không tốt, em có thể cảm thấy ông ấy đang rất bất an. "

Trương Dương nói: "Chú ấy quan tâm tới hai mẹ con em mà, cảm thấy có người uy hiếp tới sự an toàn của hai mẹ con em, đương nhiên sẽ cảm thấy bất an. "

Tần Manh Manh nói: "Không! Không chỉ là chuyện này, sau khi nguy cơ được giải trừ, sự sầu lo của ông ấy chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn tăng thêm, em hoài nghi trên sinh ý của ông ấy xảy ra vấn đề. "

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng, nếu Hà Trường An thực sự là xảy ra vấn đề trên sinh ý, mình cũng lực bất tòng tâm, dù sao phương diện này cũng không phải là sở trường của mình. Với nhân mạch và năng lực của Hà Trường An, cho dù là có vấn đề thì chính y cũng có thể giải quyết, Tần Manh Manh có thể là lo xa quá rồi.

Trương Dương nói: "Em muốn anh làm gì?"

Tần Manh Manh nói: "Ông ấy luôn coi anh là bạn bè thân thiết, em nhờ anh tình cơ hội nói chuyện với ông ấy. "

Trương Dương gật đầu nói: "Được!"

Tần Manh Manh nói: "Thật ra tiền không quan trọng, trên đời này không bất kỳ chuyện gì có thể bằng được người nhà ở bên nhau. "

Trương Dương vỗ vỗ vai Tần Manh Manh: "Em yên tâm đi, anh sẽ tìm cơ hội nói chuyện với ông ấy. "

Trương Dương trở lại Tuệ Nguyên, nhìn thấy đám người đó Ngưu Văn Cường đều đã đến, Kì Sơn đã an bài chỗ ở cho bọn họ, đám lão bằng hữu đến từ Giang Thành quở trách Trương Dương một hồi, Trương đại quan nhân ứng đối với loại chuyện này chính là há miệng cười ngây ngô, không phải là ngu thật mà là giả ngu, thái độ của thằng cha này tốt như vậy, đám bằng hữu vốn có chút oán khí cũng ngại nhiều lời.

Ngưu Văn Cường đưa một xấp tiền lì xì thật dày cho Trương Dương, Trương đại quan nhân vội vàng xua tay nói: "Các vị là anh em, tôi đã nói trước rồi, các anh tặng tiền thì tôi không phản đối, nhưng tiền lì xì này tôi không thể nhận, bởi vì đã nói trước tôi kết hôn, là em gái tôi kết hôn, các anh muốn tặng thì cứ trực tiếp tặng cho nó, tôi không chạm vào tiền. " Thật ra Trương Dương cũng hiểu rõ, tất cả mọi người là vì hắn mà tới.

Đỗ Vũ Phong nói: "Trương Dương nói đúng, hắn là quan viên, chúng ta tặng tiền lì xì tuy rằng đại biểu cho tình nghĩa huynh đệ, nhưng người hữu tâm sẽ không thấy như vậy, vạn nhất có người bàn lộng thị phi, mượn chuyện này để chế tạo vấn đề, vốn là chuyện tốt chẳng phải là sẽ biến thành chuyện phiền toái ư?"

Đang nói chuyện thì Sở Yên Nhiên và Triệu Tĩnh cùng nhau đi tới, đám huynh đệ này của Trương Dương quen nhau đã lâu, tình cảm rất khăng khít, bọn họ đương nhiên biết Triệu Tĩnh và Sở Yên Nhiên, Triệu Tĩnh luôn miệng chào các anh, đám người này vui sướng cười tươi như hoa.

Lưu Kim Thành nói: "Tiểu Tĩnh, em sáng mai kết hôn, tuy rằng em không gửi thiệp mời cho đám anh này, nhưng bọn anh nghe được tin tức lại không mời mà đến, tiền mừng không có bao nhiêu, nhưng anh Lưu của em có thể tặng một thùng rượu. "

Ngưu Văn Cường nói: "Em gái, anh Ngưu của em không nói nhiều, chúng ta phải cho đám người tỉnh thành thấy, đám anh Xuân Dương của em tuyệt đối không phải hạng kẹt xỉ!"

Triệu Tĩnh cảm động đến nỗi mắt đỏ lên, cô ta cắn cắn môi nói: "Cám ơn các anh, cám ơn... Cám ơn.... "

Sở Yên Nhiên nhìn không nổi: "Ài, tôi nói này, đám người các anh làm cái gì thế? Anh nấy đều lừa tình, có cần phải vậy không? Chuyện vui lại bị các anh biết thành chuyện buồn, có bệnh à?"

Ngưu Văn Cường bật cười ha ha: "Yên Nhiên, em khi nào thì có thể dùng một phần sự ôn nhu đối với Trương Dương cho các anh đây?"

Sở Yên Nhiên kéo tay Trương Dương nói: "Trương Dương, anh nghe thấy không, Ngưu Văn Cường đang ngấm ngầm nói em thô lỗ vô lễ kìa. "

Trương đại quan nhân ôm eo nhỏ của Sở Yên Nhiên rồi cười ha ha nói: "Em hôn anh một cái đi, cho đám người này ghen đến chết. "

"Sặc!" Trương đại quan nhân bị đám huynh đệ này khinh bỉ một hồi.

Mấy người thương lượng một chút, quyết định tôn trọng ý kiến của Trương Dương, giao tất cả tiền lì xì cho tới sau, do Thường Lăng Phong ghi chép rõ ràng, có những tiền có thể nhận, ví dụ như tiền của đám lão bằng hữu đến từ Giang Thành, mà cũng có một số tiền không thể nhận. Trương Dương bảo Thường Lăng Phong phân loại, chờ sau khi yến hội chấm dứt thì hắn sẽ thống nhất tiến hành xử lý.

Trương Dương đối đãi với tiền biếu cẩn thận như vậy không phải là do Tống Hoài Minh nhắc nhở, thật ra cho dù y không nói, Trương Dương cũng cũng hiểu rõ trong loại chuyện này rất dễ xảy ra vấn đề, thận trọng một chút cũng không thừa, khi mấy người đang nói chuyện phiếm thì Kì Sơn tới tìm Trương Dương, đưa hai loại thực đơn cho Trương Dương xem qua, Trương Dương vốn cũng không chú trọng loại chuyện này, hắn tin Kì Sơn nhất định có thể an bài thỏa đáng, nhìn một chút, mấu chốt vẫn là thực đơn tiệc chay, có chút kinh ngạc nói: "Sao nhiều thịt như vậy?"

Kì Sơn cười nói: "Thức ăn chay giả mặn, bàn cơm này tôi đặc biệt mời một đầu bếp chuyên làm đồ chay tới đấy. "

Trương Dương cám ơn: "Kì Sơn, lần này may mà có anh giúp đỡ, nếu không thì tôi thật sự là chẳng biết làm thế nào?"

Kì Sơn cười nói: "Cũng không phải là đại sự gì, anh cũng từng giúp tôi mà, vả lại, nếu không phải anh bày tiệc ở đây, tôi làm sao có cơ hội nhìn thấy nhiều nhân vật nổi tiếng xã hội như vậy."

Trương Dương cười cười, lần này nhiều khách có địa vị quan trọng, ngay cả hắn cũng không ngờ tới.

Kì Sơn nói: "Chuyện ăn uống của khách trong mấy ngày này tôi cũng đã an bài tốt rồi, anh chỉ cần báo trước cho tôi nhân số là được, phía nhà bếp đã chuẩ bị, tôi để hai đầu bếp trực đêm, thức ăn đêm cũng có thể được giải quyết, còn buổi sáng thì thống nhất là làm buffet đi, tôi sẽ tận lực an bài phong phú một số. " Kì Sơn khá coi trọng yến hội lần này của Trương Dương, chẳng những phát động toàn bộ khách sạn Tuệ Nguyên trận địa sẵn sàng đón quân địch, hơn nữa còn tự mình tới chỉ huy bố trí, phải biết rằng Tuệ Nguyên tuy rằng là khách sạn 5 sao, nhưng cũng không phải là quan trọng nhất trong sinh ý của Kì Sơn.

Trương Dương tâm lĩnh phần nhân tình này của Kì Sơn, tối hôm đó ở lầu Bích Ba mở tiệc chiêu đãi khách quý từ các nơi tới, khiến Trương Dương không ngờ được là, tỉnh trưởng Chu Hưng Dân và thính trưởng thính công an tỉnh Cao Trọng Hòa cũng không mời mà đến.

Vốn buổi tối Trương Dương có mời Cao Liêm Minh, bởi vì khách quý tới quá nhiều, cho nên Trương Dương bảo Cao Liêm Minh tới đây trước giúp đỡ, ăn bữa cơm với mọi người, không ngờ Cao Liêm Minh nói với cha hắn, cha hắn cũng bảo sẽ tới.

Hai người Tỉnh trưởng Chu Hưng Dân và thính trưởng công an công an Cao Trọng Hòa là tới là vì La Tuệ Ninh, khi bọn họ đến Tuệ Nguyên vừa hay gặp bí thư thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính, thị trưởng Đông Giang Phương Tri Đạt cũng tới đón La Tuệ Ninh, . Mọi người gặp nhau, đều biết mục đích của đối phương, liền nhìn nhau mỉm cười.

Với địa vị và bối cảnh của Chu Hưng Dân, y cũng không cần thiết tự mình tới đây thỉnh an La Tuệ Ninh, nhưng đối với một người đặc mục tiêu cao như y, phải thận trọng mỗi bước đi, xử lý tốt bất kỳ mối quan hệ nào. Chính trị là một môn nghệ thuật cao thâm, xử lý tinh tế quyết định tương lai của anh có thể đi đến độ cao nào.

Cao Liêm Minh trước tiên chạy vào bên trong thông tri cho Trương Dương, buổi tối tổng cộng có ba bàn cơm, Trương Dương đang an bài cho mọi người ngồi vào vị trí nghe nói nghe nói tỉnh trưởng tới, Trương Dương trừng mắt lườm Cao Liêm Minh một cái: "Anh sao không gọi điện thoại cho tôi sớm một chút. "

Cao Liêm Minh không ngừng kêu khổ: "Ban đầu tôi chỉ biết là cha tôi muốn tới, ai ngờ ngay cả tỉnh trưởng Chu cũng tới. Tôi cũng muốn gọi điện thoại, nhưng không kịp. "

Trương Dương bảo Sở Yên Nhiên thông báo chuyện này với La Tuệ Ninh, mình thì bước nhanh ra đón.

Mấy người Chu Hưng Dân nhìn thấy Trương Dương ra đón, trên mặt đều mang theo nụ cười hòa ái, Chu Hưng Dân tất nhiên là đi trước, y mỉm cười nói: "Trương Dương, chúng tôi không mời mà đến, hy vọng không làm việc cậu. "

Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu, thính trưởng Cao, bí thư Lương, thị trưởng Phương, các anh vừa đến, toàn bộ khách sạn Tuệ Nguyên đều sáng rực lên, hạ quan thật sự là rất vinh hạnh và kinh sợ, để tôi vái các vị một cái!" Thằng cha này dùng lễ tham bái của cổ nhân, vái chào sát đất, vỗ mông ngựa hơi khoa trương một chút, nhưng ngược lại càng dễ tiếp nhận hơn, đương nhiên, dạng phương thức này chỉ thích hợp dùng với Trương đại quan nhân, đổi thành người khác chỉ sợ vẽ hổ không xong lại thành vẽ chó.

Trương đại quan nhân khiến mấy vị lãnh đạo cười ha ha, Trương Dương nói: "Mời vào, mời vào!"

Lúc này bên kia đã đặc biệt an bài một phòng, La Tuệ Ninh đi tới, lão thái thái Margaret không hề có hứng thú với quan trường, cho nên lựa chọn lảng tránh, La Tuệ Ninh mời Tạ Chí Quốc đi cùng, Tạ Chí Quốc là cục trưởng cục công an thành phố Kinh Sơn, y tới cũng rất thích hợp, hơn nữa tôi cũng muốn mượn cơ hội này để kết bạn với Chu Hưng Dân.

Trương Dương cùng bốn vị lãnh đạo vào trong phòng, La Tuệ Ninh đã ở đó, mục đích mấy người này tới đây chính là để gặp La Tuệ Ninh, cho nên an bài như vậy cũng là rất bình thường, La Tuệ Ninh đứng dậy chào: "Hưng Dân, chúng ta đã lâu rồi không gặp. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)