Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1199

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1199: Người một nhà
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không ai chủ động nhắc tới tên của Khương Lượng, không phải là bởi vì bọn họ đã quên, mà là vì cái tên này khắc sâu trong lòng bọn họ, đã trở thành nỗi đau vĩnh viễn của bọn họ, Trương Dương cầm chén rượu lên nói: "Vì những hồi ức và tình bạn tốt đẹp của chúng ta. "

" Cụng ly!"

Năm giờ sáng, Trương Dương đã xuất hiện ở ngoài Hi Xuân Viên, tối hôm qua mấy người bọn họ uống đến hai giờ sáng, Trương Dương cũng không về nhà, ở Kim Khải Việt chợp mắt một lát rồi sáng sớm hội hợp với Đỗ Thiên Dã.

Trương Dương tới hồ Hy Xuân, nhìn thấy Khưu Hạc Thanh lão tiên sinh đang đứng bên hồ đánh Thái Cực, Trương Dương đỗ xe lại từ xa, mỉm cười đi tới, lão gia tử đánh rất có bài bản, tinh thần rất tập trung, Trương đại quan nhân không muốn quấy rầy lão gia tử, đứng ở bên cạnh lẳng lặng thưởng thức, không bao lâu sau thì nghe thấy tiếng bước chân giẫm lên mặt cỏ rất nhẹ, Trương Dương xoay người lại nhìn thì thấy Khưu Phượng Tiên mặc quần áo thể thao màu trắng chậm rãi bước về phía này.

Trương Dương cười nói với Khưu Phượng Tiên: "Dậy sớm thế. "

Khưu Phượng Tiên cười, cười sóng mắt lưu động, cô ta thuộc loại nữ nhân mị thái sinh ra đã có, vả lại Trương Dương quen cô ta cũng không ít năm rồi, nhưng thủy chung cảm thấy Khưu Phượng Tiên tràn ngập thần bí, cô ta rất giỏi che giấu bản thân, khi tiếp xúc với người khác luôn giữ khoảng cách nhất định.

Khưu Phượng Tiên nói: "Tôi có thói quen ngủ sớm dậy sớm, hơn nữa đổi sang một nơi mới, ngủ không được ngon. "

Trương Dương cười nói: "Nơi này là cố hương của cô đó. "

Khưu Phượng Tiên sửa lại: "Cố hương cô ta là Giang Thành chứ không phải Xuân Dương. "

Ánh mắt Trương Dương lại hướng về phía Khưu Hạc Thanh lão gia tử: "Sức khỏe của ông nội cô rất tốt. "

Khưu Phượng Tiên trên mặt lộ ra nụ cười hiểu ý: "Ông tôi thủy chung đều là như vậy, từ lúc còn trẻ đã kiên trì rèn luyện, bất chấp mưa gió, hơn nữa ăn uống ngủ nghỉ cũng khống chế rất nghiêm, ở tuổi này, rất ít có người có được khí lực như ông ấy. "

Trương Dương gật đầu công nhận, Có ý mà như vô ý nói: "Tra tổng lần này sao không đi cùng?"

Khưu Phượng Tiên cười nói: "Hắn vì sao phải đi cùng? Lần này là chuyện nhà của chúng tôi, hắn và tôi chỉ có quan hệ hợp tác trên sinh ý, tới đây cũng không thích hợp lắm. "

Trương đại quan nhân nói: "Cô nói như vậy, tôi cũng cảm thấy mình là người thừa. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Anh thì khác, anh họ tôi coi anh như anh em ruột, còn nữa, dượng tôi đối với anh cũng rất tốt, cha tôi cũng rất thưởng thức anh. "

Trương Dương nói: "Nghe cô nói như vậy, trong lòng tôi cũng thoải mái hơn. "

Khưu Hạc Thanh một đường đánh xong Thái Cực quyền. Thở ra một hơi thật dài rồi cười cười vẫy tay với bọn họ: "Đến rồi sao không để ý tới tôi?"

Trương Dương cười nói: "Nhìn thấy ngài đánh quyền chuyên chú như vậy, chúng tôi không dám quấy rầy. "

Khưu Hạc Thanh nói: "Tôi nghe Thiên Dã nói, anh chẳng những viết thư pháp rất giỏi, hơn nữa đánh quyền cũng rất tốt. Vừa hay chỉ điểm cho tôi đi. "

Trương đại quan nhân kinh sợ nói: "Không dám, không dám chút tài mọn này của tôi thôi đừng đem ra để chuốc lấy mất mặt. "

Khưu Hạc Thanh rất có chút ý tứ của lão ngoan đồng, nhất quyết đòi Trương Dương đánh một đường Thái Cực quyền cho ông ta xem.

Trương đại quan nhân không lay chuyển được ông ta, chỉ có thể diễn luyện một bộ Thái Cực của Trần thị cho lão gia tử xem, hành gia vừa ra tay là biết có được hay không, người bình thường không nhìn ra môn đạo. Nhưng Khưu Hạc Thanh dù sao cũng bỏ công phu hơn nửa đời người trên Thái Cực quyền, liếc một cái liền nhìn ra Trương Dương tuyệt đối là cao thủ chân chính, sau khi lão gia tử xem xong thì kích động vỗ tay.

Lúc này Đỗ Thiên Dã cùng Khưu Chỉ Đống và Khưu Khải Minh đi ra, Tô Viện Viện vừa mới từ Tân Hải tới cũng đi bên cạnh. Đây là yêu cầu đặc biệt của Khưu lão gia tử, ông ta muốn nhìn thấy đứa cháu dâu tương lai này. Mọi người vừa hay nhìn thấy cảnh Trương Dương đang đánh Thái Cực quyền, Đỗ Thiên Dã cười nói: "Trương Dương. Thằng nhóc anh lại khoe khoang à!"

Trương đại quan nhân bật cười: "Tôi đây là múa búa trước cửa Lỗ Ban rồi. "

Khưu Hạc Thanh lại cảm thán nói: "Tôi đánh Thái Cực quyền hơn nửa đời người, cũng không làm tới được tới cảnh giới này của cậu. Hậu sinh khả uý, hậu sinh khả uý!"

Trong ánh mắt nhìn Trương Dương của Khưu Khải Minh tràn ngập vẻ khinh thường, hắn vẫn luôn nhìn Trương Dương không vừa mắt, có điều gia giáo của Khưu Khải Minh rất tốt, tuy rằng ghét Trương Dương, nhưng không hề ngang nhiên biểu lộ ra ngoài mặt, cùng lắm thì chỉ không để ý tới hắn.

Nhìn thấy mọi người đã đến đông đủ, Đỗ Thiên Dã đề nghị đi ăn sáng, đúng năm rưỡi thì từ Xuân Dương xuất phát.

Tới cửa lớn của cảnh khu núi Thanh Đài, từ xa nhìn thấy bí thư đảng uỷ xã Hắc Sơn Tử Xa Quốc Dân đứng đó chờ, Cảnh Tú Cúc đứng bên cạnh hắn, phải nói rằng Cảnh Tú Cúc là vợ của Trần Thiên Trọng, là con dâu cả của Trần gia.

Xa Quốc Dân sở dĩ tới sớm như vậy, là huyện lý trước đó đã dặn dò, trăm ngàn lần không thể để đoàn người của bí thư Đỗ ở cảnh khu núi Thanh Đài gặp bất kỳ sự không vui nào.

Bọn Trương Dương tổng cộng đi ba chiếc xe tới đây, Trương Dương đi một mình, cho nên Xa Quốc Dân và Cảnh Tú Cúc lên xe hắn, Trương Dương đi trước dẫn đường, hắn cười nói: "Bí thư Xà tới sớm thế. "

Xa Quốc Dân nghe ra ý tứ chế nhạo trong lời nói của Trương Dương, có điều hắn không hề cảm thấy xấu hổ, cười nói: "Đành chịu thôi, bí thư Kiều đặc biệt dặn dò, nhất định phải tiếp đón tốt đoàn người Khưu lão, không thể để bọn họ sinh ra bất kỳ sự không hài lòng nào, tôi năm giờ đã chờ ở đây rồi. "

Trương Dương thấy Cảnh Tú Cúc vẫn không nói gì, hắn bảo Cảnh Tú Cúc: "Cảnh đại tỷ, kể ra thì chị và Khưu gia còn là thân thích đó. "

Cảnh Tú Cúc nói: " Chuyện này thôi đừng nói, cha của tiểu Tuyết đã mất nhiều năm rồi, quan hệ của tôi và bố chồng cũng không tốt, hôm nay tới đây chính là muốn gặp người của Khưu gia, không có ý gì khác cả, anh cũng đừng giới thiệu tôi. "

Trương Dương nói: "Đều là người một nhà mà. "

Cảnh Tú Cúc thở dài không nói gì, trong lòng lại thầm nghĩ bố chồng từ lâu đã không coi mình là người của Trần gia rồi, từ sau khi Trần Thiên Trọng mất, cô ta trước sau đã có quan hệ tình cảm với mấy người, trong đó gây ra động tĩnh lớn nhất chính là với Vương Bác Hùng, tuy rằng hiện tại bọn họ đã nhất đao lưỡng đoạn, nhưng ảnh hưởng đã tạo thành rồi, không nghi ngờ gì nữa khiến Trần gia hổ thẹn, bố chồng giận mình cũng là bình thường, Cảnh Tú Cúc hiện tại cũng đã nhìn thoáng rất nhiều chuyện rồi, nửa đời người đã qua rồi, chỉ cần con gái bình an, mình cũng an lòng với hiện trạng, không nghĩ ngợi, không hỏi han gì nữa.

Xe tới Thanh Vân trúc hải, Trương Dương phát hiện cửa soát vé ở đó đã bị dỡ bỏ rồi, hắn nói với Xa Quốc Dân: "Trạm soát vé đâu. "

Xa Quốc Dân nói: "Không phù hợp với quy định Không phù hợp, thượng cấp đến kiểm tra, đến phạt huyện lý một khoản tiền, ảnh hưởng rất không tốt, nghe nói có thể đã ảnh hưởng tới bình xét cấp bậc cảnh khu. "

*****

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng, không biết chuyện này có liên quan trực tiếp tới Sa Phổ Nguyên bị tạm rời cương vị công tác hay không, Chắc là một nguyên nhân dẫn đến trong đó nguyên nhân dẫn đến, bố cục tỉ mỉ của Kiều Bằng Phi cuối cùng vẫn thành công đẩy Sa Phổ Nguyên đi, hiện tại ở Xuân Dương hắn đã là đương gia.

Xa Quốc Dân nói: "Có điều bí thư Kiều nói, sau khi chỉnh đốn, tổ kiểm tra vẫn có thể tới kiểm tra đánh giá, nếu như hài lòng với kết quả chỉnh đốn thì có thể sẽ tiêu trừ ảnh hưởng.

Trương Dương nói: "Nhất định không thành vấn đề. "

Xa Quốc Dân có chút kinh ngạc, không rõ không rõ vì sao Trương Dương lại khẳng định như vậy. Thật ra chuyện này cũng không khó lý giải, Trương đại quan nhân đã nghĩ tới, trách nhiệm hiện tại đều đã là do Sa Phổ Nguyên gánh, nếu Sa Phổ Nguyên đã đi rồi, bằng vào năng lực của Kiều Bằng Phi nhất định có thể thoải mái giải quyết chuyện này, trong quá trình này tất nhiên sẽ dựng lên uy tín, giành được chính tích, đấu tranh chính trị quả nhiên là phải chú ý tới thủ đoạn.

Trần Sùng Sơn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu lam, quần dài màu xám, y mới cắt tóc, trông trẻ hơn nhiều, đứng trên đường đi thông tới đỉnh Thanh Vân, lẳng lặng đợi đoàn người Khưu lão, ba chiếc xe theo thứ tự dừng lại.

Khưu Phượng Tiên đỡ Khưu Hạc Thanh đi xuống ô tô, Trần Sùng Sơn nghênh đón, Đỗ Thiên Dã vốn định giới thiệu cho cha với ông ngoại, nhưng nhìn thấy ông ngoại đã nắm tay cha rồi.

Trần Sùng Sơn cố nén sự kích động trong lòng, nói khẽ: "Cha!"

Khưu Hạc Thanh gật đầu, ông ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy dứa con rể này, nhìn thấy Trần Sùng Sơn, ông ta không khỏi nhớ tới con gái Khưu Mẫn, Trần Sùng Sơn cũng đã hai mai hoa râm, chính là nam tử trước mắt đã khiến con gái ông ta cam tâm trả giá sinh mệnh để bảo vệ. Khưu Hạc Thanh cũng biết, Trần Sùng Sơn vì con gái mà cả đời không cưới vợ, một mực ở trên núi Thanh Đài chờ đợi, tình cảm như vậy sao không thể khiến lão nhân động dung cho được.

Khưu Hạc Thanh khó khăn lắm mới khống chế tình tự thương cảm trong lòng, ông ta nói khẽ: "Sùng Sơn, tôi luôn muốn được nhìn thấy cậu. "

Trần Sùng Sơn nói: "Cha, con phải chăng có khoảng cách trong hình tượng trong lòng cha?"

Khưu lão bật cười: "Ánh mắt của Mẫn nhi sẽ không sai đâu. " Không cần nhiều lờn, đã biểu đạt ra sự thưởng thức đối với thâm tình của con gái đối với Trần Sùng Sơn.

Đỗ Thiên Dã dẫn kiến Khưu Chỉ Đống cho cha: "Cha, đây là cậu hai. "

Khưu Chỉ Đống đi tới bắt tay Trần Sùng Sơn: "Anh rể!"

Trần Sùng Sơn mỉm cười nói: "Chỉ Đống!"

Khưu Chỉ Đống dẫn kiến cháu và con gái với Trần Sùng Sơn.

Khưu Phượng Tiên thì Trần Sùng Sơn đã gặp rồi, có điều Khưu Khải Minh thì vẫn là lần đầu tiên, Trần Sùng Sơn nói: "Những đứa nhỏ này đều đã trưởng thành rồi. "

Khưu Chỉ Đống nói: "Cháu gái bảo bối của anh đâu?"

Trần Sùng Sơn nói: "Nó vừa từ kinh thành về, chắc là buổi trưa mới đến. " Ánh mắt y hướng sang Cảnh Tú Cúc.

Từ sau khi Trần Sùng Sơn hiện thân, Cảnh Tú Cúc vẫn đứng trong góc tối, sợ cha chồng sẽ nhìn thấy mình, Trần Sùng Sơn rất ít khi cười với cô ta, giới thiệu với Khưu Hạc Thanh: "Cha, đây là con dâu lớn của con Cảnh Tú Cúc, vợ của Thiên Trọng, mẹ của tiểu Tuyết. "

Khưu gia ít người biết được tầng quan hệ này, Khưu Hạc Thanh nói: "Thì ra là cháu dâu của tôi!"

Trần Sùng Sơn giới thiệu vô cùng bình thản, nhưng lọt vào trong tai Cảnh Tú Cúc lại khiến cô ta rất cảm động, không biết vì sao, mắt của cô ta đỏ lên, tiến lên gọi một tiếng ông ngoại, cậu, cuối cùng thì đến trước mặt Trần Sùng Sơn gọi một tiếng cha.

Trần Sùng Sơn gật đầu.

Một động tác Như vậy đã khiến Cảnh Tú Cúc nước mắt rơi như mưa, Khưu Phượng Tiên nhìn thấy cô ta khóc thương tâm thì chỉ cảm thấy Cảnh Tú Cúc nhớ tới anh họ Trần Thiên Trọng đã chết, không biết trong nước mắt của Cảnh Tú Cúc bao hàm bao nhiêu phức tạp ở bên trong.

Trương Dương và Xa Quốc Dân đi trước phụ trách dẫn đường, những người khác đều đi theo phía sau bọn họ leo lên đỉnh Thanh Vân, đỉnh Thanh Vân thế núi khá dốc, thân thể của Khưu Hạc Thanh tuy rằng rất tốt, nhưng dù sao tuổi tác đã cao, không thể thích ứng với hoạt động kịch liệt như vậy, Trương đại quan nhân chủ động xin đi giết giặc, cõng Khưu lão gia tử, Đỗ Thiên Dã vốn định cướp của hắn thì bị thằng ôn này nói: "Bí thư Đỗ, anh cho tôi một cơ hội để nịnh bợ lãnh đạo được không?" Một câu khiến tất cả mọi người đều bật cười.

Trên thực tế người có thể lực để cõng Khưu lão gia tử lên núi cũng chỉ có Trương đại quan nhân, mà trách nhiệm chủ yếu cTrương Dương cũng chính là cõng lão gia tử lên núi, Trần Sùng Sơn dẫn người của Khưu gia tới trước mộ vong thê.

Trương đại quan nhân tất nhiên không cần đi theo, Xa Quốc Dân cũng không định đi, hắn sau khi tới đỉnh Thanh Vân thì đã đi xuống núi rồi, người một nhà người ta đoàn tụ, hắn đi theo cũng không tiện, mục đích chủ yếu hôm nay tới đây chính là để tránh người nào đui mù lao tới thu lung tung.

Trương Dương một mình tới Tử Hà quan, từ khi lên núi đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy lão đạo sĩ Lý Tín Nghĩa, tới Tử Hà quan hỏi thì mới biết lão đạo sĩ bị phong hàn, đang nằm trong phòng.

Trương đại quan nhân đến phòng Lý Tín Nghĩa, gõ cửa phòng, nghe thấy giọng nói khàn khàn của lão đạo sĩ: "Ai thế!" Hỏi xong ngay cả tự lão đạo sĩ cũng cảm thấy dư thừa, trên đỉnh Thanh Vân này trừ tiểu đạo đồng ra thì chính là Trần Sùng Sơn, còn có thể có ai nữa? Vì thế câu tiếp theo của y là: "Vào đi. "

Thật ra không đợi y nói những lời này thì Trương Dương cũng đã đẩy cửa đi vào rồi, nhìn thấy lão đạo sĩ nằm trên giường gỗ, trên người quấn chăn bông, trên đầu còn đắp khăn ướt, Trương Dương đi tới bên cạnh y, phát hiện sắc mặt lão đạo sĩ, vàng như nến vươn tay ra bỏ khăn mặt xuống, sờ trán y, sau đó thì xem xét mạch môn của y.

Lão đạo sĩ nhìn thấy Trương Dương tôi có chút kinh hỉ: "Sao lại là cậu?"

Trương Dương nói: "Tôi cùng Đỗ Thiên Dã đến thăm người thân, thuận tiện qua thăm ông, không ngờ ông bị bệnh. "

Lão đạo sĩ thở dài nói: "Già rồi, chỉ sợ một kiếp này là không tránh khỏi. "

Trương Dương cười nói: "Yên tâm đi, có tôi ở đây, ông không chết được đâu, Hắn cầm tay lão đạo sĩ, một cỗ nội lực lặng lẽ tống vào, Lý Tín Nghĩa chỉ cảm thấy bên trong kinh mạch có một cỗ nước ấm ùa vào, khiến ông ta như gỗ đón gió xuống, cảm giác rét lạnh trong người trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.

Dưới sự trợ giúp của Trương Dương, lão đạo sĩ không bao lâu liền khôi phục tinh khí thần, trong công phu đã từ trên giường ngồi dậy, vươn tay Ngáp một cái: "Cậu đúng là có tài, tôi khỏe rồi. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Đơn giản là bị chút phong hàn, Lý đạo trưởng à, không ngờ ông lại yếu thế. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Yếu cái rắm, tôi tối hôm qua tới trước mộ ca ca tôi uống mấy chèn với hắn, ai ngờ uống say. Mơ mơ màng màng ngủ luôn trước mộ, sau nửa đêm thì trời lại đổ mưa, không cẩn thận bị lạnh, lớn tuổi rồi, đúng là không được như xưa nữa. "

Trương Dương nói: "Biết lớn tuổi rồi thì nên chú ý tới sức khỏe. Rượu tuy rằng là thứ tốt, nhưng uống say thì cũng hại người đó. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Tôi vốn không muốn uống nhiều, nhưng uống rồi lại nhớ tới tiểu yêu nhà tôi, trong đầu đặc biệt lo lắng, những năm gần đây, tôi thực sự đã cô phụ sự kỳ vọng của đại ca. "

Trương Dương nói: "Tiểu yêu sống rất tốt, ông cứ yên tâm. "

"Chẳng lẽ nó đã quên tôi rồi ư?"

Trương đại quan nhân cảm thấy buồn cười, lão đạo sĩ trở nên có chút đàn bà: "Đạo trưởng, ông là người xuất gia. Người xuất gia sao có nhiều tục niệm thế?"

Lý Tín Nghĩa nói: "Tôi làm đạo sĩ cả đời, bỗng nhiên minh bạch. Tôi căn bản chính là tâm tính thuần, không thích hợp với tu đạo, nếu như cho tôi cơ hội làm lại, không khéo tôi sẽ đi làm cướp. Giết giàu cứu nghèo, ngạo khiếu núi rừng!"

Trương đại quan nhân thầm nghĩ, không hổ là hậu đại của An râu rậm, máu tướng cướp trong người quá nhiều.

Lý Tín Nghĩa nói: "Đáng tiếc hiện tại là thời hòa bình, ý tưởng này của tôi không thực thế, thật ra cho dù đang là loạn thế thì tôi cũng không còn kịp rồi, đất vàng đã ngập tới cổ rồi, mấy ngày nữa là xuống đất ngắm củ cải. "

Trương Dương nói: "Đạo trưởng, hôm nay làm sao thế? Cứ nói những lời không may. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Trương Dương à, tôi vẫn luôn đối đãi với cậu như tri kỷ, có một số lời tôi không nói với lão Trần nhưng đều nói với cậu. "

Trương đại quan nhân nghĩ thầm, bí mật của ông tôi biết cả, mà Trần Sùng Sơn thì chưa chắc đã biết, ông không nói với tôi thì còn có thể nói với ai.

Lý Tín Nghĩa nói: "Khi Đại ca của tôi chết từng nói cho tôi biết một bí mật. "

Trương Dương nói: "Thôi ông đừng nói nữa, ông cho dù có bí mật thì cũng là của An gia, chuyện này không thể nói với tôi được. "

Lý Tín Nghĩa nói: "cậu đừng khách khí với tôi, tôi vẫn luôn không coi cậu là người ngoài, cậu cho rằng tôi hồ đồ, tuy rằng tôi lớn tuổi rồi, rất nhiều chuyện không nhìn thấy, nhưng tôi vẫn có thể nhìn rõ mọi việc. "

Trương đại quan nhân không nhịn được liền bật cười, lão đạo lỗ mũi trâu này tinh thần vừa tốt lên cái là tự sướng ngay được.

Lý Tín Nghĩa nói: "Tiểu yêu trời sinh tuyệt mạch, phương pháp duy nhất trên đời này có thể cứu cứu nó chính là trọng tố kinh mạch, cậu rốt cuộc cứu nó như thế nào thì tôi không biết, có điều từ sau khi cậu cứu nó thì nó liền ra nước ngoài, lựa chọn ẩn cư tránh đời, với tính tình của nó, loại chuyện này hình như không hợp với lẽ thường. "

*****

Mặt Trương đại quan nhân nóng lên, Lý Tín Nghĩa ngoài mặt thì điên điên khùng khùng, nhưng lão đạo sĩ này không hồ đồ một chút nào, lúc trước phương pháp mình cứu tiểu yêu chính là từ chỗ ông ta mà cảm ngộ được, chẳng lẽ chuyện này thực sự bị ông ta đoán được, Trương đại quan nhân hàm hồ nói: "Cô ta không ở đây, chúng ta hay là nói chuyện khác đi, đỡ gợi lên sự nhớ nhung của ông. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Phương pháp cứu nó chính là để nó thụ thai, tôi nếu đoán không sai thì tiểu yêu rời khỏi trong nước, tám chín phần mười là để sinh con, tôi lại đoán thêm một chút, người khiến nó có thai chính là cậu. "

Trương Dương rõ ràng gấp rồi, lấy tức bịt miệng lão đạo sĩ, nói khẽ: "Đạo trưởng, cũng không thể nói lung tung được đâu, ngài giữ chút khẩu đức đi. "

Lão đạo sĩ cười nói: "Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cậu, tôi biết tôi đoán không lầm, tiểu tử, cậu chiếm tiện nghi của cháu gái tôi rồi, để cháu gái tôi sinh con cho cậu, đến bây giờ còn giả vờ giả vịt, uổng cho cậu là cán bộ quốc gia, một chút đảm đương cũng không có!"

Trương đại quan nhân bị lão đạo sĩ nói cho đầu đầy mồ hôi: "Đạo trưởng.... Ngài có phải sốt tới hồ đồ rồi hay không. "

Lão đạo sĩ nói: "cậu cho rằng tôi hồ đồ, tôi một chút cũng không hồ đồ, cậu không cho tôi nói thì dứt khoát giết tôi diệt khẩu đi!" y nhắm mắt lại ngẩng đầu lên, bộ dạng nghển cổ chờ chết.

Trương đại quan nhân thực sự là dở khóc dở cười: "Lý đạo trưởng, Lý đạo gia, ngài chính là ông nội tôi, có thể đừng nói bậy được không?"

Lý Tín Nghĩa mở mắt ra, mặt mày hớn hở nói: "Thằng nhóc cậu làm thì trong lòng hai ta biết rõ, cậu đã chiếm tiện nghi của An gia chúng tôi!"

Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Lý đạo trưởng, ngài rốt cuộc muốn tôi làm gì? Hay là tôi mời tiểu yêu về cho ngài? Thật ra cũng không cần tôi mời, cô ta sắp tới sẽ về nước, đến lúc đó để cô ta giải thích trực tiếp với ông. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Giải thích cái rắm, nó có quan hệ gì với cậu, đương nhiên sẽ lên tiếng cho cậu, nha đầu ngốc này, toàn tâm toàn ý đối tốt với cậu, đừng cho là tôi không nhìn ra, cho dù chết vì cậu thì nó cũng cam tâm tình nguyện. "

Những lời này của Lý Tín Nghĩa rất đúng, Trương đại quan nhân nhớ tới những gì tiểu yêu đã làm với mình, trong lòng cũng vô cùng ấm áp.

Lý Tín Nghĩa nói: "Tôi cũng thật sự muốn gặp nó, không biết tôi lúc còn sống liệu có thể được gặp lại nó hay không. "

Trương Dương cười nói: "Đừng bi quan như vậy, qua một thời gian nữa cô ta sẽ về. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Tôi cũng không phải là bi quan, tôi chỉ là cảm thấy mình già rồi, có một số việc phải nói với nó. "

Trương Dương cười cười an ủi: "Có cơ hội mà, cũng còn năm sáu mươi năm thời gian có thể để tiêu xài, ông nếu thật lòng nhớ đứa cháu gái này thì dứt khoát nói rõ tất cả đi, để cháu gái ông đón ông đi hiếu thuận, bảo dưỡng tuổi thọ, như vậy chẳng phải là có thể mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cô ta ư?"

Lý Tín Nghĩa nói: "Thằng nhóc cậu quả nhiên không phải hạng tốt lành gì, tôi tu hành hơn nửa đời người, nói vứt bỏ là vứt bỏ được à?"

Trương Dương: "Nói Đạo trưởng à đạo trưởng, ngài tu hành cả nửa đời người quả nhiên không phải là uổng, lúc này ngài nói cái gì muốn làm mã tặc đều là lừa tôi. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Rất nhiều chuyện tôi không tiện nói với nó, tiểu tử, cậu khai thật với tôi đi, tuyệt mạch trời sinh của tiểu yêu cậu có phải dựa theo phương pháp của tôi để chữa khỏi cho nó hay không?"

Trương đại quan nhân nói: "Đạo gia à, chúng ta có thể nói chuyện khác không?"

Lý Tín Nghĩa tóm tay Trương Dương, hai mắt sáng ngời: "Trương Dương, đại ca của tôi đi rồi, An gia cũng đã trở thành năm bè bảy mảng, bọn con cháu của An gia tôi cũng coi như gặp không ít, nhưng người khiến tôi thực sự thương yêu chỉ có tiểu yêu thôi, đại ca của tôi cũng lo lắng nhất cho đứa nhỏ này. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Tiểu yêu tâm địa thiện lương, quả thực khác vẫn những đứa con cháu khác của An gia. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Tôi tuy rằng không muốn quản việc, thế tục nhưng có một số chuyện tôi nhìn rõ, cái đám đó khi dễ tiểu yêu như thế nào thì tôi đều thấy rõ. Đại ca của tôi trước khi lâm chung lo lắng nhất cũng là chuyện này, anh ta lo mình đi rồi, đám tiểu tử của An gia sẽ khi dễ tiểu yêu, sẽ lái trái ý tứ của anh ta, sẽ làm An gia long đong. "

Trương Dương nói: "Đạo trưởng, tiểu yêu hiện tại rất tốt, không ai dám khi dễ cô ta cả. " Bằng không tôi sẽ là người đầu tiên không tha cho kẻ đó. "

Lý Tín Nghĩa cười nói: "Tôi tin!" Y ghé sát vào Trương Dương: "Tiểu tử. Tôi nói với cậu một bí mật về An gia. "

Trương đại quan nhân vội vàng xua tay: "Đạo trưởng, ngài hay là chờ tiểu yêu về rồi chính miệng nói nói cô ta đi. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Trong hai đứa tôi nói với ai mà chả vậy, đại ca của tôi lúc sinh tiền từng nói với tôi một bí mật, đó là một dãy số, tôi đã viết lại kiểu tranh hồ lồ trong Tàng kinh động, tôi cũng không biết nó có ý gì. anh ta nói sau này, tiểu yêu nếu như có thể khỏi bệnh thì nói dãy số này với nó, nó nhìn thấy sẽ hiểu. "

Trương Dương nói: "Chờ cô ta trở lại tôi sẽ nói với cô ta. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Đại ca của tôi nếu biết tiểu yêu đã hồi phúc thì nhất định sẽ mỉm cười nơi cửu tuyền. "

Khưu Hạc Thanh nhìn mộ con gái, trong nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Đỗ Thiên Dã, Khưu Phượng Tiên và Khưu Khải Minh ba người cung kính quỳ lạy trước mộ phần của cô.

Trần Sùng Sơn nói khẽ với Khưu Hạc Thanh: "Cha, nhiều năm như vậy con vẫn nợ cha một tiếng xin lỗi, là con không chiếu cố tốt cho cô ấy. "

Khưu Hạc Thanh nói khẽ: "Đây là số mệnh, lúc ấy tôi cũng không hiểu nó vì sao muốn chọn cậu, nhưng hiện tại tôi tin, những ngày tháng nó ở bên cậu, nhất định là thời gian vui nhất trong nhân sinh của nó, tiểu Mẫn tuy rằng đi rồi. Nhưng sinh mệnh của nó vẫn được nối dài trên người Thiên Dã: "Khưu Hạc Thanh vỗ nhẹ lên vai Đỗ Thiên Dã.

Buổi trưa, cả nhà trở lại nhà đá của Trần Sùng Sơn, để nghênh đón người nhà tới, Trần Sùng Sơn hai ngày này đặc biệt săn không ít thịt thú rừng, còn ngắt lấy không ít sơn trân.

Trần Sùng Sơn bảo Đỗ Thiên Dã tới Tử Hà quan gọi Trương Dương và lão đạo sĩ, mục đích mời lão đạo sĩ tới là để y giúp nấu cơm.

Lão đạo sĩ vừa đến đã ồn ào: "Lão Trần à lão Trần, tôi bị bệnh anh chả tới thăm, không ngờ lại gọi bệnh nhân như tôi tới nấu cơm cho ngươi cho anh. " Nhìn thấy một đồng người, lão đạo sĩ cười ha ha hô tô: "Vô lượng phật, chào Khưu lão tiên sinh. "

Khưu Hạc Thanh đã nghe nói tới Lý Tín Nghĩa, nhìn thấy y rất có vẻ đạo cốt tiên phong thì cũng cười hoàn lễ: "Đạo trưởng khách khí rồi. "

Trần Sùng Sơn dẫn kiến Lý Tín Nghĩa với người của Khưu gia, lão đạo sĩ sau khi chào hỏi nhất nhất thì cười nói: "Thôi tôi đi nấu cơm, cả nhà nói chuyện đi. "

Trần Sùng Sơn nói: "Anh không sao chứ. "

Lý Tín Nghĩa nói: "Khỏi rồi. " Y nói với Trương Dương: "Tiểu tử, tới đây giúp một tay đi. "

Trương Dương đi theo y tới nhà bếp, Khưu Phượng Tiên cũng đi theo giúp rửa thức ăn.

Đao pháp của Trương đại quan nhân không tồi, đưa thịt thỏ hoang đã thái mỏng cho Khưu Phượng Tiên, Khưu Phượng Tiên ngâm thịt thỏ trong nước, cười nói: "Khó trách ta dượng tôi có thể sống mấy chục năm trên ngọn núi này, ngay cả tôi đến đây cũng có chút lưu luyến không muốn về. "

Trương đại quan nhân nói: "Hoàn cảnh như vậy thích hợp với người không tranh với đời, không thích hợp với người như cô. "

Khưu Phượng Tiên có chút khó chịu trừng mắt lườm hắn một cái: "Trong lòng anh tôi là người có dã tâm lớn sao!"

Trương Dương bật cười ha ha: "Tôi vẫn luôn cảm thấy cô là nữ cường nhân, là người rất có lòng với sự nghiệp. "

Khưu Phượng Tiên thở dài: "vẫn quanh co lòng vòng mắng tôi dã tâm lớn. "

Trương Dương nói: "Háo cường cũng không phải nhất định là chuyện xấu, mỗi người đều có theo đuổi, có lý tưởng có lý tưởng của riêng mình, chỉ cần là lợi dụng thủ đoạn thỏa đáng để theo đuổi mục tiêu của mình, sẽ luôn khiến cho người ta khâm phục. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Trương Dương, anh hình như có ẩn ý. "

Trương Dương nói: "Tự cảm mà phát, tuyệt không có ý nói bóng nói gió cô. "

Khưu Phượng Tiên bật cười khanh khách.

Trương Dương nói: "Lần này Tra tổng sao không tới?" Hắn đã là lần thứ hai hỏi vấn đề này.

Khưu Phượng Tiên nhíu đôi mi thanh tú lại, lộ ra có chút không vui: "Đã nói với anh rồi, đây là gia đình tôi tụ họp, có liên quan gì tới hắn?"

Trương Dương cười nói: "Hắn và người nhà cô quan hệ thân mật khăng khít, Tinh Toản và Vương Triều Kim Cương trong sinh ý cũng có quan hệ không thể tách rời, lão gia tử và chủ tịch đến, theo lý thì hắn nên hiện thân mới đúng. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Sinh ý là sinh ý, trừ sinh ý ra thì giữa chúng tôi không hề có quan hệ đặc biệt gì cả. Vả lại, hắn gần đây cũng không yên ổn gì, Hà Vũ Mông đổ nguyên nhân cái chết của Hà Trường An lên đầu hắn, không tiếc bỏ số tiền lớn để làm khó Tinh Toản, ngay cả Khưu gia của chúng tôi cũng bị ảnh hưởng rất lớn. " Nói tới đây cô ta tạm dừng một chút, nhìn Trương Dương một cái đầy thâm ý: "Chuyện này anh chắc biết chứ hả?"

Trương đại quan nhân đương nhiên biết rõ chân tướng của chuyện này, lạnh lùng cười nói: "Chuyện trên thượng tôi cũng không rõ lắm, có điều tôi nghe Tra tổng nói, trong chuyện này hắn rất có thể bị người ta hãm hại. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)