← Ch.0515 | Ch.0517 → |
Lương Thành Long nói: "Thật ra thì không có gì, một người làm ăn như tôi thì có thể có xung đột lợi ích gì với hắn chứ, nhưng mà cậu và hắn thì cùng chung thể chế, mọi việc cần phải cảnh giác một chút... "
Trương Dương nói: "Tôi làm ủy ban thể dục của tôi, hắn làm công an của hắn, không ai đụng ai... "
Hai người đều nở nụ cười.
Nói chuyện một hồi thì chợt phát hiện ra đã là năm giờ rưỡi rồi, tài xế của Trương Đức Phóng Vương Khả lái xe cảnh sát đến đón Trương Dương, Lương Thành Long không có lái xe, cho nên cùng lên xe cảnh sát với Trương Dương, trước khi lên xe, quản lí nhà khách ủy ban thể dục Từ Hoành Yến đuổi đến gã nghe nói chủ nhiệm ủy ban thể dục mới tới sẽ ở tại nhà khách này, chỉ là chưa có cơ hội gặp mặt với Trương Dương, làm mấy cái nghề này thì đều rất có ánh mắt, thấy Trương Dương đi xuống lầu, gã cũng không mới thời cơ bước lại đến gần: "Chủ nhiệm Trương, xin chào, tôi là quản lý ở đây, Từ Hoàng Yến... "
Trương Dương cười cười nói: "Xin chào quản lý Từ... " Hắn vươn tay ra bắt lấy tay của Từ Hoành Yến.
Từ Hoàng Yến có cảm giác vừa mừng vừa sợ bắt lấy tay của Trương Dương, vẻ mặt đầy tươi cười nói:" Buổi tối tôi đã chuẩn bị một bàn cơm, đón gió tẩy trần cho chủ nhiệm Trương... " Gã có quan hệ nhận thầu với nhà khách ủy ban thể dục, lúc trước dưới sự chiếu cố của chủ nhiệm ủy ban thể dục cũ là Chu Đại Nhiên, phí dụng nộp lên trên rất là thấp, bây giờ Chu Đại Niên bị bệnh, Từ Hoàng Yến mất đi chổ dựa vững chắc trong ủy ban thể dục, nhà khách này trong mắt nhiều người chính là một miếng thịt béo, mà đợt nhận thầu của gã cuối năm nay là đến kỳ rồi, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến Trương Dương này đã cho gã một cơ hội sống lại.
Trương Dương lắc đầu nói: "Cảm ơn ý tốt của quản lý Từ, tôi đã hẹn trước với vài người bạn rồi, hôm khác đi... " Trương Dương cũng không từ chối, đi đến một chổ mới, nhất định phải biết tìm chổ lợi dụng để đột phá, đừng xem thường một nhân vật nhỏ như Từ Hoàng Yến, lợi dụng bọn họ cũng có thể tìm hiểu được tình huống thực tế của ủy ban thể dục.
Từ Hoàng Yến cười gật đầu, nhìn Trương Dương ngồi lên xe cảnh sát rời đi, còn đứng ngoài cửa phất tay chào tạm biệt nữa, gã nhận ra bảng số xe cảnh sát mà Trương Dương vừa mới leo lên, là xe của cục trưởng cục cảnh sát Trương Đức Phóng. Trong lòng Từ Hoàng Yến lặng lẽ tính toán, vị chủ nhiệm Trương mới tới này thật sự là có mặt mũi, mới đến ngày đầu tiên, mà bộ trưởng bộ tổ chức tự mình đưa hắn đến đây, bây giờ cục trưởng cục công an mời hắn đi ăn, xem ra một số tin đồn bên ngoài về hắn quả thật là sự thật rồi.
Lương Thành Long ngồi trong xe, quay đầu lại nhìn một chút, chiếc ô tô đã chạy đi xa rồi, mà vẫn thấy Từ Hoàng Yến đứng bên ngoài vẫy tay với bọn họ, không nhịn được cười nói: "Chúc mừng cậu nha, mới đến Nam Tích mà đã hưởng thụ cảm giác nịnh nọt rồi... "
Trương Dương cười ha hả nói: "Chuyện thường tình của con người, dù sao tôi cũng là lãnh đạo trực tiếp của anh ta mà" Hắn nói với Vương Khả: "Cục trưởng Trương đâu?"
Vương Khả không quay đầu lại, mà cười đáp: "Cục trưởng Trương đang ở khách sạn Hải Thiên đợi ngài đại giá đến... "
Lương Thành Long cười nói: "Hải Thiên à! Cục trưởng Trương đối nay muốn đãi ăn cá biển rồi... "
Vương Khả nói: "Cục trưởng Trương có dặn, kêu tôi nhất định phải tiếp đãi chủ nhiệm Trương thật tốt, nói chủ nhiệm Trương không chỉ là khách quý của ngài ấy, mà còn là ngôi sao tương lai của Nam Tích... "
Lương Thành Long cười nói: "Ngôi sao tương lai? Cái danh hiệu này được!"
Xe ô tô đi đến khách sạn Hải Thiên, Vương Khả đưa bọn họ đến trước cổng chính, Trương Dương và Lương Thành Long xuống xe, thấy được một mỹ nhân mặc bộ trang phục màu đen có thành phần tri thức đứng ngay trước cửa, Lương Thành Long thấp giọng nói với Trương Dương: "Chung Hải Yến, quản lý sảnh của Hải Thiên, có quan hệ không bình thường với Lương Thành Long... " Trương Dương nhất thời ngửi ra được một mùi vị khác thường trong lời nói của Lương Thành Long. Vì thế liền để ý vị quản lý sảnh của khách sạn Hải Thiên này, Chung Hải Yến năm nay hai mươi tám tuổi, vóc người cao gầy, dung nhan cũng xinh đẹp, đôi mi thanh tú cong cong, mũi cao và thẳng, môi tròn đỏ mọng, bên trái khóe môi còn có một nốt ruồi nho nhỏ xinh đẹp, nốt ruồi này không chỉ không làm ảnh hưởng đến dung mạo xinh đẹp của cô ta, ngược lại còn làm cho khuôn mặt được trang điểm cẩn thận trở nên sinh động hơn rất nhiều. Chung Hải Yến nhìn thấy Trương Dương nhất thời nở nụ cười, lông mi hơi cong lại, đôi mắt quyến rũ cũng cong thành hình trăng khuyết, chậm rãi đi đến hướng của Trương Dương.
Trương Dương từ xa đã ngửi thấy được mùi nước hoa Pháp trên người cô ta, rất dễ chịu, chỉ là hơi bị nồng một chút.
Chung Hải Yến cười nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi nhận ra ngài, tôi là quản lý sản của khách sạn Hải Thiên này, Chung Hải Yến, được cục trưởng Trương ủy thác, đặc biệt ở chổ này đợi ngài đại giá đến"
Trương Dương bắt tay với Chung Hải Yến, cảm thấy tay của cô rất mềm, Trương đại quan nhân cũng có phong độ riêng, chỉ thoáng nắm chặt rồi liền buông tay ra, mỉm cười nói: "Xin chào Chung quản lý... "
Chung Hải Yến lại bắt tay với Lương Thành Long, dịu dàng nói: "Ông chủ Lương, tôi nên nhắc một chút, bình thường sao anh không đến chiếu cố cho sinh ý của chúng tôi vậy, cả ngày cứ thấy đi qua bên khách sạn Thiên Lam không, có phải là đồ ăn của bọn họ dễ ăn hơn bên chúng tôi không... "
Lương Thành Long cười nói: "Gần đây làm ăn không tốt, kinh tế hơi khẩn trương, mà cơm nước của Hải Thiên các người đắt quá, tôi trả tiền không nổi... "
Chung Hải Yến cười hì hì nói: "Nghe ra, là có ý kiến với chúng tôi rồi, tốt, trở về tôi sẽ làm phiếu ưu đãi cho anh, giảm tám phần trăm tất cả các nghiệp vụ, anh đến ăn nhiều, thì có thể ký phiếu... "
Xem ra Chung Hải Yến cũng có thủ đoạn xã giao, cô ta dẫn Trương Dương và Lương Thành Long hai người đi lên tầng cao nhất của khách sại Hải Thiên, Trương Đức Phóng đã chọn mái nhà để ngắm cảnh, kêu phục vụ kéo tất cả rèm cửa sổ lên, xuyên qua các cửa sổ lớn khác nhau mà có thể thưởng thức những cảnh sắc tại Nam Tích. Khách sạn Hải Thiên là một trong những khách sạn năm sao sớm nhất tại Nam Tích, xây dựng vào năm chín mươi, sau ba năm đã trở thành người đứng đầu trong giới ẩm thực của Nam Tích, chỉ là bắt đầu từ năm trước, hai khách sạn lớn là Thiên Lam, Quân Duyên quật khởi, làm cho thế mạnh của Hải Thiên bị giảm lại không ít, quan viên phú thương Nam Tích cũng có nhiều lựa chọn hơn.
Trương Dương vừa đi vào trong phòng, Trương Đức Phóng liền cười ha hả đi ra đón, gã vươn hai tay ra, ôm lấy Trương Dương một cái thật nhiệt tình: "Trương lão đệ, hoan nghênh đến Nam Tích... "
Trương Dương cũng dừng lực ôm Trương Đức Phóng và nâng lên khỏi mặt đất, sau đó mới buông gã ta ra, người chung quanh đều nở nụ cười cả, Trương Đức Phóng cười nói: "Được đấy, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới tới của chúng ta đúng là có đủ lực! Bây giờ tôi cũng nặng gần tám mươi lăm ký rồi... "
Trong lòng Trương đại quan nhân nói, đừng nói là tám mươi lăm ký, cho dù là một trăm tám mươi lăm ký, tôi vẫn có thể nâng anh lên dễ dàng. Trương Dương nói: "Cục trưởng Trương, hôm nay tôi rất là đói bụng đó, một lát nữa sẽ ăn rất nhiều, lát tính tiền anh đừng có khóc nha"
*****
Trương Đức Phóng cười nói: "Thích ăn cái gì thì cứ ăn, có bạn phương xa đến vui còn không kịp, ăn bao nhiêu tôi trả bấy nhiêu, tiền lương tiền thưởng năm nay tôi lấy ra dùng hết... " Nói với Trương Dương thì nghe có vẻ rầm rộ, nhưng thật ra cho dù Trương Đức Phóng có ăn bao nhiêu đi nữa cũng không tốn một đồng nào, tuy rằng chỉ là tạm giữ chức cục trưởng, nhưng mà cục công an bây giờ là do gã nắm, đưa mắt ra nhìn khắp các khách sạn lớn tại Nam Tích, người không cho gã mặt mũi đúng là không có mấy ai cả, nếu mà cục trưởng Trương phải trả tiền, cái này còn không phải là đưa tay đánh vào mặt của người ta sao?
Trương Đức Phóng bắt tay với Lương Thành Long, cười nói: "Lương tổng, những người chỉ ăn dựa vào lương như chúng tôi không thể so với cậu, ngày hôm nay tôi làm chủ, khi nào đến lượt cậu?"
Lương Thành Long cười nói: "Tôi xếp hàng, lãnh đạo đến trước, tôi xin áp trận cuối cùng... "
Trương Đức Phóng dẫn Trương Dương đến giới thiệu cho vài người phía sau làm quen, người đầu tiên là phó cục trưởng cục công an Mạnh Duẫn Thanh, còn có một vị là đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông Nam Tích Vương Thái Hòa, mấy người bọn họ đều là người trong hệ thống công an, còn có một vị nữa chính là chủ tịch của khách sạn Hải Thiên, Đoạn Kim Long.
Trương Đức Phóng mời mọi người ngồi xuống, mấy người này cũng khiêm nhường một phen, ngày hôm nay Trương Dương là nhân vật chín, hắn và Trương Đức Phóng ngồi chính giữa, những người khác ngồi vây xung quanh bọn họ.
.................................
Trương Đức Phóng nói với Trương Dương: "Đồ ăn tôi đã chuẩn bị trước hết rồi, cậu xem xem, có cần gọi thêm gì không... "
Trương Dương khoát tay, trong trường hợp này, với thân phận của hắn thì căn bản là không cần tự mình gọi món ăn, mỉm cười nói: "Tùy ý đi... "
Trương Đức Phóng và Lương Thành Long cũng tương đối hiểu thằng nhãi này, thấy hắn diễn xuất như vậy, trong lòng không khỏi sửng sốt, hình như không giống lắm, không ngờ rằng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, mà tiêu chuẩn biểu hiện trên mặt của Trương Dương đã đề cao không ít, xem ra ngã một lần khôn một chút quả nhiên là chí lý, chuyện sân bay mới đã cho Trương Dương một bài học, trải qua sự kiện này, thái độ làm người cũng như cách đối nhân xử thế của hắn cũng đã kín đáo xuống không ít, chỉ là không biết là tạm thời, hay thật sự xảy ra thay đổi?
Hai cô phục vụ dáng người nóng bỏng, tướng mạo xinh đẹp đi vào, hai người đều mặc sườn xám màu hồng, váy xẻ rất cao, mỗi bước đi đường, làm cho đùi đẹp trắng tuyết thon dài như ẩn như hiện, trong lúc nhất làm cho bầu không khí trong phòng tăng thêm vài phần kiều diễm.
Chung Hải Yến đến ngay sau đó, cô ta cười nói: "Các vị lãnh đạo, các vị khách quý, tối nay tôi đặc biệt chuẩn bị hai ngôi sao phục vụ của khách sạn Hải Thiên cung cấp toàn bộ quá trình phục vụ cho các người, mong rằng mọi người có thể thỏa mãn"
Trương Đức Phóng nói: "Mau rót rượu đi! Chủ nhiệm Trương có tửu lượng tuyệt đối cao, tối hôm nay chúng ta nhất định phải làm cho chủ nhiệm Trương uống không say không về, Hải Yến, cô gọi những phục vụ khác đến đây đi, uống cùng với Trương lão đệ của tôi... "
Chung Hải Yến cười hì hì nói: "Cục trưởng Trương, ngài yên tâm đi, tôi lập tức làm ngay, để cho Đoạn tổng tiếp các người trước, tôi đã cầm tiền lương của Đoạn tổng, thì cần phải làm tốt công tác, chờ tôi làm xong, sẽ lập tức đến đây... "
Hai cô phục vụ xinh đẹp mở hai chai rượu Quốc Yến hạng nhất ra, rót đầy ly cho từng người.
Trương Đức Phóng nâng ly rượu lên, nói: "Ngày hôm nay tôi làm chủ, tôi sẽ không khiêm nhượng, tôi nói một câu, hoan nghênh tiểu lão đệ Trương Dương của tôi đến Nam Tích, chúc mừng bị cán bộ cấp chính xử trẻ tuổi nhất Bình Hải đến Nam Tích, ch1ung ta cùng nâng ly mừng cho một thời khắc vĩ đại nhất lịch sử và một ngôi sao tương lai có tiền đồ chính trị vô lượng!"
Trương đại quan nhân nghe mà có chút sợ hãi, cười nói: "Cục trưởng Trương, hôm nay tôi mới đến, tôi cũng không muốn tự làm mất mặt đâu... "
Trương Đức Phóng cười nói: "Người khác không biết, tôi còn có thể không biết sao? Tôi tin tưởng chắc chắn cậu đến đây sẽ làm cho kinh tế Nam Tích phát triển, sẽ trở thành ngôi sao tương lai của chính đàn Nam Tích chúng ta! Nào, vì hoan nghênh tiểu lão đệ của chúng ta, vì ngôi sao tương lai của Nam Tích chúng ta, chúng ta cạn một ly... " Mọi người cùng kêu lên hưởng ứng.
Trương Dương uống rượu thì không sợ rồi, chỉ là Trương Đức Phóng cho hắn cái danh hiệu ngôi sao tương lai, cái nón này có vẻ hơi bị to, nhưng mà đầu của Trương đại quan nhân cũng không nhỏ, ngoại trừ "nón xanh" (cắm sừng =))), thì còn cái nón nào mà hắn không dám mang? Cũng nâng ly rượu lên và uống cạn một hơi.
Dưới lời khởi xướng của Trương Đức Phóng, uống cạn ba ly, rồi mới tiến vào quá trình ăn uống, hai vị cán bộ trong hệ thống công an cũng không nói nhiều, dù sao thì Trương Đức Phóng mới là lãnh đạo của bọn họ, tối nay bọn họ đến đây chỉ có một nhiệm vụ là bồi rượu thôi, Trương Đức Phóng cũng đã có châm dự phòng rồi, tửu lượng của Trương Dương không phải là cường hãn một cách bình thường, muốn làm cho Trương Dương quá chén, thì người không may cuối cùng cũng chỉ có gã, cho nên Mạnh Duẫn Thanh và Vương Thái Hòa cung không miễn cưỡng uống rượu với Trương Dương, chỉ là lễ phép uống với hắn hai ly.
Đoạn Kim Long cũng không quen thuộc gì với Trương Dương cả, gã cũng không rõ ràng vì sao Trương Đức Phóng lại khách khí với một chủ nhiệm ủy ban thể dục mới tới như vậy? Theo gã thấy thì ủy ban thể dục cũng không phải là bộ ngành chủ yếu gì, gần đây được chính phủ cũng như dân chúng Nam Tích quan tâm, cũng chính là bởi vì sang năm sẽ tổ chức đại hội thể dục thể thao tỉnh tại Nam Tích, Đoạn Kim Long uống hai ly với Trương Dương, nói:" Chủ nhiệm Trương, sau này cần phải đến Hải Thiên nhiều nha... "
Trương Dương cười gật đầu, nói: "Có cơ hội nhất định sẽ đến thường xuyên... "
Đoạn Kim Long nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, chỉ cần là bạn của cục trưởng Trương sẽ là bạn của tôi, sau này cứ coi Hải Thiên như là nhà của mình... " Gã cảm thấy những lời này nói rất nhiệt tình, cũng rất đúng chổ, thuận tiện bán cho Trương Đức Phóng một cái nhân tình, cũng cho Trương Đức Phóng đủ mặt mũi. Chỉ là những lời này lọt vào tai của Trương đại quan nhân thì lại không được vui cho lắm, có ý gì đây? Lẽ nào tôi đến Hải Thiên của các người ăn còn phải nhìn mặt mũi của Trương Đức Phóng? Anh đang ám chỉ tôi, mặt mũi của chủ nhiệm ủy ban thể dục không đủ sao?
Đoạn Kim Long hồn nhiên không phát hiện ra gì cả, nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng ta làm hai ly nữa đi" Trương Dương thản nhiên nói: "Tùy ý đi... " Hắn chỉ nhấp môi, rồi lại để ly rượu xou6n1g.
Trương Đức Phóng giỏi về quan sát ngôn sắc, từ cử động của Trương Dương đã đoán được câu nói vừa rồi của Đoạn Kim Long đã chọc cho Trương Dương khó chịu, gã cười nói: "Đoạn tổng nói như vậy làm cho trong lòng tôi khó chịu, tôi cũng không thể kết bạn mới mà quên bạn cũ được!"
Đoạn Kim Long cười nói: "Không dám, không dám! Cục trưởng Trương là quý nhân của tôi... "
Nịnh nọt vuốt mông ngựa cũng là một môn học vấn, không chỉ phải tìm đúng đối tượng, mà cũng phải phân rõ trường hợp, Đoạn Kim Long tuy rằng đã tìm đến đúng đối tượng, nhưng mà gã không thấy rõ trường hợp, quan viên ở đây tuy không ít, nhưng nhân vật chính ngày hôm nay là Trương Dương, trong lòng Trương Dương có chút khó chịu, thì những người nghe được nói thế nào cũng thấy trong lòng có chút khó chịu, Đoạn Kim Long ông có ý gì? Trong mắt ông chỉ có một mình Trương Đức Phóng thôi à? Còn đám người chúng tôi là cỏ rác sao?
Lương Thành Long nói: "Đoạn tổng có cục trưởng Trương tương trợ, tài nguyên tất nhiên là cuồn cuộn mà đến rồi... "
Trương Đức Phóng cười nói: "Đoạn tổng, cái tôi có thể giúp cũng chỉ là giữ gìn trị an xã hội, đấu tranh với các hành vi phạm tội mà thôi, chuyện làm ăn của anh tôi không làm được gì đâu... "
Đoạn Kim Long nghe thấy thế, mới ý thức được là nãy giờ đã có chút lỡ lời, cười ha hả nói: "Chỉ có một hổ ổn định và có hoàn cảnh hòa bình lâu dài, thì những thương nhân chúng tôi m ới có thể yên ổn buôn bán được!"
*****
Trương Đức Phóng dẫn trọng tâm câu chuyện lên trên người Trương Dương: "Ổn định và hòa bình lâu dài thì cũng phải dựa vào mọi người, mong rằng chủ nhiệm Trương đến có thể đề cao tố chất thân thể toàn dân, như vậy thì mới có thể đấu tranh chống lại phần tử tội phạm được"
Trương Dương cười nói: "Cục trưởng Trương đang trốn tránh trách nhiệm à, cái mà xã hội bây giờ coi trọng nhất chính là trật tự, chỉ có một trật tự tốt đẹp mới có thể bảo đảng được cho dân chúng an tâm sinh hoạt, có sự bảo đảm của các người, thì vận động viên mới có thể tập trung vào luyện tập, mới có thể đạt được thành tích tốt nhất"
Trương Đức Phóng và Trương Dương cạn ly, hai người uống cạn cả ly đó, Lương Thành Long cũng uống cùng với Trương Dương.
Đoạn Kim Long thấy như vậy, trong lòng có chút khó chịu, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này hầu như là ai mời cũng không từ chối, ai uống cùng hắn hắn đều nâng cốc uống lại, chỉ là đến lượt mình thì chỉ nhấp môi thôi, cái này không phải nói rõ là khinh thường mình sao? Đoạn Kim Long ở Nam Tích cũng có thực lực riêng của mình, gã có thể hòa mình với Trương Đức Phóng, chứng minh rằng gã có năng lực xã giao nhất định, tối nay Trương Đức Phóng đãi tiệc, khẳng định là do Đoạn Kim Long trả tiền, sở dĩ gã đến tham dự tiệc tối này, cũng là vì cho Trương Đức Phóng mặt mũi, chứ không phải là thật sự muốn nghênh tiếp vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này. Tên của Trương Dương gã cũng có nghe qua, lúc trước là con rể tương lai của tỉnh trưởng Tống Hoài Minh, Đoạn Kim Long cũng sản sinh ra một chút hờn giận với người thanh niên này. Chỉ là trước mặt của Trương Đức Phóng thì Đoạn Kim Long không dám phát tác ra, Đoạn Kim Long lại một lần nữa nâng ly với Trương Dương, muốn tìm lại mặt mũi của mình, chỉ cần lần này Trương Dương uống cạn, thì gã coi như là đã tìm lại mặt mũi.
Đoạn Kim Long nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng ta làm một ly" Gã nâng cao ly rượu của mình lên, sau khi uống xong còn dùng cái ly trống giơ lên với Trương Dương: "Tiên kiền vi kính" (Làm trước vì kính)
Trương Dương cười cười, vốn dĩ hắn muốn cho Đoạn Kim Long một cái bậc thang để xuống, chỉ là Đoạn Kim Long ngàn không nên vạn không nên nói ra những lời này, cái gì mà gọi là tiên kiền vi kích, căn bản là không cho hắn cơ hội từ chối, ấn tượng của Trương Dương về con người của Đoạn Kim Long giảm mạnh, hắn cũng nhìn ra bữa cơm này là do Đoạn Kim Long an bài, nhưng mà hắn cũng không muốn ăn cơm của một người như vậy. Anh cho Trương Đức Phóng mặt mũi, nếu như tôi mà không cho Trương Đức Phóng mặt mũi, vậy thì tôi căn bản là không cần đến nơi này, con mẹ nó một chủ tịch khách sạn mà dám chơi trò tiên kiền vi kính với tôi sao? Muốn lấy lại mặt mũi ngay trước mặt nhiều người à, có cần phải bắt tôi uống hết hay không?"
Trương Dương nói: "Tửu lượng của Đoạn tổng thật là tốt, anh ăn một chút đi, để bao tử trống uống rượu vào không có tốt đâu" Hắn nói chuyện rất có ý tứ, nhưng lại không có ý muốn uống rượu.
Mọi người trên bàn đều nhìn ra vẻ không đúng, Trương Đức Phóng hôm nay làm chủ, mắt thấy có chút không ổn, liền lặng lẽ dùng chân dưới bàn đá đá chân của Trương Dương vài cái, nhắc nhở hắn uống ly rượu đó đi, đừng làm cho Đoạn Kim Long mất mặt. Trương đại quan nhân hồn nhiên tựa hồ không phát hiện ra, cười tủm tỉm nhìn Trương Đức Phóng, nói: "Cục trưởng Trương à, hôm nay đồ ăn thật là long trọng, vừa có cá biển vừa có thịt rồng, đồ ăn ít quá, mà lại đến nhiều người, thật sự không đành lòng ăn hết tiền thưởng cuối năm của anh"
Trương Đức Phóng cười nói: "Trương lão đệ, cậu đến là tôi vui rồi, lần này để tôi trả" Trương Đức Phóng cũng có hiểu biết về tính tình của Trương Dương, lúc bắt đầu gã còn thấy Trương Dương có chút thay đổi, chỉ là bây giờ phát hiện ra, cổ ngạo khí trong người của Trương Dương căn bản là không đổi, Đoạn Kim Long muốn nịnh bợ mình đúng là không sai, chỉ là lời nói của gã ta đã đắc tội đến người khác, Trương Đức Phóng bây giờ cũng muốn đứng ra tìm một cái cớ cho Đoạn Kim Long, lúc gã nói chuyện đã dùng chân đá Trương Dương một chút.
Trương Dương nâng ly rượu lên, chỉ là Lương Thành Long đột nhiên nói: "Cục trưởng Trương, anh không cần phải vội, rượu bôi của chủ nhiệm Trương và Đoạn tổng còn chưa uống xong kìa"
Trong lòng Trương Đức Phóng tức giận, Lương Thành Long ơi là Lương Thành Long, cậu đúng là không phải thứ tốt, tôi đứng ra hòa giải cho người ta, cậu lại e sợ thiên hạ không loạn, cái này không phải là gây thêm chuyện xấu sao?
Trương Dương cười nói: "Lương tổng nói đúng, rượu bôi của tôi và Đoạn tổng còn chưa uống xong mà"
Sắc mặt của Đoạn Kim Long lúc này đã có chút khó coi, gã ý thức được là vị chủ nhiệm ủy ban thể dục này nhất định là cố ý, người ta không coi mình ra gì cả. Chỉ là ngay từ đầu gã cũng không coi Trương Dương ra gì. Nếu như không phải có mặt Trương Đức Phóng tại đây, thì gã căn bản là không cho Trương Dương mặt mũi gì cả, một chủ nhiệm ủy ban thể dục mà thôi, tôi cần gì phải sợ cậu chứ?
Đoạn Kim Long nói: "Đúng vậy, chủ nhiệm Trương, rượu tôi đã uống xong rồi, đến lượt cậu!"
Ngày hôm nay không biết là Trương Dương đã bị cái gì nữa, nói chung là lời nói của Đoạn Kim Long câu nào hắn cũng thấy khó nghe, trong lòng nói thằng nhãi này đúng là một tiện nhân, tối hôm nay đặc biệt đến ganh tỵ giành xấu mặt sao? Trương Dương nâng ly rượu lên nói: "Đoạn tổng à, chúng ta tuy rằng mới lần đầu gặp mặt, nhưng có thể cho tôi nói anh một chút được không?"
Đoạn Kim Long nở một nụ cười cứng ngắc nhìn Trương Dương, nói: "Cậu nói đi, tôi nghe?" Trong lòng nổi lửa lên, thiếu chút nữa đã bắn ra ngao2i.
Trong lòng Trương Đức Phóng phiền muộn, thầm nghĩ hôm nay bị cái gì vậy? Thằng nhãi Trương Dương này thật sự đúng là đi đến đâu thì gây chuyện đến đó, Đoạn Kim Long cho dù nói có khó nghe, thì dù sao người ta cũng là chủ nhà, không thấy mặt tăng cũng thấy mặt phật, cậu cũng phải cho tôi một chút mặt mũi chứ? Ngày hôm nay đúng là có chút tà, Trương Dương tựa hồ như muốn gây chuyện với Đoạn Kim Long.
Trong lòng Lương Thành Long thầm vui, sở dĩ hắn không đến Hải Thiên cũng là có nguyên nhân, cái tên Đoạn Kim Long này không biết làm việc, tự cho mình là có chút quan hệ, ánh mắt rất cao, sau khi tiếp xúc với gã vài lần xong thì Lương Thành Long liền có ấn tượng không tốt, Lương Thành Long đương nhiên biết ngày hôm nay là Trương Đức Phóng mời khách, nhưng Trương Đức Phóng không nên mời Đoạn Kim Long đến, thằng nhãi này nói chuyện đúng là không xuôi tay, chọc cho mọi người ở đây có chút phiền.
Mạnh Duẫn Thanh và Vương Thái Hòa hai người lẳng lặng quan sát, bọn họ cũng cho rằng Đoạn Kim Long nói chuyện không xuôi tai, Trương Dương không cho gã ta mặt mũi cũng là phải, chỉ là không biết Trương Dương sẽ nói ra đạo lý gì đây.
Trương đại quan nhân cười tủm tỉm, nói:" Đoạn tổng à, anh kinh doanh khách sạn lớn như vậy, hẳn là biết quy tắc trên bàn rượu, tiên kiền vi kính thì có thể, chỉ là hai chúng ta uống rượu, anh cũng không thể tiên kiền vi kính, luận cấp bậc thì chúng ta không khác gì nhau, luận tuổi tác thì anh lớn hơn tôi rất nhiều, anh là lão đại, hẳn phải là tôi kính anh, tại sao lại lầm lẫn trình tự như vậy?"
Đoạn Kim Long nói:" Cậu là khách, tôi là chủ, kính khách là điều nên làm"
Trương Dương mỉm cười rồi nói: "Sai rồi, người mời khách là cục trưởng Trương, chúng ta đều là khách"
Đoạn Kim Long nói: "Cậu từ Giang thành đến, tôi là người Nam Tích"
Trương Dương cười nói: "Lại sai rồi, nếu như tôi đã đến Nam Tích làm việc thì chính là người Nam Tích, Đoạn tổng không coi tôi trở thành người Nam Tích, có phải là không chào đón tôi không?"
*****
Vẻ mặt Đoạn Kim Long đỏ bừng lên, gã căn bản là không ngờ thằng nhãi này lại phiền phức đến như vậy, dựa theo ý của hắn thì không phải là mình uống không một ly rượu sao?
Trương Dương ý bảo cô phục vụ xinh đẹp kia mang bình rượu lại cho mình, hắn tự mình rót đầy một ly rượu cho Đoạn Kim Long, mỉm cười nói: "Mọi việc đều phải có quy định, trên bàn rượu đương nhiên cũng có quy định của bàn rượu, Đoạn tổng rối loạn quy định, theo lý hẳn là phải phạt, anh uống ly rượu này đi"
Đoạn Kim Long tức giận, thằng nhãi này cũng khi dễ người ta quá, đem tôi ra đùa giỡn như khỉ à? Tôi vừa mới uống một ly rượu không, tôi chấp nhận, chỉ là bây giờ cậu lại rót cho tôi một ly, còn nói là muốn phạt tôi, trước mặt nhiều người như vậy, cậu căn bản là không để cho tôi mặt mũi mà. Khuôn mặt của Đoạn Kim Long lúc này đã chuyển từ đỏ sang tím, chỉ là trước mặt Trương Đức Phóng, gã không thể nào phát tác ra được.
Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Trương Đức Phóng, nói: "Cục trưởng Trương, anh nói như vậy có phải không?"
Trương Đức Phóng còn chưa nói gì, Lương Thành Long đã nói: "Tôi thấy rất đúng, mọi việc đều phải có quy định" Hắn hát bè rất thẳng thắn và cũng rất đúng lúc. Trương Dương nhìn ra là giữa Lương Thành Long và Trương Đức Phóng đã có một chút mâu thuẫn không muốn cho người khác biết, ngày hôm nay Lương Thành Long từ đầu đến cuối đều đứng về phía đối lập của Trương Đức Phóng.
Trương Đức Phóng cười ha hả, lại đá Trương Dương một cái dưới bàn, nhìn Đoạn Kim Long, nói: "Đoạn tổng, ngày hôm nay, tôi cũng không thể hướng về anh được, chủ nhiệm Trương nói rất đúng, anh là lão đại sao có thể tiên kiền vi kính với tiểu lão đệ được, phá hủy quy định, phải phạt, nhất định phải phạt"
Đoạn Kim Long lúc này đã rõ ràng, quan hệ của Trương Dương và Trương Đức Phóng thật sự không bình thường, ngày hôm nay mình đã làm sai một việc, chính là vuốt loạn mông ngựa, không bận tâm đến cảm thụ của người khác, Trương Đức Phóng đã lên tiếng rồi, ly rượu này gã phải uống, vì thế liền nâng ly lên uống cạn một hơn.
Trong lòng Lương Thành Long thầm khen, Trương Dương đúng là Trương Dương, lúc đánh vào mặt ra tay không chút do dự, cái loại tiểu nhân như Đoạn Kim Long đúng là nên cho một bài học.
Thấy Đoạn Kim Long uống cạn ly rượu phạt, Trương Dương cười nói: "Đoạn tổng đúng là có tửu lượng, ly rượu này là tôi kính anh, vừa rồi chỉ đùa với anh một chút, có chổ nào đắc tội mong rằng lượng thứ, tôi kính anh một ly!" Hắn cũng uống cạn ly rượu luôn.
Đoạn Kim Long nhìn Trương Dương, trong lòng thật sự là phiền muộn đến cực điểm, mẹ kiếp, cái thế đạo gì đây? Cậu có thể tiên kiền vi kính tôi, tôi không thể sao? Cho phép châu quan phóng hỏa mà không cho bách tính đốt đèn à?
Trương Đức Phóng sợ bọn họ lại một lần nữa rơi vào cục diện bế tắc, vội vàng cười cười nâng ly rượu lên nói: "Nào, ly này tôi mời"
Đoạn Kim Long nâng ly rượu lên, mặt mũi của Trương Đức Phóng thì gã vẫn phải cho, vì những lời nói của Trương Dương mà gã phải uống một lúc ba ly rượu, tửu lượng của Đoạn Kim Long bình thường cũng rất khá, chỉ là ngày hôm nay uống ba ly rượu này vào đúng là có chút ấm ức, gã lắc lư đứng dậy, cười nói với mọi người: "Xin lỗi, tôi đi toilet"
Đoạn Kim Long đi ra ngoài cửa phòng, tức giận hung hăng đấm lên tường một cái, đúng lúc thấy được Chung Hải Yến đi qua phía này, gã liền đi qua.
Chung Hải Yến nhìn thấy bước chân của Đoạn Kim Long có chút ngả nghiêng, liền đi đến đỡ lấy gã, thân thiết hỏi:" Đoạn tổng, tại sao lại uống nhiều vậy?"
Đoạn Kim Long nói: "Tôi phải đi ra ngoài hít thở không khí trong lành, Hải Yến, vào đi... mẹ kiếp thằng nhóc đó đúng không phải là thứ gì?" Thằng nhóc trong miệng gã đương nhiên là chỉ Trương Dương không cần nghi ngờ rồi.
Chung Hải Yến mang theo một làn gió thơm đi vào trong phòng, đi đến giữa Trương Dương và Trương Đức Phóng, hai tay đặt lên hai vai của hai người, dịu dàng nói: "Cục trưởng Trương, chủ nhiệm Trương, tôi đến trễ"
Trương Đức Phóng cười nói: "Đến trễ vẫn tốt hơn không đúng, mau ngồi xuống bên cạnh chủ nhiệm Trương đi, uống với tiểu lão đệ của tôi vài ly"
Chung Hải Yến cười quyến rũ, ngồi xuống bên cạnh Trương Dương, phục vụ đã lấy cho cô thêm một bộ đồ ăn.
Trương đại quan nhân thầm nghĩ trong lòng: Đoạn Kim Long vừa mới đi ra ngoài, thì cô liền bước vào theo, chủ tử bị khi dễ, nô tài đến trút giận. Trương Dương từ trong lời nói của Lương Thành Long đã đoán được giữa Chung Hải Yến và Trương Đức Phóng có chút mờ ám, cho nên hắn sẽ nương tay với Chung Hải Yến hơn một chút, Trương Dương cười nói: "Quản lý Chung, con người của tôi thường thường là say người chứ không say rượu, cô đến đây, làm cho tôi có bảy phần men say rồi đó"
Tất cả mọi người đều bật cười, trên bàn rượu mà có gái đẹp thì đúng là làm cho bầu không khí trở nên thoải mái hơn, nam nữ phối hợp làm việc đúng là không mệt, thật ra trên bàn rượu cũng thế, rượu dễ dàng làm cho hóc môn tăng trưởng, cần phải có người thích hợp để điều tiết một chút.
Chung Hải Yến mân mê môi, nói: "Chủ nhiệm Trương, có phải là ngài không muốn uống rượu với tôi không?"
Trương Dương cười nói: "Muốn, nhưng mà tôi sợ uống say"
Chung Hải Yến nói: "Tôi đã sớm nghe qua chủ nhiệm Trương có tửu lượng rất tốt, ngài đừng khiêm nhường"
Trương Đức Phóng nói đỡ theo:" Uống không say còn gọi là uống rượu sao? Ngày hôm nay chính là không say không về"
Trương Dương nói: "Cục trưởng Trương, tôi coi như đã nhìn ra, hôm nay anh đã âm mưu rất lâu, muốn làm cho tôi gục xuống, chỉ là tôi phải nhắc nhở anh, rượu có thể làm loạn tính, nếu mà tôi uống say, phạm vài sai lầm gì, thì đến lúc đó anh phải gánh chịu trách nhiệm đấy"
Trương Đức Phóng cười nói: "Tôi còn thích nhìn cậu loạn tính"
Lương Thành Long nói: "Tôi cũng muốn nhìn một chút"
Chung Hải Yến nũng nịu nói: "Chủ nhiệm Trương loạn tính thế nào?" Lời này tràn ngập ý tứ khiêu khích, mặc dù có vài cán bộ công an ở đây, chỉ là Chung Hải Yến căn bản là không hề nhút nhát chút nào.
Trương Dương cười nói: "Tôi không cho các người cơ hội đó đâu"
Trương Đức Phóng cười nói: "Quản lý Chung, nếu như cô muốn nhìn thấy chủ nhiệm Trương loạn tính, thì nhanh chóng bắt hắn uống rượu đi, đến lúc đó có cơ hội tự mình cảm thụ một chút" Mọi người trên bàn đều bật cười, chỉ là trong tiếng cười có tràn ngập ý tứ mờ ám.
Trong lòng Trương đại quan nhân thầm nói, đám người này hôm nay đúng là không phải thứ tốt, nói chuyện gì cũng liên quan đến mấy cái này, ai cũng có hứng thú cả.
Chung Hải Yến vươn tay đến mu bàn tay của Trương Đức Phóng, khẽ nhéo một cái, oán trách: "Cục trưởng Trương, anh thật quá đáng"
Trương Đức Phóng cười nói: "Vị Trương lão đệ của tôi chính là vua kim cương trong thể chế Bình Hải đó, đưa mắt ra nistrongn khắp Bình Hải, mỹ nư muốn bắt lấy tiểu lão đệ của tôi nhiều vô số kể"
Đôi mắt đẹp của Chung Hải Yến liếc nhìn quyến rũ lên mặt của Trương Dương vài lần, nâng ly rượu lên nói:" Chủ nhiệm Trương, tôi đã ngưỡng mộ anh từ lâu rồi, ngày hôm nay ch1ung ta dùng rượu để biểu đạt một chút tâm tình nha"
Trương Dương cười nói: "Tốt, cô muốn uống thế nào, chúng ta uống thế đó"
← Ch. 0515 | Ch. 0517 → |