Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1098

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1098: Không dễ dàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Kiều Mộng Viện nói: "Chính bởi vì anh bị đá, cho nên liền trút hết oán khí lên đầu người khác ư? Ngay cả lãnh đạo trực tiếp cũng dám trêu chọc?"

Trương Dương nói: "Chuyện của tôi không cần cô lo, tôi không chịu cầu tiến cũng được, tôi trụy lạc cũng được, đó là chuyện của tôi, không liên quan tới cô, cũng không liên quan tới bất kỳ ai cả. "

Kiều Mộng Viện có chút tức giận: "Trương Dương, anh mà được coi như là người trưởng thành à? Chẳng chín chắn chút nào, nhìn bộ dạng hiện tại của anh, đâu có phải là một bí thư thị ủy, mà giống một đứa bé bốc đồng hơn. Nếu không phải coi anh là bạn, tôi cũng chẳng thèm quan tâm tới anh. "

Trương Dương nói: "Tôi cũng không cần cô quản tôi!"

Kiều Mộng Viện nói: "Không thể nói lý!" Cô ta đứng dậy muốn đi, có điều lại đổi ý, nói với Trương Dương: "Anh đứng lên cho tôi!"

Trương Dương nói: "Làm gì?"

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi bảo anh đứng lên thì anh đứng lên, Ít nói nhảm thôi!"

Trương Dương nói: "Cô đây là quản tôi ư?"

"Quản anh thì sao?"

" Tôi là bí thư thị ủy, tôi là lãnh đạo của cô, cô dựa vào gì mà quản?"

Kiều Mộng Viện đi tới, nhéo lỗ tai hắn: "Anh có bệnh à, không khí có phải hay không? Nhìn cái gì cũng không vừa mắt có phải hay không? Tốt, anh cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng cũng chỉ tới nước bị chúng bạn xa lánh, hiện tại anh theo tôi đi ra ngoài, nhìn Tân Hải của anh xem, nhìn khu bảo lưu thuế nhập khẩu mà anh khó khăn lắm mới tranh thủ được xem, ngẫm lại những lời anh từng nói đi, rốt cuộc có còn muốn tiếp tục hay không?"

Ở trước mặt Kiều Mộng Viện, Trương Dương không ngờ biểu hiện rất nghe lời, hắn cùng Kiều Mộng Viện rời khỏi văn phòng. Gọi Chu Sơn Hổ lái xe, đưa bọn họ tới cảng Phước Long.

Kiều Mộng Viện không hề bảo Chu Sơn Hổ dừng xe, chỉ bảo Chu Sơn Hổ lái xe dọc theo phạm vi của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Ô tô tới chân núi Ngưu của góc Thương Gia.

Kiều Mộng Viện xuống xe. Trương Dương bước xuống cùng cô ta, có chút kinh ngạc nói: "Cô kéo tôi tới đây làm gì?"

Kiều Mộng Viện nói: "Bảo anh tới thắp hương, hôm nay là mùng một!"

Trương đại quan nhân bấm tay tính toán. Hắn nhìn nhìn Tĩnh Vân tự trên núi Ngưu: "Có đường quốc lộ lên núi, chúng ta trực tiếp ngồi xe là được rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Thắp hương bái Phật thì phải thành tâm mới linh, chúng ta đi bộ. "

Trương Dương nói: "Nhưng tôi có tin cái này đâu. "

Kiều Mộng Viện đi lên đường núi. Trương Dương bất lực, chỉ có thể với Chu Sơn Hổ đi theo sơn đạo lên núi trước, còn mình thì đi theo Kiều Mộng Viện.

Kiều Mộng Viện nói: "Anh bất kể là chuyện gì, cần nhất chính là phải bình tĩnh, chỉ có bình tĩnh mới có thể thấy được rõ bản thân, mới có thể làm ra lựa chọn chính xác, để tránh sai càng thêm sai. "

Trương Dương cười nói: "Cô cho rằng tôi làm sai ư?"

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi không rõ anh đã làm, nhưng tôi biết anh là người tốt. "

Nội tâm Trương Dương ấm áp, hắn biết rõ loại ấm áp này là sự tín nhiệm của Kiều Mộng Viện đối với hắn. Trương Dương nói: "Tôi chưa chắc đã là người tốt. Nhưng tôi đối với cô là tốt thật. "

Mặt Kiều Mộng Viện nóng lên, nhẹ giọng đáp lại: "Anh đối với cô gái nào cũng tốt cả. "

Trương Dương nói: "Người bác ái thường thường luôn chết thảm. "

Kiều Mộng Viện cười cười không nói gì.

Núi Ngưu không, rất nhanh bọn họ liền lên tới đỉnh núi. Kiều Mộng Viện và Trương Dương cùng nhau đi vào Tĩnh Vân tự. Khi cô ta dâng hương, Trương Dương đứng ở một bên lặng lẽ nhìn. Kiều Mộng Viện vô cùng thành kính, sau khi dâng hương thì trở lại bên cạnh Trương Dương, nói khẽ: "Anh không làm à?"

Trương Dương lắc đầu, sóng vai ra cửa miếu với Kiều Mộng Viện, tới đài ngắm biển mới nói: "Tôi là người theo thuyết vô thần. "

Kiều Mộng Viện nói: "Bất kể có tin hay không, ở đây luôn có thể khiến cho người ta được lòng yên tĩnh. "

Trương Dương nhìn Kiều Mộng Viện, bất giác nhớ tới Mạnh Truyền Mĩ, mẹ cô ta, Mạnh Truyền Mĩ là vì tao ngộ tình cảm mà suy sụp, cho nên lựa chọn ký thác bên trong đường, cuối cùng chết vở dưới thanh đăng cổ phật. Bình tĩnh mà xem xét thì Trương Dương không muốn Kiều Mộng Viện đi theo vết xe đổ của mẹ cô ta.

Kiều Mộng Viện nói: "Từng có một lần, tôi cũng có ý muốn xuất gia. "

Trương Dương lộ ra vẻ lo lắng.

Kiều Mộng Viện chợt lại cười nói: "Biết cái gì đã triệt để thay đổi suy nghĩ của tôi không?"

Trương Dương lắc đầu.

Kiều Mộng Viện nói: "Cái chết của mẹ, chính cái chết của bà ấy đã khiến tôi hiểu được đạo lý, có một số việc vĩnh viễn tránh không tránh không được được, cho dù là xuất gia, tiễn được ba ngàn sợi phiền não, nhưng vẫn không thể thực sự quên được phiền não, đơn giản là lừa gạt mình thôi, cho nên tôi lựa chọn đối mặt. "

Trương Dương mỉm cười nhìn Kiều Mộng Viện, nói khẽ: "Cô vẫn luôn là một nữ hài tử kiên cường. "

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi chưa chắc đã kiên cường, nhưng tôi có thể nhìn thẳng vào hiện thực, ông nội lần này tới thăm tôi, tôi biết ông ấy đang lo lắng điều gì? Tin đồn ở Kinh thành tôi sao có thể không biết, nhưng biết thì sao? Đối với tôi mà nói, chuyện đã phát sinh thì không thể thay đổi, tôi phải tiếp nhận, rất nhiều chuyện tuy rằng khiến tôi không vui, nhưng tôi cũng sẽ không bởi vậy mà thương tâm, có lẽ tôi đã chai sạn rồi, mới có thể bình thản chịu đựng gian khổ đến bây giờ?"

Trương Dương nói: "Mộng Viện, cô thực sự rất không đơn giản. "

Kiều Mộng Viện nói: "Khi tôi gặp gian nan nhất, đều là bởi vì có sự giúp đỡ của anh mới vượt qua được, anh tuy rằng không phải một người vĩ đại, nhưng anh đã làm rất nhiều chuyện vĩ đại. "

Trương đại quan nhân bất giác ưỡn thẳng ngực, cảm thấy mình đột nhiên như cao lớn hơn rất nhiều. Có điều thằng cha này vẫn phản bác: "Tôi có những lúc vẫn có thể dính dáng một chút tới vĩ đại đấy chứ. "

Kiều Mộng Viện bật cười: "Tôi là ăn ngay nói thật, trước giờ cũng không cảm thấy anh là vĩ nhân, bởi vì vĩ nhân thường thường cao không thể với tới, tôi coi anh trở thành bằng hữu tốt nhất. "

"Chỉ là bằng hữu thôi ư?"

Kiều Mộng Viện gật đầu, như là đang nhắc nhở mình: "Không hơn!"

Trương Dương nói: "Ở trong mắt tôi, cô không chỉ là bằng hữu của tôi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Cái khiến tôi không thể hiểu được nhất chính là tình cảm quan của anh, Trương Dương, Yên Nhiên bỏ anh tôi cũng không cảm thấy bất ngờ, anh biết không? Yêu phải một người giống như anh, đối với bất kỳ nữ hài tử nào cũng đều là một loại tra tấn. "

Trương đại quan nhân nói: "Cô khi ở với tôi cũng cảm thấy như bị tra tấn ư?"

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Anh là một bằng hữu khiến cho người ta cảm thấy thoải mái và an tâm, nhưng tuyệt đối không phải là người yêu khiến cho người ta yên tâm. "

Trương đại quan nhân nói: "Cho dù tôi không thể khiến cho người ta yên tâm, nhưng tôi vẫn có thể khiến cho người ta thoải mái. "

Mặt Kiều Mộng Viện ửng đỏ, cô ta đương nhiên biết thằng cha này đang ám chỉ điều gì, cô ta nhắm mắt lại, không nhìn ánh mắt tính xâm lược mười phần của Trương Dương nữa, , nói khẽ: "Anh nghe đi!"

Trương đại quan nhân giỏng tai lắng nghe, nghe thấy trong chùa vang lên tiếng trống chiều.

Kiều Mộng Viện nói: "Phật môn là nơi thanh tịnh, trong đầu óc của anh thì toàn là những suy nghĩ dơ bẩn, có phải là tội ác tày trời hay không?"

Trương đại quan nhân nói: "Ngã phật hữu vân, tôi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục. "

Sáng mờ bao phủ khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân của Kiều Mộng Viện, Trương đại quan nhân nhìn mà nuốt nước miếng.

Kiều Mộng Viện không nhìn bộ dạng sắc thụ hồn dữ của thằng cha này, vẫn nhắm hai mắt nói: "Trương Dương, tôi tin Yên Nhiên sẽ không vứt bỏ anh, anh cũng không muốn bị vứt bỏ phải không?"

Trương Dương nói: "Chỉ cần là nữ nhân khiến tôi nhớ thương thì tôi chết cũng sẽ không vứt bỏ!"

Kiều Mộng Viện mở mắt, trong hai mắt lộ vẻ ngượng ngùng, da mặt của thằng cha này thật sự là quá dầy, cô ta nhẹ giọng nhắc nhở: "Tôi không nên dẫn anh đến đây. "

Trương Dương cười nói: "Còn nói nữa à, sau khi nói những lời này với cô, tâm tình của tôi đã đỡ hơn nhiều rồi, thức ăn chay của Tĩnh Vân Trai không tồi, chúng ta đi nếm thử. "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh vẫn chưa đáp ứng tôi, phải tỉnh táo lại, công tác cho tốt. "

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, tôi trước giờ đều phân rất rõ công tác và tình cảm, tuyệt đối không để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công tác của tôi. "

Chu Sơn Hổ đỗ xe trong bãi đỗ xe trước cửa Tĩnh Vân Trai, hai người gọi Chu Sơn Hổ tới, khi đi vào Tĩnh Vân Trai, ở trước cửa gặp ba huynh đệ Viên Hiếu Công. Bọn họ hôm nay cũng đặc biệt tới đây dâng hương, làm siêu độ cho vong hồn của lão Nhị Viên Hiếu Nông

Viên Hiếu Công đương nhiên cũng nghe nói tới chuyện Trương Dương bị xử phạt cảnh cáo trong đảng, gần đây tin tức về Trương Dương không ít, tin tức lớn nhất là hắn và Sở Yên Nhiên đã chia tay, mất đi bí thư tỉnh ủy Tống Hoài Minh làm chỗ dựa, có điều với bối cảnh của Trương Dương vẫn không đến mức bởi vậy mà thất thế, hắn dù sao cũng còn cha nuôi là phó thủ tướng.

Nhìn thấy Trương Dương và Kiều Mộng Viện đi cùng nhau, trong lòng Viên Hiếu Công thầm nghĩ, thằng ôn này xoay chuyển hướng gió đúng là nhanh thật, vừa chia tay với con gái của Tống Hoài Minh đã dính lấy cháu gái của Kiều lão, bản sự này cũng không phải là bình thường.

Trương Dương cười cười bắt tay với Viên Hiếu Công: "Viên cục, khéo vậy. "

Viên Hiếu Công nói: "Ba anh em chúng tôi tới đây dâng hương, siêu độ cho Hiếu Nông. " Hắn lễ phép cười nói với Kiều Mộng Viện: "Kiều tiểu thư, cùng nhau ăn cơm nhé. "

Kiều Mộng Viện gật đầu.

Viên Hiếu Thương trước khi đến đã đặt phòng, mời Kiều Mộng Viện và Trương Dương vào.

Trương đại quan nhân nói: "Nói thật, tôi không thích ăn chay. "

*****

Viên Hiếu Công mỉm cười nói: "Bí thư Trương là không có rượu thì không vui, tuy rằng là thức ăn chay, nhưng ở đây có thể uống rượu. "

Viên Hiếu Binh vào cuối cùng ôm một chai rượu Mao Đài.

Kiều Mộng Viện lẳng lặng ngồi bên cạnh Trương Dương, Chu Sơn Hổ vốn định đi ra ngoài ăn, nhưng Trương Dương nói: "Không cần, Hổ tử, ăn ở đây đi, dù sao cũng không có người ngoài. "

Viên Hiếu Thương nói: "Đúng vậy, tiểu Chu, cậu đừng khách khí. "

Tĩnh Vân Trai làm quán thức ăn chay số một Bắc Cảng, quả nhiên danh bất hư truyền, không lâu sau thức ăn được đưa lên, màu và hương vị đều tuyệt. Trương Dươngbảo Chu Sơn Hổ rót rượu cho mọi người, Kiều Mộng Viện thì uống trà xanh.

Viên Hiếu Công cầm chén rượu lên nói: "Bí thư Trương, thật ra tôi đã sớm muốn tìm cơ hội tụ tập với anh, nhưng trong khoảng thời gian nàynhiều việc quá, thực sự không kiếm đâu ra được thời gian. "

Trương Dương nói: "Tôi trong khoảng thời gian này cũng không rảnh rỗi gì, chuyện phiền toái không dứt. "

Viên Hiếu Công có chút cảm giác đồng bệnh tương liên với Trương Dương, hắn bình tĩnh nói: "Uống rượu, nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan, mạc sử kim tôn không đối nguyệt. Khi không đắc ý thì càng cần phải vui vẻ. "

Mấy người cùng làm một chén rượu.

Trương Dương nói: "Tôi lần trước tới đây với bí thư Tưởng, không ngờ trong khoảng thời gian này xảy ra nhiều chuyện như vậy!"

Viên Hiếu Công gật đầu, Trương Dương nói như vậy, hắn mới nhớ ra, tất cả bắt đầu từ đấu tranh chính trị giữa Cung Hoàn Sơn và Tưởng Hồng Cương, từ lúc đó, chuyện phiền toái của Bắc Cảng trở nên ùn ùn. Mình ở trong đó ở trong đó không nghi ngờ gì nữa cũng đảm đương tác dụng giúp đỡ, Hạng Thành muốn cho Tưởng Hồng Cương đang từ từ kiêu ngạo một cái hạ mã uy, cho nên mới làm ra cái gọi là hành động nghiêm đả, Đinh Cao Thăng bởi vậy mà vào tù, bắt đầu từ khi đó, Bắc Cảng liền liên tiếp xảy ra biến cố, trong quá trình này, người bị hao tổn lớn nhất chính là Đinh gia và Viên gia, hiện giờ hai nhà đều có người phải trả giá bằng sinh mệnh.

Viên Hiếu Công đã ý thức được, có một bàn tay ở phía sau thao túng tất cả, muốn hai nhà đấu tới ngươi chết ta sống, cái chết của huynh đệ huynh đệ không liên can tới hắn, nhưng Viên Hiếu Công cho rằng, cái chết của Nhị đệ Hiếu Nông rất có thể là người của Đinh gia ra tay, trận mưa gió này của Bắc Cảng chỉ vừa mới bắt đầu.

Viên Hiếu Công nói: "Tôi nghe nói công trình xây lại cảng Phước Long tiến hành không thuận lợi. "

Trương Dương cười nói: "Hiện tại làm việc nào có dễ dàng như vậy, thật ra điều kiện của chúng tôi đã rất không tồi rồi, bọn họ vẫn thấy chưa đủ, cho nên tới thị lý làm ầm lên, mà làm không ra kết quả thì lại tới tỉnh lý. "

Viên Hiếu Thương nói: "Cái này gọi là đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, người dân của chúng ta đều tin vào đạo lý người nhiều thì sức lớn, luật không phạt được số đông. "

Kiều Mộng Viện nói: "Đa số người dân vẫn là thiện lương. "

Viên Hiếu Thương Viên Hiếu Thương: "Người thiện lương hay không không liên can tới tham niệm trong lòng, tôi thủy chung cho rằng, một người bất kể tốt hay xấu, trong lòng hắn đều có niệm, rất ít người có thể nhìn thấu, cho nên làm bất kỳ chuyện gì, nhất định phải cân nhắc đến ngăn chặn tham niệm của đối phương. Hạ giá của đối phương xuống thấp nhất. "

Trương Dương như có chút ngộ đạo: "Anh là nói tôi ngay từ đầu đã ra điều kiện quá hậu đãi với phía cảng Phước Long. "

Viên Hiếu Thương nói: "Bí thư Trương là người trong quan trường, không quen thuộc đối với thủ đoạn kinh thương của chúng tôi, bất kỳ sinh ý nào cũng đều tồn tại một quá trình cò kè mặc cả, anh ra điều kiện hậu đãi chưa chắc đã có thể khiến bọn họ thỏa mãn, mà lại kích thích bọn họ sinh ra tham niệm. Cho nên mới tạo thành khốn cảnh trước mắt. "

Kiều Mộng Viện tiếp xúc với Viên Hiếu Thương cũng không nhiều, hôm nay mới phát hiện người này lợi hại, những lời này của Viên Hiếu Thương tuy rằng nói rất gian xảo, nhưng rất có đạo lý.

Viên Hiếu Công nói: "Bất kỳ biến cách nào cũng đều gặp phải lực cản, cho dù loại biến cách này có lợi đối với đa số người, nhưng rất nhiều người vẫn sẽ không hiểu. "

Trương Dương nói: "Suy bụng ta ra bụng người thôi, tôi đã trải qua rất nhiều lần di dời. Ai cũng không muốn rời xa cố thổ. "

Viên Hiếu Thương nói: "Bí thư Trương thể tuất dân tình như vậy thật sự là chuyện may mắn của dân chúng Tân Hải. "

Viên Hiếu Công nói: "Hiện tại núi Ngưu đã thuộc về Tân Hải. "

Trương Dương gật đầu nói: "Bí thư Hạng đã cắt góc Thương Gia cho chúng tôi, vùng này vẫn thuộc phạm vi khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Dựa theo quy hoạch của chúng tôi. Xung quanh núi Ngưu sẽ mở một khu du lịch sinh thái. "

Viên Hiếu Thương nói: "Có quy hoạch cụ thể chưa. "

Trương Dương nói: "Phương diện này đã giao cho nhân viên chuyên nghiệp đi làm rồi, gần đây quy hoạch sẽ có, có điều có một điểm có thể khẳng định, phong cảnh tự nhiên của núi Ngưu sẽ không bị phá hoại, chỉ đẹp thêm. "

Viên Hiếu Thương nói: "Núi Ngưu là khối phong thuỷ bảo địa, tòa cổ tháp Tĩnh Vân tự này cũng có hơn năm trăm năm lịch sử, trước đây vùng này một mực không được bảo vệ và phát triển. Có những lời này của bí thư Trương tôi an tâm rồi. "

Rượu uống chưa đủ đô, Viên Hiếu Công đã chuyển đề tài tới trên người Văn Hạo Nam: "Bí thư Trương rất quen thuộc với Văn Hạo Nam phải không?"

Trương Dương gật đầu. Rất nhiều người đều biết quan hệ của hắn và Văn Hạo Nam, phản ứng đầu tiên của hắn chính là Văn Hạo Nam tìm Viên Hiếu Công gây phiền toái. Mỉm cười nói: "Hắn có phải tìm anh phối hợp điều tra hay không?"

Viên Hiếu Công cười có chút bất đắc dĩ: "Hắn làm việc có chút không nể mặt đồng hành, gần đây tìm tôi phối hợp lật lại một số vụ án năm xưa, nhiệt tình rất cao, lòng nghi ngờ cũng rất nặng. " Lời bình này của Viên Hiếu Công tuyệt đối không phải là biểu dương.

Trương Dương cười nói: "Vinh thính rất coi trọng hắn, đối với tổ công tác của thượng cấp, chúng ta vẫn phải phối hợp nhiều hơn. "

Viên Hiếu Công nói: "Có cơ hội thì hẹn hắn ra cùng nhau nói chuyện. "

Trương Dương nghe ra Viên Hiếu Công có ý tứ thông qua mình để kéo gần quan hệ với Văn Hạo Nam, nghĩ thầm cái này thì tôi không giúp được anh rồi, ngoài miệng nói: "Được, có cơ hội tôi sẽ giúp. "

Bữa cơm này kéo dài không lâu, sau, Trương Dương đứng dậy cáo từ, huynh đệ Viên gia đứng dậy tiễn, Viên Hiếu Thương đưa hắn tới tận trước xe, Trương Dương không lập tức lên xe, hắn ý thức được Viên Hiếu Thương có thể còn muốn nói gì đó.

Viên Hiếu Thương nói: "Văn Hạo Nam gần đây điều tra vụ án của anh hai tôi, hắn tra án thì tôi cũng không phản đối, nhưng hắn quấy rầy một lượt chị dâu tôi và con gái, không khỏi cũng quá bất cận nhân tình rồi. "

Trương Dương cũng đã hiểu phong cách làm việc của Văn Hạo Nam, hắn thở dài nói: "Có cơ hội tôi sẽ nói với hắn một tiếng. "

Viên Hiếu Thương nói: "Phía cảng Phước Long có cần tôi giúp không, có một số việc quan phương không tiện ra mặt, ở góc độ ngược lại se giải quyết dê hết. "

Trương Dương nhìn Viên Hiếu Thương, hắn minh bạch ý tứ của Viên Hiếu Thương, mỉm cười nói: "Việc nhỏ thôi mà, tôi tin có thể giải quyết được. " Hắn bắt tay từ biệt Viên Hiếu Thương, Viên Hiếu Thương vỗ vai hắn nói: "Nếu có chuyện khó giải quyết thì cứ tìm tôi. "

Sau khi Trương Dương lên xe, Kiều Mộng Viện nói: " Nói gì mà lâu thế?"

Trương Dương kể lại những lời vừa rồi của Viên Hiếu Thương.

Kiều Mộng Viện nghĩ nghĩ rồi nói: "Hắn nói đúng đấy, có một số việc quan phương không tiện ra mặt, bọn họ ngược lại có thể giải quyết dễ dàng. "

Trương Dương cười nói: "Biện pháp của bọn họ đơn giản là quấy rầy và đe dọa, loại chuyện này tôi thấy nhiều rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Cũng chưa chắc, chuyện của cảng Phước Long có chút không tầm thường, đa số công nhân không có tham niệm lớn như vậy, có lẽ có người ở sau lưng giật dây. "

Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Kiều, cô có chủ ý rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Những lời vừa rồi của Viên Hiếu Thương trong bữa tiệc nói không sai, cho người ta kỳ vọng cao quá cũng không phải là chuyện tốt. "

Trương Dương nói: "Chính sách thời kỳ quá độ của cảng Phước Long đã được công khai rồi, điều kiện di dời cũng bị người ta tiết lộ ra ngoài, kỳ vọng của của các công nhân rất cao, hạ thấp như thế nào để bọn họ trở về với hiện thực là cả một vấn đề!"

Kiều Mộng Viện nói: "Có lẽ anh có thể phát ra một lời thanh minh, tuyên bố từ bỏ kế hoạch cải tạo xây dựng thêm cảng Phước Long, ở trên mảnh đất bên cạnh dựng một cảng mới, cứ như vậy chẳng khác nào hoàn toàn tránh né được mâu thuẫn. "

Trương Dương nói: "Chẳng phải là gạt người ta ư?"

Kiều Mộng Viện nói: "Binh bất yếm trá, anh thấy hậu quả làm như vậy như thế nào. "

Trương Dương gật đầu nói: "Hiện tại quả thực không có biện pháp khác. "

Ngày hôm sau, Trương Dương tuyên bố từ bỏ kế hoạch cải tạo xây dựng thêm cảng Phước Long, thay đổi quy hoạch lúc trước của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, ở khu vực khu bảo lưu thuế nhập khẩu và góc Thương Gia dựng lên cảng mới, tin tức vừa được tuyên bố, toàn bộ cảng Phước Long bùng nổ.

Nguyên nhân rất đơn giản, hiệu quả và lợi ích kinh tế của cảng Phước Long hiện tại không tốt, có rất nhiều ngành thậm chí ngay cả mở vốn cũng khó, cải tạo xây dựng thêm là có lợi đối với phát triển, nhưng đúng như lời của Viên Hiếu Thương, bất kỳ ai cũng đều có tham niệm, các công nhân cũng muốn trong lần cải cách này thu hoạch được lợi ích lớn nhất, bình tĩnh mà xem xét thì điều kiện mà phía Tân Hải đưa ra đã không thấp, nhưng thứ mà đạt được quá dễ dàng, thường thường cũng không được quý trọng, kết quả là các công nhân lại đưa ra điều kiện mới trên cơ sở của chính sách quá độ. Về phần phòng trào xây dựng trái phép của thôn công nhân, còn không phải là vì mà thu hoạch thêm chút diện tích bồi thường ư.

*****

Quyết định mới nhất này của Trương Dương chẳng khác nào toàn bộ vứt bỏ cảng Phước Long, nói cách khác, điều kiện quá độ đã không còn, việc di dời thôn công nhân cũng không còn, đa số người đã nhằm vào lần di dời này mà đầu tư không ít, lần này thì phiền rồi, không nhận được tiền bồi thường, hơn nữa cảng Phước Long đột nhiên không còn hy vọng, có thể tưởng tượng, nếu chính phủ dựng lên cảng mới, sau khi xây xong cảng, cảng Phước Long sẽ không có đường sống.

Phương pháp bắt đầu từ số không này của Trương đại quan nhân khiến cảng Phước Long từ trên xuống dưới ngây ngốc.

Người phụ trách của cảng Phước Long là Bàng Kim Quý sau khi nhận được thông tri thì ngay lập tức tới thị ủy cầu kiến Trương Dương.

Trương đại quan nhân cũng không cự tuyệt, bảo Phó Trường Chinh dẫn hắn vào.

Bàng Kim Quý vẻ mặt sợ hãi nói: "Bí thư Trương, tôi nghe nói khu bảo lưu thuế nhập khẩu sửa đổi quy hoạch?"

Trương Dương gật đầu nói: "Đúng vậy. "

Bàng Kim Quý nói: "Nhưng... Nhưng cảng của chúng tôi thì sao?"

Trương đại quan nhân đến mí mắt cũng chẳng thèm lật lên, nói: "Cái gì mà sao? Cảng mới không liên quan tới các anh, cảng Phước Long vẫn giã vận mệnh hiện không thay đổi, sẽ ở hải vực bên cạnh xây dựng một tòa cảng mới hiện đại hoá, chuyện này đã được phía Nhật đồng ý, anh thành thành thật thật làm tốt công tác của anh là được, cảng, công nhân công nhân vẫn bảo trì vận mệnh hiện tại không thay đổi. Tôi không dám nói trong năm mươi năm sẽ không thay đổi, nhưng trong nhiệm kỳ của tôi thì cam đoan không có ai đụng tới cảng Phước Long nữa. "

"Hả?"

Trương Dương mỉm cười: "Lão Bàng, anh truyền đạt lại ý tứ của tôi cho mọi người nhé, lát nữa văn kiện sẽ được phát xuống. "

Bàng Kim Quý có chút lo lắng nói: "Không thể!"

Trương Dương nói: "Sao mà không thể? Chuyện đã được quyết định rồi, có gì mà không thể?"

Bàng Kim Quý vẻ mặt đau khổ nói: "Bí thư Trương, ngài đây là vứt bỏ cảng Phước Long của chúng tôi, nếu cảng mới xây xong, cảng Phước Long của chúng tôi nhiều người như vậy cũng chỉ có nước ăn không khí!"

Trương Dương nói: "Lão Bàng à, xây dựng đã là lửa sém lông mày, cấp trên đã hạ nhiệm vụ chính cho tôi, tôi nếu không hoàn thành được, lãnh đạo sẽ truy cứu trách nhiệm của tôi, chuyện cảng Phước Long anh không giải quyết được, tôi cũng không có cách nào, nhưng không thể cứ dừng ở đây được, tôi chỉ có thể vòng qua thôi. Tôi cũng đã nghĩ rất lâu, chúng ta không thể cưỡng gian dân ý được, chỉ có biện pháp này thôi, chính là xây cảng mới, nếu tất cả thuận lợi, trong một tháng, thiết kế quy hoạch cảng mới có thể hoàn thành, công trình xây dựng cơ sở có thể khởi động, tôi hiện tại cũng coi như minh bạch rồi, so với bỏ nhiều kế hoạch như vậy, lưng cõng tiếng xấu mà xây, chẳng thà bắt đầu lại từ đầu. "

Bàng Kim Quý nói: "Bí thư Trương... Nhưng... "

Trương Dương không kiên nhẫn khoát tay nói: "Không có gì mà nhưng cả, chuyện đã quyết định rồi, anh trở về nói một tiếng với cảng, bảo mọi người không cần náo loạn nữa, tôi tôn trọng ý kiến của mọi người, không có chủ ý với cảng Phước Long nữa. "

Bàng Kim Quý bất lực rời khỏi văn phòng của Trương Dương, tới ngoài cửa thì gặp phó tổng chỉ huy bộ chỉ huy xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu Thường Hải Thiên, Bàng Kim Quý chào Thường Hải Thiên rồi sau đó nói: "Chủ nhiệm Thường, bí thư Trương nói muốn xây dựng cảng mới. "

Thường Hải Thiên gật đầu: "Tôi cũng nghe nói rồi, chuyện này đang ầm ĩ lắm. "

Bàng Kim Quý nói: "Chủ nhiệm Thường, việc này đã quyết định chưa?"

Thường Hải Thiên nói: "Anh coi lời nói của lãnh đạo đều là tùy tiện cả ư? Từ ngày công nhân gây sự tập thể ở cảng, bí thư Trương liền hạ quyết tâm, không phải tôi nói anh đâu, lão Bàng à lão Bàng, đám người của cảng Phước Long Phước Long cũng quá không biết tốt xấu rồi, bí thư Trương một lòng suy nghĩ cho các anh, muốn thông qua lần cải tạo xây dựng thêm này để triệt để thay đổi diện mạo lạc hậu của cảng Phước Long, kết quả các anh không hiểu lòng tốt của người ta, lại còn kiện cáo hắn khắp nơi, mắng hắn là quân bán nước, khiến bí thư Trương mất hết mặt mũi trước mặt lãnh đạo, khu bảo lưu thuế nhập khẩu rất lớn, thị lý toàn lực ủng hộ xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, cắt tất cả góc Thương Gia cho Tân Hải. Tôi đã sớm nhìn ra các anh sẽ có vấn đề mà, hiện tại thì hay rồi, bởi vì các anh mà khu bảo lưu thuế nhập khẩu ngay cả quy hoạch cũng phải sửa lại, giờ các anh thỏa mãn chưa?"

Bàng Kim Quý không ngừng kêu khổ: "Chủ nhiệm Thường, cái này có liên quan gì tới tôi? Tôi trước giờ đều là tán thành quyết định với thị lý cả hai tay, phương tiện với cảng Phước Long hiện tại đã lạc hậu nghiêm trọng, cần phải cải cách, là công nhân không hiểu. "

Thường Hải Thiên nói: "Những lời này mà anh cũng nói ra được à? Ai mới là người phụ trách của cảng Phước Long? Anh nói như vậy có thấy mất mặt không?"

Bàng Kim Quý vẫn muốn giải thích thì Thường Hải Thiên đã không có hứng thú nghe, giơ tay lên nói: "Tôi giờ đi gặp bí thư Trương, anh đừng nói nữa, dù sao về sau cũng không phiền gì tới anh nữa. "

Bàng Kim Quý cúi mặt, hắn hiện tại giống như gà rù.

Bàng Kim Quý ngồi xe tới cảng Phước Long, ở cửa lớn cảng liền nhìn thấy một đám công nhân tụ ở đó. Tốp năm tốp ba nghị luận gì đó. Nhìn thấy xe của hắn, đám người đó xông tới.

Bàng Kim Quý bất lực, chỉ có thể mở cửa xe bước xuống. Các công nhân mồm năm miệng mười, bắt đầu hỏi han.

Bàng Kim Quý dang tay ra làm động tác hạ xuống: "Mọi người đừng làm ồn, từng người nói một. "

Cuối cùng công nhân đề cử một đại biểu đứng ra nói chuyện. Đại biểu đó nói: "Bí thư Bàng, chúng tôi chúng ta nghe thị lý muốn xây dựng cảng mới, bỏ xây lại cảng của chúng ta, chuyện này là thật hay giả?"

Bàng Kim Quý nói: "Tôi vừa mới từ thị lý trở về, chuyện này trên cơ bản đã được xác định rồi, vài ngày nữa sẽ có văn kiện cụ thể. "

Nghe hắn nói như vậy, phía dưới lại loạn cả lên, có người nói: "Thị lý sao có thể như vậy? Lật lọng!" Dựa vào gì mà xây dựng cảng mới? Chúng ta sẽ ra sao? Cảng mới được xây xong, ai còn đến cảng của chúng ta nữa?"

"Nhà chúng tôi bỏ nhiều tiền như vậy để xây? Ai sẽ bồi thường tổn thất?"

Bàng Kim Quý lớn tiếng nói: "Mọi người đừng làm ồn, thị lý nói, chính sách đãi ngộ trước đó của cảng Phước Long chúng ta sẽ không thay đổi. Về sau cảng mới và cảng Phước Long sẽ cùng tồn tại... "

"Vì sao?"

"Không được! Thị lý đây là vứt bỏ chúng ta. Là khiến chúng ta ăn không khí mà sống!"

" Tìm hắn đi!"

"Đúng rồi, tìm bọn họ lý luận đi!" Trong nhất thời tình cảm quần chúng trào dâng. Chỉ chốc lát sau liền tụ tập thành dòng nước lũ phẫn nộ, một truyền mười mười truyền trăm, chừng năm trăm người của cảng Phước Long tập hợp thành đàn, chậm rãi đi đến trung tâm hành chính thành phố Tân Hải.

Bàng Kim Quý sợ rồi, hắn muốn ngăn đám công nhân này lại, nhưng chưa nói được mấy câu đã bị các công nhân bắt đi, nói chính xác là kẹp hai bên, đi the dòng nước lũ này tới trung tâm hành chính thành phố.

Trương Dương và Thường Hải Thiên chưa nói được vài câu thì đã nhận được tin tức tập thể công nhân đến trung tâm hành chính, Trương Dương đã đoán trước được điều này, phía công an cũng đã xuất động cảnh, duy trì trật tự cho đội ngũ kháng nghị ở ven đường, bảo đảm không xuất hiện hiện tượng không khống chế được.

Những công nhân này cũng đều là người dân biết pháp thủ pháp, không ai muốn vi phạm pháp luật, có câu hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn, bọn họ vốn cho rằng có thể thông qua lần di dời này để đạt được lợi ích, nhưng không ngờ thị lý đột nhiên thay đổi kế hoạch, muốn vứt bỏ cảng Phước Long, sự chênh lệch cực lớn về tâm lý đã khiến tình tự của bọn họ kích động.

Thường Hải Thiên nhìn Trương Dương vẫn bình tĩnh tự nhiên: "Đó là một thùng thuốc dúng, anh kiểu gì cũng muốn châm ngòi nó ư?"

Trương Dương nói: "Nếu thùng thuốc súng này chính là một tai hoạ ngầm thì nên đốt sớm một chút thì tốt hơn. "

Thường Hải Thiên nói: "Chuyện này không dễ xử lý đâu, công nhân cho rằng lợi ích của bọn họ bị tổn hại, khẳng định sẽ không chịu để yên. "

Trương Dương nói: "Làm việc lớn không qua được chữ lý, tôi giảng đạo lý với bọn họ, bọn họ không quan tâm tới tôi, tôi chỉ có thể lựa chọn thủ đoạn phi thường, tôi không phải muốn gây tổn hại cho lợi ích của mọi người, cải cách là để tốt cho mọi người, là để bát cơm của bọn họ được chắc chắn hơn, chứ không phải muốn đập vỡ bát cơm của bọn họ. "

Hai người đang nói chuyện thì điện thoại trên bàn của Trương Dương vang lên, là phó bí thư thị ủy Cung Kì Vĩ gọi tới, không đợi Trương Dương lên tiếng, hắn đã giận dữ hét: "Trương Dương, anh đang làm cái gì thế? Tôi nhắc nhở anh, phía Tân Hải có chuyện gì thì anh phải gánh toàn bộ trách nhiệm. "

Trương Dương chẳng nói gì, liền dập máy luôn.

Khi Cung Kì Vĩ gọi cú điện thoại này là đang ở văn phòng của Hạng Thành, Hạng Thành chính mắt chứng kiến cẳnh Cung Kì Vĩ bị dập máy, Cung Kì Vĩ tức giận đến nỗi môi cũng run run: "Bí thư Hạng, anh đã nhìn thấy rồi đấy, hắn quá cuồng vọng!"

Hạng Thành nghĩ thầm sự cuồng vọng của Trương Dương cũng không phải là ngày một ngày hai, hai người các anh hiện tại mâu thuẫn ngày càng sâu, nhưng đừng kéo cả tôi vào, Hạng Thành nói: "Chuyện Bên kia có phải rất nghiêm trọng hay không?"

Cung Kì Vĩ nói: "Nghe nói ở mấy ngàn người của cảng Phước Long tụ tập đến trước cửa lớn của thị ủy Tân Hải gây sự. "

Hạng Thành nói: "Đây cũng không phải là việc nhỏ, không khéo sẽ loạn lắm. "


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)